Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 61 : Vòng tròn đồng tâm (4)


Chiếc xe SUV màu đen đang đỗ dưới tòa nhà quản lý chính là của băng nhóm này lái tới.

Sau khi nhận được tin tức chính xác về việc một nhóm sinh viên năm tư, khoa Luật trường đại học C sẽ đến đây du lịch, băng nhóm ấy đã tới nơi này nghiên cứu địa hình khoảng mười lần rồi mới quyết định hướng hành động tốt nhất.

Chiều tối hôm nay, bọn chúng lái xe đến và phi thẳng từ cửa vào khu vực quản lý.

Đại ca Dương Đại Vĩ đã cầm theo một chiếc chìa khóa được chuẩn bị từ trước, dẫn đàn em của mình đến văn phòng của Tổng Giám đốc trên tầng cao nhất.

Bọn chúng nhanh chóng khống chế mấy tên vệ sĩ xung quanh, xông vào văn phòng và bắt trói ông ta lại.

Vị Tổng Giám đốc này là thu hoạch ngoài dự tính của bọn chúng. Vốn dĩ chúng định trực tiếp giết ông ta, nhưng khi chuẩn bị ra tay, ông ta đã đưa ra yêu cầu được đổi tiền lấy mạng, thậm chí còn đáp ứng chi ra con số năm triệu không đắn đo!

Băng nhóm này vốn dĩ đến đây vì tiền!

Bắt thêm được một vị Tổng Giám đốc, lại còn bòn được năm triệu, bọn chúng chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Do vậy, bọn chúng không lập tức giết Tổng Giám đốc, mà đánh ngất xỉu rồi nhét ông ta xuống dưới gầm bàn.

Có Tổng Giám đốc chủ động phối hợp, kế hoạch chúng đã đề ra càng dễ thực hiện hơn.

Cố Niệm Chi chìm nổi dưới nước, bơi lội vô cùng sảng khoái, thoải mái, nhanh chóng bơi đến vùng nước ở phía Minh Nguyệt Các.

Cô bơi dạo qua vùng nước xung quanh nơi hành lang ban nãy có người nhảy xuống, tuy nhiên không phát hiện ra có điều gì khác thường ở dưới nước.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ do cô cả nghĩ quá?

Xem ra do ở cùng những người trong cục tác chiến đặc biệt quá lâu, nên cô nhìn ai cũng cảm thấy có âm mưu…
Cố Niệm Chi dụi dụi hai mắt, ngồi dậy liếc mắt về giường ngủ của Phương Trà Xanh và Yêu Cơ. Tuy trên giường họ rất lộn xộn nhưng chẳng thấy người đâu, cô bèn che miệng ngáp một cái, lười biếng hỏi: “… Hôm qua bọn họ về lúc nào vậy chị?”

“Sáng hôm nay.” Tào Nương Nương không ngẩng đầu lên, “Hầu hết mọi người đêm qua đều không về, dù sao bên kia thoải mái rộng rãi, bọn họ ở đó quậy tưng bừng một đêm, sáng sớm nay mới về ngủ bù.”

“Hai người họ đâu ạ?” Cố Niệm Chi chỉ vào giường của Phương Trà Xanh và Yêu Cơ, “Buổi sáng ngủ bù, bây giờ mới trưa thôi mà!”

“Ai ngủ tít mít như heo giống em chứ!” Tào Nương Nương cười liếc nhìn cô, “Hai bà ấy dậy trước em một tiếng, bây giờ đang đi leo núi với lớp hai rồi.”

“Đúng là chơi đến điên rồi!” Cố Niệm Chi lắc đầu, trên người mặc một chiếc áo phông rộng màu đen làm đồ ngủ, để lộ đôi chân dài trắng nõn. Cô xỏ đôi dép lê xuống giường, cầm đồ dùng cá nhân đi vào trong phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Sau khi sửa soạn xong, cô cũng học tập điệu bộ siêng năng, hiếu học của Tào Nương Nương, mở laptop ra tiếp tục sửa luận văn tốt nghiệp.

Cố Niệm Chi quay cuồng trong công việc đến chập tối, cảm thấy cổ mỏi nhừ, mới nói với Tào Nương Nương mình muốn ra ngoài đi dạo.

Tào Nương Nương cuộn tròn trong ổ cả một ngày cũng cảm thấy tẻ nhạt, bèn tắt laptop và đề nghị, “Chúng mình cùng đi đi.”

Cố Niệm Chi và Tào Nương Nương thay váy, rời khỏi Thanh Phong Uyển đi tản bộ.

Trong Thanh Phong Uyển chỉ còn vài bạn nam vẫn đang ngủ ở lại canh cửa.

Hai người bọn họ ra khỏi cửa chính theo con đường lớn, men theo lối nhỏ quanh co về hướng Minh Nguyệt Các.

Trong Minh Nguyệt Các rất yên tĩnh, chỉ có hai bạn nam ở lại trông nhà, những người khác đều tham gia leo núi Độc Phong.

Cố Niệm Chi và Tào Nương Nương đứng bên bờ hồ, ngắm chiều hoàng hôn dần phai, không hẹn mà cùng thở hắt một tiếng.

Hai người khẽ nhìn nhau cười, từ xa đã trông thấy những bạn học khác đang trèo từ trên núi Độc Phong xuống.

“Nhìn trời thế này, chắc tối sẽ có mưa.” Cố Niệm Chi ngẩng lên nhìn bầu trời càng lúc càng nhiều mây, nhíu mày: “Kiểu mây này sẽ ảnh hưởng đến tín hiệu điện thoại.”


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.