Thể Tôn

Chương 289: Gặp nhau


Lôi Cương bắt đầu cảm thấy nản. Nơi đây là không gian Lôi hệ, so với không gian hệ Mộc thì tiên thú ở đây mạnh hơn nhiều. Tiên khí của Lôi hệ mặc dù hắn rất cần nhưng mạng thì chỉ có một.

Ngay vào lúc Lôi Cương cảm thấy nản thì đột nhiên cảm nhận trước mặt có linh khí dao động. Thần thức của hắn cảm nhận được đám tiên thú ở cách đó vạn dặm đang nhốn nháo. Điều này khiến cho Lôi Cương do dự.

“Oành…” Một tiếng nổ lớn vang lên. Lôi Cương sững người rồi nhanh chóng lao về phía trước. Ở đó có linh khí dao động chứng tỏ là có sự chiến đấu. Có lẽ là có người hoặc tiên thú. Hắn có thể yên lặng theo dõi, nếu như gặp nguy hiểm thì chui vào trong Hạo Huyền lôi phủ.

Càng đi sâu vào trong, Lôi Cương càng cảm nhận được linh khí thuộc tính Lôi dày lên. Nếu như không phải thời gian hạn chết, Lôi Cương chỉ muốn ở đây tu luyện cả thời gian dài. Vừa phi hành, Lôi Cương vừa cảm nhận linh khí thuộc tính Lôi xung quanh. Từ từ một lớp những tia chớp bao phủ toàn thân hắn tọa thành một lớp phòng ngự. Điều này khiến cho Lôi Cương cảm thấy vui sướng, âm thành đánh giá.

Phi hành cực nhanh trong vòng một canh giờ, tốc độ của Lôi Cương từ từ chậm lại. Cả trăm làn hơi thở mạnh từ phía trước lan tới khiến cho Lôi Cương trở nên nghiêm túc. Hơi thở đó đa số là của con người, chỉ có một làn hơi thở là của tiên thú. Chẳng lẽ tất cả cũng không giống như mình đoán? Số người có thể chất Lôi hệ hoặc là lĩnh ngộ được ý nghĩa huyền ảo của Lôi hệ cũng không phải là ít?

Khi Lôi Cương đi tới một ngọn núi cao thì dừng lại. Hắn nấp trên một cái cây đại thủ, sử dụng thuật ẩn tức nhìn xuống trận đại chiến bên dưới.

Hơn một trăm người vây công một con tiên thú ba đầu khổng lồ. Hơi thở của con tiên thú khiến cho Lôi Cương kinh hồn bạt vía. Mà hơn một trăm người thanh niên kia lại đều là cường giả Cương Đế. Thậm chí trong đó còn có cả người hắn không thể nhìn thấu.

“Đây là thanh niên của thế lực nào mà thực lực khủng bố như vậy?” Lôi Cương khiếp sợ nhìn một trăm cường giả trẻ tuổi bên dưới. Phần lớn đám cường giả đó đều ăn mặc giống nhau. Vì vậy mà Lôi Cương chỉ cần nhìn qua cũng biết thuộc một thế lực.

Lôi Cương càng nhìn càng kinh hãi. Kinh nghiệm chiến đấu và sức bộc phát của đám cường giả đó khiến cho Lôi Cương choáng váng. Hắn trốn sau cây đại thụ thầm suy tính. Cuối cùng nhận ra rằng trong hơn một trăm người đó hắn chẳng nắm chắc thắng được người nào.

Đám cương giả bên dưới chia làm ba đột vây công con tiên thú. Mỗi đột có ba mươi người. Mặc dù đám cường giả đó rất mạnh nhưng đối mặt với con tiên thú khổng lồ cũng không phải dễ dàng. Con tiên thú ba đầu đó có sức phòng ngự rất mạnh. Hơn ba mươi cường giả cùng công kích mà không phá vỡ được sự phòng ngự của nó.

“Graooo…” Con tiên thú gầm lên một tiếng tức giận. Những tia chớp đang bao phủ quanh người nó đột nhiên trở nên điên cuồng, nhanh chóng nhưng tụ thành hơn mười đạo lôi điện tấn công đám cường giả. Nhưng những người đó lĩnh ngộ đối với Lôi hệ cũng không phải là ít vì vậy mà cũng không làm cho họ bị thương nặng. Trong khoảng thời gian ngắn, trận đại chiến vẫn nằm trong thế giằng co.

Mặc dù nhìn như đang giằng co nhưng từ trên cao, Lôi Cương vẫn phải nhíu mày. Hắn quan sát trăm người bên dưới thì chợt chú ý tới ba người. Ba người đó cũng không mặc quần áo nhà nho màu tím. Trong ba người có một gã thanh niên trầm ổn mặc áo xanh, một người thanh niên tuấn tú và một gã thanh niên áo đen có khuôn mặt lạnh lùng. Lôi Cương nhận ra trong ba người đó có một người hắn không thể nhìn thấu. Với tu vi ba người, Lôi Cương có chút e ngại. Cho dù là Cương Đế thiên giai, hắn cũng có thể hơi cảm nhận được. Thế nhưng từ ba người, hắn chỉ cảm thấy sâu không thấy đáy. Nếu như không tận mắt thấy thì dùng thần thức không thể cảm nhận được họ mà chỉ có cảm giác như ba người Thủy Thanh Tuyền. Như vậy thì ba người này cũng là cường giả Đạo Tiên, Cương Tiên?

Có ba người đó thu hút sự chú ý của con tiên thú nên những người còn lại mới có thời cơ để lợi dụng. Nói vậy chẳng lẽ những người này không thuộc ngũ hành giới? Lôi Cương cũng nghe nói tới thịnh hội của ngũ hành giới, rõ ràng Kim Cuồng Chiến đoạt được vị trí số một. Nếu những người này thuộc ngũ hành giới thì vị trí số một chắc chắn không phải là Kim Cuồng chiến mà là ba người đó.

Trong lúc Lôi Cương đang suy nghĩ thì con tiên thú ba đầu chợt kêu lên một tiếng thảm thiết. Sự phòng ngự mạnh mẽ của nó bị phá vỡ. Lôi điện không có nhiều uy hiếp với trăm người đang vây công. Lúc này, con tiên thú bị phá vỡ lớp phỏng ngữ chẳng khác nào con hổ không có nanh thoáng cái đã chết thảm.

Hơn trăm người hồi phục một lúc rồi tiếp tục đi tới. Điều khiến cho Lôi Cương giật mình đó là ba người thanh niên vô ý liếc về phía hắn. “Chẳng lẽ…bọn họ cảm nhận được sự xuất hiện của mình? Sao có thể như vậy? Bản thân mình sử dụng thuật ẩn tức, làm sao mà họ có thể nhận ra được?” Lôi Cương thầm than trong lòng. Vốn hắn cứ cho mình là cao thủ trong giới thanh niên nhưng đúng là núi cao còn có núi cao hơn. Lôi Cương cảm thấy bồn chồn, nhìn đoàn người phía chân trời. Thoáng cái, Lôi Cương đã xuất hiện nơi họ vừa đại chiến. Ngay lập tức, Lôi Cương chỉ biết cười khổ khi thấy những người đó không thèm lấy cả tiên thú hạch. ” đây là do họ coi thường hay là như thế nào?” Nhìn về phía trước, Lôi Cương nhanh chóng lấy tiên thú hạch. Nhìn ba viên tiên thú hạch to bằng nắm tay, Lôi Cương vui vẻ cho vào trong giới chỉ.

Suy nghĩ một chút, Lôi Cương tính toán bám theo. Nhưng còn chưa kịp di động, thì chợt có ba bóng người xuất hiện trong không trung.

– Trận ý huynh! Ta đã nói có người bám theo đúng không? – Tên thanh niên áo trắng nhếch mép cười, gương mặt anh tuấn tỏ rõ một sự kiêu ngạo, lạnh nhạt nhìn Lôi Cương rồi nhìn người thanh niên áo đen mà nói.

Gương mặt lạnh lùng của người đó thay đổi nhìn Lôi Cương rồi lên tiếng:

– Ngươi là đệ tử của môn phái nào?

– Lôi Cương? – Người thanh niên áo xanh như biết Lôi Cương kinh ngạc nhìn hắn. Lời nói của người thanh niên áo xanh khiến cho người áo trắng biến sắc, liếc nhìn về phía Lôi Cương. Tay phải y nhẹ nhàng vuốt ve cái giới chỉ to bằng ngón tay cái, mày hơi nhíu lại quan sát Lôi Cương.

Lôi Cương ngơ ngác ngẩng đầu nhìn về phía người thanh niên áo xanh. Trong trí nhớ của hắn không hề có người này.

– Ha ha! Có lẽ ngươi không biết. Lúc ở thành Đạo Nghĩa, hai huynh đệ các ngươi đánh với Kim Cuồng Chiến ta cũng có xem. Không ngờ ngươi lại có thân thể Lôi hệ mà đi vào đây. – Ánh mắt của người thanh niên áo xanh nhìn Lôi Cương đầy thiện cảm. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lôi Cương cười nhạt một tiếng rồi gật đầu nói:

– Ha ha! Ta tới không gian Lôi hệ được mấy ngày nhưng chưa hề gặp ai. Gần đây, cảm nhận được linh khí dao động từ đây nên mới tìm tới. – Lôi Cương nở nụ cười thản nhiên, nét mặt cũng hết sức thành thật.

– Ta hỏi ngươi là người của tông phái nào? – Gã thanh niên áo đen như thấy Lôi Cương không trả lời câu hỏi của mình mà tức giận quát.

– Ta là đệ tử của phái Kiếm Cương ở Trung Xu giới. Lôi Cương! – Lôi Cương nhíu máy. Hắn hiểu được ba người này quá mạnh. Nếu như làm họ giận thì bản thân sẽ phải chịu thiệt.

Nhưng không ngờ sau khi người thanh niên áo trắng nghe thấy vậy, sát khí trong mắt lại nổi lên. Khí thế từ người gã tản ra ầm ầm nhằm thẳng về phía Lôi Cương.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.