Trác Du Hiên chỉ có thể đứng nhìn Thấm Quân Dao từ xa mà không dám đến gần.
“Cậu chủ, tôi mang trà gừng lên cho thiếu phu nhân đây.Cậu cho cô ấy uống đi!”
Trác Du Hiên còn đang đứng ngây người ra đó thì một người giúp việc đã nhanh chóng đem lên hai chén trà gừng lên đây.
Trác Du Hiên là người đã bảo bọn họ làm, bởi vì hắn sợ Thẩm Quân Dao dầm mưa quá lâu cho nên sợ cô sẽ bị lạnh rồi bị cảm thì không hay.
Hắn bảo người giúp việc làm một chén nhưng do Trác Du Hiên cũng đứng ngoài mưa rất lâu nên tiện thể bọn họ đã nấu hai chén trà gừng cho Trác Du Hiên một chén luôn.
Người đàn ông bị tiếng gọi làm cho giật mình, nhưng rất nhanh sau đó Trác Du Hiên đã đi đến nhận lấy hai tách trà mà người giúp việc vừa đem lên kia.
Ban đầu người đàn ông hơi thắc mắc.
“Tôi bảo mấy người nấu một chén thôi không phải sao? Tự dưng nấu hai chén làm gì?”
Người giúp việc vội vàng lên tiếng giải thích.
“À, tại tôi thấy cậu chủ cũng dầm mưa nên mới làm thêm cho cậu thôi.Cậu uống đi để tránh bị cảm lạnh”
Trác Du Hiên gật đầu nhìn hai tách trà ở trong tay của mình, tuy nhiên hẳn im lặng không nói gì.
Người giúp việc nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở cậu chủ của mình.
“Cậu chủ, cậu mau cho thiếu phu nhân uống đi, sức khỏe của thiếu phu nhân kém lắm, mai cho cô ấy uống, đừng để cô ấy bị cảm lạnh”
“Tôi biết rồi, mấy người xuống làm việc đi, tôi cho cô ấy uống ngay đây!”
Trác Du Hiên gật đầu, sau khi người giúp việc đi khỏi, cánh cửa trước mắt thoáng chốc được đóng lại, người đàn ông vội vàng đem tách trà gừng đến chỗ của Thẩm Quân Dao.
Hắn chưa uống vội, đặt một tách xuống bàn, tách còn lại đem đến cho người con gái đang cuộn tròn người lại ở phía bên kia.
Hản lo lắng Thẩm Quân Dao bị cảm nên khi đưa cô lên phòng đã nhanh chóng dặn dò người làm ở trong nhà, bọn họ nấu cũng nhanh phết.
Hơn nữa Thấm Quân Dao sức khỏe còn đang rất yếu, cần phải uống ngay, nếu không sẽ đổ bệnh mất.
Vội vàng lại gần chỗ của Thẩm Quân Dao, Trác Du Hiên giơ tách trà ra trước mắt của người con gái.
“Nào, Quân Dao, em mau uống ít trà gừng đi, tránh cảm mạo.Sức khỏe của em không được tốt, nên uống vào, đừng để bản thân bị cảm”
Thẩm Quân Dao nhìn ly trà ở trong tay của Trác Du Hiên một lát, sau đó cô nhận lấy từ tay hắn uống ực một hơi.