Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1110: Tôi sẽ chứng minh anh không bằng tôi


– Tốc độ luyện đan nhanh thật.

Kỷ Bẩm lại kinh hãi nói, mặc dù y không phải là Luyện đan sư inh gì, nhưng
linh đan đơn giản thì vẫn có thể luyện chế ra được, hơn nữa trước đó trên bậc
luyện đan thứ tư đã có vài người rồi, y phát hiện ra những người đến sau thì
Diệp Mặc là có tốc độ nhanh nhất. Người duy nhất có thể đọ được với hắn chỉ có
Cửu Kiền đang ở đan bậc thứ sáu, tên Cửu Kiền đó cũng không đơn giản.

Thẩm Nghiễn Thanh khẽ mỉm cười nói:

– Tốc độ hắn luyện đan căn bản không có xu hướng giảm, mặc dù độ khó của đan
dược tăng lên, nhưng mồi lửa của hắn cũng được tăng lên cùng.

Thảo Hoàn đan đúng là đan dược khó luyện chế nhất trong những đan dược Thiên
cấp nhất phẩm, nhưng đối với Diệp Mặc mà nói thì lại không khó. Hơn nữa hắn sử
dụng “Tử quỳ hỏa”, khi luyện chế xong Thảo Hoàn đan rồi tiến vào đan bậc thứ
năm, Cửu Kiền cũng vừa mới luyện chế xong đan dược Thiên cấp tam phẩm , chuẩn
bị bước vào đan bậc thứ bảy.

Trên đan bậc thứ năm, Diệp Mặc cũng đã đuổi kịp mấy người: Đan vương ngũ phẩm
Từ Bán Xương, Đan vương tứ phẩm Quý Bưu Đình, Đan vương tứ phẩm Khâu Niệm Sinh
và Đan vương tứ phẩm Thanh Điệp

Diệp Mặc vừa mới bước vào đan bậc thứ năm, Từ Bán Xương và Quý Bưu Đình đã
chuẩn bị bước vào đan bậc thứ sáu rồi, còn Thanh Điệp thì mới vừa bắt đầu
luyện chế đan dược Thiên cấp nhị phẩm

Mấy người thấy Diệp Mặc tiến đến, có chút kinh ngạc. Mặc dù trước đó Diệp Mặc
phân giải Thiên Hoa đan, nhưng Thiên Hoa đan được phân giải chỉ là một linh
đan, mà trên Mười hai bậc Đan Vương là phải dựa vào bản lĩnh thật sự. Có thể
bước lên đan bậc thứ năm, đã chứng tỏ ít nhất cũng là đan vương nhị phẩm, thậm
chí là cao hơn.

Trong đan dược Thiên cấp nhị phẩm, Diệp Mặc chọn Ngưng Anh đan, độ khó luyện
chế Ngưng Anh đan chỉ có nói trong tầm trung, nhưng Diệp Mặc vì đã luyện chế
ra rất nhiều Ngưng Anh đan, luyện chế ra loại đan dược này, thì tốc độ lại là
nhanh nhất.

Tên Cửu Kiền kia bây giờ đã trên đan bậc thứ bảy rồi, Diệp Mặc trong lòng cũng
dâng lên chút háo thắng. Cửu Kiền thoạt nhìn cũng không lớn hơn hắn bao nhiêu,
và cũng là tán tu. Mà bản thân không những có thế giới Trang vàng, mà còn có
Tam Sinh quyết, nếu như như vậy mà cũng thua, thật sự không chấp nhận được.
Thậm chí còn có lỗi với Tam Sinh quyết.

Đối với Tam Sinh quyết, Diệp Mặc đã không chỉ coi là một công pháp tu luyện,
hắn thậm chí còn có chút tình cảm với công pháp này. Rất nhiều kĩ năng và bản
lĩnh của hắn, cũng đều là từ Tam Sinh quyết mà ra. Có thể nói không có Tam
sinh quyết, thì không có hắn của bây giờ. Lúc này Cửu Kiền và hắn cùng trên
một cấp bậc, hắn thật sự không muốn bị Cửu Kiền sỉ nhục.

Nhưng đây cũng là tâm trạng háo thắng mà thôi, nếu như đến cuối cùng không
bằng được Cửu Kiền, đứng thứ hai đối với hắn mà nói cũng coi như hoàn thành
nhiệm vụ. Còn chuyện cùng Cửu Kiền tử chiến, hắn cũng chưa có nghĩ đến, hoặc
cảm thấy cũng không cần thiết.

Thanh Điệp vừa mới luyện chế xong đan dược Thiên cấp nhị phẩm, đã nhìn thấy
Diệp Mặc đã lên bậc thứ sáu rồi, trong lòng lại càng âm thầm kinh hãi. Tên
Linh đan sư cấp bảy giải được Thiên Hoa đan này quả thực quá nghịch thiên, hắn
lên bậc năm sau mình, mà bây giờ đã hoàn thành luyện chế đan dược của bậc thứ
năm, mà bản thân mình thì vừa mới luyện chế xong.

Từ Bán Xương và Quý Bưu Đình ở bậc thứ sáu cũng vừa mới tinh chế vài loại dược
liệu, đã nhìn thấy Diệp Mặc đã lên rồi. Hai người lúc đó không có quyết tâm
tiếp tục tranh đấu với Diệp Mặc nữa. Đồng thời cũng xác định được hai vòng
trước Diệp Mặc cũng là dựa vào thực lực của bản thân, nếu không sau đó hắn
không thể nào tiến lên được, bây giờ cũng đã đuổi kịp bọn họ rồi.

Điều duy nhất khiến hai người không hiểu chính là, bậc đan vương này mặc dù
không phải là dựa vào tu vi để chống lại áp lực, nhưng tu vi thấp, thần thức
cũng sẽ thấp theo, là một Đan vương Nguyên Anh tầng thứ năm, Diệp Mặc sao lại
không bị ảnh hưởng một chút nào vậy?

Phải biết rằng cho dù bọn họ đã là tu vi Ngưng Thể rồi, ở tầng thứ sáu cũng
phải tốn mât rất nhiều tinh lực để ngăn cản lực cản của thần thức.

Diệp Mặc dĩ nhiên không có lực cản nào, hắn bây giờ mỗi lần bước lên một đan
bậc mới, không đợi loại áp lực đó đập vào mặt, liền trực tiếp là một “Tử viêm
thần hồn thiết cát”. Nếu nói là ăn gian, cũng không thể nào. Lúc này Diệp Mặc
quả thực đang rất cảm kích “Tam nhãn tử oa” (cpn ếch ba mắt) đã bị hắn chém ột
đao, nếu như không có con ếch đó, hắn sẽ không thể nào dễ dàng đứng ở bậc thứ
sáu này được. Nếu không cho dù là hắn không có đẩy xuống, thì lúc này nhiều
nhất cũng chỉ là ở đan bậc thứ tư mà thôi.

Quý Bưu Đình và Khâu Niệm Sinh chỉ liếc nhìn Diệp Mặc một cái, rồi cũng lười
chẳng muốn quan sát làm gì nữa, ngược lại lại tiếp tục chuyên tâm luyện hóa
linh dược của mình. Hoặc là bọn họ đã biết được, muốn vượt mặt Diệp Mặc cũng
là không thể nào

Vốn dĩ đại hội Đan vương gặp phải một tên biến thái như Diệp Mặc thì cũng đã
rất bực mình rồi, đại hội Đan vương lần này, mấy người bọn họ được ngầm quyết
định là Top 3, không ngờ liên tiếp gặp biến thái. Xuất hiện một tên Lạc Tiểu
Mặc không nói, lại còn có cả Cửu Kiền nữa.

Nhưng Từ Bán Xương không nhanh không chậm luyện chế ra đan dược của mình,
dường như không chút để ý gì đến Diệp Mặc đã đến đan bậc thứ sáu rồi.

Diệp Mặc cũng lại không chú ý đến mấy Đan vương tứ phẩm ngũ phẩm kia, người mà
hắn chú ý đến chính là Linh đan sư cấp chín Cửu Kiền kia. Cho nên hắn vừa mới
bước lên đan bậc thứ sáu, liền chọn Thanh La đan thiên cấp tam phẩm. Thanh La
đa là đan dược mà tu sĩ Nguyên Anh đột phá bình cảnh, chẳng những sử dụng linh
thảo rất quý giá, hơn nữa luyện chế lại tương đối khó khăn, chỉ không cẩn thận
một chút thôi là sẽ bị đan giải. Cũng chính là đan dược đã được luyện chế ra,
chỉ có hình, mà không có thần, tương đương với phế đan không có dược tính.

Linh thảo chủ yếu để luyện chế ra Thanh La đan là linh thảo “Tử bối thanh la”
cấp sáu, Diệp Mặc lúc trước ở Sa Nguyên dược cốc cũng lấy được một lượng lớn
Tử bối thanh la, hơn nữa hắn cũng không phải là lần đầu tiên luyện chế Thanh
La đan, bây giờ luyện chế, cũng không có áp lực gì cả.

Diệp Mặc luyện chế từ bậc thứ nhất đến bây giờ, mấy vị ban giám khảo đều rất
chú ý đến hắn. Thậm chí cũng không chú ý lắm đến Cửu Kiền.

Thẩm Nghiễn Thanh thấy cách thức thuần thục và quá trình tinh luyện linh thảo
dứt khoát của Diệp Mặc, không khỏi bất giác nói:

– Động tác này của hắn, cũng không biết là đã bao lần luyện chế ra Thanh La
đan rồi, tôi quả thực không biết hắn rốt cục lấy được nhiều dược liệu cao cấp
như vậy từ đâu.

Nguyệt Kì Siêu lắc lắc đầu,:

– Tên Diệp Mặc này tuyệt đối đã có được cuộc gặp bất phàm , nếu không cho dù
hắn được truyền thụ lại cách luyện đan cao cấp, cũng không thể nào luyện chế
ra đan dược Thiên cấp nhất phẩm cùng nhị phẩm thuần thục đến vậy. Cái này cần
phải cố gắng luyện tập mới có được, hơn nữa đến bây giờ, tỉ lệ thành đan của
hắn hầu như là 100%. Cho dù đan vương ngũ phẩm Từ Bán Xương, khi ở đan bậc thứ
năm, cũng chỉ một lò luyện chế ra được chín viên đan dược mà thôi, còn hắn lại
đầy đủ mười hai viên.

Cầm Mộ Tâm lúc này đã bị loại khỏi đan bậc thứ tư, cô nhìn Diệp Mặc đang ở đan
bậc thứ sáu luyện chế mà không khỏi thầm than, phỏng chừng sư phụ của mình
cũng đã xem thường Diệp sư huynh này rồi.

– Cầm đan vương, cô cũng biết tên Lạc Tiểu Mặc này sao?

Một đan vương cũng bị rớt ở đan bậc thứ tư thấy vẻ mặt Cầm Mộ Tâm chằm chằm
nhìn Lạc Tiểu Mặc, liền hỏi nhỏ. Lúc này bọn họ đã bị loại bỏ, cho nên cũng
thuộc vào những người đang đứng xem, nói chuyện cũng không ảnh hưởng gì đến
quy tắc.

Cầm Mộ Tâm nhìn vị Đan vương vừa mới nói, lập tức liền nhận ra anh ta chính là
Đan vương nhị phẩm của Vũ Đan môn – Lao Hề. Bây giờ nghe thấy Lao Hề hỏi vậy,
cô vội nói:

– Lạc sư huynh biểu hiện xuất sắc ở vòng thứ nhất và vòng thứ hai, tôi đương
nhiên là chú ý đến hắn, đúng rồi, Lao sư huynh cũng biết hắn sao?

Mặc dù Cầm Mộ Tâm không hiểu tại sao Diệp Mặc lại đổi tên thành Lạc Tiểu Mặc,
nhưng cô cũng sẽ không tùy ý nói ra chuyện của Diệp Mặc, đành phải hỏi lại một
câu.

Lao Hề cũng không chú ý, anh ta gật đầu nói:

– Ngày trước khi ở cấm địa Vẫn Chân, tôi đã gặp hắn. Lúc đó cũng không chú ý
đến, không ngờ hắn lại là một Đan vương lợi hại như vậy. Cách hắn luyện chế ra
đan dược thiên cấp căn bản không giống với một tán tu, cái cách thuần thục ấy
không biết đã luyện chế ra bao nhiêu đan dược thiên cấp rồi. Thật không dám
tưởng tượng, một tán tu sao lại có cách thức luyện chế linh thảo cao cấp đến
như vậy.

Cầm Mộ Tâm trong lòng cười thầm, nhưng cũng không tiếp lời. Diệp Mặc trong Sa
Nguyên dược cốc không biết đã lừa gạt được bao nhiêu linh dược cao cấp, tất cả
linh thảo của những tu sĩ tiến vào Linh dược viên hái được lúc trước cộng lại,
cũng không nhiều như bằng một mình hắn, hắn không có thủ pháp luyện linh dược
cao cấp sao? Hơn nữa tên Lao Hề này còn nói anh ta có đến Vẫn Chân điện, với
tính cách không thua kém ai bao giờ của anh ta, trong Vẫn Chân điện lại hái
được ít linh thảo hay sao?

Ngay cả người như đại sư tỷ, sau đó cũng âm thầm cảm thán, bị Diệp Mặc cướp
lấy năm phần linh thảo, Diệp Mặc thật đã quá tốt với chị ấy rồi.

Còn Diệp Mặc lúc này luyện chế Thanh La đan đã thành hình, với cách lấy đan
nhanh nhất, khi hắn lấy được mười hai viên Thanh La đan cho vào trong bình
ngọc, Quý Bưu Đình và Khâu Niêm Sinh mới bắt đầu cho thêm đan quyết vào trong
lò đan. Diệp Mặc liếc nhìn đan dược mà hai người luyện chế, đều là Sinh Nguyên
đan, còn đơn giản hơn nhiều so với Thanh La đan.

Còn Đan vương ngũ phẩm Từ Bán Xương và Diệp Mặc thì đồng thời hoàn thành đan
dược cùng một lúc, gã luyện chế ra chính là Phá Hổ đan, khó hơn Sinh Nguyên
đan một chút.

Thấy Diệp Mặc sau đó lại cùng mình hoàn thành đan dược Thiên cấp tam phẩm cùng
một lúc, Từ Bán Xương gật đầu với Diệp Mặc, trong mắt tràn đầy sự tán thưởng.

Gã cho rằng, bất kể ở đan bậc thứ bảy Lạc Tiểu Mặc có thể luyện chế ra đan
dược Thiên cấp tứ phẩm hay không, nhưng hắn có thể luyện chế ra đan dược Thiên
cấp tam phẩm với tốc độ nhanh như vậy, đã là một thiên tài trong số những
thiên tài rồi. Một Đan vương tam phẩm trẻ tuổi như vậy, cho dù ở bất cứ nơi
nào, cũng được mọi người tìm đến.

Mà lúc này Cửu Kiền ở đan bậc thứ bảy đã luyện chế xong đan dược Thiên cấp tứ
phẩm, y thấy Diệp Mặc và Từ Bán Xương cùng lúc lên bậc thứ bảy, không ngờ lại
không lên bậc thứ tám ngay, mà lại dừng lại một chút.

Trong lúc Từ Bán Xương có chút nghi ngờ, Cửu Kiền lại bỗng nhiên bước tới
trước mặt Diệp Mặc nói:

– Anh thật giỏi, hơn nữa trong vòng thứ nhất và thứ hai lại rất xuất sắc.
Nhưng tôi chắc rằng anh biết trước phương thuốc của Thiên Hoa đan, nên mới cao
điểm hơn tôi, cho nên trong vòng thứ ba này, tôi sẽ chứng minh anh không bằng
tôi

Thấy bộ dạng Diệp Mặc có chút ngây ngẩn, Cửu Kiền lại lạnh nhạt nói:

– Anh có biết sao tôi lại biết được việc anh biết trước phương thuốc Thiên
Hoa đan hay không? Đó là do tôi nghĩ ra khi nhìn thấy anh sử dụng “Tử quỳ
hỏa”, không có ai lại dùng Anh hỏa để tinh luyện thành phần linh đan cấp chín,
tôi không được, anh cũng không được, cho dù là Đan vương Ngân Nguyệt cũng
không được.

Từ Bán Xương sững sờ nhìn Cửu Kiền, y không hiểu Cửu Kiền ở giờ phút này còn
nói câu đó làm gì.

Diệp Mặc trong lòng kinh ngạc, sau khi nghe thấy câu nói này của Cửu Kiền, hắn
bỗng nhiên nhớ tới một sơ hở cực lớn, sau lưng bỗng nhiên toát ra mồ hôi lạnh.
Cửu Kiền có thể nhớ ra sơ hở đó, vậy thì ban giám khảo chắc chắn cũng thấy sơ
hở đó.

Bây giờ hắn bù đắp sao đây?

Thấy bóng dáng Cửu Kiền quay người bước lên bậc thứ tám, Diệp Mặc trong lòng
bỗng nhiên cực kỳ khó chịu, hắn không đợi Cửu Kiền phóng lên, liền lạnh giọng
nói:

– Anh phạm quy rồi, trong cuộc thi đấu không cho nói chuyện. Và anh còn làm
sai một chuyện, vốn dĩ tôi cũng không có ý muốn đứng đầu, nhưng bây giờ anh
chỉ có thể làm lão nhị mà thôi, xin lỗi nhé.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.