Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1797: Bị vây


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ

Chương 1795: Bị vây

Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship

Sưu tầm: tinghoanh

Biên tập: metruyen

Nguồn truyện: kenwen

>>

Sau khi ra khỏi Thế giới trang vàng, Diệp Mặc ngay lập tức liền phóng Thời
Không Toa ra, không có Thời Không Toa hắn căn bản không thể nhìn ra rốt cục
bây giờ mình đang ở đâu.

Trong vũ trụ mịt mờ, hư không vô tận so với Thiên vực thực sự lớn hơn quá
nhiều. Giống như so sánh diện tích giữa đại dương và lục địa trên trái đất
vậy, nhưng diện tích hư không so với diện tích thiên vực thì lại càng nhiều
hơn vô số lần, tỉ lệ kia lại càng không thể nào đo đếm được.

Diệp Mặc đứng im lặng trước bàn định vị phương hướng của Thời Không Toa, trên
bàn định vị phương hướng của Thời Không Toa không có chút tín hiệu gì, hoàn
toàn là một khoảng trắng xóa.

Lúc này hắn chỉ biết đang trong hư không, còn về vị diện nào, không gian nào
thì hắn cũng không biết. s

Diệp Mặc gọi Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm ra ngoài, hai tên này cũng mờ mịt về nơi
này, căn bản cũng không biết đang ở nơi nào.

– Lão đại, bây giờ chúng ta định đi đâu?

Vô Ảnh ngược lại cũng không sợ, chỉ thấy sắc mặt Diệp Mặc khó coi, đành phải
hỏi một câu.

– Bây giờ mày đi khống chế Thời Không Toa, nhớ kỹ, một khi phát hiện trên bàn
định vị phương hướng của Thời Không Toa có tín hiệu, lập tức gọi tao, tao tiếp
tục tu luyện.

Diệp Mặc kéo Vô Ảnh đến trước Thời Không Toa dặn dò.

Vô Ảnh nghe thấy điều khiển Thời Không Toa, lập tức cảm thấy phấn chấn, lập
tức nói:

– Em nhất định làm được

– Thực ra em cũng có thể.

Tiểu Băng Sâm đứng một bên liếm môi nói.

– Không được, thân bé tí của mày…

Vô Ảnh lập tức không ngừng lắc đầu nói.

Diệp Mặc khua tay nói:

– Trong thế giới hỗn độn bọn mày có thể tự mình ra vào được, tao vào đó bế
quan. Còn chuyện điều khiển Thời Không Toa, Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm có thể
thay phiên nhau điều khiển.

Nói xong, Diệp Mặc cũng không để ý đến hai tên này nữa, trực tiếp tiến vào Thế
giới trang vàng, lôi Tiên linh mạch cực phẩm ra trước mặt. Sau này Thời Không
Toa là pháp bảo phi hành chủ yếu của hắn, Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm thay phiên
nhau điều khiển, hai tên này sau khi điều khiển thành thục Thời Không Toa,
cũng trợ giúp được hắn.

Hắn nhất định phải mau chóng tu luyện đến Đại La Tiên viên mãn, sau đó tìm một
nơi nào đó độ kiếp. Một khi hắn thăng cấp lên Tiên vương sơ kỳ rồi, hắn lập
tức sẽ đến Cung Hoa Thiên của hạ thiên vực, thiết lập tông môn của riêng mình.
Dễ thu nhận người phi thăng từ Mặc Nguyệt, Tiên giới lớn biết bao? Hơn nữa
hư không mênh mông rộng lớn, nếu như không lập được địa bàn của mình, thì sau
này muốn tụ tập cùng nhau, căn bản cũng không có khả năng lắm.

Thời Không Toa dưới sự điều khiển luân phiên của Tiểu Băng Sâm và Vô Ảnh, bay
về phía trước trong hư không, trên đường hai tên này chơi đùa tá lả.

Ngược lại Diệp Mặc vẫn đang tu luyện, hắn cũng đã đến Đại La Tiên hậu kỳ rồi,
đến Đại La Tiên viên mãn cũng còn một chút khoảng cách nữa. Còn Y Vương đan
thăng cấp lên Tiên vương, hắn căn bản cũng không để ý, chỉ cần hắn đến Đại La
Tiên viên mãn rồi, hắn lúc nào cũng có thể luyện chế ra được.

– Đại ca, đến phiên em điều khiển Thời Không Toa rồi.

Tiểu Băng Sâm thấy thời gian Vô Ảnh khống chế Thời Không Toa cũng hết rồi, căn
bản cũng không có ý nhường, lập tức đứng bên nhắc nhở nói.

Vô Ảnh có chút bất đắc dĩ nhường bảo vị, nó cảm thấy nên đặt lại thời gian
điều khiển Thời Không Toa cùng Tiểu Băng Sâm rồi. Mỗi lần nó đưa Thời Không
Toa cho Tiểu Băng Sâm, tên này lập tức đổi một hướng khác. Mặc dù nó nhắc Tiểu
Băng Sâm mấy lần rồi, nhưng đến bây giờ tên tiểu đệ này cũng không sợ nó lắm.

– Mày điều khiển cũng được, nhưng mày không được đổi hướng, phải biết lão đại
rất muốn tìm được một trong số những thiên vực kia sớm một chút. Một khi mày
mà đổi hướng khác, chúng ta phải lãng phí rất nhiều thời gian trong hư không
đấy.

Vô Ảnh mặc dù nhường Thời Không Toa cho Tiểu Băng Sâm rồi, vẫn nghiêm nghị đưa
ra ý kiến của mình.

– Vô Ảnh đại ca, thực ra đây cũng là chuyện em muốn nói với anh. Phương hướng
mà mỗi lần em chọn đều có dự cảm, mà mỗi lần anh điều khiển đều đổi phương
hướng mà em đã chọn trước đó. Cứ như vậy, chúng ta lúc nào mới có thể tìm được
một trong số những thiên vực kia?

Tiểu Băng Sâm không khách khí phản bác lại nói.

– Làm sao mày biết phương hướng mày chọn là có dự cảm? Tao cũng có dự cảm…

Vô Ảnh lập tức không hài lòng nói, nhưng nó còn chưa nói hết, liền nghe thấy
Tiểu Băng Sâm ngạc nhiên ồ lên một tiếng.

– Chuyện gì vậy?

Vô Ảnh lập tức quên hết chuyện phương hướng vừa nãy.

– Trên bàn định vị phương hướng của Thời Không Toa xuất hiện thứ gì đó rồi.

Tiểu Băng Sâm vội nói, nói xong, hình như nhớ ra cái gì đó. Lập tức lại nói
tiếp:

– Chắc chắn là tìm được thiên vực rồi, Vô Ảnh, anh điều khiển đi, em vào báo
với lão đại.

Nói xong Tiểu Băng Sâm cũng đã tiến vào Thế giới trang vàng, lần này đến đại
ca cũng không gọi nữa rồi.

Thấy Tiểu Băng Sâm nói đã tìm được phương vị rồi. Vô Ảnh cũng không chú ý Tiểu
Băng Sâm không gọi nói là đại ca, lập tức đến trước bàn định vị phương hướng
của Thời Không Toa.

Trên bàn định vị phương hướng trên màn hình trận pháp hiển thị có một bóng
đen, bóng đen này hình như bắt đầu di chuyển, nhưng nhanh chóng lại dừng lại.
Nhưng không có tọa độ phương vị hư không như lão đại nói, nói cách khác lúc
này bọn họ vẫn đứng trong hư không.

Bên ngoài trận bàn thời gian cũng lại trôi đi thêm nửa năm nữa rồi, Diệp Mặc
đang bế quan nhận được tin tức của Tiểu Băng Sâm truyền đến, hắn lập tức dừng
bế quan lại, lên trên Thời Không Toa.

Thời gian nửa năm chẳng những hắn hoàn toàn củng cố được tu vi của mình, còn
mơ hồ lên đến Đại La Tiên đỉnh phong rồi.

– Lão đại, trên bàn định vị phương hướng xuất hiện một bóng đen.

Vô Ảnh thấy Diệp Mặc đi đến, vội nhường nơi có bàn định vị.

Quả nhiên là một bóng đen, Diệp Mặc dùng Thời Không Toa cũng không nhiều,
nhưng cũng biết cái bóng đen đó không thể nào là một trong những thiên vực,
nếu như là thiên vực thì chắc hẳn sẽ có ghi chú rõ ràng.

Diệp Mặc điều khiển Thời Không Toa, nhanh chóng hướng gần đến cái bóng đen
kia.

Một lúc lâu sau, Diệp Mặc ngược lại lại điều khiển Thời Không Toa chậm lại.
Hắn cũng nhìn rõ rồi, thứ xuất hiện trên bàn định vị của Thời Không Toa là một
Tiên thuyền nhìn cũng không nhỏ.

Khi Thời Không Toa đi lên trước một chút, Diệp Mặc xác định thứ trước này đúng
là một tiên thuyền thật, hắn lập tức quả quyết dừng Thời Không Toa lại.

U Linh thuyền hắn gặp một lần rồi, chẳng lẽ lần này lại đen đủi như vậy, hắn
lại gặp một U Linh thuyền nữa? Lần trước U Linh thuyền mà hắn gặp đẳng cấp
cũng rất thấp, nếu như lần này gặp phải U Linh thuyền đẳng cấp cao hơn, hắn
chẳng phải là tìm đến cái chết sao?

Diệp Mặc đợi một hồi lâu, Tiên thuyền đó vẫn đứng yên bất động. Diệp Mặc cẩn
thận di chuyển Thời Không Toa lên trước một chút, lần này hắn nhìn lại càng rõ
hơn. Tiên thuyền quỷ dị dừng trên hư không kia, tương tự với U Linh thuyền mắ
lần đầu tiên hắn gặp. Chỉ có điều Tiên thuyền này nhỏ hơn nhiều so với lần
trước hắn nhìn thấy, mặc dù là rất nhỏ, nhưng so với Thời Không Toa, thì cũng
là quái vật khổng lồ.

Diệp Mặc quyết định đổi hướng của Thời Không Toa, nhanh chóng rời khỏi, hắn
dây dưa lằng nhằng nhiều với Chân thánh đế, cũng không muốn gặp phải một U
Linh thuyền mà Chân thánh đế phân hồn điều khiển.

– Ồ, người này sao lại đi rồi?

Ở đầu chóp con thuyền mà Diệp Mặc cho là U Linh thuyền, một người con gái
cực xinh đẹp mặc Tiên váy màu trắng chằm chằm nhìn màn hình giám sát cực lớn
trước mặt, nghi ngờ hỏi một câu.

– Tiểu thư, hay là phái người đi bắt hắn lại?

Một người Tiên nữ có tướng mạo cũng xinh đẹp, mặc một bộ váy Tiên màu tím đứng
bên người con gái đó cung kính nói.

Người con gái mặc váy tiên màu trắng kia khẽ gật đầu nói:

– Không cần phái người đi bắt, lập tức cho Tiên thuyền qua đó. Chúng ta cũng
lạc đường rồi, người này có thể xuất hiện trong này chắc chắn có bản đồ hư
không.

Diệp Mặc sau khi rời khỏi Tiên thuyền này, thầm nhẹ nhàng thở ra, may sao hắn
phát hiện ra sớm, nếu không bị Tiên thuyền kia hấp dẫn đến, thì đúng là xong
đời rồi. Lần trước hắn số đỏ, gặp phải một khe nứt hư không đột nhiên xuất
hiện, vận khí đó không thể nào lại xuất hiện thêm lần nữa.

Đang lúc Diệp Mặc thở phào, lại phát hiện trên màn hình của bàn định vị của
Thời Không Toa lại xuất hiện một chấm đen, hơn nữa càng lúc càng lớn, rõ ràng
là tiến gần về phía hắn.

Diệp Mặc lập tức kinh hãi, nhanh chóng cho Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm vào trong
Thế giới trang vàng, đồng thời hắn phát huy tốc độ của Thời Không Toa đến cực
điểm.

Thời Không Toa là Thần khí hạ phẩm, hơn nữa thể tích cũng nhỏ. Tiên thuyền đó
không ngờ lại có thể đuổi kịp Thời Không Toa, thật đáng sợ. Một Tiên thuyền
Thần khí hạ phẩm lớn như vậy, Diệp Mặc quả thực cũng chưa nhìn thấy bao giờ.
Tiên thuyền không thể nào biến to biến nhỏ như pháp bảo được, nhưng không
chứng tỏ Tiên thuyền dễ dàng luyện chế, tốc độ của Tiên thuyền càng nhanh, thì
càng khó luyện chế.

Càng khiến cho Diệp Mặc kinh nghi chính là, U Linh thuyền không ngờ lại đuổi
theo hắn. Hắn trước giờ cũng chưa từng nghe thấy U Linh thuyền lại chủ động
đuổi theo, nói không chừng U Linh thuyền này là cái lớn nhất mà Chân thánh đế
phân hồn rồi.

Diệp Mặc dốc sức tăng thêm tốc độ, cuối cùng cũng kéo dài được khoảng cách với
Tiên thuyền phía sau rất xa. Nhưng Diệp Mặc nhanh chóng lại trợn tròn mắt, hắn
mặc dù kéo dài khoảng cách với Tiên thuyền đó, nhưng cũng không thể nào cắt
đuôi đối phương được. Tiên thuyền đó mặc dù không đuổi kịp hắn, nhưng cũng
không thể nào cắt đuôi nổi.

– Đúng là một pháp bảo phi hành thật lợi hại, pháp bảo phi hành này chắc cũng
đã tương đương với Thần khí hạ phẩm rồi. Người dùng pháp bảo phi hành như này,
chắc hẳn là một đại năng tiền bối mới đúng, tại sao nhìn thấy chúng ta lại bỏ
chạy?

Người con gái mặc váy trắng chằm chằm nhìn Thời Không Toa trên màn hình trận
pháp giám sát, cau mày tự nói.

– Người này hình như cứ lén lén lút lút, nói không chừng là đã làm chuyện
gì đó không nên làm rồi.

Tiên nữ mặc váy tím thêm vào một câu.

Tiên nữ mặc váy trắng kia mỉm cười nói:

– Hắn có làm chuyện xấu gì hay không, cũng không liên quan gì đến chúng ta.
Chúng ta tìm hắn chỉ là hỏi đường một chút mà thôi, hơn nữa thực lực của chúng
ta cũng không mạnh. Chẳng may đối phương là một Tiên tôn, chúng ta căn bản
cũng không thể nào là đối thủ của hắn.

– Tất cả đám kia chắc hẳn là Thiết dực hùng (gấu cánh sắt) hư không, nếu
không chúng ta làm sao có thể bị ép đến góc này được.

Tiên nữ váy tím có chút không cam lòng nói.

– Dưới nhiều Thiết dực hùng hư không như vậy, có thể thoát được một mạng,
chắc hẳn là may mắn rồi. Nếu không phải tốc độ Tiên thuyền của chúng ta nhanh,
nói không chừng chúng ta căn bản cũng không thể nào thoát ra ngoài được.

Nữ tiên váy trắng lại như gió mây bay nói.

Diệp Mặc đương nhiên không biết Tiên thuyền đuổi theo hắn không phải U Linh
thuyền, mà là một con thuyền cũng bị lạc đường như hắn, hắn vẫn cho rằng là U
Linh thuyền. Nhưng trên thực tế, hư không không có chút tọa độ nào này, đột
nhiên xuất hiện một con thuyền, không khiến người ta nghi ngờ mới là chuyện
lạ.

Diệp Mặc chỉ lo chạy trốn, khi có một đám yêu thú hư không đen kịt đến thần
thức cũng không thể nào quét được chặn trước mặt, hắn mới phát hiện ra mình
cũng đã bị yêu thú hư không vô cùng vô tận bao vây rồi.

Thiết dực hùng Hư không? Sắc mặt Diệp Mặc lập tức trở nên khó coi. Nếu như
phát hiện sớm hơn chút đám Thiết dực hùng hư không này, hắn còn có thể chạy
thoát, nhưng bây giờ thì hoàn toàn bị Thiết dực hùng hư không bao vây lại rồi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.