Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 79 : Lựa chọn của Hoắc thiếu (6)


Một tay súng bắn tỉa không thể hành động một mình khi làm nhiệm vụ, mà nhất định phải có một người phối hợp cùng, cũng chính là người quan sát.

Quan Huy vội đề nghị: “Tôi sẽ làm người quan sát cho anh!”

Âm Thế Hùng vỗ vai anh ta: “Vậy làm phiền cậu rồi.”

Trong lúc nói chuyện, hình như ngoài trời mưa lại càng to hơn.

Trước Minh Nguyệt Các chỉ nghe thấy những tiếng mưa rơi lộp bộp. Bọn cướp không xả súng liên hồi, rõ ràng là đang muốn tiết kiệm đạn.

Thế nhưng chỉ cần có bóng người lướt qua phía trước Minh Nguyệt Các thì khẩu M134 ở trên bục cửa sổ sẽ lập tức xả đạn “đùng đoàng”.

Ngọn lửa lập lòe trong cơn mưa đêm, bãi cỏ trong sân trước cửa Minh Nguyệt Các bị giẫm đạp trở thành một mớ hỗn độn.

Nhân lúc ở phía trước có người ngụy trang cố ý đánh lạc hướng bọn cướp, Âm Thế Hùng và Quan Huy đã tìm được vị trí đối diện cửa sổ gian chính của Minh Nguyệt Các, bò rạp xuống dưới đất, nâng súng bắn tỉa lên.

Khẩu súng này không phải súng bắn tỉa mà Âm Thế Hùng quen dùng. Thế nhưng với tư cách là một tay súng bắn tỉa thiện xạ thì bất kỳ ở đâu và vào lúc nào, dù có dùng súng của người khác thì vẫn có thể bắn chính xác, đây cũng là một trong những biệt tài của anh ta.

Anh ta nằm rạp dưới đất, thử cảm giác tay. Vì không muốn để tên cướp đang cầm khẩu M134 phát hiện ra vị trí của họ, thậm chí Âm Thế Hùng còn tháo ống ngắm phía trên của súng bắn tỉa xuống.

Bởi vì khẩu súng bắn tỉa anh ta đang cầm là một khẩu khá bình thường, ống ngắm là kính quang học, nên vào ban đêm, chỉ cần hơi có ánh sáng chiếu vào là sẽ phản quang ngay, rất dễ để lộ vị trí của mình.

Thị lực của Âm Thế Hùng cực tốt, hơn nữa anh ta tự tin rằng với khoảng cách gần thế này, mình không cần ống ngắm vẫn có thể bắn trúng mục tiêu.

Quan Huy vẫn chưa được chứng kiến tài năng của Âm Thế Hùng, nên khi thấy anh tháo ống ngắm xuống thì giật mình nhìn anh, không thốt nên lời.

“Đừng để ý đến tôi, cậu cứ làm tốt nhiệm vụ quan sát của cậu đi.” Âm Thế Hùng vỗ lên vai Quan Huy, “Nằm xuống.”

Vị trí Quan Huy nằm lại cao hơn vị trí của Âm Thế Hùng một chút. Anh ta cầm ống nhòm được phối với súng bắn tỉa, bắt đầu báo số liệu quan sát cho Âm Thế Hùng.

“Phía trước 20m, chính diện, hướng 11 giờ, tốc độ gió 10m/s, có mưa to, tốc độ mưa cân bằng. Báo cáo hết.”
“Cục phó Lưu! Tên cướp ở bên trong đã giết chết một con tin!”

“Cục phó Lưu! Hình như có mai phục!”

Lời vừa dứt, một tiếng nổ rền trời truyền tới từ Minh Nguyệt Các. Mấy cảnh sát vừa chạy lên trước bãi cỏ bị hất lên không trung rồi ngã xuống.

“Mẹ kiếp tên nào làm loạn thế?” Quan Huy vô cùng thịnh nộ, tức giận quay đầu hằm hè nhìn Phó Cục trưởng Lưu: “Tại sao anh lại chạy ra ngoài?!”

Vừa rồi Phạm Kiến cũng lôi Phó Cục trưởng Lưu ra đằng sau, không cho phép ông ta ra chỉ huy bừa bãi.

Thế nhưng dù sao ông ta cũng là Cục phó của Cục Cảnh sát thành phố C, nhóm Hoắc Thiệu Hằng cũng không thể quá hống hách.

Không ngờ vì muốn lập công, Phó Cục trưởng Lưu chẳng thèm nghe mệnh lệnh, sợ bị bên quân đội cướp công nên sốt ruột chỉ huy cảnh sát lao vào cứu con tin.

Cửa lớn của Minh Nguyệt Các và tường của khu nhà bị nổ tung một nửa, khắp nơi là cảnh tượng hoang tàn đổ nát, tình hình phức tạp hơn lúc nãy nhiều.

Dương Đại Vĩ ẩn nấp trong căn phòng chính của Minh Nguyệt Các, cười sang sảng.

Bọn chúng đã sớm đem giường và các đồ dùng cỡ lớn ở trong nhà ra chặn trước cửa lớn, vốn dĩ chỉ chừa lại một cái cửa sổ đối diện với cửa chính của khu nhà, mang theo súng máy đến phòng thủ ở đó.

Không ngờ vũ khí hạng nặng lợi hại như vậy bị người ta bắn một phát đã nổ tung!

Dương Đại Vĩ nghĩ đến thực lực đáng sợ của quân đội, trong lòng cũng có chút e dè.

Nhưng đến giờ phút này, gã đã không còn sự lựa chọn khác, không mạnh tay đánh cược thì sẽ chết chắc.

“Bọn mày nghe đây! Bọn mày chỉ còn lại hai mươi phút! Trong vòng hai mươi phút, nếu không chuẩn bị được máy bay và tiền cho tao, tao sẽ thiêu sống đám con tin này!” Ở trong phòng, Dương Đại Vĩ cầm bật lửa hết mở lại tắt.

Âm Thế Hùng khó tin nhìn tình hình sân trước Minh Nguyệt Các, lẩm bẩm: “… Không ngờ bọn chúng còn chôn mìn? Sao mày không đòi lên trời luôn đi?!”


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.