Lâm Dịch đmm trong lòng.
Không ngờ ngươi dùng tiền mời cơm, chỉ vì khiến ta khó chịu?
Lâm Dịch thiếu tiền sao?
Thật sự không thiếu.
Sau khi Tống Tình nhập ngũ, gửi về quá nửa tiền lương!
Lâm Dịch còn không mở miệng, một nam sinh bên cạnh Trần Lỗi thở dài: “Lâm Dịch, ta biết ngươi ngạo khí, nhưng bây giờ vấn đề tìm việc nghiêm trọng như thế, ngươi vừa đi làm kiếm tiền vừa đi học, rất dễ ảnh hưởng học tập, được không bù mất a.”
“Đúng vậy, chúng ta là đồng học, Trần thiếu bằng lòng giúp ngươi là tốt. Chờ ngươi học thành trở về, gia nhập tập đoàn Trần thị cũng coi như báo đáp ơn tri ngộ của Trần thiếu mà!” Một cô gái nói giúp.
Lâm Dịch thờ ơ lạnh nhạt.
Chẳng phải vì mình vừa học vừa làm, thành tích còn tốt, thường ngày không cho Trần thiếu thể diện, đáng sao.
Đây là Trần Lỗi gây sự với mình.
Ngươi rất kiêu ngạo đúng không?
Thành tích học tập của ngươi rất tốt đúng không?
Kết quả thì sao, ta vào học viện Bách Võ, mà ngươi…… Chỉ là người làm công dưới tay ta, đây chính là mạng!
Hắn không ưa Lâm Dịch.
Người nghèo chí không ngắn.
Lúc trong trường tuy không ngang nhiên gây chuyện, nhưng trong lớp có tồn tại bắt mắt như thế, dẫn đến cảm giác tồn tại của mình giảm rất nhiều.
Lâm Dịch nghĩ thông suốt điểm này, không nhịn được thở dài.
Các ngươi rảnh đến đau trứng a!
Suy nghĩ một lát, Lâm Dịch lạnh nhạt nói: “Học phí đã có thu nhập, không cần lo lắng.”
Trần Lỗi thở dài nói: “Làm chuyển phát nhanh tuy có thể kiếm chút tiền, nhưng không lâu dài, nếu cần cứ việc tìm ta.”
Lâm Dịch mới biết, vì sao tối nay sẽ xảy ra vụ họp lớp nhàm chán này.
Khu nam rất lớn, nhưng phạm vi hoạt động của Lâm Dịch rất nhỏ, gặp phải đồng học rất bình thường.
Tin tưởng sau ngày hôm nay, bọn hắn sẽ dùng đủ loại phương thức, phát tán chuyện mình làm chuyển phát nhanh, khiến ai trong trường cũng biết.
Lâm Dịch đang muốn nói chuyện.
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Sau đó nhân viên phục vụ mang đồ ăn vào.
Có người ngoài, đương nhiên Trần Lỗi cũng không tiện nói tiếp.
Nhưng người phục vụ mang đồ ăn đi tới bên người, hắn giật mình nhìn trứng cá muối sửng sốt.
Con gái tại chỗ không nhịn được bịt miệng lại, không thể tưởng tượng nổi nhìn Trần Lỗi.
“Trứng Hoàng Tầm yêu muối, ta thấy trên mạng, 5.400 đồng một gram, trời ạ…… 20 gram, không ngờ Trần thiếu mời chúng ta ăn thứ tốt như thế!”
Trứng cá tầm muối không đắt như thế.
Nhưng đây là yêu thú.
Trần Lỗi sao ngồi vững được.
Đừng nhìn hắn ra vẻ, thực tế tiền tiêu vặt mỗi tháng chỉ khoảng 200.000
Thường ngày vung tay quá trán, không có tích góp gì, nhìn thấy màn này kém chút sợ đến ngất đi.
Một gram 5.400, một người 20 gram, 12 người là bao nhiêu?
“Ta, ta không gọi cái này!” Trần Lỗi vội ngồi thẳng, nhỏ giọng với nói phục vụ.
Người phục vụ là cô nương khá đẹp, nhẹ giọng cười nói: “Đây là lão bản của chúng ta mời.”
Trần Lỗi liền hồ đồ.
Hắn tuy theo cha tới khách sạn Eisfeld mấy lần, nhưng đó là mở tiệc chiêu đãi người khác, không quen lão bản nơi này.
Chẳng qua hắn nghĩ lại, có khi biết nhà mình có tiền, muốn nịnh bợ mình thì sao.
Nhặt được tiện nghi, ngu sao không chiếm.
Hắn lập tức cười nói: “Bữa này ta mời, mọi người cứ việc ăn.”
Các tiểu tùy tùng hạnh phúc suýt nữa ngất đi, với điều kiện của bọn hắn, cho dù mua được trứng cá muối cũng không nỡ ăn.
“Oa, quá ngon, ta lần đầu ăn trứng cá muối ngon như thế!”
“Hu hu hu…… Trần thiếu thật là quá tốt.”
“Trần thiếu, ta muốn vĩnh viễn đi theo ngươi!”
……
Lâm Dịch tuy không tới nơi này, nhưng cũng biết không ít.
Giá cả hắn nắm chắc, tính toán cẩn thận, mẹ nó chỉ một món khai vị đã khoảng 1 triệu 3, cừu hận lớn thế nào a!
Đã đến rồi thì không thể phí tiền, hắn không chút khách khí ăn.
Bọc trong miệng nhai.
Cảm giác mềm mại, viên trứng rất sung mãn, cũng không tanh. Đắt là có đạo lý của đắt, cộng thêm yêu thú bị linh khí ảnh hưởng, ăn vào có ích với thân thể và tu luyện. Thứ này hiếm thấy, đắt như thế cũng không phải không có đạo lý.
Nhất thời không ai gây sự với Lâm Dịch.
Cho dù Trần Lỗi cũng là lần đầu được ăn, lại là được mời nên rộng mở cái bụng, không hề khách khí.
Lâm Dịch chung quy thấy bữa cơm này không dễ ăn như vậy.
Chẳng qua có Trần đại thiếu gánh cũng không sợ gặp bất trắc.
Lâm Dịch đang vùi đầu ăn.
Cửa phòng lại mở ra, nhưng lần này không phải người phục vụ.
Trần Lỗi hiếu kỳ nhìn thoáng qua, liền cảm giác linh hồn của mình bay ra ngoài.
Đường Tư mặc một bộ váy liền bó sát màu đỏ, vũ mị vô cùng, chậm rãi đi đến. Nàng là loại người thêm một phần thì béo, thiếu một phần thì gầy, nhan trị hoàn mỹ, nghịch thiên cùng cực.
Không……
Trần Lỗi thấy coi như trên TV, mình cũng chưa từng thấy nữ nhân xinh đẹp như thế.
Nam sinh khác nhìn thoáng qua thì tự ti mặc cảm, nhao nhao cúi đầu, xấu hổ không dám nhìn nàng.
Biến hóa kỳ quái của bọn hắn khiến Lâm Dịch cũng thấy lạ.
Tiếp theo hai cánh tay trắng nõn trơn mềm trèo lên bả vai Lâm Dịch. Đường Tư ghé vào Lâm Dịch, hương khí ép người, khiến hắn hoảng sợ khó chịu.
Ngay cả Đường Tư cũng cảm thấy thân thể của Lâm Dịch cứng đờ, không nhịn được vũ mị cười một tiếng, kém chút khiến mấy người tại đây hưng phấn ngất đi.
Các cô gái tuy bất bình, nhưng đối mặt khí chất mỹ mạo kia, không có nổi suy nghĩ ganh đua so sánh.
Theo các nàng, Lâm Dịch được đại tỷ tỷ mỹ nữ ôm cổ mà bất động như núi (không dám động), quả thật…… Quả thật bình tĩnh không giống người thường.
Cho dù trong lòng rất hoảng sợ, Lâm Dịch vẫn giữ vững tỉnh táo, cố giả bộ trấn định nói: “Sao ngươi lại đến?”
Đường Tư hơi thở như lan, xinh đẹp cười nói: “Ta có công việc, thấy ngươi ở đây nên qua xem. Ta còn chút việc, không quấy rối các ngươi, tối nay về sớm nhé!”
Chụt!
Đường Tư còn không quên hôn má Lâm Dịch.
Dù hắn sau khi xuyên việt, vì phải giả bộ nai tơ, da mặt đã luyện đến dày mo, lúc này cũng ửng đỏ.
Vừa đi hai bước, Đường Tư như nhớ ra, quay người nói: “Đúng rồi, lần này ta mời mọi người!”
Nam sinh tại chỗ thở mạnh.
Mỹ nữ phổ biến, mỹ nữ có tiền hiếm thấy, nhất là cấp bậc này.
Bọn hắn nhìn chằm chằm Lâm Dịch, không nghĩ ra vì sao là hắn. Chỉ là thành tích học tập tốt hơn một chút, cao hơn một chút, dáng người tốt hơn một chút, đẹp trai hơn một chút mà thôi!
Trần Lỗi thoáng chốc không ngồi yên được.
Hắn vội đứng lên, lắp bắp nói: “Vậy…… Sao được, đã nói ta tính tiền, ai tranh…… Ta liều với người đó!”
“Hả?” Đường Tư nhẹ nhàng gật đầu, thâm ý nhìn hắn: “Vậy thì đa tạ a!”
Trần Lỗi thấy Đường Tư nói với mình, hưng phấn chảy máu mũi, cười ngây ngô.
Sau khi Đường Tư rời khỏi, Trần Lỗi vừa xoa máu mũi, vừa nói: “Lâm Dịch, đó là chị ngươi sao?”
Tỷ tỷ?
Lâm Dịch suy nghĩ một lát, một họ Lâm, một họ Đường, sao có thể là tỷ đệ đây, cho nên…… Hắn lắc đầu.
Trần Lỗi sắc mặt ảm đạm, vẫn chưa từ bỏ ý định: “Vậy các ngươi có quan hệ gì?”
Thượng hạ cấp?
Tốt xấu phải bảo mật, điểm này không thể lộ ra.
Lâm Dịch cân nhắc, ăn ngay nói thật: “Chúng ta ở chung!”
Lần này coi như hắn triệt để đánh tan huyễn tưởng đáng thương của Trần Lỗi.