[Chủ Công] Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 113


Quân đội của Tạ Mục vây kín toàn bộ vùng phóng xạ.

“Con hỏi, rốt cuộc tại sao phải bỏ hoàng thành đến chỗ này?” Tạ Cẩn An liếc nhìn xung quanh với vẻ khó chịu trước môi trường tồi tệ, “Cha tin tên ma cà rồng này đến vậy sao?”

Tạ Mục trầm ngâm một tiếng, quay người nhìn về phía một bóng hình già nua, lưng còng với mái tóc bạc trắng.

Người tóc bạc từ từ ngẩng mặt lên – nếu không phải vì đôi mắt đỏ như máu đặc trưng của ma cà rồng, khó ai có thể nhận ra hắn chính là quý tộc điển trai ngày nào.

“Các ngươi cũng có thể không tin ta…” Giọng nói khàn đặc từ từ thoát ra từ cổ họng của Vampire, “Ta đã nói rồi, đánh vào hoàng thành của các ngươi không phải là quân đội liên bang, mà là Tạ Diêm. Tất cả các ngươi đều không phải là đối thủ của hắn.”

“Tạ Diêm?” Tạ Cẩn An trợn mắt, “Tại sao hắn lại…”

“Tạ Diêm tấn công hoàng thành, chẳng phải như ngươi mong muốn sao?” Tạ Mục đột nhiên lên tiếng, “Vương của các ngươi đã kiểm soát toàn bộ liên bang và đế quốc.”

“Hắn biến ta thành thứ quái dị này, ngươi còn hỏi?” Vampire giang rộng hai tay, “Vương vì một con người mà đi vào con đường lầm lạc, không còn xứng là Vương của chúng ta nữa!”

Tạ Cẩn An: “Con người?”

“Yêu một con người.” Vampire chậm rãi nói, “Vì kẻ đó mà lật đổ cả thế giới, trong khi đó chỉ là một alpha không thể duy trì nòi giống!! Hơi thở rồng phí hoài trên người hắn.”

“Alpha?” Tạ Cẩn An chợt hiểu ra, “Là Sở Thập Hàm!”

Không trách Tạ Diêm chẳng thèm để mắt tới y, thì ra là vì Sở Thập Hàm… Sao có thể… Không! Có khi Sở Thập Hàm từ đầu nhận tiền của y chính là để tiếp cận Tạ Diêm!

Những vết cắn đó, cùng sự phản bội vô cớ của Sở Thập Hàm, giờ đều có lý do cả.

“Đáng lẽ không nên thuê Sở Thập Hàm,” Tạ Cẩn An nghiến răng nghiến lợi, “Đồ phản chủ hại thân.”

Tạ Mục nhìn y như đang xem trò hề: “Ngươi tưởng Sở Thập Hàm là loại người gì? Một alpha cấp S sao có thể nghe lời sai khiến của ngươi.”

“Vương của chúng ta không thể ở cùng một alpha,” Vampire ngẩng đầu nhìn khe nứt trên bầu trời, “Nếu không sẽ không còn Vương kế tiếp. Vì vậy, phải sửa chữa tất cả.”

“Thật buồn cười…” Một giọng nói đầy tà khí vang lên phía sau, Tar dẫn theo đội quân tiến vào, “Ngươi trả lại sức mạnh bất tử cho hắn, còn lo gì Vương kế tiếp? Đều là hồ ly ngàn năm tuổi, diễn trò gì nữa? Ngươi vừa muốn sức mạnh bất tử, vừa muốn một con rồng để khống chế, giúp ngươi thống trị thế giới – đời nào có chuyện tốt thế?”

“……” Vampire im lặng.

“Dù sao, ta hợp tác với các người chỉ vì bản thân. Biến thể hay con người – ta đều không quan tâm. Ta chỉ cần quyền lực và của cải,” Tar liếc nhìn đội quân phía sau, “Nhưng tất cả phải xây trên nền tảng của sự sống. Sự điên rồ của các người tốt nhất nên có giới hạn.”

“Yên tâm, không cần đến ngươi.” Vampire nhìn Tạ Mục, “Bắt đầu đi.”

Tạ Mục trầm mặc một lúc, phất tay ra hiệu.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.