Minh Thần Giá Đáo

Chương 155: Bệnh viện gặp nguy


Chương 155: Bệnh viện gặp nguy

Trần Huyền bị tôi gắt thì nhún vai nói, “Bảo hai người cẩn thận thì không tin, giờ thì xem nên làm thế nào thì vừa.”

Tôi biết làm thế nào chứ? Người tôi cứ ngây ra, tôi còn quá trẻ để chuẩn bị tâm lý cho việc có con, mà lại là một con quỷ con.

Đáng ngại chính là nó chưa sinh ra đã ngược với trời đất thế này, không biết sau này sẽ thế nào nữa.

Tôi đưa ánh mắt cầu cứu về phía Triệu Huyền Lang, hỏi, “Bây giờ em làm thế nào đây? Em có em bé trong bụng.”

Triệu Huyền Lang cười an ủi tôi, “Giặc đến thì đánh, nước đến thì ngăn. Sợ gì chứ, còn có anh ở bên cạnh em, đứa bé nếu em muốn giữ, thì chúng ta quyết định giữ lại.

Sinh đứa bé ra? Rõ ràng biết nó không bình thường nhưng vẫn muốn sinh nó ra? Dù sao thì nó cũng là của tôi và Triệu Huyền Lang, chính là kết tinh giữa tình yêu của hai chúng tôi. Đương nhiên tôi sẽ không bỏ nó.

Tôi gật đầu, xoa bụng, dường như cảm nhận được một sinh mệnh bé nhỏ trong người. Cho dù thế nào, ngày mai cũng nên đến bệnh viện, tránh sai sót. Cái bùa dán trêи bụng này, không biết có ảnh hưởng gì đến đứa bé hay không.

Triệu Huyền Lang nhìn tấm mùa in trêи bụng tôi, rồi nói. Tấm bùa này giống như một tấm khiên bảo vệ cho nó, nhưng âm hồn khác không thể lại gần, điều này đối với em mà nói thì sẽ không bị sao cả.

Tôi lấy làm lạ nhìn Triệu Huyền Lang, “Nhưng đứa trẻ kia em không quen, chẳng hiểu sao nó lại xuất hiện, không phải là chú ý đến đứa bé trong bụng đấy chứ, cả Triệu Tĩnh Niên bên đó nữa, cũng phải cẩn thẩn…”

Ý của Triệu Huyền Lang là sinh đứa bé ra, và anh ta có cảm giác đứa bé và cương thi dường như có mối liên quan gì đó, và tự dưng xuất hiện một đứa trẻ có thiện ý thế thì thật chẳng đơn giản, phải kiểm tra xem có phải có một đứa bé thật không, đợi xem kết quả thế nào rồi chúng tôi lại tính tiếp.”

Dù thế nào đi nữa, đứa bé này của tôi sẽ được sinh ra.

Trần Huyền thấy hai chúng tôi như hai kẻ điên, bởi đã biết trước đứa bé có vấn đề, còn cố tình đâm đầu vào rắc rối.

Một lúc thì Trần Huyền nói có việc nên về trước, tôi cũng không giữ anh ta lại, sau khi tắm rửa thì tôi chui vào chăn, rất nhanh một cơ thể lạnh như băng của Triệu Huyền Lang đã áp sát sau lưng tôi. Anh ta ôm chặt lấy tôi, thì thầm, “Cuộc sống sau này, em có sợ không?”

Tôi thở dài nói, “Sợ chứ, nhưng có cách nào không, ở trêи đời này em không còn người thân, nếu không sống tiếp, thì biết làm gì đâu chứ há.

Triệu Huyền Lang xoay người tôi lại, nhẹ nhàng hôn lên môi tôi, sau đó mới khẽ nói. “Em yên tâm, còn có anh, anh sẽ luôn ở cạnh em, mai chúng ta tới bệnh viện, sau đó chúng ta đến phần mộ của Triệu Gia.”

Tôi nhíu mày thắc mắc, “Sao lại đột nhiên nghĩ đến việc đi đến phần mộ nhà anh?”

Triệu Huyền Lang cười cười, rồi lôi một tấm ảnh ra đưa cho tôi.

Tôi vừa nhìn thì nhận ra, đây là tấm ảnh lúc trước tôi lấy được ở thư viện, người phụ nữ trong tấm hình là mẹ của Triệu Huyền Lang, nhưng bà đã mất khi Triệu Huyền Lang được một tuổi.

Tôi cầm tấm ảnh hỏi anh ta muốn làm gì?

Triệu Huyền Lang lại cười khẩy nói, “anh muốn biết mộ phần của mẹ anh còn không. Nhiều người nghĩ anh với Triệu Tĩnh Niên là sinh đôi, nhưng thật ra anh ta lớn hơn anh hai tuổi, đứa trẻ này không biết có phải là anh ta không nhưng nhìn cũng hơi giống, anh luôn nghĩ mẹ anh còn sống. Ông nội và bố anh đã mất mười năm trước, việc có cương thi cũng chỉ bà em với ông anh là biết, hoặc có những người lớn trong nhà cũng biết, nhưng không hiểu sao Triệu Tĩnh Niên lại biết tường tận như thế, vậy có phải ai đó đã nói với hắn?”

À, hóa ra Triệu Huyền Lang nghĩ mẹ anh ta chưa chết và có thể bà đã nói chuyện về cương thi cho Triệu Tĩnh Niên nghe? Vì đứa trẻ chụp cùng trong tấm ảnh cũng phải sáu bảy tuổi, và nếu cậu bé này là Triệu Tĩnh Niên, thì cũng có thể suy đoán của Triệu Huyền Lang là đúng.

Tôi mở to mắt nhìn Triệu Huyền Lang, “Vậy anh muốn đến Triệu Gia để xem thiếu ai? Nhà anh ngoại trừ anh trai anh còn ai đó khác nữa?”

Anh ta gật đầu, tôi thở dài, nói thật là tôi chẳng muốn cuốn vào những việc này. Vì tôi vẫn chưa thoát khỏi những ám ảnh trước đó.

Với cả tôi thấy lạ là chẳng nhẽ mộ của mẹ Triệu Huyền Lang trước đây có, mà bây giờ lại biến mất? Hay ngôi mộ thì vẫn ở đó, nhưng anh ta có cách để kiểm tra xem dưới mộ của mẹ anh ta có xác thật hay không? Tôi nghĩ là vậy đấy.

Tôi thấy Triệu Huyền Lang đã quyết tâm, thì cũng chẳng ngăn được, thôi, cứ đến đâu hay đến đó thôi chứ biết làm sao.

Hôm sau tôi để Triệu Huyền Lang chui vào ô đen, rồi mang theo bên mình đi tới bệnh viện, đây là yêu cầu của anh ta, vì lo tôi xảy ra chuyện ở bệnh viện.

Anh ta bây giờ quá yếu, cũng chưa tìm ra một cơ thể khác để nhập vào, chỉ có thể nương nhờ trong cái ô đen.

Sau khi lấy số khám, tôi ngồi đợi được gọi, lúc đó xảy ra một chuyện lạ.

Sự việc như vậy nè, tôi đang ngồi đợi đến lượt, thì một phụ nữ khoảng hai mươi mấy tuổi với cái bụng bầu rất to, tầm sáu bảy tháng, cô ta ngồi đối diện tôi, mắt cứ chằm chằm nhìn vào bụng tôi.

Tôi bị ánh mắt của tôi xoáy sâu vào mình thì phát hoảng, nhìn thẳng vào mặt cô ta, thì phát hiện cô ta có vấn đề, ánh mắt vô hồn cứ nhìn chăm chăm vào bụng tôi, hai tay buông thõng sang hai bên.

Tôi sợ hãi nắm chặt chiếc ô, rồi thì thầm với Triệu Huyền Lang sự bất thường đó.

Triệu Huyền Lang nghe thế thì im lặng, hồi lâu mới hỏi. “Cô ta có phải một phụ nữ mang thai không? Mắt cô ta trắng dã phải không?” Tôi xác nhận đúng vậy.

Triệu Huyền Lang tiếp, “Em không phải sợ, giờ nhanh chóng đứng lên và đi vào nhà vệ sinh.”

Tôi nhìn người phụ nữ trước mặt một lần nữa rồi mau chóng đứng dậy đi nhanh vào nhà vệ sinh.

Nhưng cô ta cứ như bị quỷ nhập, tôi mới đứng dậy đi được hai bước cô ta cũng theo sau, tôi chui vào nhà vệ sinh, định bụng sẽ giữ cô ta lại hỏi vì sao lại theo tôi, nhưng không ngờ cô ta bước vào và nhanh chóng bóp cổ tôi.

Cô ta lúc này trông vô cùng đáng sợ, đôi mắt chỉ còn lòng trắng, mặt nhăn nhúm nhìn rất ác độc.

Tôi cố gắng vùng vẫy, chiếc ô trong tay bật mở, một bóng đen hiện ra, túm lấy tóc cô ả kéo giật về phía sau, cả người cô ta đập vào tường và ngã vật ra sàn.

Tôi vẫn còn chưa hoàn hồn, vừa ho sặc sụa vừa đưa tay sờ lên cổ mình.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.