Mày Lấy Tao Đi

Phần 5


Nó thấp thỏm cả đêm các bác ạ. Lần đầu đi chơi riêng tư với giai hồi hộp thế đấy. Nó nghĩ xem mai nó sẽ mặc gì.? Đi giày nào? Để tóc ra sao. Nói gì với bạn bè của Tài.
Sáng sớm nó đã dậy tìm quần áo. Đứa em gái đứng sau trêu.
-Eo ơi. Yêu rồi có khác. Điệu thế.
-Điệu gì. Đi đâu cũng phải ăn mặc cho tử tế chứ.
-San mà nói câu ấy thì… Trời đi vắng rồi.
-Thôi. Đừng trêu nữa. Chị không biết mặc gì đây.
Nó bới bới quần áo.
-Mặc váy em kìa.
-Thôi. Mặc váy không quen. Nó cứ trống trống bên dưới. Xong cứ thấp thỏm sợ tốc lên.
-Với mình đi với con trai. Không thể để nó nghĩ mình dễ dãi.
Chọn mãi vẫn là quần bò với áo phông. Nhưng được cái Sam củng cố thêm thì trông nó cũng có chút nhan sắc của con gái. Nhìn nó cũng có chút nữ tính. Chứ để người ta nhìn như hai thằng con trai đi với nhau cũng buồn cười thật.
Tài đỗ xe ở cổng rồi gọi cho nó. Nó thò mặt ra cười.
-Tớ xuống đây.
Nó đi ra cửa. Cái Sam đứng trước cửa nhìn nó dặn dò.
-Em bảo. Bọn con trai nó mà giả vờ say, hay kêu đau bụng rồi rủ vào nhà nghỉ thì đừng có mà vào. Nó thề thốt đủ thứ xong được là không biết nó tử tế không đâu.
-Biết rồi.
-Bà yêu ai chưa mà biết.
-Xù nó dậy mày hả.
-Xù tuổi gì.
Nó ôm cái túi đi ra. Quần áo nguyên set đứa em. Em nó khôn bao nhiêu, trải đời bao nhiêu thì chị nó tồ bấy nhiêu. Đàn ông thì đàn ông thật. Nhưng vẫn ngố lắm.
Nó đi ra leo lên xe Tài. Ngại ngồi xa.
-Hôm nay trong San xinh lắm.
Eo… Sướng thế… Nó tủm tỉm.
-Đồ của đứa em.
Nó thật thà.
-Hai chị em cùng tuổi mặc quần áo chung được. Chứ nhà Tài hai anh em cách xa nhau lắm.
Nó cười. Tự nhiên nghĩ tới thằng Hà mã. Hai anh em hắn cách nhau hơn chục tuổi. Lại khác giới. Đứa em cũng quấn hắn. Ngày nào hắn không có nhà nó cũng mang quần áo anh ra mặc. Cái áo dài như cái váy trông đến buồn cười. Rồi thằng khỉ đó về la làng. Nhiều hôm đứng bên này cũng nghe tiếng nó quát.
Nó bật cười. Tài ngó lại nhìn nó cái rồi quay lên lái xe. Miệng có lẽ cũng tủm tỉm lây.
-San… Giờ đến đó chơi với hội bạn Tài hay mình đi chơi đi.
Tự nhiên nó nghĩ đến câu cái Sam nói. Hay là Tài rủ nó đi nhà nghỉ nhể. Nó sẽ nói không… Không… Và không… Nó ngu cái gì.
-Mình nghĩ đến gặp mọi người nói chuyện cho vui chứ.
-Chuyện bây giờ có phải như hồi cấp ba đâu.
-Thế giờ hội Tài nói chuyện gì.
-Vài chuyện bạn gái bạn trai thôi mà.
-Thế Tài đến xem.
-Thôi… Tài có người ngồi sau rồi. Tìm gì nữa.
Ý là nói nó đấy. Nó xúc động quá. Ngồi im.
-Tài rủ San đi xem phim. Xem xong vào ăn là vừa.
Xem phim có lẽ cũng không có gì nghiêm trọng. Nó đi xem cùng đứa em gái rồi. Cho nên nó gật đầu. Tài chở nó đến rạp, mua vé, mua nước, mua bỏng. Hai đứa đi xem phim thì ít chủ yếu đi tìm hiểu nhau thì nhiều. Cho nên nhạc nào cũng nhảy được hết.
Bình thường nó thích xem phim ma mãnh, hay phim hành động kịch tính, bắn nhau tơi bời, chứ sến súa thì không bao giờ chọn. Vậy mà hôm nay,bộ phim tình cảm lãng mạn, ngọt ngào sún hết cả răng. Lại làm nó chăm chú nhìn màn hình. Vì người bên cạnh thi thoảng cứ ngó nó. Nhìn trộm nó trong bóng tối.
Tim nó bồi hồi các bác ạ. Nó ngó sang nhìn lại người ta. Sở dĩ như vậy bởi vì phía sau lưng, một đôi trai gái đang tình tứ với nhau. Cái tiếng hôn chụt chụt không khác gì cái tiếng của hai diễn viên vừa diễn. Nó tuy kinh nghiệm không có, nhưng suốt từ nãy chưa rời mắt khỏi màn hình.
Có lẽ vì tâm lý đám đông hay phản ứng dây chuyền mà đôi ngồi ngay bên cạnh cũng bắt đầu làm những việc như vậy. Không khó để thấy trong bóng lập lòe tên con trai đang sờ ngực đứa con gái. Nó ngại… Mà Tài cũng ngại. Bọn con trai tuổi này khỏe mạnh nhất, sung sức nhất, tò mò nhất. cái thằng mất dạy kia còn có một đống hình thú trong cốp xe, liệu Tài có vậy.
Nó run run thò tay lấy bỏng ngô trong túi thì chạm tay Tài.
Tay Tài cũng run. Hai đứa ngượng ngùng nhìn nhau. Tiếng chụt chụt môi lưỡi phát ra hai bên… Khổ quá. Tài nhìn nó và nó nhìn lại. Rồi người ta nắm tay nó chặt. Chặt như cố kìm nén. Chứ giờ hai đứa nói chuyện với nhau bao ngày đâu. Lại mới gặp nhau có vài lần. Mà sinh chuyện kia thì…. Không… Nó không phải loại dễ dãi đâu nhá. Nó tính rút tay cho đỡ ngại nhưng Tài nhanh tay đan vào ngón tay nó mấy ngón tay chắc khỏe của mình. Hai đứa lại một lần nữa nhìn nhau. Màn hình máy chiếu coi như thua cái tiếng môi lưỡi kia, thì thoảng tiếng âm ư khoái cảm vang lên càng khiến người ta mất hết cả kiên nhẫn. Nó ngập ngừng…
-Mình… Ra ngoài đi… San thấy…
-San không muốn xem nữa hả.
-Uh… Đi uống nước đi. Phim tình cảm… Xem… Không quen…
Tài nhìn nó cười tủm tỉm. Rõ là lý do củ chuối vì khi nãy nó nói phim gì cũng được. Tài đứng lên cùng nó đi ra. Tài đi phía sau. Tay chạm eo giữ nó khiến nó buồn. Nhưng không dám nói. Hai đứa ra ngoài nhìn nhau ngại. Tài ngập ngừng.
-Chúng mình đi uống nước đi.
-Thôi… Về chỗ lớp đi, tài cũng phải dành thời gian nói chuyện với các bạn chứ. Chia tay rồi thì biết bao giờ mới gặp.
Tài nghe nó nên gật đầu. Dẫn nó đi về chỗ liên hoan lớp. Mọi người đã đến khá đông. Thấy hai đứa nó thì nhìn rồi trêu.
-Tài kiếm được bạn này ở đâu mà xinh thế, từ bao giờ mà chả chịu kể cho anh em.
Nó cười chào mọi người. Nhìn nó cũng không xấu mà trông cá tính ý. Mái tóc hớt sang bên trông ngầu ngầu.
-Đây là San. Bạn ấy học kiến trúc.
-Hai đứa quen nhau lâu chưa.
-Cũng được một thời gian rồi.
-Thế mà Tài nó giấu kĩ ghê.
-Không giấu thì chúng mày vợt mất à.
Một lát sau Phùng đi đến, thấy nó thì bất ngờ.
-Ôi… Bà kia… Ai cho đến đây.
-Tao…
Nó ngại..
-Là tao rủ San đến.
Tài lên tiếng.
-Bọn mày đánh lẻ. Con mụ kia giấu tao nhé.
-Tao giấu gì. Tao nói mà mày không nghe ra thì có.
-Thôi… Tài nó không nói tội nó to hơn.
-Là tao sợ San không đồng ý đi cùng nên chưa dám nói ngay.
Cả hai nhìn nhau ngại.
-Thôi vào đi, đừng ngại. Có tao đây rồi.
Phùng đẩy nó đi vào.
-này thế còn tao.
-Nhìn mày nữ tính bảo vệ làm sao được bạn tao trước bọn thuồng luồng này.
Nó phì cười. Ngồi trong bàn ăn mọi người cứ nhìn nó bàn tán. Trêu đùa. Một đứa con gái tóc ngắn, một đứa con trai tóc buộc túm lên trông buồn cười.
-Hai đứa yêu nhau lâu chưa
-Bọn tao cũng mới.
-Đã làm gì chưa
-Cầm tay rồi.
Tài đan tay vào tay nó cười. Nó liếc thấy bên kia mấy cô gái đang lườm nó. Ánh mắt tỏ rõ sự bực tức.
-Ơ… Tớ tưởng Tài với Dung vẫn yêu nhau. Sao giờ lại nắm tay người khác thế này. Có vẻ như Tài cũng tàu nhanh đấy nhỉ.
Nó quay sang nhìn Tài. Tài vẫn thản nhiên nắm tay nó. Ánh mắt không chút ngại ngùng.
-Người ta bảo còn duyên thì kẻ đón người đưa, hết duyên thì mỗi người mỗi ngả. Chả nhẽ hết duyên rồi mà vẫn cứ phải cố bên nhau. Với lại chuyện gì cũng có lý do cả. Không phải vô tình mà chia tay.
-Nhưng mà tay bạn vừa hôm qua vẫn nắm tay người ta, có khi còn chưa hết mùi nước hoa đấy.
-San không dùng nước hoa, hôm qua và cả hôm nay tớ nắm tay bạn ấy, chỉ có mùi tay bạn ấy thôi.
-Với Lệ thông cảm nhé. Đây là chuyện cá nhân của hai chúng tớ. Còn San, tớ tin San sẽ hiểu vì cô ấy là người biết nghĩ cho người khác.
Tài và bạn gái cũ của cậu ấy nhìn nhau. Nó quay đi không nói gì. Nhưng mà nó nghĩ. Yêu đương cùng lớp bốn năm trời. Cũng như lũ bạn học của nó, và như cái thằng Hà mã kia. Nghĩ đến cái đống quái thú ấy là nó thấy rùng mình. Nó sợ cảm giác làm chuyện đàn ông đàn bà. Nó không thấy hứng thú với bọn con trai. Cũng không thấy ham muốn. Không thấy tò mò… Liệu nó có bị BD không nhỉ. Và liệu tình cảm Tài dành cho nó có phải để trả thù người cậu ấy đã từng yêu.?

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.