Minh Thần Giá Đáo

Chương 168: Lai lịch của cương thi


Chương 168: Lai lịch của Cương Thi

Tôi nhìn khắp lượt mấy người họ, rồi lắc đầu, “tôi chẳng biết tí gì, tôi cũng không hiểu sao mình bị lôi vào cái chuyện giời ơi đất hỡi này, giờ tôi chẳng muốn gì, chỉ muốn cứu Triệu Huyền Lang, cứu bạn tôi là Trần Huyền, sinh con tôi ra được bình an, cho dù nó có là một con quỷ con, hay một quỷ vương, thì nó vẫn là con tôi, là mẹ nó tôi chỉ mong muốn được bảo vệ nó.”

“Cho dù là phải hi sinh, hơn nữa, Triệu Huyền Lang tin tưởng mấy người như thế, tôi mong mấy người có thể cứu giúp chúng tôi!”

Tôi nắm chặt tay Hứa Nguyện, tôi biết người chủ gia đình, người có sự quyết định ở nhà này là Lý Ôn, nhưng Hứa Nguyện cũng là một người có tiếng nói, hơn nữa, họ đã quyết định tham gia vào chuyện này, thì sẽ không bao giờ bỏ chúng tôi, nên tôi cho dù là thế nào cũng phải tỏ rõ thái độ quyết tâm của mình. Nếu không họ sẽ làm sao chịu giúp?

Hứa Nguyện nhìn tôi, thở dài, vỗ vỗ vào tay tôi nói, “Nhìn cô thế này, thật làm tôi nhớ đến tôi ngày xưa, Lý Ôn trước đây nói với tôi là có một người đen đủi y hệt tôi mà tôi chẳng tin, giờ thì mới tin đây, hoàn cảnh của cô cũng chẳng khá khẩm hơn tôi là bao.

Tôi ngây người nhìn họ mà chẳng biết họ đang nói gì, chẳng lẽ Hứa Nguyện cũng giống tình cảnh của tôi? Tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì, thì Hứa Nguyện nói tiếp.

Cô ta nói, “Cô yên tâm, việc này vốn dĩ là do chúng tôi mà ra, hơn nữa là còn một phần ở Ngô Câu, nhà chúng tôi sẽ không thể không giúp cô, nhưng cô phải nói thật, những ngày vừa qua cô đã trải qua những gì, có nhiều chuyện chúng tôi không biết rõ, phải tìm rõ nguyên nhân, cả con quỷ con trong bụng cô, cô cứ suy nghĩ, chúng ta có thể đợi đến khi nào cô chấp nhận kể lại mọi chuyện.

Tôi nhìn họ, lại nhìn qua cậu bé Lý Ly kia, thấy cậu ta đang chơi game trêи điện thoại, Triệu Huyền Lang tin tưởng họ, giao tôi cho họ, cho nên tôi nghĩ tôi có thể tin tưởng ở họ, hơn nữa cô ta cũng nói, việc này có liên quan đến họ, thì điều này tôi không hiểu cho lắm.

Thế là tôi quyết định kể lại đầu đuôi sự việc cho họ nghe, từ khi gặp Triệu Huyền Lang, sau đó là Hướng Nguyên đã lên kế hoạch ra sao, kể cả việc tôi trở về thôn đã xảy ra những việc gì, cả những nội dung mà Triệu Tĩnh Niên bọn họ lên kế hoạch để có con quỷ nhỏ.

Hứa Nguyện nghe xong, thì ngạc nhiên tột độ, cô ta nhìn sang Lý Ôn, nói, “Xem ra chuyện này mà không giải quyết sớm ngày nào, thì rồi đến ngày nó sẽ lại tìm đến tận cửa, con cương thi kia đã Xuất thế, Lý Nhi còn đang bệnh thế này, lúc đó chúng ta nên làm thế nào.”

Lý Ôn vắt chân chữ ngũ, sắc mặt chẳng có gì thay đổi, anh ta lạnh lùng nói, “Em không phải lo, cho dù là nó có tu luyện cả vài trăm năm, cũng sẽ phải có một điểm yếu để ta chọc vào, em đừng quên, anh cũng có thể luyện cương thi, chỉ ngại là cái bọn người kia, đem cương thi đi luyện, rồi sau đó chúng không khống chế nổi nó, thành ra nó lại đi hại người mất kiểm soát.

Hứa Nguyện phiền lòng nói, “Đều là do em, năm đó ham chơi, rõ ràng là tìm thấy thôn đó, lại không đi xem kĩ, nếu không sẽ không bao giờ xảy ra chuyện, nhưng anh cũng đừng quá chủ quan, chẳng phải bố anh cũng đánh không lại con cương thi đó, giờ e là nó đã tự luyện tự có suy nghĩ riêng, em sợ nó nhớ ra nhà họ Lý chúng ta, rồi tìm đến tận nơi.”

Tôi cứ mơ mơ hồ hồ mà chẳng hiểu họ nói gì, họ có phải đang nói đến lai lịch của con cương thi? Họ nói giúp tôi, thực ra là vì chuyện này? Tôi cứ nhìn chăm chú vào họ, cuối cùng thì họ cũng để ý đến điều này.

Hứa Nguyện cười nói, “Xem tôi này, căng thẳng là quên mất có người ngồi đây, những chuyện này chắc cô nghe không hiểu, nhưng cũng có thể cô sẽ nghe ra một điều, việc này không chỉ là chúng tôi giúp cô, mà phần nhiều vẫn là việc riêng của nhà chúng tôi, mấy người chỉ vì sau này bị cuốn vào, nên thành ra như vậy.

Tôi vẫn ngẩn tò te, họ đã nói đến cương thi, còn biết về lai lịch con cương thi, chắc chắn sẽ phải xử lý nó, giờ con cương thi lại ở trong tay Triệu Tĩnh Niên, vậy họ với chúng tôi cùng có một mục đích chung, chính là xử lý Triệu Tĩnh Niên, vậy chẳng phải họ sẽ giúp tôi cứu Triệu Huyền Lang và Trần Huyền hay sao?

Mà nhìn hai vợ chồng nhà này cũng không phải người thường, là người mà Ngô Câu quen biết, vậy chẳng hề đơn giản, nói không chừng lai lịch cũng không đơn giản, nghe ra thì cũng có phần chắc thắng ở đây.

Lý Ôn cuối cùng cũng mở miệng giải thích, “Hai trăm năm trước, con cương thi đó vốn dĩ là một đại phú hào, thường thì người giàu có thích vời thầy phong thủy về xem, nên họ luôn luôn giàu, còn người nghèo thì vẫn cứ nghèo.

Không có ai sinh ra đã không có tài vận, chỉ là tài vận đó có thể bị một người nào đó hút hết nhờ vào thuật phong thủy, năm đó vốn dĩ lão thái gia này chưa chết, nhưng con cháu của ông ta nghe nói dùng xác của người trong họ để làm trấn phong thủy ở long mạch của gia đình, như vậy con cháu đời sau đời đời giàu có ấm no.

Cho nên họ đã chôn sống một ông già bảy mươi tuổi, tạo nên một trận đồ phong thủy, chính là cửu âm tụ tài huyệt, cũng chính là nơi dùng để thu tài vận của moi người ở xung quanh ba mươi dặm, không những chôn sống một ông già bảy mươi, họ còn dùng máu tươi làm tế lễ.

Sau khi ông ta bị chôn xuống thì nơi đó sẽ thành một nơi tụ âm khí, thêm việc âm hồn của ông ta bị nhốt trong đó mãi mãi, nên oan khí càng tích tụ nhiều.

Sau này khi có một kẻ chuyên trộm mộ đến đó để đào mộ kiếm chút vận may, thì khi hắn đào chưa đến nơi đã chết bất đắc kì tử, máu của của hắn bị hút vào quan tài, và cái xác của ông lão kia bỗng bị quỷ nhập tràng.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.