Khi Chồng Là Người Tình Của Mẹ - Hoàng Chi

Chương 2


Nghe tôi nói thế thì cô Lệ hỏi :

– Vậy mày chắc chưa ?

Tôi gật đầu.

– Con chắc rồi cô

– Ừm vậy để cô gọi báo cho người ta

Sau đó cô Lệ tôi lấy điện thoại ra gọi cho ai đó, tôi nghe cô nói :

– Dạ cháu đã tìm được người cho mà bà cần rồi ạ.Con bé xinh xắn ngoan hiền lắm.Dạ con biết rồi ạ

Cô Lệ tắt máy xong thì nhìn tôi nói :

– Hạ Thu mày theo cô

– Đi đâu hả cô ? Con còn phải làm

– Thôi khỏi đi, sắp đổi đời rồi ở đó mà làm gì nữa

Nói xong cô Lệ kéo tôi ra ngoài xe sau đó thì lái xe đi, lúc này tôi mới biết cô đưa tôi đến gia đình mà muốn cưới vợ cho con trai họ.Gần nửa tiếng chạy xe cuối cùng thì cũng đến nơi, đó là một căn biệt thự lớn nằm ở quận 7.Lúc xuống xe tôi đã phải choáng ngợp với nơi này vì nó chẳng khác gì tòa lâu đài nguy nga tráng lệ trong chuyện cổ tích.Tôi vẫn còn ngây người thì cô Lệ đã bước đến nhấn chuông cửa, bên trong có người nhanh chạy ra mở.

– Hạ Thu vào thôi

Tôi theo cô Lệ đi vào trong, bước vào rồi mới thấy nó đẹp đến mức nào, cả một khuôn viên rộng trồng rất nhiều hoa, con đường nhỏ lót gạch dẫn vào thẳng bên trong ngôi nhà.Vào đến phòng khách thì mọi thứ gần lần nữa khiến tôi choáng ngợp, nội thất vô cùng bắt mắt sang trọng, lần đầu tiên mà tôi được thấy.Lúc này tôi cũng thấy có có một người đang ngồi ở đằng ghế sofa, nhìn cũng có tuổi nhưng mà gương mặt lại được chăm sóc kỉ, toát lên sự quyền quý cao sang.

Cô Lệ nắm tay tôi đi đến trước mặt người đó nói :

– Bà Đặng cháu đem người đến rồi đây ạ

Bà Đặng nhìn chầm chầm về phía tôi khiến tôi cảm thấy sợ, đến nỗi bàn tay toát mồ hôi lạnh.Lướt qua tôi từ trên xuống dưới sau đó cất tiếng.

– Hai người ngồi đi

Cô Lệ quay qua nói với tôi.

– Hạ Thu ngồi xuống đi

Tôi ngồi xuống sát bên cô Lệ, hai tay bấu chặt với nhau.Bà Đặng lúc này mới hỏi :

– Tôi nghe cô Lệ nói cô đồng ý lấy con trai tôi đúng không ?

Tôi gật đầu đáp.

– Dạ

– Chắc cô cũng đã nghe qua con trai tôi từng có đời vợ, hơn nữa nó cũng gần bốn mươi tuổi rồi, còn cô chỉ mới 19 thôi.Cô phải suy nghĩ thật chắc chắn, tôi tìm vợ cho con trai tôi cũng như con dâu cho mình, tôi không cần gì hết chỉ cần biết nghe lời chăm lo cho con trai tôi thôi.Với tôi không nhất thiết môn đăng hộ đối gì cả, vì nhà tôi không thiếu tiền.

– Dạ cháu hiểu ạ

Cô Lệ lúc này mới nói :

– Thật ra Hạ Thu cũng có hoàn cảnh đáng thương, con bé làm việc cho cháu thấy thật thà giỏi dang lại đẹp người mà đang gặp khó khăn nên cháu mới chỉ giúp.

Bà Đặng gật gật đầu rồi nói tiếp.

– Do con trai tôi bận công việc nên sẽ không tổ chức lễ cưới được, tôi sẽ chọn ngày lành rồi cho người rước cô về lạy tổ tiên rồi chính thức nhận làm dâu.Nhưng cô yên tâm cô sẽ không thiệt đâu, tiền cưới tôi cho sẽ là 200 triệu tiền mặt.Và có thêm trang sức kim cương cùng số hiện vật khác.

Trước đó tôi đã nói với cô Lệ có thể cho tôi nhận trước tiền để lo phẫu thuật cho em Huy không, cô Lệ bảo để nói thử.

– Cháu cũng có việc thưa với bà Đặng ạ

– Có gì cô Lệ cứ nói, giữa chúng ta quá quen không cần up mở.

– Số tiền 200 triệu có thể đưa cho Hạ Thu trước được không ? Tại nó phải lo chi phí phẫu thuật cho em trai

– Đáng lẽ tiền này đến ngày rước dâu tôi mới đưa, nhưng tin tưởng cô Lệ tôi sẽ đưa trước

– Cảm ơn bà Đặng

– Hai người chờ chút

Bà Đặng đứng dậy đi lên trên lầu, lúc này tôi mới thả lòng người được.Nhìn qua cô Lệ tôi nói :

– Công nhận nhà lớn thật đó cô

– Thì cô đã bảo người ta giàu có rồi mà, mày về đây chỉ có sướng thôi con ạ.

Tôi không ham gì mấy, chỉ bất đắc dĩ tôi mới phải đồng ý thôi.Một người quê sống cảnh nghèo như tôi quen rồi mà giờ đến sống một một nơi thế này tôi thật sự rất sợ.

Bà Đặng từ trên lầu đi xuống, trở lại chỗ ngồi rồi đặt xấp tiền lên bàn.

– Đây là số tiền 200 triệu như tôi đã hứa cho cô.Bây giờ cô cứ cầm lấy, mùng 9 này tôi sẽ cho người đến rước dâu.

Cô Lệ cầm lấy tiền đưa cho tôi.

– Này của mày giữ lấy đi

Cầm tiền trong tay mà tôi vui mừng đến rớt nước mắt, có nó rồi em Huy sẽ được phẫu thuật mà cậu mợ cũng đỡ vất vả phần nào.

– Con cảm ơn cô, con cảm ơn bà

– Cứ vậy mà quyết định nha.Tới ngày đón dâu cô Lệ giúp dùm tôi nha

– Dạ bà Đặng yên tâm.Giờ cháu xin phép về

Tôi cũng đứng lên cúi đầu nói :

– Thưa bà cháu về ạ

Tôi theo cô Lệ đi ra, lúc lên xe thì cô Lệ mới nói :

– Giờ mày đến bệnh viện luôn hay sao để cô biết cô đưa đi

– Dạ cô đưa con đến bệnh viện đi

Cô Lệ nghe vậy thì lái xe đi, đến trước cổng bệnh viện thì tôi xuống xe, lúc này cô Lệ căn dặn.

– Mày coi nói cho cậu mợ mày biết, mùng 9 cô sẽ qua rước mày đó

– Dạ con biết rồi ạ

Tôi mang theo tiền đi thẳng vào trong, đến phòng của em Huy thì thấy mợ đang ngồi đứng ở cửa nhìn vô trong mà khóc.Thấy cảnh đó tôi không cầm được lòng.

– Mợ !

Quay lại nhìn tôi mợ hỏi :

– Hạ Thu sao con vào đây, không phải giờ đang làm sao ?

– Dạ con được cho nghỉ, mà cậu đâu rồi mợ ?

– Lúc mợ vào thì cậu con đi làm rồi, cậu con nói để chiều ghé qua nhà bà Màu hỏi xem vay được ít không ?

Tôi đưa tiền đặt vào tay mợ.

– Con có tiền rồi, mợ đem đóng viện phí cho em đi mợ

Nhìn xấp tiền trên tay mợ kinh ngạc hỏi :

– Tiền đâu mà con có nhiều vậy hả Hạ Thu ?

– Chuyện dài lắm để con kể cậu mợ nghe sau giờ lo chuyện em trước đi mợ

– Không được, mợ phải biết số tiền này từ đâu con có được, con đừng có mà làm bậy bạ nha, cậu biết cậu sẽ giận đó

– Dạ không có bậy bạ gì đâu nợ.Này bà chủ chỗ còn làm cho mượn

Tạm thời tôi chỉ đành nói dối thôi, chờ lo cho em Huy xong thì tôi sẽ kể thật cho cậu mợ nghe.

– Thật hả con ? Mượn nhiều vậy mà họ cho hả ?

– Dạ tại bà chủ con tốt lắm, nghe hoàn cảnh của mình vậy nên giúp

– Tạ ơn trời đất, vậy là thằng Huy được cứu rồi.Thôi mợ với con đi đóng viện phí cho em đi

– Dạ

Sau đó tôi cùng với mợ đi đóng tiền để họ phẫu thuật cho em Huy, mợ cũng gọi báo cho cậu hay để vào.Cả ba người chúng tôi ngồi trước phòng cấp cứu chờ đợi, ai cũng căng thẳng hồi hộp.Chỉ cầu bà ngoại trên trời phù hộ cho em Huy bình an.

Sau thời gian kéo dài suốt mấy tiếng thì ca phẫu thuật cũng kết thúc, bác sĩ bước ra thông báo ca phẫu thuật đã thành công, tôi và cậu mợ ai nấy cũng vui mừng.Do trải qua ca đại phẫu nên em Huy vẫn phải nằm trong phòng chăm sóc đặt biệt.Chưa thể vào thăm được ngay nên cậu bảo về nhà hôm sau rồi vô.

Tôi theo cậu mợ về nhà, lúc đi tắm ra thì mợ gọi tôi lại.

– Hạ Thu qua đây cậu mợ nói chuyện

Tôi vừa lau tóc vừa đến chỗ mợ ngồi xuống.Mợ đưa tiền cho tôi rồi nói :

– Đóng viện phí cho em xong còn dư nhiêu đây con coi gửi lại cho người ta.Số còn lại để cậu mợ dành dụm rồi trả từ từ

– Thôi mợ cứ giữ đi để lo chi tiêu

– Sao mà được hả con ? Tiền nợ của người ta sao mà cầm xài được

– Dạ đó không phải tiền nợ gì hết

Lúc này cậu và mợ mới hỏi :

– Con nói vậy là thế nào hả ?

Tôi đành thú thật.

– Thật ra con có chuyện thưa với cậu mợ

Cậu gấp gáp hỏi :

– Con có gì giấu cậu mợ đúng không ?

– Con biết cậu mợ thương con, từ nhỏ là ngoại và cậu mợ nuôi nấng con khôn lớn thành người.Con chưa làm gì để báo hiếu cho cậu mợ hết, mà em Huy lại còn gặp chuyện.Số tiền mà con đưa cho mợ đóng viện phí là tiền cưới người ta đưa cho con.

– Tiền cưới là sao hả Hạ Thu ?

– Dạ bà chủ nơi con làm nghe hoàn cảnh mình vậy nên đã làm mai con cho một gia đình giàu có, họ muốn cưới vợ cho con trai họ.Tiền cưới họ đưa là 200 triệu.

– Con điên rồi hả ? Chuyện đại sự cả đời mà con không bàn qua với cậu mợ mà tự quyết định thế hả ?

Biết cậu tức giận nhưng mà tôi không thể làm khác hơn.

– Người ta giàu lắm, con về đó sẽ sung sướng không có cực khổ gì đâu mợ

– Nhưng mà lấy người mình không yêu làm sao hạnh phúc hả con, trong khi mình nghèo họ giàu con sẽ bị xem thường.Hạ Thu cậu mợ làm khổ con rồi

Tôi ôm lấy mợ đang khóc mà nói :

– Mợ đừng nói vậy, chỉ cần giúp được cậu mợ cứu em Huy cái gì con cũng chịu được

– Con hiểu chuyện quá sẽ thiệt thòi lắm biết không, mợ thương con chẳng khác nào con ruột của mợ

– Con hiểu mà mợ nên cậu mợ giống như ba mẹ của con vậy.Giờ con chỉ mong báo hiếu cho cậu mợ để cậu mợ không phải khổ cực nữa

Cậu im lặng ở kế bên lúc này mới nói :

– Cậu thật là vô dụng mà

Tôi nắm lấy tay cậu mà mợ nói :

– Con chỉ cần gia đình bên nhau thế này, cậu mợ luôn mạnh khỏe và em Huy học thành tài.

– Là cậu mợ nợ con.

Cậu và mợ tính đi chạy tiền để tôi trả cho bà Đặng, nhưng tôi không đồng ý.Cuối cùng dưới sự thuyết phục của tôi cậu mợ cũng bỏ ý định đó.Em Huy cũng dần bình phục tốt nhưng chưa thể xuất viện.Hôm nay là ngày mùng 9.Tôi phải về nhà chồng, sáng sớm cô Lệ đã cho người mang áo dài và thợ trang điểm đến nhà tôi.Ngày tôi xuất giá mà chẳng khác gì ngày thường, có chăng là cậu mợ mặt buồn hiu, mợ lại khóc.Tôi đã thay áo dài đỏ và trang điểm xong chỉ còn chờ người đến rước, trước khi đi tôi ôm cậu ôm mợ rồi nói :

– Cậu mợ giữ gìn sức khỏe, con sẽ cố gắng về thăm cậu mợ

– Con gả đi mà cậu mợ lại không có gì để cho con hết, đây là chiếc vòng ngọc mà bà ngoại đã cho mợ khi mợ lấy cậu, giờ mợ cho con làm của hồi môn xuất giá theo chồng.Từ nhỏ một tay mợ chăm con cho đến ngày hôm nay, thật lòng mợ không đành xa con chúng nào.Tại cậu mợ nên con mới khổ, mợ chỉ mong con gặp được người chồng tốt nương nhờ tấm thân.Về đó cố gắng sống làm tròn bổn phận nha con.Nhớ lời mợ dặn nha con.Nếu khó khăn quá thì cứ về đây với cậu mợ, ngôi nhà này mãi là nhà của con, cánh cửa luôn rộng mở chào đón con về

-Dạ con đã nhớ lời mẹ dặn, con cảm ơn mẹ

Mợ nhìn tôi rưng rưng.

– Con gọi mợ là gì ?

– Mẹ !

Mợ ôm chầm lấy tôi.

– Con gái ngoan của mẹ

Lúc này tiếng kèn xe vang lên, hình như bên trai họ đã đến.Tôi ra cửa nhìn thì thấy cô Lệ đi vào.

– Mày đây hả Hạ Thu, công nhận trang điểm thay đồ lên nhìn chẳng khác gì hoa hậu luôn đó

Nghe lời khen đó của cô Lệ tôi chỉ cười.Sau đó cô Lệ chào cậu mợ tôi.

– Chào anh chị, tôi đến đón Hạ Thu.

– Dạ phiền chị quá, con bé khờ dại có gì nhờ chị chỉ dạy

– Anh chị đừng lo, về đó Hạ Thu nó sẽ sung sướng không khác gì bà hoàng đâu.

Nói xong cô Lệ nhìn qua tôi.

– Thôi đến giờ rồi, cô đến rước mày qua đó đây

Tôi nhìn cậu mợ tạm biệt.

– Thưa cậu mợ con đi.

Mợ dựa vào người cậu vẫy tay với tôi, trên mặt mợ toàn là nước mắt.Tôi phải ráng để không khóc để cậu mợ được yên lòng.Theo cô Lệ ra xe rồi thì tôi mới dám khóc.

– Khóc gì không biết, lấy chồng phải vui lên.Mày là có phước lắm mới được làm dâu bà Đặng đó.

Tôi nghe cô Lệ nói vậy thì chỉ biết im lặng, có phước hay không thì tôi không biết, chỉ là đến hiện tại tôi còn không biết người mình lấy làm chồng hình dáng ra làm sao nữa.Mà cũng gần 40 tuổi rồi, hơn tôi gần tận hai mươi.Trong đầu tôi hình dung ra là một ông chú già râu ria bồm xồm, bụng bia giống như mấy ông có tiền trên tivi.Nghỉ đến đó mà tôi đã sợ rồi…

Cuối cùng tôi cũng đến nhà bà Đặng, ngôi nhà vẫn như lần trước tôi đến, khá yên tĩnh.Cô Lệ dẫn tôi vào trong, bà Đặng ở phòng khách chờ sẵn.

– Bà Đặng cô dâu đến rồi ạ

– Cảm ơn cô Lệ nhiều, đây tôi có chút gửi hậu ta cô

Cô Lệ nhận phong bì từ tay bà Đặng rồi cười nói :

– Cháu cảm ơn bà, vậy thôi cháu đưa Hạ Thu đến rồi cháu cũng xin phép ra về.

– Cô về

Cô Lệ trước khi đi có trấn an tôi.

– Mày đó, không có gì phải lo hết nha.Bà Đặng thấy vậy tốt lắm.Ở lại ráng sống cho tốt, cô về có dịp cô sẽ qua thăm mày

– Dạ cô về

Cô Lệ về rồi thì bà Đặng nhìn tôi nói :

– Cô theo tôi

Tôi theo bà Đặng lên trên lầu 1, sau đó bước vào gian phòng thờ, nơi đây rất là nguy nghiêm khói hương trầm tỏa ra nghi ngút, phía trên đặt rất nhiều bài vị chạm khắc chữ hoa.

– Đây là nơi thờ tổ tiên nhiều đời của nhà họ Đặng, sau khi cô vái lạy tổ tiên xong sẽ chính thức trở thành dâu nhà họ Đặng chúng tôi.Phải tuân thủ phép tắt sống an phận dâu con trong nhà.Bây giờ thì đốt nhang ra mắt tổ tiên đi

Bà Đặng đưa cho tôi ba nén nhang, tôi cầm lấy rồi sá còn bà Đặng thì khấn.

– Kính thưa tổ tiên nhà họ Đặng, hôm nay vợ của Gia Khiêm là Hạ Thu xin ra mắt tổ tiên, mong tổ tiên phù hộ gia đình luôn được bình yên, nhanh có cháu đức tôn nối dõi.

Xong rồi bà kêu tôi.

– Hạ Thu con cấm nhang vào lư đi

Tôi nghe vậy thì làm theo.

– Dạ.

Sau khi đã xong thì tôi và bà Đặng ra khỏi phòng thờ, không có đi trở xuống mà bà đưa tôi lên trên lầu hai.Đến một căn phòng thì nói :

– Đây là phòng của con và Gia Khiêm, tạm thời con vào đó nghĩ đi.Đợi Gia Khiêm về

Tôi đưa tay mở cửa phòng ra, bên trong rất rộng lại sạch sẽ, chỉ có đều màu sắc bên trong hơi tối.Tôi mới bước chân vào thì tự nhiên.

” Cạch “

Một tiếng khiến tôi giật mình, tôi quay lại thì cánh cửa đã đóng, tôi cố thử mở như không được, hình như bị khóa rồi.Tôi không biết sao bà Đặng lại làm vậy.Không thể làm gì hơn nên tôi từ từ bước vào, giữa căn phòng là một chiếc giường lớn, tấm drap màu trắng tinh, mà phía trên đó lót thêm tấm vải lụa trắng nữa, tôi thấy hơi kỳ lạ, mà cũng không bận tâm mấy, chắc đó là thói quen của người nhà giàu.

Tôi tiến đến bàn làm việc gần đó thì chỉ có sách và số giấy tờ.Nhìn vào không hiểu nên tôi không xem nữa, sau đó tôi tiến đến chiếc tủ lớn đặt ở cạnh đó.Mở ra xem thì tôi thấy bên trong có rất nhiều váy áo con gái, không lẽ đây là chuẩn bị cho tôi.Trước đó tôi nghe cô Lệ dặn không cần mang đồ gì theo hết, vì ở đây đã có đủ.Tôi sờ thử thì rất thích vì vải mềm êm tay, không thô cứng như đồ chợ tôi hay mặc.Chắc đồ này đắc tiền lắm.Tôi mở sang cánh cửa còn lại thì toàn đồ nam, từ quần âu đến áo sơ mi rồi cả áo vest.Chắc hẳn đây là đồ chồng tôi, mà tôi nghĩ chồng tôi già sao gu mặc đồ lại đẹp thế.

Không xem nữa tôi đến cửa sổ, từ đây có thể nhìn thấy bao quát toàn cảnh bên dưới.Ngắm một lúc lâu cũng chán, không biết làm gì tôi đành đến giường nằm xuống, không biết do mệt hay sao mà tôi ngủ quên lúc nào không hay.

Lúc này ở một tụ điểm vui chơi đắt đỏ, trong phòng vip sang trọng có mấy người đang vui vẻ uống rượu.Hình như đang bàn bạc chuyện làm ăn.Trong số đó có một người nổi bật hơn hẳn, không chỉ ngoại hình mà còn về khí chất.Anh ta đang đặt tay lên ghế, kẹp ở dưới hai ngón tay là điếu thuốc đang cháy dở.Nhìn những người có mặt anh ta cất tiếng nói :

– Danh thu tháng này có vẻ giảm rất nhiều, mấy người có lời nào muốn nói

– Anh thông cảm cho bọn em, tháng sau bọn em hứa sẽ cố gắng bù lại

” rầm “

– Các người nghĩ tiền tôi bỏ ra đầu tư cho mấy người là rác sau.Tôi muốn tháng sau phải doanh thu phải gấp đôi nếu không thì cút hết cho tôi

– Dạ bọn em biết rồi ạ

Ba người đều bị dọa sợ trước cái đập bàn của người đàn ông, lúc này cánh cửa mở ra.Một người phụ nữ với vóc dáng nóng bỏng bước vào, tự nhiên đi đến ngồi lên đùi của người đàn ông đó, đưa tay cầm lấy ly rượu đưa lên tận miệng.

– Anh cần gì vì bọn họ mà làm hỏng tâm trạng chứ ? Đêm nay ở lại để em làm anh vui lên nha.

Không tỏ thái độ, người đàn ông nhận lấy ly rượu rồi uống cạn.Sau đó nói :

– Hôm nay tôi phải về nhà, vợ tôi đang đợi

Người phụ nữ nghe đến đây thì sắc mặt không vui nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường.

– Anh đang đùa em đấy à ?

– Không tôi nói thật, thôi tôi về đây.

Người đàn ông đứng lên, bỏ mặt người phụ nữ hụt hẫng khi bị từ chối mà đi thẳng ra ngoài cửa một hơi.Người phụ nữ lúc này cầm lấy ly rượu nóc cạn, ánh mắt hiện lên sự đáng sợ.

– Ai chọc gì mà nhìn chị hai không được vui vậy ?

– Bọn mày im đi, cút ra ngoài hết cho tao

Cả bọn nghe vậy thì nhanh chóng rời đi, trong phòng còn mỗi mình Mộng Cúc lại tiếp tục uống rượu.Mộng Cúc là quản lý ở đây, tuy đã xấp xỉ bước vào cái tuổi tứ tuần nhưng do biết cách giữ gìn nên nhan sắc vẫn còn rất mặn mòi, dựa vào mối quan hệ giữa mình và Gia Khiêm, cũng là ông chủ của nơi này và số chỗ vui chơi tiêu tiền khác cho bọn đại gia.Mộng Cúc tự nhận mình là người phụ nữ của Gia Khiêm nên vô cùng tự kiêu, những người làm dưới trướng Gia Khiêm, ai cũng phải nể sợ cô ta.Mối quan hệ đó chưa một lần được Gia Khiêm xác định.Mà Mộng Cúc đã theo bên cạnh Gia Khiêm hơn 10 năm, cô ta cũng từng ấy năm yêu say đắm anh nhưng mà với anh thì chỉ xem cô ta như một trợ thủ đắc lực trong làm ăn mà thôi.Hôm nay nghe được Gia Khiêm lấy vợ Mộng Cúc không thể nào cam tâm, cô ta quyết anh chỉ có thể là của mình.Nhìn ly rượu đen sánh lắc lư trên tay Mộng Cúc nở nụ cười đáng sợ.

– Ai cũng không thể cướp anh khỏi tay em đâu Gia Khiêm à, trước đây cũng vậy mà bây giờ cũng sẽ vậy

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.