[Chủ Công] Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 88


Sở Thập Hàm nhận ra Tạ Diêm có chút không ổn, dường như đang tránh mặt cậu.

Biểu hiện cụ thể là: Đột nhiên trở nên kiệm lời hơn, trước đây vốn thường thoải mái lấy áo phông từ tủ rồi cởi đồ ngay trước mặt cậu, đường cơ bắp hoàn hảo cùng vòng eo thon gọn phô bày một cách tự nhiên, đôi khi còn cố ý trêu đùa cậu nhìn trộm.

Dù Sở Thập Hàm thực sự chẳng nhìn trộm.

Nhưng gần đây, Tạ Diêm đột nhiên bắt đầu thay đồ trong nhà tắm, và nhất định phải mặc chỉnh tề từ đầu đến chân, không để lộ chút nào mới chịu gặp cậu.

Không chỉ vậy, Tạ Diêm dường như còn… không thích tiếp xúc với cậu nữa.

Tạ Diêm vốn rất thích đụng chạm, quấn quýt với Sở Thập Hàm, đủ kiểu tiếp xúc thân mật… ừm, thực ra Sở Thập Hàm cũng rất thích.

Nhưng… Sở Thập Hàm cúi nhìn bàn tay mình, nhận ra Tạ Diêm đã lâu không nắm tay cậu.

Còn đột nhiên trở nên lãnh đạm: Trước đây, dù không phải trong phòng ngủ, Tạ Diêm vẫn có thể đè cậu lên bàn trà, trong nhà tắm, thậm chí là quầy bếp góc nhà mà “làm”. Nhưng mấy ngày nay, Tạ Diêm còn chẳng động đến cậu trên giường.

Không chỉ vậy, Tạ Diêm dường như luôn tránh mặt, không biết đang làm gì, thường xuyên biến mất không rõ lí do.

Sở Thập Hàm nhíu mày nhìn Tạ Diêm ôm quần áo vào nhà tắm tắm rửa, rồi mở trình theo dõi kết nối cá nhân trên thiết bị liên lạc.

Rốt cuộc vì sao bạn trai lại như vậy?

Kết quả tìm kiếm gần như chỉ đưa ra một đáp án: Anh ta ngoại tình.

Không động chạm vì không còn thích nữa; biến mất liên tục vì ra ngoài gặp người tình; tránh thay đồ trước mặt vì sợ lộ dấu vết “chiến tích” với tình nhân.

Sở Thập Hàm cau mày sâu hơn, lạnh lùng nhấn “Không quan tâm” với tất cả kết quả tìm kiếm.

Tạ Diêm bước ra từ phòng tắm, thấy cậu nhìn chằm chằm màn hình với vẻ mặt hung dữ: “Hừm? Ai dám chọc giận ‘bạn học Sở Thập Hàm’ thế?”

Sở Thập Hàm ngẩng lên nhìn thẳng vào hắn: “Có người vu khống anh.”

Tạ Diêm bỗng hứng thú, nhanh tay giật lấy thiết bị liên lạc trước khi Sở Thập Hàm kịp phản ứng: “Để anh xem.”

Sở Thập Hàm với tay hụt: “Anh…”

May thay, một cuộc gọi khẩn cấp từ tướng quân Đàm chợt hiện lên, che lấp trang tìm kiếm.

Tạ Diêm liếc nhìn, nhận ra danh tính người gọi, liền áp máy vào tai Sở Thập Hàm:

“Thiếu tá Sở, cậu không ở ký túc xá?”

Sở Thập Hàm đảo mắt nhìn Tạ Diêm: “Có việc đột xuất, đêm nay tôi ở ngoài.”

“Sáng mai quay về học viện gấp,” giọng tướng quân Đàm trầm xuống, “đã xảy ra dị biến. Nhiều sinh viên bỗng dưng… bắt đầu biến dạng.”

Tạ Diêm khựng lại, tay giữ thiết bị hơi siết chặt.

Sở Thập Hàm: “Dị biến?”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.