Cả bọn đi chơi đến chiều tối. Chuẩn bị ra về thì mưa to. Tài nắm tay nó chạy theo mọi người. Chân nó sao dài như chân Tài. Nó vô tình trượt chân xước một đường chảy máu. Tài đứng lại rồi ngồi xuống xoa chân cho nó.
-San… Sao không.
-Mình không sao.
-Chảy máu rồi đây này.
-Xước tí thôi.
-Để mình xem có bị ở xương không.
Tài nhấc chân nó lên. Kiểm tra.
-xương Không sao đâu. Nếu nhức hay buốt thì phải bảo mình để sơ cứu nhé. Không thì nguy đó.
-Mình Không sao mà.
-Uh. Mình chỉ lo San sắp thi rồi. Đau chân ảnh hưởng đến kết quả.
-Cảm ơn Tài.
-Đứng lên bám vào mình.
Nó đứng lên theo Tài hướng dẫn. Tài ngồi xuống.
-Leo lên đây mình cõng cậu ra xe lấy nước rửa không nhiễm trùng
-Tớ…
Nó ngại. Lần đầu gần con trai. Giờ để cho bạn ấy cõng thì ngại chết. Mà lũ khốn nạn kia chạy hết rồi.
-Thôi. Tớ đi được mà.
-Đi thì đi được nhưng tớ sợ cậu mệt.
-Tớ không mệt đâu. Mình đi đi.
Nó chủ động đi trước. Tài bám theo sau không nói. Nhưng đi được quãng vết thương chảy máu và xót khiến nó không đi nổi. Tài nhìn nó rồi giữ lại.
-Thôi lên đây. Mình khỏe mà đừng lo.
-Nhưng mà.
-Mình không làm gì San đâu. San đừng lo.
Tài nói như chắc chắn. Nó xúc động gật đầu. Lần đầu tiên nó gặp một người coi nó là con gái. Nó tiến lại đặt tay lên vai Tài mà tim đập thình thịch. Thôi đành.
Tài đưa tay đỡ mông nó nhấc lên làm nó giật giật thót tim.
-San đừng lo. Tài không phải loại cơ hội đâu.
Nó đỏ mặt.
-San chơi với bao nhiêu con trai thế mà chưa có bạn trai à.
-Tớ… Tớ…
-Chắc mọi người nghĩ San cá tính – Cho nên.
-Uh… Con trai hay thích con gái dịu dàng. Nên tớ…
-Sao San không thay đổi.
-Để làm gì.
-Để có người yêu.
-Tớ thấy chưa cần thiết. Giờ cứ phải học. Rồi kiếm tiền. Sau đó mới tính chuyện yêu đương.
-Đúng là bạn rất đặc biệt. Chứ con gái bây giờ ngoài học thì sẽ yêu. Chứ hai mấy tuổi mà chưa yêu ai thì là rất đặc biệt mà.
-Đặc biệt gì. Ế dài răng thì có. Mà trông tớ giống 3D Cho nên…
-Nhìn San vậy là có cá tính riêng. Mạnh mẽ và độc lập. Bạn cứ là bạn đi. Ai yêu bạn thật lòng sẽ không vì thế mà bắt bạn thay đổi.
-Cảm ơn Tài.
Nó nằm ngoan sau lưng Tài nghe cậu ấy thủ thỉ về cuộc sống. Một lúc sau thì hai thằng bạn bạn chạy lại tìm. Thấy nó được Tài cõng thì Hà mã cau mày hỏi.
-Chân sao thế Lùn.
-Tao bị trượt chân.
-Đi với chả đứng làm bọn tao tưởng hai đứa làm sao.
-Tưởng tượng cái gì.
Nó cáu lên vì tủi thân. Mấy cái đứa này. Vì gái mà bỏ nó. Đàn ông con trai. Lại chơi thân với nhau mà giờ vì gái chúng nó vứt bỏ cả bạn cả bè. Lương tâm đúng là vứt cho cẩu ăn mà. Nó ấm ức không thèm nhìn cái mặt thằng Hà mã đó. Tài cõng nó ra lấy nước rửa mà nó xót nhăn mặt.
-Xót hả. Chờ tớ tí.
Tài cúi xuống thổi thổi cái vết đau.
Tim nó như muốn rời ra. Lần đầu được quan tâm đặc biệt như thế sau hơn hai chục nồi bánh chưng đóng vai con trai. Giờ nó thấy mình là con gái. Nó cảm động. Nó thấy có nhiều cảm tình với Tài. Mong là cậu ấy đừng quan tâm ai nhiều như thế.
Nó siêu lòng mất rồi.
Về đến nhà. Tài cẩn thận vệ sinh cho nó bằng cồn xong mới ra về. Khỏi nói chứ mẹ nó coi như lác mắt. Mừng ra mặt khi nó lần đầu dắt về một thằng con trai đáng mặt con trai khi nhìn ra còn bà là con gái.
Hà mã từ bên kia ngó sang. Một lát sau hắn cầm sang cho nó vỉ sữa đưa ra trước mặt.
-Này uống đi.
Nó dỗi quay đi.
-Uống đi cho lớn. Cho cao. Tóc nhanh dài và chuẩn bị cua được zai.
-Mày nghĩ tao không cua được.
-Là nó cua mày.
-Thì tao phải thế nào nó mới cua.
-Đừng tin bọn con trai vội. Chúng nó không tốt đâu. Nhất là với những đứa ế lâu năm như mày.
Cút mẹ về thằng chim lợn kia.
-Tao nói thật.
-Cút.
-Uống sữa đi nhé. Sữa tao ăn trộm của con vịt nhà tao đấy. Chốc về mua giả nó. Đừng ngại.
Hắn nhơn nhơn đi ra cửa. Trước khi quay đi đã kịp véo nó phát đau điếng. Khốn nạn mà.
Nó cuối cùng cũng thi xong. Theo lời hẹn bị delay từ hồi chúng nó mới quen. Nay nó sẽ đi gặp Tài. Lần đầu tiên nó đi gặp một người con trai. Hẹn hò đấy các bác ạ.
Bởi trong thời gian chờ chân nó khỏi và chờ thi xong thì hai đứa vẫn nhắn tin qua lại hỏi han tâm sự với nhau chuyện học hành.
Chuyện ước mơ mà nó chưa một lần dám thổ lộ với ai.
Nó chọn mãi mới được bộ quần áo nữ tính nhất trong những bộ nó có. Tô tí son mà đứa em cho mượn. Nhìn nó cũng đâu đến nỗi.
Nó dắt xe ra. Không biết các vệ tinh đã vào vị trí chờ nó từ lâu. Nên phóng xe đến chỗ hẹn. Nó sẽ nói gì với cậu ấy nhỉ. Sưng hô thế nào. Nếu cậu ấy không thích nó. Hay cậu ấy chủ động nắm tay Rủ rê nó làm chuyên người lớn thì sao. Nếu cậu ta hôn nó bất ngờ thì sao nhỉ. Nó quên không hỏi mấy thằng mất nết kia là ngày đầu tiên hẹn hò bọn con trai sẽ làm gì. Mà nó cũng không dám nói. Nó giấu. Nó sợ bị lũ quỷ sứ trêu chọc. Nó sợ bị dọa hay bị chúng nó tiêm nhiễm những điều xấu xa.
Thôi cứ để mọi thứ tự nhiên theo đúng quy luật vốn có của nó. Không nài ép làm gì.
Nó tiến lại phía góc bàn có tài chờ sẵn.
-Tài đợi tớ lâu chưa.
-Tớ mới đến. San dạo này gầy đi đấy
-Uh học khuya nhiều. Nhưng giờ nghỉ nhà ít hôm là lại mập lên ngay. Người tớ dễ béo lắm.
-Tài thế nào. Thi tốt không?
-Kết quả OK rồi. Tớ đang làm chỗ công ty ông anh. San có chỗ nào chưa để tớ hỏi cho.
-Tớ đang chờ chỗ bạn bố cho vào học việc.
-Về mảng gì?
-Thiết kế nội thất.
-Uh. Cái đó cũng được. Nếu không được nói Tài một câu. Tài bảo ông anh nhận san vào phòng thiết kế.
-Tớ… Kinh nghiệm gì đâu. Thì ai cũng phải bắt đầu mà. Đừng lo.
Tài động viên.
-Tớ thấy San rất có cá tính. Phùng nó khen cậu học giỏi Cho nên tớ tin việc gì San cũng làm được.
-Đừng đề cao tớ thế.
-Tớ nói thật mà.
Nó ngại cúi xuống. Thấy lòng mình rạo rực. Xúc động bồi hồi. Người ta bảo con gái yêu bằng tai. Thích quan tâm từ những điều nhỏ nhặt. Cho nên mấy tuần nay nhắn tin cho Tài nó thấy Tài cũng có ý quan tâm đến nó. Nhiều câu chuyện đã nói với nhau rồi mà cứ nhắc đi nhắc lại vẫn cứ như mới ý.
Hai đứa tỉ tê đến tận gần mười giờ.
-Thôi tớ đi về không về muộn bố mắng.
-Uh. Tớ xin lỗi. Mải nói chuyện với San là quên cả thời gian.
-Không sao.
-Để tớ đưa San về.
Tài nhanh nhẹn cầm túi cho nó. Ra dắt xe cho nó cẩn thận rồi đưa nó về tận cổng. Thế này thì bảo sao con gái nó không siêu lòng.
Trước khi nó quay vào Tài gọi với.
-San.
-Tớ đây.
-Mai San đi đâu không?
-Tớ á…
Nó ngập ngừng. Đang mường tượng người ta sẽ rủ nó đi chơi và nó cũng đắn đo không biết có nên đi chơi riêng khi hai đứa chưa rõ ràng về tình cảm. Nhưng nó thấy muộn nên trả.
-Tớ không….
-Vậy mai San đi liên hoan lớp cùng tớ nhé.
-Tớ á.
Nó hỏi lại vì không tin.
-Uh. Thế ai vào đây.
-Tại sao lại…
-Vì chúng nó có người yêu đi cùng. Tớ đi một mình thấy lạc lõng. Với lại có San đi cùng buổi chia tay sẽ không thấy buồn nữa.
Nó xúc động đứng im nhìn. Nó ngại. Nó sợ Tài cũng ngại.
-Nếu san không muốn thì…
-Tài có sợ bạn bè cười khi đi với tớ không.
-San xinh mà.
Nó đỏ mặt cúi xuống.
– Nhưng mà đầu tóc tớ.
-Cá tính mà. Ai cũng có sở thích của mình. Theo đuổi nó là tôn trọng bản thân. Ai yêu bạn, sẽ yêu cả con người bạn. Đừng lo.
Nó bồi hồi nhìn. Hai mắt chúng nó nhìn nhau mà bối rối. Tài hỏi lại.
-Mai được không San.
-Mấy giờ.
-3 giờ đi. Đi chơi đến 6 giờ ăn.
Nó gật đầu.
-Vậy tớ qua đón San nhé.
Tài nói như rất vui vẻ. Nó gật. Tài đưa tay qua xoa cái đầu tomboy của nó cười tươi làm nó rung động mạnh.
-Vào ngủ đi. Hẹn mai mình gặp nhau nhé.