Lúc này thì chẳng những là Đồng Xu ngây người, mà ngay cả Duẫn Ưng và Giang
Cận cũng hoàn toàn ngây dại. Bọn họ đâu thể ngờ là chín đạo Lôi Kiếp đầu tiên
qua đi, thì lượt Lôi Kiếp thứ hai cũng lại đánh xuống chín đạo nữa chứ? Đây là
Lôi Kiếp của cấp bậc Huyền Tiên rồi.
Diệp Mặc vừa hấp thu lôi nguyên của sáu đạo Lôi Kiếp trước đó, thì Lôi Kiếp
lại tiếp tục đánh xuống chín đạo Lôi Kiếp nữa. Diệp Mặc cảm giác được mình vẫn
còn kém một chút nữa thì mới thăng cấp Kim Tiên. Trong nháy mắt khi chín đạo
Lôi Kiếp kia đánh xuống, thì Diệp Mặc liền thu lại Tử Đao, sau đó đánh về phía
chín đạo Lôi Kiếp kia.
Cường độ của chín đạo Lôi Kiếp này thì đối với Diệp Mặc hiện giờ mà nói, quả
thực là còn chưa thể nào thừa nhận được.
Rầm rầm rầm…
Từng đường lôi kiếm đen của Diệp Mặc đánh vào chín đạo Lôi Kiếp mầu vàng kim,
bộc phát ra những tiếng nổ kinh thiên. Ở giữa những tiếng nổ đó còn có những
âm thanh ‘Ken két’ phát ra, đó chính là âm thanh của việc không gian xung
quanh bị xé rách.
Trong tiếng nổ, lôi điện mầu đen và mầu vàng tràn ngập khắp nơi, đem phạm vị
xung quanh hoàn toàn biến thành bình địa, thậm chí còn tạo ra một khe nứt sâu
hơn mười trượng.
Mà lôi kiếm đen của Diệp Mặc lúc này đã bị chín đạo Lôi Kiếp mầu vàng kim thôn
tính toàn bộ, căn bản là không cùng một đẳng cấp. Chín đạo Lôi Kiếp sau khi
thôn tính lôi kiếm của Diệp Mặc, thì trong nháy mắt cũng lập tức đánh hết lên
người hắn.
Thần sắc của Diệp Mặc cũng không chút dao động, vì hắn cũng không sợ bản thân
bị những đạo Lôi Kiếp này đánh tan. Với hắn mà nói, thì những đạo Lôi Kiếp này
chính là lôi nguyên tốt nhất để tu luyện. Tuy rằng chúng đã bị lôi kiếm của
hắn cản lại một chút, những hiệu quả đối với hắn mà nói thì vẫn còn đủ.
Chín đạo Lôi Kiếp đã bị trung hòa một chút đánh lên người Diệp Mặc. Vốn Diệp
Mặc đã có chút thương tổn, lại bị đánh lần nữa khiến áu thịt cũng bị đánh văng
ra.
Diệp Mặc vẫn không chút nào kinh sợ, chỉ điên cuồng hấp thu lôi nguyên. Lôi
nguyên của chín đạo Lôi Kiếp nhanh chóng bị hắn hấp thu, đồng thời khí tức của
hắn cũng nhanh chóng tăng vọt, tu vi cũng thẳng tắp mà tăng lên.
Ngay khi Diệp Mặc sắp đột phá cảnh giới Kim Tiên, thì trên đỉnh đầu lại một
lần nữa lóe sáng lên hơn mười đaọ kim quang. Mười tám đạo Lôi Kiếp lại một lần
nữa đánh xuống. Hơn nữa mười tám đạo Lôi Kiếp này dường như còn lợi hại hơn
nhiều so với chín đạo Lôi Kiếp vừa rồi.
Sắc mặt của Diệp Mặc lập tức thay đổi. Mười tám đạo Lôi Kiếp mầu vàng kim này
đánh xuống, thì cho dù là hắn có dùng lôi kiếm để trung hòa bớt đi, thì cũng
khó tránh khỏi việc bị đánh chết.
Lúc này Diệp Mặc khẳng định, loại Lôi Kiếp này xác thực là muốn tuyệt diệt
hắn. Hắn tuyệt đối không có khả năng thừa nhận loại Lôi Kiếp nghịch thiên
này.
Mà ba người Duẫn Ưng vẫn đứng ở một bên nhìn Diệp Mặc độ kiếp đều triệt để trở
nên ngây ngốc. Đây là Tứ Cửu Lôi Kiếp! Tứ Cửu Lôi Kiếp chính là Lôi Kiếp dành
cho tu sĩ cấp bậc Huyền Tiên thăng cấp lên Đại Ất tiên phải độ kiếp, làm sao
có thể xuất hiện trên người Diệp Mặc, một tu sĩ Hư Tiên độ kiếp lên cấp bậc
Kim Tiên chứ?
Hơn nữa cho dù là muốn xuất hiện trên người Diệp Mặc, thì cũng không cần phải
dùng cái phương thức sét đánh không kịp bưng tai này chứ. Chín đạo Lôi Kiếp
vừa rồi, sau đó lại thêm mười tám đạo Lôi Kiếp nữa, ngay cả thời gian ngừng
lại nửa phần cũng không có, thì ai có thể vượt qua được?
Đáng tiếc chính là, bọn họ chỉ có thể lo lắng ở trong lòng, nhưng lại không
thể giúp ích một chút xíu nào cả.
Từ trong đáy lòng Giang Cận thở dài một tiếng. Cô mơ hồ đoán ra rằng, vì bản
lĩnh của Diệp Mặc quá mức nghịch thiên, nên đã xúc phạm tới quy tắc của Thiên
Địa rồi.
Giờ khắc này, Diệp Mặc liền điên cuồng vận chuyển chân nguyên. Hắn căn bản là
không thể nào phân tâm phóng thích ra lôi kiếm và 'Đại đỉnh tám cực' được,
thậm chí ngay cả Tử Đao cũng không thể nào khống chế. Hắn muốn trước khi mười
tám đạo Lôi Kiếp này đánh lên người hắn, thì hắn phải thăng cấp lên cấp bậc
Kim Tiên, bằng không thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Lúc này thì tu vi của hắn đang từ từ dâng lên. Từng tiếng vang ‘Ken két’ rất
nhỏ nhẹ nhàng vang lên.
Rầm rầm…
‘Phụt’! Miệng phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời Diệp Mặc hắn cũng phá tan
sự ràng buộc trong kinh mạch, thăng cấp tu vi lên tới cấp bậc Kim Tiên. Mà ở
trong nháy mắt này, thì mười tám đạo Lôi Kiếp cũng đã đánh lên người Diệp Mặc.
Diệp Mặc thăng cấp lên tu vi Kim Tiên, kinh mạch mở rộng càng lúc càng lớn,
khả năng hấp thu lôi nguyên của hắn cũng gia tăng không chỉ mười lần.
Máu thịt văng ra cũng chỉ trong thời gian chốc lát, chỉ một khắc sau thì lôi
nguyên của những đạo Lôi Kiếp kia đều đã trở thành lực lượng vô thượng cung
cấp cho hắn ổn định tu vi Kim Tiên. Miệng vết thương của hắn cũng nhanh chóng
khôi phục, mặc dù là không hề sử dụng loại đan dược trị thương nào.
Diệp Mặc lúc này rõ ràng cảm nhận được, sau khi mười tám đạo Lôi Kiếp kia đánh
xuống cũng không hạ gục được hắn, thì dường như lại có thêm ba mươi sáu đạo
Lôi Kiếp nữa muốn đánh xuống. Nhưng khi ba mươi sáu đạo Lôi Kiếp kia cảm nhận
được tu vi của hắn đã thăng cấp tới cấp bậc Kim Tiên, thì liền tiêu tán trong
nháy mắt.
Diệp Mặc thở dài một hơi. Hắn biết rằng, chỉ cần thăng cấp lên Kim Tiên rồi,
thì cho dù là ba mươi sáu đạo Lôi Kiếp kia có đánh xuống, cũng không thể nào
ảnh hưởng tới tính mạng của hắn được. Trái lại, nếu có đánh xuống thì cũng chỉ
cấp cho hắn chỗ tốt mà thôi.
Từng đạo Tiên Linh Vân mầu vàng kim hạ xuống, tụ kết lại xung quanh thân Diệp
Mặc, người ngoài chỉ có thể nhìn thấy Linh Vân liên lục luân chuyển, nhưng
không thể nào thấy được cả cái bóng của Diệp Mặc.
– Duẫn đại ca, Diệp đại ca vượt qua Lôi Kiếp rồi sao?
Đồng Xu cảm nhận được Diệp Mặc vẫn còn chưa ngã xuống, nhưng cô vẫn lo lắng
hỏi một câu.
Duẫn Ưng gật đầu nói:
– Hẳn là đã vượt qua rồi. Diệp huynh thật lợi hại, tôi biết anh ấy khác
người, nhưng không ngờ lại độ Tứ Cửu Lôi Kiếp khi thăng cấp lên tu vi Kim
Tiên. Loại chuyện này nói ra thì tin chắc là sẽ không có ai tin đâu. Lúc này
thì Diệp huynh cần phải củng cố tu vi, chúng ta không nên đi quấy rầy.
– Thật đáng sợ. Loại Lôi Kiếp như thế này thì em bất quá cũng chỉ có thể độ
qua ba đạo trong đợt Lôi Kiếp đầu tiên. Thật không biết là Diệp đại ca làm sao
để vượt qua được nữa?
Đồng Xu nhớ lại mà vẫn có chút sợ.
– Anh cũng không thể nào độ qua được.
Duẫn Ưng lắc đầu.
Giang Cận bỗng nhiên mở miệng:
– Tôi cảm thấy việc Diệp đại ca độ loại Lôi Kiếp này thì chúng ta không nên
nói ra ngoài. Một khi bị một số đại nhân vật biết được, Diệp đại ca khi thăng
cấp lên Kim Tiên mà phải độ Tứ Cửu Lôi Kiếp, thì có lẽ là Diệp đại ca sẽ phải
gặp chút phiền toái.
Duẫn Ưng gật đầu:
– Giang Cận nói không sai, chúng ta chớ có nói chuyện này ra ngoài. Loại
chuyện này, nếu không nói thì cũng sẽ không có người nào biết được.
Khi ba người nói chuyện, thì Diệp Mặc vẫn còn đang hấp thụ Tiên Linh Vân để
củng cố cho tu vi của mình thêm vững chắc.
Biết Diệp Mặc không ngã xuống trước Lôi Kiếp hung bạo, giờ đang củng cố tu vi
bản thân, thì ba người Duẫn Ưng cũng trở nên nhẹ nhõm hơn. Hiện tại Diệp Mặc
và Duẫn Ưng đều đã có tu vi Kim Tiên, nên khẳng định là không có vấn đề gì khi
muốn đứng vững tại Hắc Lô trấn nữa rồi. Huống chi khi Diệp Mặc chỉ mới có tu
vi Hư Tiên, đã có thể giết cả tu sĩ Kim Tiên rồi. Vậy hiện tại hắn đã thăng
cấp Kim Tiên, thì loại tu sĩ Kim Tiên bình thường càng không được hắn để vào
mắt nữa rồi.
Một ngày sau, Diệp Mặc đã củng cố được vững chắc tu vi của mình, lại dùng vài
đạo Khứ trần quyết, sau đó mới thay ình bộ bộ đồ mới. Lúc này thì căn bản là
nhìn không thể nào đoán ra được, mới chỉ một ngày trước thôi, có thể hắn vẫn
còn những vết thương sâu tới tận xương.
Thấy Diệp Mặc đi tới, thì ba người Duẫn Ưng đều kinh hỉ tiến lên chúc mừng.
Tâm tình của Diệp Mặc cũng vô cùng sảng khoái. Trước đây cô gái áo lam nói
rằng mình tối đa cũng chỉ có thể đạt tới tu vi Kim Tiên, mà hiện tại thì hắn
đã đạt được tu vi Kim Tiên rồi. Cho nên hắn cũng không tin rằng với thủ đoạn
tu luyện nghịch thiên của mình, lại không thể nào đột phá được cấp bậc Kim
Tiên mà thăng cấp lên Huyền Tiên cả.
– Đi, chúng ta quay về Hắc Lô trấn.
Diệp Mặc vốn có dự định là sau khi thăng cấp tới Kim Tiên thì sẽ rời khỏi Hắc
Lô trấn. Nhưng sau khi phát hiện rừng rậm Hắc Lô có lượng tài nguyên phong
phú, hơn nữa địa thế lại dễ dàng cho việc chạy trốn vì đã có rừng rậm Hắc
Lô, cho nên hắn liền thẳng thắn đổi ý, ở lại Hắc Lô trấn tiếp tục tích góp
từng chút từng chút tài nguyên tu luyện để chuẩn bị cho việc thăng cấp lên
Huyền Tiên.
…
Hai ngày sau, một chiếc pháp bảo phi hành hạ phẩm mầu xanh đã hạ xuống bên
ngoài Hắc Lô trấn, sau đó có bốn tu sĩ tiến nhập vào Hắc Lô trấn. Bốn người
này chính là nhóm Diệp Mặc. Hiện giờ tài nguyên tu luyện của Diệp Mặc đã không
còn, nên hắn cần phải đi vào Hắc Lô trấn để luyện đan kiếm tiên tinh.
Hắc Lô trấn có rất nhiều tu sĩ qua lại, tu sĩ đủ loại đều có. Nếu như không
phải pháp bảo phi hành 'Ô vân trùy – Thanh Nguyệt' của Diệp Mặc là tiên khí hạ
phẩm, thì căn bản là sẽ không có ai chút ý tới bốn người Diệp Mặc.
Tu sĩ có tiên khí hạ phẩm ở Hắc Lô trấn rất nhiều, nhưng có loại pháp bảo phi
hành tiên khí hạ phẩm thì lại rất ít.
Sau khi những tu sĩ kia chú ý tới 'Ô vân trùy – Thanh Nguyệt' của Diệp Mặc,
thì đã có tu sĩ nhận ra Diệp Mặc rồi. Diệp Mặc chính là người mà thương hội
Phong Thị nhất định phải giết, cho nên khi hắn lần nữa trở về Hắc Lô trấn, thì
lập tức đã đưa tới sự oanh động trong các tu sĩ. Vài tên tu sĩ lần trước đã
được Diệp Mặc luyện chế cho đan dược, lập tức tiến lên hướng Diệp Mặc chào
hỏi, vẻ mặt vô cùng kích động.
Theo tin tức truyền đi, càng lúc càng có nhiều tu sĩ chen lấn nhau mà đến.
Những người này muốn biết điều đầu tiên, chính là lúc nào Diệp Mặc sẽ mở lại
đại hội luyện đan.
– Chỗ ở của tôi đã bị phá hủy rồi.
Thần thức của Đồng Xu lập tức quét tới chỗ ở trước kia của cô và chị dâu Giang
Cận. Nơi đó lúc này đã hoàn toàn thành bình địa rồi.
Dù cho hiện tại đã đạt được tu vi Hư Tiên hậu kỳ, hơn nữa trên người còn có
rất nhiều tiên tinh thượng phẩm và Tiên đan, nhưng khi thấy nơi ở của mình đã
bị phá hủy, thì tâm tình của Đồng Xu và Giang Cận vẫn không hề dễ chịu chút
nào.
Các cô vẫn chỉ là tu luyện giả ở tầng dưới chót, cho nên một chỗ tu luyện cố
định đối với các cô vô cùng trọng yếu, chỉ có trong lòng chính các cô mới hiểu
rõ được điểm này. Nơi ở trước kia của các cô, mặc dù linh khí thiếu thốn,
nhưng vẫn là nơi có thể để cho các cô tu luyện một cách bình yên và ổn định.
Cho dù là khi Duẫn Ưng mời các cô tới trấn tây, thì các cô cũng không hề hoàn
toàn bỏ lại nơi ở trước kia của mình. Hiện tại thì nó đã bị phá hủy rồi, cho
nên trong lòng đương nhiên là rất khó chịu.
– Không cần lo lắng, thương hội Phong Thị đã dám làm, vậy thì chúng ta sẽ
hoàn trả lại chúng gấp đôi.
Duẫn Ưng hiện tại đã là tu vi Kim Tiên rồi, cho nên cũng không hề lo lắng gì
nhiều.
– Khẩu khí thật lớn, thương hội Phong Thị chúng tao phải sợ hãi sao? Nếu như
tu sĩ Hắc Lô trấn đều giống như mày, thì thương hội Phong Thị chúng tao tới
tro xương cũng không còn rồi. Mày cho rằng mình đã là Đại Ất Tiên nhân rồi
sao, nói mà không biết xấu hổ? Nơi ở của hai kỹ nữ này chính là bọn tao phá
hủy đấy, mày có thể làm gì được nào?
Lời Duẫn Ưng vừa nói ra, thì đã có mấy đạo độn quang liền hạ xuống. Khi vừa hạ
xuống thì chúng đã nghe được lời Duẫn Ưng nói, liền lập tức trả lời lại một
cách mỉa mai.
– Hắc hắc, khẩu khí của người ta không lớn, thì làm sao dám trở về? Nhưng
điều này thật ra lại khiến cho chúng ta dễ dàng hơn rất nhiều, miễn cho chúng
ta cứ phải đi phát lệnh truy nã mấy thằng này…
Lại là một tên tu sĩ Hư Tiên hậu kỳ nói phụ họa. Y cũng biết, cái tên Diệp đan
sư trước mặt này rất lợi haị, nhưng nhóm của y cũng không cần thiết phải động
thủ với hắn, vì hội chủ lập tức sẽ tới đây. Cho dù là cái tên Tiên đan sư này
có lợi hại hơn nữa, thì có thể lợi hại hơn so với hội chủ của y sao?
Duẫn Ưng nhìn thoáng qua Diệp Mặc. Còn Diệp Mặc thì biết, nếu muốn đứng vững ở
Hắc Lô trấn này, thì nhất định phải có đổ máu. Mà thương hội Phong Thị lại
chính là đối tượng tốt nhất để cho hắn khai đao.
– Nếu muốn động thủ, thì cũng không cần thiết phải lo lắng nhiều.
Diệp Mặc lạnh lùng nói.
Duẫn Ưng vốn đã muốn ra tay rồi, bây giờ nghe Diệp Mặc nói như vậy, thì đâu
còn nhịn được nữa. Toái Không Trượng đã lập tức được phóng ra, bóng trượng mờ
ảo khắp bầu trời, trong nháy mắt đã bao vây lấy sáu tên tu sĩ kia.
– Tu sĩ Kim Tiên…
Một trong số những tên tu sĩ bị Trượng ảnh của Duẫn Ưng bao vây, thì lập tức
đã hiểu ra rằng Duẫn Ưng đã thăng cấp tu vi lên Kim Tiên rồi. Khó trách vì sao
mà y lại dám trở về.
Chỉ là Duẫn Ưng ra tay cũng không có chút ý muốn lưu tình nào. Toái Không
Trượng hoàn toàn kích phát ra rồi. Y cũng không phải là đứa ngốc, ý muốn lập
uy của Diệp Mặc đã rõ ràng, cho nên ra tay càng quyết đoán thì càng tốt.