[Chủ Công] Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 114


Tháng 12 năm 5039 sau công nguyên tinh tế, Đế quốc và Liên bang một lần nữa hợp tác, cùng tổ chức biến thể “Phong Chúc” chung sức chống lại đàn quái vật biến dị đang tràn tới.

Trận chiến đầu tiên, liên quân bất lực phải rút lui về cửa ải Đế quốc. Mười ngày sau, liên quân đã nắm rõ hướng biến dị và phương thức chiến đấu của đàn quái vật, phát hiện trình độ trí tuệ của chúng rất thấp, từ đó lập lại chiến lược tác chiến. Đầu tháng 1, liên quân giao chiến với đàn quái vật tại cửa ải.

Liên quân lợi dụng địa thế hiểm trở của cửa ải, cho nổ tung núi đá, phục kích toàn bộ đàn quái vật. Đồng thời sử dụng cơ giáp không người lái chặn tất cả lối ra vào cửa ải, giăng sẵn trận địa tử thần.

Đàn quái vật tổn thất nặng nề, nhưng dựa vào năng lực sinh học biến dị đã tìm được lối thoát, ăn mòn toàn bộ cơ giáp không người lái.

Nơi cửa ải chỉ còn lại một số ít binh lực yếu ớt cố thủ.

Khi kế hoạch của liên quân sắp thất bại, chỉ huy Đế quốc Tạ Diêm và thiếu tướng Liên bang Sở Thập Hàm cùng nhau hợp lực đối địch. Với sức hai người ngăn cản ngàn quân vạn mã, giành thời gian cho liên quân, đẩy tảng đá lớn chặn lối ra.

“Ầm ầm—” Một tiếng nổ kinh thiên vang lên như muốn làm thủng màng nhĩ mọi người, nửa trên ngọn núi bị bắn nát hoàn toàn, vô số tảng đá lăn xuống, trong chốc lát như che kín bầu trời. Một nửa bầu trời bị đá che phủ, ánh mặt trời bị bóng tối nuốt chửng, mọi tội ác cùng chôn vùi với dãy núi hoang liên miên.

Mọi ồn ào chợt tắt lịm, chỉ còn vài con chim bay vút qua đỉnh núi, lượn vòng trên nền trời xanh biếc.

Phần lớn binh lực của Tạ Mục đã bị tiêu diệt trong trận này, chỉ còn lại một ít quái vật sống sót lang thang quanh đó.

Sở Thập Hàm phóng một lưỡi dao năng lượng, đâm trúng con quái vật dị dạng hình hươu cao cổ với cái cổ siêu dài.

Một bàn tay đeo găng trắng vặn gãy cổ một con quái vật, sau đó bình thản cúi xuống, rút lưỡi dao năng lượng từ thân con quái vật hươu cao cổ.

“Khu vực này coi như đã dọn xong,” Tạ Diêm ném lưỡi dao năng lượng trả lại cho Sở Thập Hàm, “Chúng ta có thể đi đến vùng phóng xạ rồi.”

Sở Thập Hàm đỡ lấy lưỡi dao năng lượng, liếc nhìn những xác chết trên mặt đất: “Bọn họ…”

“Không cứu được nữa,” Tạ Diêm hơi nhíu mày, “Đáng lẽ họ đã phải chết ngay từ khoảnh khắc nhiễm phóng xạ, chỉ là Vampire đã dùng một phần sức mạnh để giữ họ trong trạng thái sống không bằng chết này.”

Lòng người, thực ra thường đáng sợ hơn cả những dị biến thể.

“Em không hỏi điều đó,” Sở Thập Hàm lắc đầu, cậu hoàn toàn tin tưởng quyết định của Tạ Diêm, “Chỉ là hiện tại lũ quái vật gần như đã bị tiêu diệt gần hết, lẽ nào Tạ Mục thực sự không làm gì sao?”

“Điều đó có lẽ không hợp với tính cách của hắn,” Tạ Diêm lấy ra thiết bị liên lạc, bấm vài nút, “Vì vậy chúng ta phải nhanh chóng đến vùng phóng xạ để bắt chúng.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.