Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2142: Hội Thương Hư Đạo Dịch.


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2140 : Hội Thương Hư Đạo Dịch.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2140 : Hội Thương Hư Đạo Dịch.

Gã có chút căng thẳng đi đến trước mặt Diệp Mặc ôm quyền nói:

– Tiền bối, tôi cũng không mạo phạm gì đến tiền bối, , lúc trước tôi chẳng
những không toàn lực ra tay với tiền bối, hơn nữa còn là người đầu tiên rời
đi, hơn nữa bây giờ tôi cũng không phải là người phi hư vô ngân nữa rồi.

Diệp Mặc biết rõ trong này hắn cũng không có cách nào giết được tên này, nên
cũng không sốt ruột giết chết gã. Người mà hắn muốn giết chết nhất chính là
Hóa đạo Thánh đế gầy yếu kia, Hóa đạo sơ kỳ trước mặt này quả thật cũng giống
như những gì gã nói, cũng không toàn lực ra tay với hắn. Lúc trước mười người
đồng thời tấn công hắn, tên này cũng là người núp ở sau cùng.

– Tên Hóa đạo sơ kỳ gầy yếu đó tên là gì, hang ổ ở đâu?

Ngữ khí Diệp Mặc lạnh lùng hỏi.

– Y tên là Cốc Tuấn Phong, nơi ở thì không ai biết, chúng tôi chỉ là định kỳ
đến Hư Thị tụ tập một thời gian.

Hóa đạo Thánh đế tóc dài cũng không chút do dự, liền trả lời câu hỏi của Diệp
Mặc. Rõ ràng lão căn bản cũng không tiếp tục quay về đội ngũ cướp hư không cũ
nữa.

Diệp Mặc không hỏi được tung tích của Cốc Tuấn Phong, trong lòng có chút thất
vọng. Hắn biết Hóa đạo tóc dài trước mặt này cũng không lừa hắn, đừng nói Cốc
Tuấn Phong là một tên cướp hư không, cho dù không phải là cướp hư không, cũng
sẽ không tùy tiện nói nơi ở của mình cho người khác biết.

– Tiền bối, nếu như không có chuyện gì, thì vãn bối xin cáo từ.

Hóa đạo tóc dài thận trọng nói, đối với việc gọi Diệp Mặc là tiền bối, lão căn
bản cũng không có nửa phần do dự.

Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng nói:

– Ngươi vừa đến Ảnh Hư Bảo liền đắc tội với bạn của ta, còn tát mấy cái nữa,
ngươi nói ta lại dễ dàng để cho ngươi đi như vậy sao?

Tên Hóa đạo Thánh đế này nghe thấy ngữ khí của Diệp Mặc lại lần nữa trở nên
lạnh lùng hơn, mau chóng giải thích:

– Tiền bối, vãn bối quả thực không biết anh ta là bạn của tiền bối, nếu như
biết, vãn bối bất luận thế nào. . .

Diệp Mặc khua tay ngắt lời của tên này tiếp tục nói:

– Đưa đầu sỏ khơi mào chuyện này ra đây mau.

– Đúng đúng.

Tên Hóa đạo Thánh đế này vội vàng lấy ra sáu gốc Luyện tâm tiên thảo đặt trước
mặt Diệp Mặc, đến một từ cũng không dám nói, mau chóng lũi ra khỏi Tiên tức
lâu.

Thanh Như hừ một tiếng nói:

– Tên này vừa rồi còn nói có một gốc đưa cho Bích Doanh tỷ tỷ rồi, bây giờ
không ngờ lại lấy ra đến sáu gốc.

Mục Tiểu Vận khẽ cười nói:

– Cuối cùng lão cũng lấy toàn bộ ra rồi.

Thanh Như và Mục Tiểu Vận lại bình tĩnh bàn tán, còn bà người Tiên Vu Học thì
lại đơ dại ra. Một Hóa đạo Thánh đế gọi Diệp Mặc là tiền bối, chẳng lẽ Diệp
Mặc là Đạo nguyên Thánh đế rồi hay sao? Mặc dù trong Ảnh Hư Bảo, Đạo nguyên
Thánh đế cũng không hiếm, nhưng trong Thánh đạo Tàn giới, Đạo nguyên Thánh đế
cũng chẳng có mấy người.

– Diệp tiền bối. . .

Tân Trác có chút chật vật gọi một câu, rõ ràng cũng cho rằng Diệp Mặc là Đạo
nguyên Thánh đế rồi. Nếu không làm sao có thể khiến một Hóa đạo Thánh đế gọi
là tiền bối được?

Diệp Mặc vội vàng khua tay một cái nói:

– Tu vi chúng ta tương đương với nhau, cũng không phải là tiền bối gì?

Tiên Vu Học thở dài nói:

– Tôi nói rồi, nhưng tên đó sao lại sợ Diệp huynh như vậy? Lão đã từng nếm sư
lợi hại của Diệp huynh rồi sao?

Diệp Mặc gật đầu nói:

– Đúng vậy, tên này là một tên cướp hư không, mười mấy năm trước trong hư
không tôi bị một đám cướp hư không chặn lại, trong đó có tên này.

– Diệp huynh đã gặp cướp hư không?

Tiên Vu Học khiếp sợ hỏi, vì giọng nói của anh ta hơi lớn, khiến những người
xung quanh Tiên tức lâu đều nghe thấy hết.

Nhưng lúc này âm thanh trong đại sảnh của Tiên tức lâu cũng nhỏ hơn rất nhiều,
trong này không có Đạo nguyên Thánh đế, vừa nãy một Hóa đạo Thánh đế đến trước
mặt Diệp Mặc gọi Diệp Mặc là tiền bối, rõ ràng Diệp Mặc cũng không đơn giản,
tuyệt đối không phải là một Tiên đế. Cho nên sau khi Hóa đạo Thánh đế tóc dài
kia đi, giọng nói của những người xung quanh cũng nhỏ dần, bây giờ nghe thấy
Diệp Mặc nói gặp cướp hư không, mặc dù không ai lớn tiếng nói chuyện, nhưng
vẫn có người cẩn thận quan sát bên này.

Diệp Mặc vung tay đánh mấy cấm chế cách âm, lúc này mới nói:

– Không sai, lúc trước cướp hư không mà tôi gặp tổng cộng có mười một người,
bị tôi giết chế bảy người, bốn người chạy thoát, tên này chính là một trong
bốn người đó.

Thấy Diệp Mặc nói vậy, Tiên Vô Học hít một hơi lạnh, một mình Diệp Mặc dưới sự
tấn công của mười một Thánh đế, còn giết được bảy người, đây là tu vi gì vậy?
Điều này quả thực quá đáng sợ?

Thấy mấy người kia khiếp sợ, Diệp Mặc cũng không giải thích cụ thể, hắn đang
định hỏi Cổ Bích Doanh về Lôi Hỏa Bảo Sa, Cổ Bích Doanh lại chủ động khom
người cám ơn:

– Cám ơn Diệp huynh ra tay giúp đỡ.

Diệp Mặc vội vàng nói:

– Chuyện nhỏ thôi mà, tôi nghe nói Cổ tiên hữu có Lôi Hỏa Bảo Sa, Lôi Hỏa Bảo
Sa đó có ích với tôi. . .

Diệp Mặc còn chưa nói hết, Cổ Bích Doanh liền lấy ra một khoáng thạch màu lam
đưa cho Diệp Mặc nói:

– Diệp huynh, Lôi Hỏa Bảo Sa này đối với tôi cũng không có tác dụng gì, tặng
cho Diệp huynh đấy.

Thấy Cổ Bích Doanh biết điều như vậy, Diệp Mặc cũng không khách khí, nhận lấy
Lôi Hỏa Bảo Sa, sau đó lại lấy ra sáu gốc Luyện tâm tiên thảo kia, cũng không
đưa sáu gốc Luyện tâm tiên thảo cho Cổ Bích Doanh, lại nói:

– Cổ tiên hữu, tôi biết cô muốn Luyện tâm tiên thảo này, nhưng Luyện tâm tiên
thảo nếu như không luyện chế thành Luyện Tâm Đan, hiệu quả thực sự cực kỳ có
hạn.

Cổ Bích Doanh ảm đạm nói:

– Tôi biết, nhưng bây giờ muốn tìm Dục đạo Thánh đế luyện chế Luyện Tâm Đan
quả thực cũng quá khó.

Diệp Mặc cũng không khách khí nói:

– Tôi lấy một viên Lôi Hỏa Bảo Sa của Cổ tiên hữu, sáu gốc Luyện tâm tiên
thảo này vốn dĩ cũng nên là của Cổ tiên hữu. Nếu như Cổ tiên hữu tin lời tôi,
thì cứ để sáu gốc Luyện tâm tiên thảo ở chỗ tôi, ngày mai tôi tặng Cổ tiên hữu
một lọ Luyện Tâm Đan.

Cổ Bích Doanh lập tức khiếp sợ nhìn Diệp Mặc hỏi:

– Diệp huynh chẳng lẽ là Dục đạo Đan thánh rồi sao?

Diệp Mặc là Dục đạo Đan thánh không nghi ngờ gì, hắn cũng chưa từng luyện chế
thần đan cảm ngộ Dục đạo, nhưng gần đây hắn lấy được lượng lớn thần linh thảo
cao cấp, chỉ cần hắn muốn, thăng cấp lên Dục đạo Đan thánh cũng không phải
chuyện khó khăn gì.

Bây giờ Cổ Bích Doanh hỏi, hắn dứt khoát khẳng định nói:

– Đúng vậy, tôi chính là một Dục đạo Đan thánh.

Cổ Bích Doanh cũng không có chút nghi ngờ, mau chóng nói:

– Tôi bằng lòng, tôi đương nhiên bằng lòng. Cho dù Diệp huynh chỉ đưa cho tôi
hai viên Luyện Tâm Đan, tôi cũng bằng lòng.

– Được, nếu nói như vậy, ngày mai chúng ta cứ đến đây gặp nhau đi.

Diệp Mặc lập tức ôm quyền nói.

– Diệp huynh bây giờ phải đi rồi sao?

Tiên Vu Học vội vàng kính cẩn hỏi, anh ta và Tân Trác nghe thấy Diệp Mặc nói
mình là Dục đạo Đan thánh, trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ. Một Dục đạo Đan
thánh còn quý hiếm hơn một Đạo nguyên Thánh đế, còn bọn họ không ngờ lại gặp
được một người, hơn nữa Dục đạo Đan thánh này còn đến từ Thánh đạo Tàn giới
nữa.

– Tôi muốn tìm một nơi để nghĩ ngơi hai ngày trước đã, sau đó xem xem trong
Ảnh Hư Bảo có thứ gì đặc biệt không.

Diệp Mặc trả lời, hắn cảm thấy đồ tốt trong này chắc cũng không ít, bây giờ
hắn cũng chưa đến cửa hàng nào, cũng đã lấy được Lôi Hỏa Bảo Sa rồi.

Tiên Vu Học vội vàng nói:

– Diệp huynh, nếu như anh muống tìm đồ tốt, tôi đề nghị anh đến hội Thương Hư
Đạo Dịch của Ảnh Hư Bảo xem sao.

– Hội Thương Hư Đạo Dịch sao?

Diệp Mặc nghi ngờ lập lại.

Tiêu Vu Học chắc như đinh đóng cột gật đầu:

– Đúng vậy, chính là hội Thương Hư Đạo Dịch, đây là nơi giao dịch linh vật
thánh đạo, cứ nửa năm tổ chức một lần. Hôm nay chính là ngày tổ chức, trong đó
có Thánh đế giàu có đến từ các tộc, bọn họ trao đổi thứ mà mình cần trong đó.
Hơn nữa những đồ xuất hiện trong đó đều là đồ tốt cao cấp, không có thứ nào là
hàng kém chất lượng cả, chỉ có một điều. . .

– Hội Thương Hư Đaọ Dịch đó ở chỗ nào? Có một điều gì?

Diệp Mặc vừa nghe liền biết nơi như này chính là nơi mà hắn muốn đến. Đối với
hắn mà nói thần tinh có nhiều đi nữa, cũng chẳng có tác dụng gì. Thứ có tác
dụng nhất không phải là thần tinh, mà là baỏ vật thiên địa kia.

– Hội Thương Hư Đạo Dịch cứ đi trên con phố này lên phía trước khoảng mười
dặm là đến, chỉ có điều giá vào hội Thương Hư Đạo Dịch cũng không thấp. Mỗi
người mỗi lần cần có 300 nghìn thần tinh thượng phẩm.

Tiên Vu Học tiếp tục trả lời.

Diệp Mặc cảm thán một tiếng, 300 nghìn thần tinh thượng phẩm, cái giá này
không phải là không thấp, mà là quá cao. Nhưng đối với hắn mà nói, cái giá này
cũng có thể chấp nhận được. Đồng thời hắn cũng định dẫn mấy người Mục Tiểu Vận
đến đó, hắn không muốn tiết kiệm chút thần tinh này, để ấy người Mục Tiểu Vận
vào đó va chạm một chút, ai biết sau này bọn họ có thể cũng đến tham gia loại
hội Đạo Dịch như này không?

– Ông xã, bây giờ anh muốn đến hội Thương Hư Đạo Dịch sao?

Thời gian Mục Tiểu Vận đi cùng Diệp Mặc mặc dù cũng không dài, nhưng cô lại
rất hiểu Diệp Mặc, vừa nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, liền biết Diệp Mặc muốn đến
hội Thương Hư Đạo Dịch rồi, lập tức có chút lo lắng hỏi.

Diệp Mặc vội nói:

– Đợi chút nữa anh sẽ dẫn các em đến đó cùng, coi nhu va chạm xã hội một
chút.

Tiên Vu Học không đợi Diệp Mặc cáo từ, cũng nói:

– Nếu Diệp huynh muốn đến hội Thương Hư Đạo Dịch đó, tôi sẽ đi cùng Diệp
huynh. Cổ tiên hữu, Tân tiên hữu, hai người có muốn đi cùng không?

Có thể đi cùng với một cao thủ như Diệp Mặc, còn là cùng một Dục đạo Đan thánh
đến hội Đạo Dịch, Cổ Bích Doanh và Tân Trác cũng không chút do dự, lập tức
nói:

– Chúng tôi đương nhiên muốn đi.

– Nếu như vậy, vậy thì chúng ta đến hội Thương Hư Đạo Dịch đi dạo xem sao,
nói không chừng còn có thể đổi được một số đồ tốt cao cấp.

Diệp Mặc nói xong, lại lấy một viên đan dược đưa cho Cổ Bích Doanh nói:

– Cổ tiên hữu, đây là một viên thần đan giải độc, sau khi cô dùng, không cần
quay về luyện giải độc, độc ngấn trên mặt cũng mau chóng biến mất,

– Cám ơn Diệp huynh.

Đối với những lời Diệp Mặc nói, Cổ Bích Doanh lúc này cũng không nghi ngờ chút
nào.

Hội Thương Hư Đạo Dịch cực kỳ nổi tiếng trong Ảnh Hư Bảo, chỉ cần là người đến
Ảnh Hư Bảo, không mấy ai là không đến hội Thương Hư Đạo Dịch. Trong này có thể
đổi được bất cứ những gì mà anh muốn, chỉ cần anh cũng có thể lấy được đồ tốt
ra. Đạo quả, Tiên tài cao cấo, pháp bảo thần khí cao cấp, thậm chí còn xuất
hiện Vật phẩm hỗn độn nữa.

Lúc này bảy người Diệp Mặc cũng đã đứng trước hội Thương Hư Đạo Dịch, bọn họ
chính là đến tham gia hội Thương Hư Đạo Dịch ngày hôm nay.

Cổng lớn của hội Thương Hư Đạo Dịch cũng không lớn, chỉ có một Tiên đế thoạt
nhìn lúc nào cũng như sắp ngủ gục đứng ở cửa ra vào.

Không đợi Diệp Mặc nói gì, Tiên Vu Học đã lấy ra một túi trữ vật, vị Tiên đế
đó nhận lấy túi trữ vật kiểm tra một chút, rồi gật đầu:

– Được rồi.

Diệp Mặc biết rõ Tiên Vu Học giúp bọn họ nộp thần tinh, cũng không để ý. Mấy
trăm vạn thần tinh trong Thánh đạo Tàn giới tuyệt đối là một món tiền quá lớn.
Nhưng đối với một Thánh đế đến Hư Thị mà nói mấy trăm vạn thần tinh cũng không
nhiều, có lúc cũng không mua được một pháp bảo.

Thanks

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.