Trong Mộng Ta Có Đại Lão

Chương 193 : Ta không nên nhúng tay vào


Sau đó nàng kéo Điếu Thiên Can, dây dưa với lực lượng của đối phương.

Thỉnh thoảng nhíu mày nói: 'Đáng ghét, có cảm giác thật kỳ quái, thế này là thế nào?'

Lâm Dịch lo nàng xảy ra chuyện, nói gấp: 'Nếu không được thì thôi.'

'Không phải không được, đến cấp độ của ta, có thể cảm ứng được thiên cơ. Ta có cảm giác mãnh liệt rằng mình không nên nhúng tay vào, không chừng sẽ tạo thành hậu quả khó mà đoán trước, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến ngươi.'

Cổ Lan tiếc nuối nói.

Nàng có thể đối phó lực lượng kia, nhưng cảm thấy không thể làm như thế, nội tâm rất mâu thuẫn.

'Không sao, không cần phải cố.' Bản thân Lâm Dịch không hề để ý, chủ yếu là lo Cổ Lan chọc phải phiền toái.

'Thật ra không thành vấn đề, vừa rồi ta tiết lộ khí tức, đã có hiệu quả, lần sau ngươi mở trận thử xem.' Cổ Lan nói.

'Được.' Lâm Dịch suy nghĩ một lát: 'Ta không bị người kia phát hiện chứ!'

'Không biết, khí tức của ta quá mạnh mới dẫn tới phiền toái. Đối phương hình như không có địch ý, sẽ không gây phiền toái cho ngươi.' Cổ Lan khẳng định.

Nói thẳng ra, chính là người ta không hề lưu ý đến Lâm Dịch, coi như ra tay với hắn, cũng phải cân nhắc thái độ của mình, làm như thế có lời không.

'Vậy thì tốt.'

Lâm Dịch suy nghĩ lần sau thử.

'Bên ta có tổ chức đối địch, hình như bọn hắn liên thủ với yêu thú, phải dùng biện pháp gì để giao lưu với chúng nó đây?' Lâm Dịch lại hỏi.

'Nếu trải qua thời đại mạt pháp, sợ rằng yêu thú cũng thiếu thủ đoạn tu luyện đối ứng. Muốn giao lưu với bọn hắn, chẳng qua là hai thứ, thủ đoạn tu luyện và thiên tài địa bảo để gia tăng thực lực.' Cổ Lan nhanh chóng nói.

'Yêu thú còn cần thủ đoạn tu luyện?' Lâm Dịch nghi hoặc.

'Đương nhiên cần, tuy bọn hắn có huyết mạch truyền thừa, nhưng thời đại mạt pháp là hạo kiếp của thiên địa, cơ bản là không để lại cái gì. Huyết mạch yêu thú chân chính sớm đã biến mất, chỉ có thể bắt đầu lại từ đầu.' Cổ Lan giải thích.

'Nhưng linh khí khôi phục, hình như bọn hắn nhận ra đầu tiên.'

'Đó là bởi vì bọn hắn có sức cảm ứng mạnh, đương nhiên nhận ra trước.'

Lâm Dịch tự hỏi.

Nếu thế, có lẽ Thượng Võ vị diện dùng thủ đoạn tu luyện hoặc là thiên tài địa bảo.

Bọn hắn là thế lực uy tín lâu năm, truyền thừa võ đạo của Lam tinh cũng học bọn hắn, đương nhiên có giấu một ít đồ tốt.

'Nếu ta nắm giữ truyền thừa tu luyện, có thể câu thông với đối phương?' Lâm Dịch hỏi.

'Phần lớn yêu thú rất tham lam, ta thấy không cần phải câu thông, trực tiếp thu phục là được.' Cổ Lan cảm thấy yêu thú không đáng tin cậy.

Lâm Dịch bất đắc dĩ nói: 'Nhưng ta không phải đối thủ của yêu thú, ta vừa mới chạy ra ngoài chơi, bị yêu thú cấp 7 rống một tiếng đã gần chết.'

'Chờ thực lực của ngươi mạnh mẽ, đương nhiên giải quyết được vấn đề. Hơn nữa giao lưu với yêu thú thì dễ, nhưng phải có thực lực mới được, nếu không rất dễ bị phản bội.' Cổ Lan dặn dò.

Không phải ngươi cầm truyền thừa, giao cho yêu thú mạnh mẽ, bọn hắn sẽ trở thành bạn bè với ngươi.

Cơ sở để trở thành bạn bè là có thực lực ngang nhau.

Ngươi yếu, sẽ bị bọn hắn ức hiếp.

Ngươi mạnh, thật ra không tồn tại cái gọi là giao dịch.

'Vậy à, đúng là một đám phức tạp.' Lâm Dịch cảm thấy rất phiền toái, không thể dùng ý nghĩ của con người để cân nhắc tam quan của yêu thú.

'Chẳng qua không thể vơ đũa cả nắm, có yêu thú rất tốt, nhưng phải đi sâu quan sát, cũng phải cân nhắc bọn hắn rất xảo trá, có lẽ là ngụy trang.' Cổ Lan cảm thấy không thể một gậy đánh chết, có một ít yêu thú khá tốt.

'Ừm, vậy để ta xem, chuyện này không vội được.'

Truyền thừa tu luyện và thiên tài địa bảo khá là phiền toái, truyền thừa có thể hỏi Cổ Lan, vấn đề là sẽ tạo ra địch nhân mạnh mẽ cho mình. Một khi bọn hắn mạnh lên, phát hiện Đại Hạ rất yếu, tuyệt đối không nói đạo nghĩa.

'Nếu muốn thu phục yêu thú thì không cần phiền toái như thế, chỉ cần tìm một yêu thú nhỏ yếu có tiềm lực, bồi dưỡng nó trưởng thành, chờ nó thực lực mạnh mẽ, có thể hỗ trợ thu phục yêu thú khác.' Cổ Lan đề nghị.

Lâm Dịch sáng mắt lên, biện pháp này được đấy!

Nếu mình có thể nuôi ra một yêu thú cấp 9 hoặc là cấp 10, đương nhiên có thể thu phục yêu thú khác, tuy rằng chuyện này rất khó.

'Nếu nó quá mạnh mẽ thì có phản bội không, có loại khế ước không phản bội nào không?' Lâm Dịch lại hỏi.

'Trên đời này không có bất tử bất diệt, cũng không tồn tại hoàn mỹ vô khuyết, tất cả đều cần cơ sở là thực lực của bản thân.'

Lâm Dịch gật đầu nói: 'Tức là mình yếu, yêu thú mạnh, hiệu quả của khế ước sẽ có hạn.'

'Không sai, cho nên không thể quá dựa vào ngoại lực. Phải mạnh lên, chỉ cần mình đủ mạnh, căn bản không cần cân nhắc vấn đề khác.' Cổ Lan nói tiếp.

Lâm Dịch bất đắc dĩ, con đường phải đi rất dài a.

'Ta phát hiện một con yêu thú, hình như rất lợi hại, ta có thể ký khế ước với nó không?' Lâm Dịch nhớ tới chó, thông minh như thế, chắc là không yếu. Cộng thêm nó có năng lực điều tra rất mạnh, còn có khứu giác mạnh mẽ, có thể bù đắp nhược điểm của mình.

'Khế ước có rất nhiều loại, khế ước nô dịch đối phương dễ gây nên cừu hận, một khi thực lực của yêu thú vượt qua chủ nhân thì có thể bị phản phệ. Chờ yêu thú mạnh đến cảnh giới nhất định, cũng có thể giải trừ khế ước. Cân nhắc lâu dài, ta đề nghị ngươi dùng khế ước bình đẳng.' Cổ Lan đề nghị.

Lục đại Thiên vực có một ít người cao cao tại thượng, thích trực tiếp nô dịch yêu thú, như vậy sẽ sinh ra cừu hận rất lớn, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện tình hình yêu thú phản phệ chủ nhân.

'Khế ước bình đẳng có thể làm được gì?'

'Yêu thú chịu ngươi sai phái trong mức độ nhất định, còn ngươi phải cung cấp công pháp hoặc là tài nguyên tu luyện.' Cổ Lan giải thích.

'Vậy thì học cái này.' Lâm Dịch vui vẻ nói.

'Ừm, rất đơn giản, ngươi làm thế này…… Nhớ đừng bội ước, nếu không sẽ bị thiên địa phản phệ.' Cổ Lan bắt đầu truyền thụ.

Thủ pháp khế ước khá đơn giản, có cơ sở Ngự Khí thuật là được. Chỉ cần đạt thành hiệp nghị, khắc hoạ đạo văn, khắc ghi trên người song phương, khế ước coi như đạt thành.

Cổ Lan truyền cho Lâm Dịch cả hai loại khế ước.

'Võ giả có thể dùng không?' Lâm Dịch nhớ tới tình hình của Đại Hạ, hiện nay dựa cả vào bồi dưỡng tình cảm, vẫn tồn tại phong hiểm nhất định.

Nếu có thủ đoạn này, yêu thú mới có thể trở thành trợ lực chân chính.

Thậm chí là có thể cưỡng ép nô dịch, chỉ cần xác định đối phương trưởng thành có hạn, chắc sẽ không bị phản phệ.

'Võ giả không được, hơn nữa còn phải có thiên phú. Ngươi làm được là bởi vì tu luyện Trúc Mộng kinh, thần hồn mạnh mẽ, người bình thường không nắm giữ được. Ngươi có thể bồi dưỡng người có tư chất, để bọn hắn khống chế yêu thú mạnh mẽ, dùng yêu thú khống chế yêu thú khác.' Cổ Lan cho biện pháp điều hòa.

Lâm Dịch gật đầu, lại hỏi tình hình của Đường Tư.

'Sợ rằng nhiễm máu của đồ đằng thú, đạt được lực lượng của nó. Ta không biết tính chất lực lượng của các nàng, ngươi hỏi rõ xem. Ta tìm công pháp phù hợp nhất, lợi ích sẽ lớn hơn.' Cổ Lan muốn làm đến tốt nhất.

'Vậy ta hỏi các nàng rồi lần sau hỏi ngươi.' Lâm Dịch nói gấp.

Lâm Dịch biết lợi ích của công pháp, công pháp càng mạnh, thực lực cũng càng mạnh, nhưng không phải công pháp mạnh nhất thì nhất định là tốt nhất, còn phải thích ứng.

Tính thích ứng càng cao, tốc độ tu luyện càng khả quan, mấu chốt là làm ít công to.

Tiếp theo Lâm Dịch chỉ hỏi vấn đề vụn vặt, chơi với Cổ Lan hơn một ngày mới rời khỏi mộng cảnh.

……

Lâm Dịch mở mắt ra, nhìn bên giường, đã không còn bóng hình của Đường Tư, không nhịn được thở dài, bò lên rửa mặt làm điểm tâm.

Đường tỷ không còn, nhưng còn một đôi chị em đấy.

Thẩm Bối Bối cũng biết nấu, nhưng bây giờ mọi người phân công rất rõ ràng. Thẩm Bối Bối mua nguyên liệu, Lâm Dịch nấu đồ ăn, Thẩm Thiến phụ trách ăn.

Lúc ăn cơm, Lâm Dịch hiếu kỳ hỏi: 'Thiến tỷ, lực lượng của ngươi và Tình tỷ và Đường tỷ, có gì khác nhau không?'

Thẩm Thiến không định giấu Lâm Dịch.

Nàng ăn hết trứng gà, cầm đĩa, tay phải đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu đen, không có cảm giác cực nóng, chỉ cảm thấy ngọn lửa này thâm thúy vô cùng.

Vậy mà đĩa biến mất trên tay nàng.

'Đốt đi? Không…… Đốt đi sẽ để lại tro than a!' Lâm Dịch trợn mắt há mồm, Thẩm Bối Bối thấy chiêu này quá lợi hại.

'Không phải đốt đi, lực lượng của ba người chúng ta có quan hệ với hỏa diễm. Hỏa diễm của ta có thể thôn phệ, cho nên đĩa không bị đốt đi, mà bị thôn phệ.' Thẩm Thiến lắc đầu, nói tiếp: 'Hỏa diễm của Tống Tình có thể đóng băng, hỏa diễm của Tư Tư mới là đốt sạch tất cả.'

Lâm Dịch trợn mắt há mồm, không ngờ là ba loại hỏa diễm hoàn toàn khác biệt.

Thật ra đã không tính là hỏa diễm bình thường.

Quả nhiên đồ đằng thú có thể sáng tạo ra một vài lực lượng cổ quái kỳ lạ.

'Ừm, ta đã rõ.' Lâm Dịch gật đầu.

Thẩm Thiến khá hiếu kỳ: 'Ngươi hỏi chuyện này làm gì?'

'Đường tỷ muốn học sư phụ ta. Sư phụ nói công pháp phù hợp với mình mới là tốt nhất, cho nên bảo ta hỏi thăm lực lượng của các ngươi, sau đó sẽ tìm công pháp phù hợp.' Lâm Dịch nói ra mục đích của mình.

Thẩm Thiến sáng mắt lên: 'Sư phụ của ngươi có thể thu chúng ta làm đồ đệ? Ba người chúng ta đều gặp vấn đề, thiếu khống chế với loại lực lượng này, cảm giác không phát huy ra lực lượng cần có.'

'Không phải thu đồ, chỉ cho bộ công pháp mà thôi.' Lâm Dịch lắc đầu: 'Nhưng dù thế, nàng cũng không đồng ý các ngươi truyền ra ngoài.'

'Ta hiểu rồi, tuyệt đối không truyền ra ngoài.' Thẩm Thiến cam đoan.

Nàng không bị ngốc, tu luyện rất coi trọng truyền thừa. Nếu nàng dám tự ý để lộ công pháp, người ta có thể tự tay phế mình, người nhận được công pháp cũng không có kết cục tốt, hại người hại mình mà thôi.

Thẩm Bối Bối ho khan một tiếng.

Nàng không nhìn Lâm Dịch, nhưng thái độ này đã nói rõ tất cả.

Ta thì sao?

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.