Thần Tọa

Chương 319: Không thể hành động


– Thượng phẩm ngũ thải pháp khí, là thượng phẩm pháp khí!

– Trương Sướng đúng là lợi hại, ở ngoại môn đã có ngũ thải pháp khí trân quý như vậy rồi. Đây chính là đồ tốt chỉ có thánh tử mới sử dụng nha.

– Lăng không hư độ, chân khí của hắn quá lợi hại. Có thể hòng duy trì tiêu hao như thế.

– Không biết Lâm Hi có phải là đối thủ của hắn hay không!

Trương Sướng xuất hiện đã hấp dẫn mọi người chú ý tới, ngũ thải pháp khí khó tìm thế nào ai cũng biết, cho dù nhiều người có ngũ thải pháp khí cũng không dùng nổi.

Nguyên nhân rất đơn giản, ngũ thải pháp khí tiêu hao chân khí quá mức dọa người. Đệ tử ngoại môn cho dù có thượng phẩm ngũ thải pháp khí cũng không dùng nổi. Dùng vài lần là chân khí tiêu hao sạch sẽ.

Trương Sướng xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Ngay cả bọn người Khổng Kinh Thế cũng nhìn qua với vẻ thận trọng. Một đối thủ có thể duy trì ngũ thải pháp khí vận hành thì cho dù là bọn họ cũng phải thận trọng.

– Tên này thật lợi hại. Lâm Hi, ngàn vạn không nên thua hắn.

Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết ân cần.

– Lâm huynh, cố gắng lên.

Lý Lâm Thần cũng đi tới.

Lâm Hi cười cười, thân hình nhảy lên, ầm, một đạo vòng cung hiện ra nhảy lên võ đài. Trong khoảng khắc hắn đáp xuống cả sân thi đấu lắc lư mạnh mẽ, hắn một người rơi xuống mà cứ như thiên thạch nện mạnh xuống vậy.

– Lâm sư huynh, cửu ngưỡng đại danh.

Sắc mặt Trương Sướng trắng nõn, nho nhã lễ độ, nhưng mà trong thực chất lại đầy ngạo khí, không phải vẻ ngoài che dấu được. Trong đôi mắt hiện ra hào quang sắc bén như kiếm.

– Dễ nói.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Tuy Trương Sướng ngoài miệng thuyết khách khí, nhưng mà biểu hiện trong lòng của hắn cũng không phải như vậy. Cho nên Lâm Hi cũng không khách khí làm gì.

– Lâm sư huynh rất nổi danh trong tông phái nha. Ngay cả ta ta ở khu vực tây bắc cũng nghe qua danh của Lâm sư huynh. Trương Sướng thích kết giao tri kỷ, chỉ tiếc lần này là thi đấu. Tuy Trương Sướng không muốn ra tay với Lâm huynh. Nhưng mà tranh đoạt ‘Thần Tiêu Tinh Túc Bảng’ ta phải có được bài danh, không thể nói cái gì, chỉ có thể đánh bại Lâm sư huynh. Chỗ thất lễ mong Lâm sư huynh đừng nên trách.

Trương Sướng nói.

Trong lời nói của hắn có nhu có cương, tuy biểu hiện thì cực kỳ hữu lễ, nhưng mà trong lời nói có xương, vô cùng bá đạo ngang ngược.

Lâm Hi cười cười, mỉm cười nói:

– Nguyện vọng không tệ! Nhưng mà đáng tiếc ta chỉ có thể giẫm lên ngươi mà đi lên thôi!

Lời nói lạnh nhạt nhưng rất bá đạo.

– Ân?

Hàn quang Trương Sướng trong mắt lóe lên:

– Lâm sư huynh, xem ra chúng ta phải phân thắng bại rồi!

– Ra tay đi.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Âm thanh vừa dứt thì trên sân thi đấu tràn ngập mùi thuốc súng.

– Lâm sư huynh, đắc tội!

Âm thanh Trương Sướng vừa dứt thì lập tức tế thượng phẩm ngũ thải pháp khí, ầm, hào quang năm màu đầy trời, chân khí phô thiên cái địa như sóng lớn ập về phía Lâm Hi.

Ông!

Lâm Hi đánh ra một chưởng, ầm, chân khí trong người phá thể mà ra, trong chốc lát hóa thành “Khí tường” dày đặc bao phủ toàn thân.

Oanh!

Công kích của Trương Sướng dùng xu thế lôi đình vạn quân, công kích mạnh mẽ vào đỉnh đầu Lâm Hi, chân khí quanh người Lâm Hi lập tức mãnh liệt chấn động, một đạo sóng kình nổ tung, cả đấu trường bị va chạm rung lên mạnh mẽ. Nhưng mà khí tường ở trung tâm của Lâm Hi thì vững như bàn thạch, sừng sững bất động, tùy ý cho chân khí khủng bố của Trương Sướng đánh vào mà không sứt mẻ gì.

– Ti!

Trương Sướng thấy một màn như vậy thì đồng tử co rút, trong nội tâm hít khí lạnh.

Bốn phía của khán đài, bọn người Khổng Kinh Thế, Tần Quan, Yến Kỷ Đạo, Lý Lâm Thần nhìn qua cũng phải chấn kinh.

– Chân khí của Lâm Hi này quá hùng hậu!

Khổng Kinh Thế dung mạo nho nhã lễ độ thấp giọng lẩm bẩm một tiếng.

Bọn họ là truyền nhân chính thống đạo nho cho nên nhìn ra được vừa rồi là pháp khí của Trương Sướng oanh kích.

Trương Sướng dùng cảnh giới Luyện Khí đệ tam trọng Khu Thần Kỳ có thể khu động một kiện thượng phẩm ngũ thải pháp khí chân khí đã đầy đủ hùng hồn. Nhưng hiện tại Lâm Hi còn lợi hại hơn hắn nhiều. Ngay cả pháp khí đánh vào cũng không nhúc nhích, chỉ nương vào độ dầy của chân khí hóa thành tường đã ngăn được công kích của Trương Sướng.

Phải biết rằng chân khí ngưng kết thành khí tường muốn ngăn cản công kích của địch nhân thì tiêu hao chân khí hơn xa đối thủ công kích. Trừ phi chân khí hùng hồn vượt xa đối phương, làm sao giống như Lâm Hi tùy ý tiếp được công kích của Trương Sướng.

– Đệ tử năm nay thực lực tổng hợp quá mạnh mẽ!

Một tên trưởng lão trên quyển trục nhìn thấy cảnh này cũng mở miệng nói.

– Đúng vậy! Trương Sướng thực lực đã không tệ. Chỉ sợ đặt vào trong nội môn cũng là cao thủ không kém, không nghĩ tới Lâm Hi này còn lợi hại hơn!

Một tên trưởng lão khác phụ họa.

– Ân. Chân khí hùng hậu như vậy, nếu đột phá lên Khí Tiên Kỳ thì thực lực mạnh không hợp thói thường. Tương lai tuyệt đối sẽ thành trụ cột của tông phái, đáng giá tài bồi.

Tỷ Thí trưởng lão cũng gật đầu.

“Thần Tiêu Tinh Túc Bảng” là do hắn phụ trách, thực lực đệ tử tham gia càng mạnh thì trên mặt hắn càng có vinh quang. Trái lại trận đấu không bất ngờ, không có ý nghĩa thì Tỷ Thí trưởng lão như hắn cũng mất mặt.

Bên cạnh chỉ có “Hộ Pháp trưởng lão” nghe được trong nội tâm không thoải mái:

– Mấy vị trưởng lão, trận đấu còn không có chấm dứt. Hiện tại đã bắt đầu bàn luận kết quả có phải quá sớm hay không. Hơn nữa bổn môn ngọa hổ tàng long, cũng không chỉ có Lâm Hi này thôi đâu. Sao không chờ một lát rồi nói.

Hộ Pháp trưởng lão vừa nói như vậy thì các trưởng lão khác trầm mặc. Chuyện của Hộ Pháp trưởng lão cùng Lâm Hi mọi người đều biết. Tuy Hộ Pháp trưởng lão không nói nhiều nhưng chắc chắn không thích nhìn Lâm Hi trở nên mạnh mẽ.

Nhưng mà con mắt trưởng lão Tiên Đạo Cảnh không ai mờ cả, trong nội tâm đều rõ như gương sáng.

Lâm Hi này không có làm cái gì cả, pháp khí không dùng, tuyệt học không dùng. Chỉ có chân khí hùng hậu và không dùng át chủ bài nào cả. Cứ như vậy ngăn cản công kích của Trương Sướng, rất hiển nhiên thực lực cực kỳ cường đại. Hiển nhiên không nói trước đạt quán quân của “Thần Tiêu Tinh Túc Bảng”, nhưng mà cũng có được tư cách tranh đoạt vị trí quán quân.

Nhưng mà tất cả trưởng lão trong tông phái ngẩng đầu không thấy cúi đầu nhìn thấy, mặt mũi phải cho. Nếu gặp mặt đã khiến người ta đỏ mặt tía tai thì không bằng trầm mặc là hơn.

Trương Sướng phát hiện một kích không được, Lâm Hi không động cả ngón tay thì sắc mặt thay đổi.

– Ta cũng không tin không làm gì được ngươi.

Gương mặt Trương Sướng hiện ra thần sắc đỏ ửng, đột nhiên hắn phun ra một đạo tinh khí, thúc dục ngũ thải pháp khí, dùng xu thế lôi đình vạn quân công kích liên tiếp vào Lâm Hi.

Rầm rầm rầm!

Một luồng sóng chân khí không ngừng nện lên người của Lâm Hi. Mỗi một kích như có vài ngọn núi đụng vào khí tường bên ngoài người Lâm Hi, nhưng mà trừ mặt đất chấn động thì thân hình Lâm Hi không chút sứt mẻ, giống như bông gòn đánh vào người.

– Thực lực không tệ, chỉ sợ còn vượt qua Hỏa Đức đạo nhân. Đáng tiếc còn không phải đối thủ của ta.

Hào quang trong mắt Lâm Hi lóe lên, nhanh chóng đoán ra thực lực của Trương Sướng.

Một đệ tử Luyện Khí đệ tam trọng đã có thực lực này đúng là kinh người. Chỉ đáng tiếc gặp gỡ Lâm Hi. Thực lực Trương Sướng đại khái tương đương với Pháp Lực Kỳ, nhưng mà Lâm Hi lại giết được Quỷ Vương lão tổ là cường giả đệ lục trọng Phù Lục kỳ, chớ nói chi là một Luyện Khí sĩ ngũ trọng Pháp Lực Kỳ.

Tuy thực lực Trương Sướng không tệ. Nhưng so đấu chân khí với Lâm Hi chính là múa rìu qua mắt thợ.

Lâm Hi có được “Thái Cổ Chân Long” nên long nguyên hùng hậu vô tận, đừng nói Trương Sướng nện một lần, cho dù nện ngàn lần, vạn lần, trăm vạn lần cũng không thể đánh tan chân khí của hắn.

Tuy chân khí Lâm Hi tùy thời tiêu hao, tùy thời bổ sung cuồn cuộn không dứt, vĩnh viễn vô cùng tận, vĩnh viễn bảo trì trạng thái đỉnh phong.

Trương Sướng nện mạnh như vậy là “Dùng mình ngắn, công người dài”.

Rầm rầm rầm!

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng Thần Tiêu Sơn. Mỗi một chiêu có thể nện nát một ngọn núi nhỏ.

Bên ngoài sân thi đấu, đệ tử Thần Tiêu Tông sớm trợn mắt há hốc mồm, chưa từng nghĩ tới chân khí của một người lại biến thái như vậy.

Cho dù trên kháng đài hoàng kim, những đệ tử có được truyền thừa đạo nho chính thống cũng phải hoảng sợ nhìn qua.

Chân khí hùng hậu tới mức này đúng là quá biến thái rồi.

Tên này ăn cái gì mà trâu bò thế?

Khu vực tây bắc, sắc mặt Long Đan Ny trắng bệch, ngón tay của nàng dùng sức quá nhiều đã sớm trắng không còn chút máu.

Lâm Hi triển lộ thực lực quá cường đại, với nàng mà nói tuyệt đối không phải chuyện tốt gì.

– Chân khí của Lâm Hi này quá mạnh mẽ. Trừ phi chân khí đồng cấp bậc với hắn, nếu không căn bản không phá được chân khí của hắn hiện giờ. Đối thủ của Lâm Hi so pháp lực hùng hậu thì kém hắn không ít, chênh lệch này sẽ bị hắn phóng đại theo thời gian. Cuối cùng trở nên không thể chiến thắng.

Ánh mắt Khổng Kinh Thế đầy cơ trí, một câu đã nói ra điểm mấu chốt.

Lâm Hi cũng không phải biểu hiện không thể chiến thắng, dù sao mạnh hơn nữa cũng chỉ là đệ tử ngoại môn, cũng không phải là vô địch. Nhưng nếu chân khí kém hơn hắn một cấp bậc thì hắn là vô địch chân chính.

– Trong lần thi đấu này, trừ mấy người rải rác thì những người khác không phải đối thủ của hắn.

Khổng Kinh Thế nói ra phán đoán của mình.

Đệ tử khác trên khán đài nghe xong thì hoảng sợ.

– Khổng sư huynh, chẳng lẽ dùng thực lực của ngươi cũng không có tin tưởng?

Bên cạnh mặc đạo bào, thắt thiết quan, tuy tuổi không lớn lắm nhưng “Tiểu Thiết Quan” Yến Kỷ Đạo tiêu phong đạo cốt hỏi một câu.

Trong khu vực đông nam, dùng Khổng Kinh Thế cầm đầu, nếu ngay cả hắn không phải là đối thủ thì người ở đây không ai là đối thủ cả.

– Rất khó nói. Nhưng mà hy vọng chỉ sợ không lớn. Bởi vì tới bây giờ chúng ta còn chưa biết át chủ bài của hắn là gì.

Khổng Kinh Thế nói.

Hắn nói là sự thật, thi đấu ở khu vực này không ai là kẻ yếu. Cho dù là hắn cũng bị bức ra không ít át chủ bài. Nhưng Lâm Hi thì khác, trừ chân khí mạnh thì không ai nhìn thấy át chủ bài của hắn cả.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.