Khi Chồng Là Người Tình Của Mẹ - Hoàng Chi

Chương 30


KHI CHỒNG LÀ NGƯỜI TÌNH CỦA MẸ
TÁC GIẢ : HOÀNG CHI

Đoạn 30.

Lúc này ở bệnh viện, Gia Khiêm ngồi đợi trước phòng cấp cứu.Anh vô cùng lo lắng cho cô.Một lúc sau thì bác sĩ cũng bước ra, Gia Khiêm đi nhanh đến hỏi :

– Vợ tôi sao lại ngất xỉu vậy bác sĩ ?

Người bác sĩ nở nụ cười nói :

– Chúc mừng anh, vợ anh đã mang thai được 4 tuần rồi.Chắc do tinh thần chịu đả kích nên mới ngất xỉu thôi.Cũng không có gì nghiêm trọng nhưng thời kỳ đầu mang thai thì người mẹ cần được chăm sóc tốt nhất là tinh thần thoải mái thì em bé mới khỏe được

Gia Khiêm nghe bác sĩ nói mà gần như không dám tin, anh đã được làm ba rồi sao.Vui mừng mà anh nắm lấy tay bác sĩ nói :

– Vợ tôi mang thai thật hả bác sĩ ? Tôi được làm ba rồi, cảm ơn bác sĩ nhiều lắm

Bác sĩ đã quá quen với những tình huống này, khi ai lần đầu hay tin mình được làm ba điều sẽ như thế cả.

– Không có gì đâu.Xin chúc mừng anh

– Vậy tôi có thể vào với vợ tôi được rồi chứ ?

– Anh có thể vào, chút tôi sẽ kê toa số thuốc bổ cho thai phụ anh lấy về theo hướng dẫn cho vợ uống nha.

– Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ

Nói xong Gia Khiêm đến cửa phòng bệnh đẩy ra rồi đi nhanh vào trong.Lúc này tôi từ từ tỉnh lại, mở mắt ra nhìn thấy mình nằm trong căn phòng lạ, chỉ một màu trắng xóa.Hình như tôi đang ở bệnh viện, nhớ lại lúc nãy đang cùng chồng về nhà không ngờ tôi lại ngất.

Gia Khiêm nhìn thấy Hạ Thu đã tỉnh liền đi đến bên cạnh, nắm lấy tay cô mà gương mặt không giấu được sự vui mừng.

– Cảm ơn em nhiều lắm vợ yêu à ?

Tôi nhìn chồng với sự khó hiểu.

– Sao anh lại cảm ơn em ? Mà anh đưa em vào viện sao ?

– Ừm, tự nhiên khi nảy em ngất làm anh lo lắm.Em đó từ giờ phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, không chỉ vì em mà còn vì con của chúng ta nữa

– Con sao ? Không lẽ…

– Đúng em đã mang thai rồi, anh sắp được làm ba.Anh vui lắm em biết không ? Cái cảm giác này đúng là không thể dùng từ để diễn tả được, anh từng nghĩ đến khi mình có một nàng công chúa nhỏ giống y như em thì anh sẽ cưng chiều chẳng khác gì bảo bối

Nhìn biểu cảm trên mặt chồng mà lòng tôi dạt dào niềm xúc động, tôi không nghĩ mình đã được làm mẹ, trong bụng tôi giờ đây là mầm sống nhỏ đang lớn lên từng ngày.Đó là sự kết tinh từ tình yêu của tôi và chồng, một hạnh phúc lớn lao đến một cách bất ngờ mà tôi không dám nghĩ đến.

– Lỡ là con trai thì sao ?

– Không sao cả, con nào cũng là con, anh đều thương hết

Tôi khẽ mỉm cười, gia đình nhỏ của chúng tôi sắp có thêm thành viên mới.Nghĩ đến khi chồng vui đùa bên con mà tôi không nén được hạnh phúc.

Gia Khiêm cúi xuống hôn lên đỉnh đầu của Hạ Thu, cái tuổi của anh đến giờ mới có con thì được xem như là cha già con muộn.Bởi vì thế cho nên tin này là một tin đáng mừng cho anh và cả mẹ của anh nữa.Bà đã trông mong cháu từ rất lâu, đến giờ thì đã trở thành hiện thực.Tất cả điều do cô mang lại, anh tự thấy mình may mắn khi cô bước vào cuộc đời vốn cô đơn trống trãi, chính sự ngây thơ cùng tấm lòng lương thiện của cô đã dần mở cửa trái tim vốn tưởng như chai sần cảm xúc để rồi cô bước vào khiến cho nó trở nên có sức sống cùng một tình yêu cháy bỏng mãnh liệt.

– Anh yêu em nhiều lắm

– Em cũng yêu anh

Sau đó thì Gia Khiêm làm thủ tục cho Hạ Thu xuất viện.Lúc tôi định bước chân xuống giường để đi thì chồng đã bồng tôi lên.Tôi vội nói :

– Em đi được mà ?

– Không được, như thế em sẽ mệt rồi ảnh hưởng không tốt đến con.

Tôi thấy chồng lo thái quá mà không khỏi mắc cười.

– Con còn nhỏ xíu mà mệt gì anh

– Cẩn thận vẫn tốt hơn

– Nhìn anh đúng là lần đầu làm ba mà

– Sao em biết

– Biểu cảm trên mặt anh lộ ra hết rồi kìa

– Kệ anh

Tôi nghe vậy thì không nói nữa, đưa tay vòng lên cổ rồi tựa đầu vào lòng của chồng, tôi chẳng ham vinh hoa phú quý, với tôi chỉ cần như bây giờ là quá đủ.Nhiều khi nghĩ mọi thứ đến với tôi quá bất ngờ, cứ tưởng nó không hề có thật.Tôi từ là đứa trẻ bất hạnh cho nên tôi muốn con tôi sẽ có được niềm hạnh phúc trọn vẹn.

Về đến nhà thì chồng cũng bồng tôi vào chứ không cho đi, vào đến phòng khách bà Đặng thấy vậy thì hỏi :

– Hạ Thu bị sao hả ?

Tôi nghe mẹ chồng nói vậy định trả lời thì chồng đã nhanh hơn mà nói :

– Vợ con có hơi không khỏe thôi mẹ

– Sao lại không khỏe nói mẹ nghe

– Thì trong bụng vợ con đang mang cháu cho mẹ nên hơi mệt

Tôi đưa tay đánh lên ngực chồng.

– Anh nói gì thế ?

Bà Đặng lúc này có chút kinh ngạc mà hỏi :

– Ý con Hạ Thu mang thai rồi hả ?

– Da mẹ sắp được làm bà nội rồi

– Lời Gia Khiêm nói là thật hả Hạ Thu ?

Tôi gật đầu nói :

– Dạ mẹ, con cũng mới biết đây thôi

– Đúng là chuyện mừng của nhà họ Đặng chúng ta, cuối cùng điều mẹ mong mỏi cũng đã thành hiện thực rồi.Thôi để mẹ đi báo cho ba con cùng tổ tiên Đặng Gia hay tin này.

Nói xong bà Đặng lật đật lên trên phòng thờ.Tôi thấy mẹ chồng vui cũng thấy ấm lòng.

– Em thấy mẹ vui chưa kìa ? Em đã lập công lớn cho nhà này rồi đó

– Anh cứ nói quá không

– Trong nhà này giờ em là nhất rồi

– Anh đang ganh tỵ đó hả ?

– Không lẽ anh đi ganh tỵ với vợ con mình sao ? Anh còn không biết làm gì để cảm ơn vì em đem lại niềm vui lớn cho nhà anh nữa kìa

– Chỉ cần anh phải yêu em thương con thật nhiều là được rồi

– Điều đó thì em yên tâm, với anh em và con bây giờ là quan trọng nhất

– Chồng con nói đúng đó, con giờ không chỉ mình nữa mà trong bụng con là đứa cháu đức tôn của cả họ.

Tôi nhìn mẹ chồng đang từ trên lầu đi xuống thì vội ngồi ngay ngắn lại, tại lúc này tôi đang trên đùi chồng nên hơi ngại mẹ chồng.Bà Đặng cũng đã nhìn thấy nhưng chỉ khẽ cười, vì nhìn cả hai hạnh phúc thì bà còn mong gì hơn nữa.Hơn hết Hạ Thu đang mang thai cháu của bà.

Ngồi xuống ghế rồi bà nói :

– Hạ Thu giờ mẹ tính thế này, không phải mẹ bất ép gì con nhưng trước đây mẹ cũng nói khi con có thai thì mẹ muốn con ở nhà nghỉ ngơi không đi làm nữa, nhà này không có đến mức để con khổ.Hơn nữa phần sức khỏe con cũng không tốt nên mẹ không muốn con vất vả, với lại con đang mang thai nữa nữa.Mẹ tính vậy con và Gia Khiêm thấy sao ?

Tôi thì chẳng dám có ý kiến, thai còn nhỏ nên tôi cũng không hẳn mệt mỏi nhiều nhưng tôi biết trong trách trong người mình rất lớn, hương hỏa của cả họ đang bên người nên tôi không dám tự ý quyết định.Có gì sơ xuất tôi sẽ ân hận và mang tội với sự kỳ vọng của mẹ chồng và chồng.

– Dạ con thì sao cũng được ạ.

Gia Khiêm cũng có ý không để Hạ Thu đi làm nữa, với lại Mộng Cúc đã về sợ cô lại đến tìm làm phiền đến Hạ Thu.

– Con cũng tính như mẹ, để vợ con ở nhà dưỡng thai

Bà Đặng hài lòng mà nói :

– Ừm cừ quyết định vậy đi.Chờ sau khi sinh rồi cháu để mẹ trông tới đó muốn đi làm gì mẹ cũng không cản.Thôi Gia Khiêm đưa Hạ Thu lên phòng nghỉ đi

Tôi sợ chồng lại ẵm nên đứng lên trước.

– Thưa mẹ con lên phòng

Vừa nói xong thì cả người đã nhấc bổng lên, tôi chưa kịp phản ứng thì chồng đã bế đi đến cầu thang.Tôi vội nói :

– Anh để em tự đi đi, có mẹ mà anh làm thế

– Có gì đâu, mà đi bậc thang này em sẽ mệt.

– Có thai mà anh làm như em liệt không bằng vậy á, anh làm thế em ngại với mẹ

– Không gì phải ngại.Mẹ không để ý đâu em lo, giờ với mẹ chỉ có cháu thôi.Anh sắp ra rìa rồi

– Anh đang cà nanh với con anh đấy hả ?

– Còn gì nữa, cả vợ và mẹ phải chuẩn bị chia rồi

Nhìn mặt chồng làm nũng mà tôi không nhịn được cười.

– Em đây sắp mất chồng còn không nói đây

Gia Khiêm sợ Hạ Thu nghĩ đang mang thai rồi nghĩ anh ra ngoài bậy bạ nên nói :

– Em không được nghĩ oan cho anh, dù em mang thai thì anh cũng không ra ngoài tìm phụ nữ đâu.Mấy chục năm qua không có em anh vẫn nhịn được đó thôi, giờ chỉ vài tháng với anh chẳng là gì cả

Biết chồng đang hiểu lầm ý mình xong tôi vẫn muốn thử nên nói :

– Làm sao em tin được chứ ? Đàn ông các anh bén mùi rồi thì tự khắc tìm mồi thôi dễ gì chịu đói.Mà ai biết được trước em anh có bao nhiêu người khác rồi

– Em không được nghĩ chồng em như thế nha ? Anh không tự tiện đến mức đó đâu.Anh nói thật lần đầu tiên của anh là dành cho em đó

– Thật sao ?

– Đương nhiên

– Anh lấy gì chứng minh

– Trời sau đêm đó với em là hôm sau cậu nhỏ của anh bị đau rát, anh tưởng đâu hư luôn rồi, mà anh không nói với em thôi.Sợ em cười anh.

Tôi nghe xong thì cười lớn.Gia Khiêm có chút quê mà nói :

– Đó, coi em cười kìa, bởi vậy lúc đó không nói với em là đúng

Sợ chồng tự ái nên tôi cố nhịn cười nữa.

– Em đâu cười.Ha…ha…ha

– Coi em kìa, thế mà bảo không cười

Vào đến trong phòng chồng đặt tôi xuống giường, mà hình như chồng dỗi rồi, mà tôi đâu muốn, chỉ tại tôi cố nhịn rồi mà chồng cứ chưng vẻ mặt đó ra nên tôi mới cười thôi.Giờ tôi phải dỗ chồng già mà tính trẻ con này mới được, ôm cứng lấy cổ chồng mà nói :

– Giận em à ?

– Không có

– Vậy cười lên cái đi

– Đây, như này em chịu chưa ?

Nhìn chồng nhăn răng ra cười xấu chết đi được, thà không cười còn coi được hơn.

– Xấu quá

– Đó, kêu anh cười, rồi anh cũng cười giờ lại chê.Phụ nữ có thai đúng là tính khí thay đổi, còn ngờ vực chồng mình lung tung nữa

– Em nghi ngờ gì đâu ?

– Nãy chẳng phải em nói đó ?

Giờ tôi mới nhớ ra khi nãy do chồng hiểu sai ý mình.Nên tôi cười nói :

– À đó do chồng hiểu nhầm ý em thôi.Hay có tật giật mình cũng không biết, nên giải thích các kiểu

– Rõ là em nói em sợ mất chồng còn gì ? Vậy không phải nghi ngờ chồng sao ?

– Đúng là em nói thế, như ý em là nếu con mình là con gái thì em sẽ mất chồng vì người ta có câu con gái là người tình kiếp trước của ba.Cho nên với người thứ ba này em chẳng thể ghen cũng không làm gì được.Không phải mất chồng à ?

Gia Khiêm lúc này mới hiểu ra thì nhéo mũi của Hạ Thu cười nói :

– Thế sao em không nói sớm, làm anh lo em nghĩ anh này nọ rồi buồn.Mà em yên tâm, với anh vợ vẫn là nhất.

– Thôi, anh đừng có nói trước.

– Thật mà, yêu vợ lắm

Chồng cạ mũi mình vào mũi tôi làm tôi nhột mà cười mãi.Sau đó chồng nằm xuống bên cạnh ôm lấy tôi, không biết do mệt hay có hơi chồng mà tôi nhanh chìm vào giấc ngủ

☆☆☆☆

Mới đó mà tôi đã ở nhà một tuần rồi, tôi cũng nghe theo lời mẹ chồng và chồng không đi làm nữa.Mà ở nhà mãi tôi cũng cảm thấy hơi buồn, tôi thấy nhớ Giao Linh.Tôi nghe chồng nói để Giao Linh lên thay tôi làm quản lý, tôi cũng đồng ý với chồng vì Giao Linh cũng giỏi còn cố gắng thêm có A Mạnh bên cạnh trợ giúp.Tôi vẫn còn chưa đến chúc mừng cho em ấy, nên nhân hôm nay qua thăm cậu mợ rồi tôi ghé qua câu lạc bộ chút.

Cậu mợ hay tin tôi có thai thì mừng lắm, hôm qua cậu gọi nói chồng đưa tôi về chơi, sẵn làm vài món bồi bổ cho tôi.Nhưng mà tôi thấy lúc này chồng bận quá nên để kêu tài xế chở đi cho tiện.Do mới cấn thai hay sao mà tôi thấy mình vẫn bình thường không có nghén nôn gì hết, mà nhờ vậy tôi cũng khỏe.Hằng ngày mẹ chồng lên thực đơn cho bà Sáu nấu để tôi ăn, nhiều khi ngán nhưng đó là công sức của mẹ chồng nên tôi phải ráng.Mà hình như tôi thấy mình có da thịt được tý, chắc là lên cân.Kiểu này mấy hồi tôi sẽ thành heo mất.

Tôi thay đồ xong thì cầm túi xách lên chuẩn bị xuống dưới nhà để thưa mẹ chồng đi.Lúc này nhìn trên tay là chiếc vòng của mợ đã tặng vào ngày tôi xuất giá, trước giờ tôi luôn cất giữ, nhưng từ khi biết mình mang thai thì tôi muốn lấy đeo vì nó là của bà ngoại, muốn bà phù hộ cho mẹ con tôi.Là vòng cẩm thạch nên để càng lâu càng lên nước cùng vân rất đẹp.

Xuống đến nhà thì tôi đã thấy mẹ chồng.

– Mẹ !

Bà Đặng thấy Hạ Thu thì hỏi :

– Con định đi đâu hả ?

– Dạ con muốn qua bên cậu mợ chút ạ

– Ừm, sau con không đợi Gia Khiêm về đưa đi

– Dạ chồng con lúc này công việc hơi nhiều nên con không muốn phiền, để con kêu tài xế chở đi chút rồi con về

– Vậy cũng được, con coi cẩn thận nha

– Dạ thưa mẹ con đi

Nói xong tôi đi thẳng ra ngoài, tài xế cũng chờ sẵn mở cửa xe cho tôi.Sau khi tôi ngồi vào thì chạy xe đi.Đáng lẽ lúc này trên đường đến nhà cậu mợ nhưng tôi sực nhớ hay qua câu lạc bộ trước rồi hả đến nhà cậu mợ sau.Thế là tôi nói tài xế đưa tôi đến câu lạc bộ.

Lúc này ở câu lạc bộ Mộng Cúc đã tìm đến gây rối khi mà Gia Khiêm không để cô làm quản lý ở đây nữa, nếu muốn thì ra Hà Nội.Không thì có thể nghĩ và anh sẽ sòng phẳng đầy đủ.Chưa bao giờ Gia Khiêm lại tuyệt tình với cô như thế, mà người trước cô ta gặp cũng không thấy.Thay vào đó Giao Linh lên thay.Chắc Gia Khiêm sợ cô làm hại đến cô gái đó cho nên đã giấu đi rồi, càng nghĩ Mộng Cúc càng điên tiết.

A Mạnh lúc này nói :

– Có gì chị cứ tìm ông chủ, ở đây bọn em cũng chỉ nghe theo lệnh ông chủ thôi.

– Cậu hay lắm, giờ ý không xem tôi ra gì đúng không ?

– Em không có ý đó, chị đừng làm khó em, nơi đây làm ăn chị đừng quấy phá nữa.

– Cậu giỏi lắm, các người nhớ lấy ngày hôm nay.

Mộng Cúc nói xong thì tức tối đứng dậy rời đi, Giao Linh lúc này mới đi đến nói :

– Anh không sợ bà ta à ?

– Có gì phải sợ, nếu không nói thì chị ta sẽ ở đây mãi.

– Em cũng không ngờ ông chủ lại để em lên làm quản lý, còn chị Hạ Thu thì đột ngột nghĩ việc.Không biết có chuyện gì không ?

A Mạnh lúc này nhìn ra cười thấy Hạ Thu đang đi vào thì cười nói :

– Mới nhắc tào tháo thì tào tháo đã đến rồi

Giao Linh cũng đã thấy Hạ Thu nên vội chạy ra đón.

– Chị, mấy nay không gặp chị em nhớ chị lắm

Tôi thấy Giao Linh mừng như vậy thì cười nói :

– Chị cũng nhớ em và anh Mạnh nên nay cố tình đến thăm đây.Mà việc chính là chú mừng em được làm quản lý

– Sao chị lại nghĩ đột ngột thế ?

Tôi cũng không giấu mà nói :

– Thật ra do chị mang thai nên chồng chị muốn chị ở nhà nghỉ ngơi

Giao Linh bất ngờ, sau đó thì mừng cho Hạ Thu mà nói :

– Chúc mừng chị, vậy em sắp có cháu rồi

A Mạnh cũng nói :

– Chúc mừng em

– Cảm ơn hai người, đây là quà chị tặng em.Cố gắng nha, em là người có năng nỗ chị tin em sẽ làm tốt, huống gì bên em còn có anh Mạnh.

– Chị đến là em vui rồi còn quà gì không biết nữa

– Có gì đâu, đây chỉ là chút quà nhỏ có đáng gì đâu, em cứ nhận cho chị vui

Trước lời đó của Hạ Thu thì Giao Linh không thể từ chối nên đành nhận quà của cô.

– Em cảm ơn chị, chị thật tốt với em, nhờ chị em mới có hôm nay.

– Nữa, chị em với nhau mà em cứ cảm ơn mãi, chị giận đó

Giao Linh cười rồi đặt tay lên bụng của Hạ Thu nói :

– Cháu của dì phải ngoan nha, không được làm mẹ mệt không nữa dì đánh đít đấy

– Em yên tâm cháu rất ngoan luôn

– Vậy thì dì mới thương

– Hai người cũng nhanh kiếm cục đi, để có gì mình làm sui

A Mạnh hào hứng nói :

– Anh chỉ đang chờ môt câu đồng ý của Giao Linh thôi

Tôi cười nói :

– Người ta nói vậy rồi em tính sao ?

Giao Linh mắc cỡ.

– Anh này, trước mặt chị Hạ Thu mà nói linh tinh gì thế ? Chút nữa biết tay em

Nhìn hai người hạnh phúc tôi cũng mừng, đang mong thiệp đỏ của cả hai lắm.

– Hai người làm sau làm phải cho em ăn cưới trước khi đẽ đó

– Tới chị nữa…

– Thôi chị không chọc nữa, coi em kìa mặt đỏ chẳng khác gì uống rượu.Đến chút thăm hai người giờ chị phải đi qua cậu mợ

– Dạ chị đi, hôm nào rảnh qua chơi nha chị.Không có chị ở đây buồn hẳn.Mà em còn chưa biết mặt chồng chị đó

– Chẳng phải em đã gặp rồi sao ?

– Khi nào chứ ?

Tôi cười rồi đi ra khỏi câu lạc bộ, bỏ lại cho cả hai dấu chấm hỏi to đùng, tôi cũng gợi ý rồi không biết hai người có nghĩ ra không.

Mộng Cúc ra khỏi câu lạc bộ vô tình thấy Hạ Thu đi vào nên đã nán lại và lên kế hoạch độc ác.Mộng Cúc biết rõ Hạ Thu trong lòng Gia Khiêm quan trọng thế nào nên anh mới đối xử với cô như vậy.Không thể cam tâm đứng nhìn người mà cô ta đã dành cả thanh xuân chờ đợi để giờ thuộc về người khác.Sự tự cao không có phép Mộng Cúc chịu nỗi nhục này.

Lúc này ngồi trong xe, thấy Hạ Thu đi ra thì cô ta liền gọi điện thoại cho ai đó nói :

– Cô ta đang ra nhanh chóng bắt nó cho tao

– Dạ chị

Tôi chuẩn bị đi đến chỗ tài xế đang đợi thì bất ngờ có chiếc xe đen đổ ngay trước mặt, chưa kịp phản ứng thì từ trên xe có hai người nhảy xuống lôi tôi lên xe, do quá nhanh thêm sức yếu tôi hoàn toàn bị không chế.Vào đến trong xe tôi liền gào lên.

– Các người là ai sao bắt tôi…có ai không…cứu tôi…cứu tôi

Bất ngờ một tên chụp cái khăn lên miệng, sau đó mọi thứ trước mắt dần tối xầm, tôi không còn biết gì nữa.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.