Khi Diệp Mặc cùng mấy người Ly Hoành đến quảng trường của Bỉ Dực
Tiên thành, mới biết thế nào là chấn động thực sự. Lúc trước Diệp
Mặc ở Toái Diệp thành và Đan thành cũng trải qua nhiều trận thi
đấu, cũng trải qua vô số tu sĩ tập trung trên một quảng trường, lúc
đó mấy trăm nghìn tu sĩ tập trung một chỗ, cũng là quá nhiều rồi.
Nhưng trên quảng trường rộng vô cùng vô tận của Bỉ Dực Tiên thành, tu
sĩ tập trung trong này ít nhấy cũng có khoảng hơn triệu tu sĩ trong
này.
– Đại hội luyện khí còn chưa bắt đầu mà đã có nhiều người như
này rồi, đợi lát nữa khi bắt đầu chẳng phải người còn nhiều hơn
nữa sao?
Diệp Mặc kinh ngạc nói một câu.
Ly Hoành lại cười nói:
– Anh nhầm rồi, đợi lát nữa khi đại hội luyện khí bắt đầu, người
sẽ giảm đi hơn nửa đấy.
Thấy Diệp Mặc có chút nghi ngờ, Ly Hoành lại giải thích:
– Anh nhìn xem trong này những tu sĩ đến đây Kim Tiên rất ít, đều là
dưới cấp Kim tiên, mục đích của bọn họ cũng giống như chúng ta, đều
là vì Dặc Nghiên tiên tử chiêu đãi Văn Phong Nhưỡng mà đến. Đợi chút
nữa uống rượu xong rồi, thì những người này cũng sẽ đi hết. Chúng
ta cũng như vậy, đại hội luyện khí như này chúng ta xem cũng chỉ là
xem náo nhiệt mà thôi, cũng không cần phải tốn thời gian ở trong
này. Đợi lát nữa sau khi uống rượu xong rồi, chúng ta cần phải đến
đầm lầy Mu Tức
Diệp Mặc nghe thấy đầm lầy Mu Tức, đúng hợp ý của hắn, thần thức
của hắn quét đến những tu sĩ trên quảng trường, quả nhiên trên chín
phần tu sĩ đều là dưới cấp Kim Tiên, thậm chí còn có tu sĩ Kiếp
Biến và tu sĩ Hóa Chân trong đó. Nhưng những tu sĩ này cũng là số
ít, phần lớn đều là tu sĩ Hư Tiên.
Nhiều tu sĩ như vậy đều muốn uống rượu, cho dù mỗi người một ly,
thì phải dùng hết bao nhiêu Văn Phong Nhưỡng đây? Dặc Nghiên tiên tử
này rốt cục là giàu có đến cỡ nào?
Đúng lúc Diệp Mặc còn đang suy nghĩ về chuyện vô vị này, một đám
mây ngũ sắc liền hạ xuống đài thi đấu ngay chính giữa quảng trường
của Bỉ Dực Tiên thành.
Sau khi đám mây ngũ sắc đó biến mất, Dặc Nghiên tiên tử và người
hầu của cô liền xuất hiện ngay giữa đài thi đấu, sau đó phía sau
đài thi đấu lại xuất hiện thêm hơn chục tu sĩ tu vi đều cao hơn cấp
Kim Tiên.
Dặc Nghiên tiên tử vừa mới bước ra, lập tức liền có vô số tiếng vỗ
tay.
Dặc Nghiên tiên tử lại giơ tay ép xuống, đợi sau khi tiếng vỗ tay
dứt, lúc này mới dứt khoát nói:
– Bỉ Dực Tiên thành từ trước tới nay đều là luyện khí danh thành
của Văn Cử Thiên ta, lần này đại hội luyện khí này là nơi để cho
tất cả đại sư luyện khí cao cấp thi triển tay nghề. Tôi hi vọng đại hội
luyện khí lần này có thể xuất hiện càng nhiều tông sư tiên khí
xuất sắc, làm rạng rỡ cho Văn Cử Thiên Vực ta.
Lại một tràng vỗ tay nữa vang lên.
Dặc Nghiên tiên tử gật đầu tiếp tục nói:
– Để cám ơn sự ủng hộ của tất cả các vị bằng hữu với đại hội
luyện khí của Văn Cử Thiên Vực ta, Thiên chủ trao quyền cho tôi đến
đây trợ uy cho đại hội. Đồng thời mang đến Văn Phong Nhưỡng nổi tiếng
nhất của Văn Cử Thiên Vực ta đến đây, đến chúc mừng đại hội luyện
khí được tổ chức lần này…
Lần này tiếng vỗ tay lại càng nhiệt liệt hơn, rõ ràng phần lớn tu
sĩ đến đây quan tâm nhất chính là Văn Phong Nhưỡng này rồi.
Dặc Nghiên bây giờ lại cười cười cúi người vái chào, sau đó nói:
– Bởi vì lần này số người đến đây quá đông, cho nên chúng tôi chỉ
có thể cung cấp Văn Phong Nhưỡng cấp bậc thấp nhất…
Dặc Nghiên nói thẳng Văn Phong Nhưỡng mà mình mang đến là loại có
đẳng cấp thấp nhất, cũng không khiến cho những người trên quảng
trường thất vọng, trái lại phần lớn tu sĩ lại đồng thanh nói:
– Không sao hết, chúng tôi biết, cám ơn Dặc Nghiên tiên tử, cám ơn
Dặc Thiên chủ…
Nghe thấy âm thanh xôn xao nhốn nháo trên quảng trường, Dặc Nghiên tiên
tử mỉm cười nói
– Bây giờ, mời mọi người thưởng thức Văn Phong Nhưỡng…
Dặc Nghiên tiên tử sau khi nói xong, hai tên tu sĩ đứng sau lưng cô lập
tức bước đến, trong tay hai người ôm hai bình lớn, hai cái bình này
mặc dù lớn, nhưng cũng không thể nào thỏa mãn được hơn triệu tu sĩ
trên quảng trường này, nhưng tất cả mọi người đều biết, hai cái
bình này chắc chắn là pháp bảo không gian.
Diệp Mặc lúc này cũng nhìn rõ tu vi của hai người này, không ngờ
là tu sĩ Đại Ất Tiên, Dặc Nghiên tiên tử chỉ là tu vi Huyền Tiên, tu
vi của hai hộ sĩ này còn cao hơn cô.
Trong ánh mắt khát vọng của vô số người, hai cái bình này được mở
miệng ra, một mùi rượu nồng nồng tinh khiết lập tức tỏa khắp quảng
trường rộng. Một số người nhắm mắt mình lại mạnh mẽ hít lấy hít
để, có tu sĩ thậm chí còn thì thào nói:
– Thật thơm, rượu ngon…
Diệp Mặc ngửi thấy mùi hường này trong lòng liền giật mình, loại
rượu này hắn có, mặc dù không nồng và tinh khiết như này, nhưng hắn
chắc chắn loại rượu này chính là làm từ Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy.
Chỉ có điều cách ủ của loại rượu này còn tốt hơn hắn nhiều lần,
hơn nữa còn thêm vào đó tiên thảo chuyên môn để ngâm rượu. Hắn quen
uống rượu Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy, mùi hương này hắn cũng rất quen
thuộc.
Lúc này hai gã hộ sĩ Đại Ất Tiên tay tùy ý vung trên miệng bình
rượu, vô số giọt rượu nồng đậm và tinh khiết như giọt mưa vung ra,
chỉ trong nháy mắt, trước mặt mọi người trên quảng trường đều lơ
lửng những giọt rượu lớn bằng nắm đấm, những giọt rượu này còn
chưa được uống, mùi hương của nó đã xộc vào mũi.
Trước mặt Diệp Mặc cũng có vài giọt rượu, thần thức của hắn quét
vào bên trong giọt rượu đó, đồng thời mũi ngửi chút sương rượu, lập
tức liền phát hiện ra, đây quả nhiên là làm từ Vạn Niên Thạch Duẩn
Tủy, hơn nữa Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy còn ít hơn trong rượu Thạch
Duẩn Tửu của hắn rất nhiều. Đối với chút ít Văn Phong Nhưỡng này,
Diệp Mặc lập tức cũng mất hứng. Đồng thời trong lòng lại càng cực
kỳ khiếp sợ với thần thức của hai tên hộ sĩ này, đây lại còn là
hai tên Đại Ất Tiên, có thể khống chế hàng triệu giọt rượu bay lơ
lửng trong không trung, thậm chí cũng không tốn chút sức lực gì, vậy
tiên nhân đến được Tiên Vị còn lợi hại đến mức nào?
Dặc Nghiên tiên tử lúc này cũng có một giọt Văn Phong Nhưỡng bay lơ
lửng trước mặt, tất cả mọi người đều biết mục đích làm như này
của cô là vì biểu hiện sự bình đẳng với tất cả mọi người, nói
cách khác là có ý tôn trọng mọi người.
Lúc này tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm giọt Văn Phong
Nhưỡng đang bay lơ lửng trước mặt, đợi Dặc Nghiên tiên tử lên tiếng.
Dặc Nghiên tiên tử cũng không lãng phí thêm thời gian, mỉm cười nói:
– Không có ly rượu, có chút sơ sài chút, mời mọi người.
Nói xong, cô một hơi nuốt hết giọt Văn Phong Nhưỡng trước mặt mình,
những người còn lại trên quảng trường cũng làm theo, tất cả mọi
người đều một hơi nuốt trọn giọt Văn Phong Nhưỡng trước mặt mình.
Lập tức, mùi rượu lại tràn ra tứ phía, toàn bộ quảng trường nồng
mùi tinh khiết của Văn Phong Nhưỡng.
– Rượu ngon, đúng là rượu ngon, chẳng trách người ta nói Văn Phong
Nhưỡng có thể giải đan độc, loại rượu này đúng là không giống bình
thường.
Ly Hoành sau khi nuốt xong giọt rượu trước mặt mình, nhắm mắt lại
cảm thán một câu.
Diệp Mặc bỗng lên tiếng nói:
– Ly huynh, chỗ tôi còn một giọt, cho anh đấy.
Ly Hoành mở mắt sửng sốt, có chút giật mình nhìn Diệp Mặc hỏi:
– Văn Phong Nhưỡng cho dù là cấp thấp nhất, cũng không phải là thứ
anh có thể mua được, không ngờ anh lại không uống ư?
Diệp Mặc cười ha hả nói:
– Tôi không thích cái vị này cho lắm…
Ly Hoành lại lần nữa cổ quái liếc nhìn Diệp Mặc, lẩm bẩm một
mình:
– Quái nhân.
Nói xong cũng không khách khí nữa, giơ tay ra kéo giọt Văn Phong
Nhưỡng trước mặt Diệp Mặc về phía mình, một hơi nuốt hết.
– Hả…
Giữa động tác của Ly Hoành và Diệp Mặc, lập tức gây sự chú ý của
một tên Đại Ất Tiên trên đài thi đấu, những giọt Văn Phong Nhưỡng này
đều là do gã khống chế, Diệp Mặc không uống, ngược lại lại tặng
cho người khác, làm gì có tu sĩ Hư Tiên nào như vậy? Ngay lập tức
gã liền nhìn thấy, Diệp Mặc chính là tu sĩ Địa Tiên lúc trước
tiểu thư đã giúp đỡ ở cổng thành.
Tên Đại Ất Tiên này đang định nói chuyện này cho Dặc Nghiên tiên tử,
liền nghe thấy Dặc Nghiên tiên tử lại lần nữa cao giọng nói:
– Tôi tuyên bố, đại hội luyện khí của Văn Cử Thiên Vực chính thức
được bắt đầu, tôi và thành chủ Tàng Hòa của Bỉ Dực Tiên thành làm
giám khảo, do…
Cùng với âm thanh của Dặc Nghiên tiên tử vang xa, một số luyện khí sư
dự thi bắt đầu lên đài, còn giám khảo và một số khách quan đều lên
đài cao ngồi.
Phía dưới rất nhiều tu sĩ cấp thấp cũng bắt đầu rời đi, nhường
quảng trường lớn lại ột số tu sĩ trên cấp Kim Tiên. Dù sao đại hội
này, tu sĩ cấp thấp cho dù quan sát từ đầu đến cuối, cũng chỉ là
xem náo nhiệt mà thôi.
Đám người Ly Hoành và Cao Noãn cũng không hứng thú xem đại hội
luyện khí này, đều rời khỏi. Diệp Mặc ước gì ra ngoài sớm một
chút, lại càng vội vàng theo đám người Ly Hoành rời khỏi quảng
trường của Bỉ Dực Tiên thành, rất nhanh chóng liền ra khỏi Bỉ Dực
Tiên thành.
Tên hộ sĩ Đại Ất Tiên luôn chú ý Diệp Mặc không uống rượu đợi đến
khi Dặc Nghiên tiên tử rảnh rỗi, lúc này mới phát hiện đám người
Diệp Mặc sớm đã biến mất.
…
– Tàng thành chủ, anh nói Bỉ Dực Tiên thành xuất hiện Giác Hồn
Tảo?
Dặc Nghiên tiên tử vẫn còn đang đứng trên đài cao của đại hội luyện
khí kinh ngạc hỏi.
– Đúng vậy, tôi vừa nhận được tin, ngày mai Hồng Tiên thương hội của
Bỉ Dực Tiên thành sẽ tổ chức hội đấu giá, trong hội đấu giá sẽ
xuất hiện hai miếng Giác Hồn Tảo.
Người đang đứng trước mặt Dặc Nghiên tiên tử nói chuyện là một
người đàn ông trung niên, chính là thành chủ Tàng Hòa mà vừa nãy
Dặc Nghiên tiên tử giới thiệu cùng với cô chủ trì đại hội luyện
khí này.
Dặc Nghiên tiên tử sắc mặt có chút nghiêm trọng, cô quay đầu nói với
một hộ sĩ tu vi Đại Ất Tiên đứng bên cạnh nói:
– Mộc Trực, anh đi tìm hiểu một chút, Giác Hồn Tảo xuất hiện thế
nào? Đồng thời thông báo cho Thiên chủ một tiếng.
Tàng Hòa đứng một bên lại nói:
– Dặc Nghiên tiên tử không cần đi điều tra nữa, chuyện này tôi hiểu
rất rõ rồi, là một tu sĩ Hư Tiên mới phi thăng được vài năm lấy ra,
lúc đó hắn đến một cửa hàng nhỏ mua công pháp và tài liệu ba mươi
ba thiên vực, chỉ có điều trên người hắn chỉ có hai mươi mốt tiên
tinh hạ phẩm, đến mua tư liệu ngọc giản cũng không đủ, nhưng có một
tu sĩ Kim Tiên tên Viêm Hồng Trung mua một món chân khí phi hành cực
phẩm của hắn, kết quả tên tu sĩ Hư Tiên vừa mới phi thăng đó cảm
thấy mình mang nợ Viêm Hồng Trung, cho nên đã tặng Viêm Hồng Trung hai
miếng Giác Hồn Tảo.
– Không ngờ là hắn?
Dặc Nghiên tiên tử lập tức nhớ ra tên tu sĩ trẻ tuổi ở bên ngoài Bỉ
Dực Tiên thành không giao nổi năm trăm tiên tinh hạ phẩm, lúc đó mình
còn giúp hắn lấy ra năm trăm tiên tinh hạ phẩm đó, không ngờ hắn còn
có Giác Hồn Tảo.
– Là hắn?
Tên hộ sĩ đứng bên cạnh Dặc Nghiên tiên tử rõ ràng cũng biết Diệp
Mặc người chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh.
– Hai người biết người này?
Tàng Hòa nghi ngờ nhìn Dặc Nghiên tiên tử và tên hộ sĩ của cô, theo
lý mà nói Diệp Mặc chỉ là một tu sĩ Hư Tiên vừa mới phi thăng, Dặc
Nghiên tiên tử không thể nào quen biết người như này.
Tên hộ sĩ của Dặc Nghiên tiên tử cũng rất thận trọng nói:
– Tiểu thư, người đó chắc hẳn là tên tu sĩ mà tiểu thư trả giúp
năm trăm tiên tinh, vừa nãy hắn cũng đến đây, chỉ có điều hắn không
uống Văn Phong Nhưỡng, mà lại tặng Văn Phong Nhưỡng đó cho người
khác.
– Hả?
Dặc Nghiên tiên tử kinh ngạc nhíu mày, theo lý mà nói Văn Phong
Nhưỡng đối với một tu sĩ Hư Tiên mà nói, là một loại rượu ngon
đỉnh cấp, không ngờ lại có một Hư Tiên vừa mới phi thăng lại tặng
loại rượu này cho người khác?
– Anh lập tức đi tìm người đó ngay.
Dặc Nghiên tiên tử chỉ suy nghĩ trong chốc lát, liền nói với tên hộ
sĩ của mình.