Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
— o —
Chương 711: Địa linh quả
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
– Đúng vậy, mỗi lần ẩn môn tuyển nhận đệ tử, đều có một hội đấu giá lớn nhất.
Ngay tại quảng trường Hàng Thủy, tổng bộ Thần Thương hội tiến hành, lần này
đúng vào tối nay.
Lưu Lỗi nói tới đây, chần chờ một chút, lại bổ sung một câu,
– Nhưng người vào hội trường nhất định phải nộp mỗi người một trăm tiền vàng,
nói cách khác là không cho phép tiến vào đấy.
Có thể nói điều kiện này đối với người bình thường mà nói là tương đối hà
khắc, một trăm đồng tiền vàng ở tiểu thế giới tuyệt đối không thể tính là một
số tiền nhỏ, đó là một số tiền lớn. Tương đương với mười ngàn tiền bạc, mà một
đồng tiền bạc ột gia đình bình thường cũng có thể sinh sống một tuần lễ.
Sau khi Diệp Mặc cáo từ Lưu Lỗi, dẫn Mục Tiểu Vận đi tìm vài khách sạn, quả
nhiên đều đầy người trọ rồi. Nếu không phải hắn muốn tham gia hội đấu giá,
Diệp Mặc đã đi khách sạn Hàng Thủy rồi. Bởi vì Diệp Mặc muốn tham gia hội đấu
giá, nếu làm ra động tĩnh gì, ít nhất là Lưu Lỗi sẽ biết lai lịch của hắn. Tuy
rằng Lưu Lỗi làm người không tệ, cũng đáng được kết giao, nhưng dù sao cũng là
lần đầu tiên gặp mặt mà thôi, Diệp Mặc không muốn để hắn biết quá nhiều lai
lịch của mình.
Cuối cùng dưới sự tấn công tiền vàng của Diệp Mặc, hắn và Mục Tiểu Vận cuối
cùng đành rời đến chỗ xa hơn quảng trường Hàng Thủy một chút, tìm được một chỗ
ở thật tốt, khách sạn Lam Hải. Rất sạch sẽ, chỉ có điều giá cả so với người
khác cao hơn vài lần. Nhưng điều này Diệp Mặc căn bản cũng không suy nghĩ
nhiều, sau khi hắn dẫn Mục Tiểu Vận vào phòng, lập tức bắt đầu dịch dung.
Nửa giờ sau, Diệp Mặc lại hóa thân thành một người râu rậm, mà Mục Tiểu Vận
lại thành một cô gái giang hồ trên mặt có chút tang thương.
– Chúng ta phải đi hội đấu giá sao?
Mục Tiểu Vận biết ý nghĩ trong lòng Diệp Mặc, cô hỏi câu này tức là trên người
không có bao nhiêu tiền rồi.
Diệp Mặc gật gật đầu, hiểu được ý của Mục Tiểu Vận, hắn cười nói,
– Bên trong chiếc nhẫn của anh còn có mấy trăm tấn vàng, bây giờ chúng ta đi
đổi một ít tiền vàng, chỉ có điều không biết một khối vàng của anh có thể đổi
bao nhiêu tiền vàng.
Mấy khối vàng trong tay Diệp Mặc đều là từ nước Mỹ chuyển đến, mỗi khối nặng
hơn mười kg.
Sau khi dịch dung xong, Diệp Mặc ôm Mục Tiểu Vận từ cửa sổ nhảy xuống, sau đó
dẫn Mục Tiểu Vận đi mua một cỗ xe ngựa, lúc này mới đi xe ngựa đến ngân hàng
Thần Thương.
Ngân hàng Thần Thương Diệp Mặc vẫn là thông qua Lưu Lỗi mà biết đến. Bởi vì
hắn không có cách nào mang theo nhiều khối vàng như vậy trực tiếp đi đến hội
đấu giá, chỉ có thể đem khối vàng đổi thành tiền vàng mới có thể đi vào.
Tuy rằng sắc trời vừa mới tối, nhưng ngân hàng Thần thương vẫn chưa đóng cửa,
thậm chí bên trong còn đèn đuốc sáng trưng.
Diệp Mặc dẫn Mục Tiểu Vận vội vàng đánh xe ngựa đi vào chỗ hẻo lánh phía ngoài
ngân hàng Thần Thương, lấy ra một ngàn khối vàng chất trên mặt đất, lại dùng
đồ vật che lại ở phía trên, lúc này mới bảo Mục Tiểu Vận chờ ở đây. Hắn tự
mình vào ngân hàng Thần Thương. Một ngàn khối vàng cộng lại nặng hơn mười tấn,
nếu để ở trên mặt xe ngựa. Nói không chừng đến xe ngựa cũng bị đè sập.
Lúc Diệp Mặc tiến vào ngân hàng Thần thương, lại phát hiện ngân hàng này còn
thật sự có điểm hiện đại hoá ở bên trong. Mặc dù không có máy tính, tuy nhiên
lại có thẻ từ. Nhưng dùng nhiều nhất vẫn là kim phiếu, Diệp Mặc nhìn một chút,
đại đa số mọi người đều lấy kim phiếu dùng.
Lúc Diệp Mặc ở phòng khách xuất ra một khối vàng, thì ngay cả chưởng quầy của
ngân hàng Thần Thương cũng bị hấp dẫn. Loại vàng tinh khiết như thế này y gặp
qua rồi, nhưng thợ chế tác một khối vàng lớn chỉnh tề như vậy. Y thật sự là
lần đầu tiên nhìn thấy.
Bởi vì khối vàng Diệp Mặc mang đến so với độ tinh khiết của tiền vàng cao hơn
ra nhiều, cho nên bị ngân hàng Thần Thương đưa ra giá một khối vàng mười ngàn
tiền vàng. Đối với giá tiền này Diệp Mặc rất hài lòng, hắn nghĩ có thể đổi mấy
nghìn tiền vàng cũng không tệ rồi, mười ngàn tiền vàng hoàn toàn là ngoài dự
liệu của hắn.
Nhưng lúc chưởng quỹ ngân hàng này nghe người râu rậm trước mắt này nói loại
vàng khối này còn có một ngàn khối, y suýt nữa phát điên, người này cũng quá
giàu đi. Nhưng đối mặt một đống vàng khối lớn trước xe ngựa, y hoàn toàn ngốc
trệ.
…
Sau một giờ, Diệp Mặc dẫn Mục Tiểu Vận vội vàng lên xe ngựa rời khỏi ngân hàng
Thần Thương. Hắn dùng một ngàn khối vàng đổi lấy mười triệu tiền vàng, ngoại
trừ mười nghìn tiền vàng để trong nhẫn của Mục Tiểu Vận ra, còn lại toàn bộ bị
hắn đổi thành tờ kim phiếu một trăm nghìn
Chuyện Diệp Mặc ở ngân hàng Thần Thương đưa ra một nghìn khối vàng rất nhanh
đã bị cấp cao hội Thần Thương biết được. Vân Tử Y lúc này chạy tới ngân hàng
Thần Thương thấy nhiều khối vàng cùng một kích cỡ, độ tinh khiết giống nhau,
cũng âm thầm ngạc nhiên thán phục. Khách hàng này thật sự là rất có quyết đoán
rồi, nhiều vàng khối như vậy, hắn thật sự là dùng xe ngựa chuyển tới? Đáng
tiếc chính là trên những khối vàng này không có bất kỳ dấu vết gì.
Diệp Mặc đương nhiên sẽ không ngốc đến nỗi chữ Anh trên khối vàng cũng không
xóa đi, cho nên muốn thông qua những khối vàng đó điều tra xuất xứ, khẳng định
không thực tế. Trừ phi người ở phía ngoài vào được đây.
…
Lúc Diệp Mặc Mục Tiểu Vận đi vào hội đấu giá ẩn môn Hàng Thủy, rất nhiều người
đã tới nơi này rồi.
Sau khi cẩn thận hỏi thăm, Diệp Mặc mới biết được. Lưu Lỗi nói một trăm tiền
vàng chỉ là giá tiến vào một hội trường thấp nhất, cấp cao cần những một ngàn
tiền vàng. Đương nhiên còn có cao hơn nữa. Nhưng Diệp Mặc chỉ cần phải có
phòng là được rồi, một ngàn tiền vàng là đã có phòng rồi, với hắn mà nói đã đủ
dùng.
Nộp một ngàn tiền vàng, Diệp Mặc và Mục Tiểu Vận vào phòng, mặc dù nói là
phòng, kỳ thật chỉ là một cái gian nhỏ mà thôi, số ở trên là 392.
Một ngàn tiền vàng coi như là quá tốt rồi, Diệp Mặc và Mục Tiểu Vận còn được
nhận hoa quả chiêu đãi. Bọn họ không đợi bao lâu, hội đấu giá cũng đã bắt đầu
rồi.
Thần thức Diệp Mặc quét ra ngoài, trong lòng hắn lập tức cũng bắt đầu có chút
cẩn thận, trong này cao thủ Tiên Thiên thậm chí có mười mấy người, hơn nữa còn
có ba người, hắn nhìn không ra tu vi của đối phương. Không cần nói mười mấy
cao thủ Tiên Thiên, chỉ là ba người hắn đã không thắng nổi rồi, đừng nói còn
có ba người hắn cũng không biết cao thấp, điều này làm cho Diệp Mặc đối với
thực lực nơi này lại có một nhận thức mới.
Ở nơi này, hắn nhất định phải chú ý cẩn thận. Nếu không cẩn thận, hắn sẽ rơi
xuống vực thẳm. Khiến Diệp Mặc yên tâm chính là, hắn không thấy đạo cô Giai
Uấn, tuy nhiên lại nhìn thấy phòng riêng của Từ Hàng Tĩnh Trai. Lạc Huyên và
Đại sư tỷ của cô Diệp Mặc cũng không nhìn thấy, xem ra là cũng không đến.
Diệp Mặc đồng thời nhìn thấy phòng riêng của Thái Ất Môn, bên trong Thái Ất
Môn còn có một lão đạo sĩ hắn không nhìn ra tu vi, ngoài ra còn có một vị cao
thủ Tiên Thiên, và một gã đạo sĩ tuổi trẻ. Chỉ có điều đạo sĩ trẻ tuổi bên
cạnh tựa sát vào một cô gái đầy đặn xinh đẹp, có vẻ có chút không hợp lắm.
Vu Vũ Yến gia nhập Thượng Thanh Sơn Diệp Mặc cũng nhìn thấy, chỉ có điều so
sánh phòng riêng của Thượng Thanh Sơn và Thái Ất Môn thì có vẻ giản dị hơn
nhiều lắm.
Chủ trì hội bán đấu giá là một thiếu phụ, cô mặc một thân váy áo đỏ tươi bó
sát người, mang theo một loại ám chỉ và quyến rũ, thiếu phụ này khiến Diệp Mặc
nhớ tới Vân Băng.
Cô và Vân Băng giống nhau, có một dáng người như ma quỷ, trước sau lồi lõm,
đường cong rõ ràng. Bất đồng duy nhất chính là, trong mắt của nàng mang theo
mị ý, nếu lơ đãng liếc mắt nhìn, ai cũng cảm giác cô như ngập nước mắt nói
chuyện với mình. Mà Vân Băng ở trong ấn tượng Diệp Mặc lại là một bộ dạng
trong trẻo mà lạnh lùng, tuy rằng quan hệ của cô và mình hòa hoãn, nhưng mãi
không có cái loại mị ý như trong mắt thiếu phụ kia.
Nghĩ đến Vân Băng, Diệp Mặc âm thầm thở dài một tiếng, không biết bây giờ Vân
Băng có tốt không, còn có Đình Đình không biết thế nào. Mình đã kết hôn, lần
này trở về nếu không có chuyện gì, hắn lại có thể cùng Lạc Ảnh còn có Khinh
Tuyết đi thăm Vân Băng.
– Hoan nghênh mọi người tới tham gia hội đấu giá ba năm một lần của ẩn môn
Hàng Thủy, tôi là Mộng Lam, buổi đấu giá hôm nay do tôi chủ trì. Đêm nay hội
đấu giá sẽ đưa ra rất nhiều thứ tốt, bên trong này khẳng định mọi người sẽ
thích, tôi hy vọng mỗi người đều có thể đạt được thứ mình muốn.
Lời thiếu phụ áo đỏ cũng không ẻo lả, nhưng lại có một loại hương vị khiến cho
người khác thấy quyến rũ thấu xương
Thần thức Diệp Mặc quét một chút, quả nhiên rất nhiều đôi tình nhân cùng đi
tham gia hội đấu giá, cô gái bên cạnh cũng không tự chủ được nhíu mày, dường
như rất không thích loại thanh âm của người phụ nữ này. Diệp Mặc theo bản năng
nhìn thoáng qua bên người Mục Tiểu Vận, lại phát hiện Mục Tiểu Vận hoàn toàn
không để ý thiếu phụ trên đài kia, tinh thần của nàng dường như toàn bộ đặt
trên người mình.
– Được rồi, hội đấu giá bây giờ bắt đầu, vật đầu tiên bán đấu giá gọi là máy
ảnh kỹ thuật số năng lượng mặt trời. Loại vật này nơi này chúng ta bây giờ
không có cách nào làm ra được, nó có thể ghi lại hình ảnh rõ nét của bên
ngoài…
Diệp Mặc nghe thấy lời Mộng Lam, trong lòng trở nên có chút hết chỗ nói, nếu
toàn hội trường đều là loại vật này, hắn thật đúng là hối hận vì đến nơi này.
Càng làm cho Diệp Mặc thật không ngờ chính là, máy ảnh kỹ thuật số này lại bị
người khác dùng mười ngàn tiền vàng mua rồi. Mười ngàn tiền vàng, chính là một
khối vàng đó nha, phaỉ biết một khối vàng như vậy ở bên ngoài là mấy trăm ngàn
đô la Mỹ, mấy triệu Hoa Hạ tệ. Hơn nữa giá tiền trong này không đổi dễ dàng
như đô la Mỹ, nếu quả thật phải tính toán ra, mười ngàn tiền vàng thậm chí có
năng lực mua hai triệu đô la Mỹ. Không ngờ lấy nhiều tiền như vậy đi mua một
máy ảnh kỹ thuật số, như thế này kinh doanh cũng quá dễ làm rồi.
Thần thức Diệp Mặc quét ra, lại phát hiện rất nhiều môn phái đối với giá tiền
này có chút khinh thường, có thể thấy được những người này đều biết giá chân
chính của máy ảnh kỹ thuật số.
Cũng may sau đó không có loại chuyện vô nghĩa này phát sinh, đều là một ít
pháp khí, khoáng thạch, đan dược còn có các loại công pháp, dần dần theo xu
hướng bình thường. Chỉ là mấy thứ này Diệp Mặc đều không để vào mắt, vẫn không
ra tay.
– Phía dưới muốn đưa ra là một quả Địa linh quả, tác dụng của Địa linh quả,
mặc dù những người đang ngồi ở đây đều biết rồi. Tôi cũng nói tóm tắt một
chút, Địa linh quả có thể khiến cho Huyền cấp có 90% hy vọng tiến vào Địa cấp,
mà cho dù là Địa cấp đỉnh cao cũng có hai mươi phần trăm hy vọng tiến vào Tiên
Thiên. Nếu dùng để đề thăng tiểu cảnh giới, đó chính là chuyện trăm phần trăm.
Hiện tại giá bắt đầu của Địa linh quả là năm chục ngàn tiền vàng, mỗi lần tăng
giá không được ít hơn một ngàn tiền vàng…
Mộng Lam còn chưa nói hết lời, hiện trường liền náo động lên. Có thể nói bán
đấu giá tới hiện tại mới tiến vào phần quan trọng.
Khi Diệp Mặc nghe thấy Địa linh quả, trong lòng cũng cả kinh, thần trí của hắn
lập tức liền quét đến trái trong hộp gỗ trên đài, quả nhiên là Địa linh quả.
Không ngờ là tên cũng giống như đại lục Lạc Nguyệt, nơi này quả nhiên có chút
cổ quái.
Tác dụng của Địa linh quả đối Diệp Mặc bây giờ không cần nói cũng biết, chỉ
cần có một Địa linh quả, hắn lập tức là có thể luyện chế một lò Bồi Nguyên
đan. Dùng Địa linh quả luyện chế Bồi Nguyên đan hiệu quả đương nhiên là tốt
nhất, nếu mà có được một lò Bồi Nguyên đan, Diệp Mặc khẳng định chỉ cần cho
hắn thời gian nhất định, hắn có thể tu luyện tới Luyện Khí hậu kỳ.
Địa linh quả nhất định phải lấy được, tuyệt đối không thể để cho cho người
khác…