Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1811: Đối mặt Tiên Ma Yêu cấp tám


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ

Chương 1809: Đối mặt Tiên Ma Yêu cấp tám

Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship

Sưu tầm:

Biên tập: metruyen

Nguồn truyện: kenwen

– Đó là Hòa Hoàn Tiên Vương, cô ấy đang bị bao vây.

Trung Châu Tiên Vương thấy vô số tiên nhân không ngừng bị Tiên Ma Yêu cắn
nuốt, kinh hoàng thốt lên.

Diệp Mặc gật đầu, thu hồi lại Phong Xa rồi mang theo Trung Châu Tiên Vương
cùng với Chân Băng Du vọt vào trong đám Tiên Ma Yêu. Năm vầng Thái dương mầu
xanh lập tức bay lên, phạm vi trăm dặm xung quanh lập tức bị che phủ bởi hào
quang mầu xanh.

Lúc này Diệp Mặc xuất ra nhiều hơn một vầng Thái dương, hơn nữa diện tích cũng
rút nhỏ đi. Diện tích giảm bớt thì lực sát thương sẽ tăng lên rất nhiều.

Chân Băng Du thì ngay cả cơ hội động thủ đều không có, còn Trung Châu Tiên
Vương cũng chỉ có thể giết vài con Tiên Ma Yêu vụn vặt dưới sự bảo vệ của Diệp
Mặc. Bởi vì lực sát thương của Diệp Mặc quá lớn, từng mảng từng mảng Tiên Ma
Yêu dần biết mất dưới 'Cửu dương Thiên hỏa', không hề có chút năng lực phản
kháng nào.

Vài con Tiên Ma Yêu cấp bẩy đang vây khốn Hòa Hoàn Tiên Vương nhìn thấy Diệp
Mặc tới, thì lập tức bỏ qua Hòa Hoàn Tiên Vương mà xông về phía Diệp Mặc.
Nhưng tu vi Tiên Vương của Diệp Mặc lúc này đã được củng cố, 'Lĩnh vực Tiên
Vương' càng khống chế một cách thuần thục. Chỉ trong một thời gian ngắn, thì
vài con Tiên Ma Yêu cấp bẩy đã bị Diệp Mặc giết hết.

Chân Băng Du lúc này vẫn ở một bên thu thập yêu hạch của Tiên Ma Yêu. Cô hiện
giờ đang nhớ tới ngày trước tại thảo nguyên Bình Phiêu cùng Diệp Mặc giết Tiên
Ma Yêu thu thập yêu hạch.

Động tĩnh bên này của Diệp Mặc lớn như vậy, cho nên Hòa Hoàn Tiên Vương ở bên
kia đã sớm biết rồi, lập tức nhanh chóng mang theo người của mình tới gần Diệp
Mặc.

Mấy con Đại Yêu bị Diệp Mặc giết, nhưng Diệp Mặc vẫn cảm giác được tốc độ của
mình quá chậm, cho nên liền trực tiếp nói với Trung Châu Tiên Vương:

– Trung Châu huynh, anh ở chỗ này bảo hộ Băng Du giúp tôi, tôi đi giết Tiên
Ma Yêu.

– Xin tiên hữu cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ không để cho Băng Du tiên tử có
bất kỳ tổn thương gì.

Trung Châu Tiên Vương vì quan hệ của Chân Băng Du đối với vị Tiên Vương lạ mặt
này, cho nên cũng không dám xưng hô tùy tiện với cô như lúc trước. đọc truyện
mới nhất tại .

Diệp Mặc biết có Trung Châu Tiên Vương bên cạnh, thì Chân Băng Du sẽ không gặp
phải nguy hiểm gì. Đã không có gì cố kỵ nữa, cho nên Diệp Mặc lập tức xông vào
giữa đàn Tiên Ma Yêu. 'Cửu dương Thiên hỏa' cũng điên cuồng đảo qua một đường.

Diệp Mặc một đường tiến lên, Tiên Ma Yêu thì giống như là một miếng băng mỏng
gặp phải nước sôi, liền bị hòa tan trong chớp mắt. Đảo mắt một cái thì bên
ngoài Cổ Lận tiên thành đã trống không rồi.

Ở bên ngoài Cổ Lận tiên thành, ngoài số lượng Tiên Ma Yêu đã bị Diệp Mặc giết
ra, thì đều đã bị Diệp Mặc hấp dẫn đi. Những tiên nhân có mặt ở đây lúc này
thấy công cuộc chém giết của Diệp Mặc thì toàn bộ đều trở nên ngây dại. Từ đâu
ra lại xuất hiện một đại năng lợi hại như vậy? Việc chém giết đám Tiên Ma Yêu
này quả thật giống như việc hít thở vậy.

Bất quá những tiên nhân này rất nhanh đều kịp phản ứng, lập tức tiến lên bắt
đầu giết những đám Tiên Ma Yêu thưa thớt đã trở nên tán loạn.

Lúc này thì Hòa Hoàn Tiên Vương đang cực kỳ mệt mỏi, lập tức nuốt xuống mấy
viên đan dược đi tới trước mặt Trung Châu Tiên Vương. Cô dùng vẻ mặt kinh ngạc
hỏi:

– Trung Châu sư huynh, người mới tới này là một đại năng nào mà lại nghịch
thiên như vậy? Rốt cuộc anh ta là thần thánh phương nào?

Trung Châu Tiên Vương cười ha ha nói:

– Hòa Hoàn sư muội, cô nên hỏi Băng Du đi, cô ấy so với tôi thì biết rõ hơn
đấy.

Hòa Hoàn Tiên Vương càng nghi hoặc nhìn Chân Băng Du rồi hỏi:

– Băng Du, cô biết người này sao? Đây là chuyện gì vậy?

Chân Băng Du liền vội vàng khom người thi lễ rồi nói:

– Tiền bối, tôi cũng không biết vị đại nhân này. Vị đại nhân này nhìn trúng
vãn bối, và vãn bối cũng nguyện ý phụng bồi. Chuyện này cũng chỉ là mới đây
thôi.

Trung Châu Tiên Vương vội vàng nói:

– Hòa Hoàn sư muội, lần này vị tiên hữu kia có thể tới nơi này, hoàn toàn là
nhờ công lao của Băng Du đấy. Băng Du nói muốn tới cứu cô, thì hắn lập tức đi
tới đây. Xem ra vị Tiên Vương này đối với Băng Du rất xem trọng.

Hòa Hoàn Tiên Vương vội vàng nói với Chân Băng Du:

– Băng Du, đa tạ cô rồi. Nếu như là mọi người không tới, thì tôi khó mà sống
sót dưới sự vây công của mấy con Tiên Ma Yêu cấp bẩy kia.

Hòa Hoàn Tiên Vương tuy nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn đang kỳ quái. Cô và
Trung Châu Tiên Vương không giống nhau. Tâm tư của cô tinh tế hơn nhiều, hơn
nữa cô và Chân Băng Du khá quen thuộc, cho nên đối với tính cách của Chân Băng
Du cũng coi như là hiểu khá rõ. Theo lý thuyết thì Chân Băng Du không phải là
loại nữ nhân đứng núi này trông núi nọ. Lúc trước Mặc Ảnh mang Chân Băng Du
tới Thanh Mạt tiên thành, Chân Băng Du vẫn một mực chuyên tâm tu luyện. Cho
tới giờ cũng không có chút biểu hiện nào đối với nam nhân cả, nhưng vì sao lần
này cô lại có thể động tâm với một vị Tiên Vương vừa mới từ bên ngoài tới chứ?

Cô không tin Chân Băng Du bị ép buộc, vì nếu như là bị ép buộc, thì chắc chắn
tâm tình của Chân Băng Du sẽ không thoải mái như hiện giờ.

– Hòa Hoàn tiền bối, lúc trước tôi ở tại Thanh Mạt tiên thành may nhờ được
hai vị tiền bối chiếu cố, cho nên giúp đỡ hai vị tiền bối một chút vẫn là việc
vãn bối nên làm.

Chân Băng Du liền vội vàng khom người nói.

Ba người không nói thêm gì nữa. Lúc này Tiên Ma Yêu ở bên ngoài Cổ Lận tiên
thành đã bị Diệp Mặc giết hơn một nửa, số Tiên Ma Yêu còn lại đều điên cuồng
chạy trốn. Nhưng tốc độ Diệp Mặc còn nhanh hơn, chỉ trong chớp mắt, thì số
Tiên Ma Yêu đang chạy trốn kia cũng liên tục giảm mạnh.

Khi Diệp Mặc đã tiêu diệt triệt để đám Tiên Ma Yêu, thì mới quay trở lại chỗ
ba người.

Không đợi Diệp Mặc nói chuyện thì Hòa Hoàn Tiên Vương đã khom người thi lễ rồi
nói:

– Hòa Hoàn đa tạ tiên hữu đã xuất thủ tương trợ.

Diệp Mặc mỉm cười nói:

– Một chút việc nhỏ thôi. Chuyện ở nơi này coi như đã xong, nếu không còn sự
tình gì, thì bổn vương muốn cáo từ.

Trung Châu Tiên Vương cùng Hòa Hoàn Tiên Vương nghe thấy Diệp Mặc nói vậy thì
liền có chút vội vã. Đại nạn Tiên Ma Yêu của Tông Phiêu Thiên đang cần loại
đại năng như Diệp Mặc tới giúp đỡ. Nếu như Diệp Mặc vừa đi, thì tới khi Tiên
Ma Yêu lại lần nữa tàn sát tới, vậy thì Tông Phiêu Thiên sẽ lại lần nữa rơi
vào tay giặc.

Trung Châu Tiên Vương rất muốn mở miệng nhờ Chân Băng Du nói giúp thêm một lần
nữa, nhưng Chân Băng Du thì nửa chữ cũng không nhắc tới. Hòa Hoàn Tiên Vương
cùng Trung Châu Tiên Vương đối với cô có ân, cho nên cô chủ động nói giúp hai
người cũng là vì bản tâm của mình. Nhưng để cho Diệp Mặc đi thảo nguyên Bình
Phiêu giết Tiên Ma Yêu, thì cô lại không muốn. Diệp Mặc chỉ là Tiên Vương sơ
kỳ, còn thảo nguyên Bình Phiêu thì lại có một con Tiên Ma Yêu cấp tám. Một khi
gặp phải nó, thì cũng không phải là chuyện tốt gì.

Rơi vào đường cùng, Trung Châu Tiên Vương chỉ có thể tự mình ôm quyền rồi nói:

– Vị tiên hữu này, Trung Châu thật sự là không muốn làm phiền cậu nữa. Nhưng
thảo nguyên Bình Phiêu còn có một con Tiên Ma Yêu cấp tám, một khi tiên hữu
rời đi, thì chúng tôi nhất định sẽ phải rút lui khỏi Tông Phiêu Thiên. Nếu
không một khi con Tiên Ma Yêu kia đến trả thù, thì tuyệt đối là cả Tông Phiêu
Thiên sẽ bị nó tiêu diệt.

Diệp Mặc hiểu rõ ý của Trung Châu Tiên Vương, cho nên hắn lại trầm ngâm một
lúc lâu. Hắn nghĩ rằng còn Tiên Ma Yêu cấp tám kia cũng là Tiên Ma Yêu, mà vừa
đúng công pháp của mình có thể khắc chế được Tiên Ma Yêu. Vậy thì có lẽ dưới
'Lôi sa' và 'Lãng sát' của mình cũng chắc chỉ có thể tương đương với cấp bẩy
hậu kỳ mà thôi. Có lẽ là mình có thể tiêu diệt được nó.

– Tôi và Hòa Hoàn Tiên Vương có thể ở một bên trợ giúp tiên hữu, hơn nữa lần
này chúng ta sẽ mượn cơ hội tập trung toàn bộ lực lượng của Tông Phiêu Thiên,
đem hang ổ của Tiên Ma Yêu ở thảo nguyên Bình Phiêu diệt trừ toàn bộ.

Trung Châu Tiên Vương thấy Diệp Mặc do dự, thì liền nói thêm một câu.

Hòa Hoàn Tiên Vương không biết việc Diệp Mặc gần như là có thể giết được Dực
Hà Tiên Vương trong nháy mắt, cho nên khi thấy Trung Châu Tiên Vương nói ra
yêu cầu này thì hơi kinh ngạc. Nhưng cô cũng biết lời của Trung Châu Tiên
Vương nói rất đúng. Nếu như không tiêu diệt con Tiên Ma Yêu cấp tám kia, thì
Tông Phiêu Thiên sớm muộn gì cũng sẽ bị diệt vong.

Diệp Mặc chỉ do dự một lát rồi đồng ý. Trung Châu Tiên Vương nói đúng, một khi
Tông Phiêu Thiên bị Tiên Ma Yêu chiếm lĩnh, thì thời gian lâu dài về sau,
những Thiên Vực còn lại chắc chắn sẽ không có kết cục tốt hơn bao nhiêu.

Rất nhanh thì tất cả tiên nhân ở tất cả các tiên thành đều được biết rằng lần
này đã có một đại năng tới trợ giúp, ba ngày sau thì từ tu vi Kim Tiên tới
Tiên Vương gần như toàn bộ đều sẽ tụ tập lại đi tới thảo nguyên Bình Phiêu
quyết một trận đại chiến diệt trừ tận gốc Tiên Ma Yêu. Đã có thêm hai Tiên
Vương nữa gia nhập, tuy hai Tiên Vương mới tới này lại không biết Diệp Mặc,
nhưng khi thấy Trung Châu Tiên Vương và Hòa Hoàn Tiên Vương đối với Diệp Mặc
tôn kính như vậy thì cũng cảm thấy không nên thất lễ.

Diệp Mặc không thấy Khải Phong Tiên Vương, nhưng cũng không hỏi thăm gì.

Dưới sự dẫn dắt của Diệp Mặc, Tông Phiêu Thiên lập tức tiến hành tiêu diệt
Tiên Ma Yêu. Một số người vẫn cảm thấy bất an với việc Tông Phiêu Thiên tổng
tiến công tới thảo nguyên Bình Phiêu, nhưng khi bọn họ thấy Diệp Mặc ra tay
như cuồng phong cuồn cuộn, Tiên Ma Yêu cứ từng lớp từng lớp ngã xuống, thì lập
tức phấn chấn tâm thần. Khi bọn họ thấy được một con Tiên Ma Yêu cấp bẩy ở
trước mặt Diệp Mặc lại không qua nổi một hiệp đã bị giết rồi, thì khí thế càng
tăng vọt lên.

Lúc này số lượng tiên nhân tiến vào thảo nguyên Bình Phiêu đã có tới vài
triệu, hơn nữa vẫn còn có nhiều tiên nhân không ngừng tiến tới, chỉ lát nữa
thôi là sẽ vượt qua con số hơn mười triệu.

Bởi vì một ít Tiên Ma Yêu cấp sáu cấp bẩy đều bị Diệp Mặc tiện tay là giết
chết, cho nên đám Tiên Ma Yêu cấp thấp dưới sự dẫn dắt của những Tiên Vương
còn lại càng không có chút năng lực phản kháng nào.

Chỉ trong một ngày, Tiên Ma Yêu của thảo nguyên Bình Phiêu đã bị giết đi rất
nhiều. Mà thực tế Diệp Mặc còn chưa ra tay toàn lực. Nếu Diệp Mặc toàn lực
xuất thủ, thì Tiên Ma Yêu nơi này đã bị diệt hơn nửa rồi. Sở dĩ Diệp Mặc không
toàn lực ra tay, là vì muốn giữ lại thực lực chờ con Tiên Ma Yêu cấp tám kia
xuất hiện.

Theo một tiếng rít gào chói tai truyền đến, thì những tiên nhân đang không
ngừng chém giết Tiên Ma Yêu lập tức cảm nhận được áp lực cường đại. Một số
tiên nhân tu vi Thiên Tiên thấp kém, thậm chí còn bị thổ huyết tê liệt tại
chỗ.

– Đây là Tiên Ma Yêu cấp tám, mọi người nhanh chóng lùi lại phía sau…

Trung Châu Tiên Vương lập tức lớn tiếng nói.

Chỉ là lời của Trung Châu Tiên Vương còn chưa nói hết, thì khí thế của Diệp
Mặc đã điên cuồng dâng lên. Tuy là khí thế của Diệp Mặc so ra vẫn kém con Tiên
Ma Yêu cấp tám này, nhưng cũng đã đem khí thế của con Tiên Ma Yêu kia triệt
tiêu đi hơn nửa. Cho nên đã giúp cho những tiên nhân có mặt ở thảo nguyên Bình
Phiêu này không còn phải chịu áp lực nặng nề tới mức muốn thổ huyết nữa.

Diệp Mặc trở nên ngưng trọng. Hắn biết rõ, nếu như hắn không chủ động xuất
kích, thì khẳng định sẽ không phải là đối thủ của con Tiên Ma Yêu cấp tám này.

Diệp Mặc lúc này liền nói với Hòa Hoàn Tiên Vương ở bên cạnh:

– Hòa Hoàn tiên hữu, Băng Du tạm thời giao cho cô chiếu cố, tôi đi đối phó
với con Tiên Ma Yêu này.

Hòa Hoàn Tiên Vương vốn muốn đi hỗ trợ Diệp Mặc, nhưng sau khi nghe được lời
nói của Diệp Mặc thì chỉ có thể gật đầu đồng ý:

– Tiên hữu yên tâm, Băng Du vốn là bạn cũ của tôi, tôi sẽ không để cho cô ấy
bị tổn thương gì.

Trung Châu Tiên Vương lập tức:

– Tôi sẽ hỗ trợ anh.

Một tên Tiên Vương trung kỳ đứng ở bên cạnh cũng lấy ra một thanh Lục Giác
Đồng Chùy to lớn rồi nói:

– Tôi cũng lên hỗ trợ. Thêm người thì sẽ thêm một phần sức lực.

Diệp Mặc gật đầu không cự tuyệt, lập tức lấy Tử đao ra xông lên. Chỉ có cách
chủ động tấn công, thì hắn mới có thể tiêu diệt được con Tiên Ma Yêu cấp tám
có khí tức đáng sợ này.

Chỉ trong chớp mắt, một con Tiên Ma Yêu to lớn tới vài chục trượng đã xuất
hiện ở trước mặt Diệp Mặc. Tiên Ma Yêu cấp bẩy đã có thực thể, vì lúc trước
một vài Tiên Ma Yêu cấp bẩy mà Diệp Mặc đã giết đều có thực thể rồi. Nhưng cho
dù là Tiên Ma Yêu cấp bẩy đã có thực thể, thì cũng chỉ có thể cao tới mấy
trượng mà thôi, bình thường thì sẽ không cao quá mười trượng.

Nhưng con Tiên Ma Yêu to cao tới vài chục trượng trước mặt thì là lần đầu tiên
Diệp Mặc nhìn thấy. Con Tiên Ma Yêu này chẳng những là có thực thể, hơn nữa
mặt mũi còn rõ ràng, ánh mắt như hai cái đèn lồng càng tràn đầy sự âm lãnh.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.