Thể Tôn

Chương 288: Không gian Lôi hệ


Chí bảo! Trong một không gian màu tím. Ở đây có rất nhiều những tiếng sấm chợp vang lên. Không gian này chính là không gian Lôi hệ trong chí bảo, cũng là Dương trong Âm Dương ngũ hành.

Một bóng người đột ngột xuất hiện ở giữa không gian. Người đó chính là Lôi Cương vừa từ không gian hệ Mộc được truyền tống tới đây.

Mỗi một không gian đều có truyền tống trận. Nếu thể chất hai thuộc tính thì có thể được truyền tống tới một không gian khác. Mà nếu chỉ có một thì sẽ được truyền tống ra khỏi chí bảo. Lúc này, thân thể Lôi Cương có hai thuộc tính cũng đồng nghĩa với việc hắn có thể tới không gian Lôi hệ, cường hóa thể chất. Nếu Lôi Cương muốn thực sự trở thành thân thể có Lôi hệ và Mộc hệ thì cần phải có thời gian dài tu luyện.

Lôi Cương cảm nhận được trong không gian có linh khí thuộc tính Lôi dầy đặc. Hắn cảm thấy kích động. Chí bảo đúng là không tầm thường. Mà trong Âm Dương ngũ hành, Lôi Cương biết rằng có Lôi thì chắc chắn phải có âm. Mà âm cũng đại biểu cho Hư, cũng là thứ thần bí nhất trong Âm Dương ngũ hành. Lôi hệ mặc dù hiếm thấy những vẫn là có. Nhưng Hư thì chưa từng nghe nói ai có thể lĩnh ngộ.

Lôi Cương thét lên một tiếng rồi bay về một hướng. Có lẽ ngày chí bảo đóng cửa sắp tới. Nếu hắn có thể tìm được tiên khí Lôi hệ thì Tử Hồn thí thần trảm của hắn kết hợp với thân thể Lôi hẹ và tiên khí chắc chắn uy lực sẽ tăng lên. Tới lúc đó, công kích mạnh nhất của hắn sẽ lại tăng lên mấy phần.

Lôi Cương bay được nửa canh giờ, đồng thời vẫn để cho thần thức tản ra. Trong nửa canh giờ, Lôi Cương không hề cảm nhận được hơi thở của con người. Như vậy nói rằng trong toàn bộ không gian Lôi hệ con người có lẽ rất ít. Dù sao thì người tu luyện Lôi hệ cũng vô cùng hiếm. Mà như vậy rất tốt. Lôi Cương hoàn toàn buông lỏng đi tìm. Tốc độ của hắn tăng lên, tản ra thần thức rộng hơn, cảm nhận tiên thú. Chỉ cần có tiên thú thì nhất định có tiên khí.

Suốt ba canh giờ, Lôi Cương mới cảm nhận được một làn hơi thở mạnh mẽ của tiên thú. Làn hơi thở đó không thua gì cường giả Cương Đế có lẽ là tiên thú cấp bảy. Suy nghĩ một lúc, Lôi Cương liền biến mất.

Hắn nhanh chóng phóng về phía tiên thú. Để phòng ngừa nó có thể phát hiện, Lôi Cương sử dụng thuật ẩn tức. Cho tới một cái sơn cốc, hắn mới giảm tốc độ, ẩn nấp sau những bụi cỏ từ từ đi về phía Tiên thú.

Một lúc sau, Lôi Cương nấp sau một tảng đá lớn nhìn chằm chằm một con thú khổng lồ màu tím đang nằm trong sơn cốc. Con thú không lổ đó cao chừng mười trượng, toàn thân phủ kín một lớp vảy màu tím. Trên lớp vảy che phủ bởi những tia chớp. Điều khiến cho Lôi Cương phải để ý đó là trên trán của tiên thú có một cái sừng màu tím. Trên cái sừng đó, lôi điện dầy đặc từ xa nhìn lại như chỉ thấy một quả cầu lôi điện. Cảm nhận được khí thế khủng bố từ con tiên thú, Lôi Cương có chút do dự. Lúc này, hắn mới là Cương Quân thiên giai, đối mặt với con tiên thú cũng không nắm chắc được bao nhiêu. Đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp tiên thú Lôi hệ. Sau khi tạo cho mình lớp cương khí và nội kình cùng với cốt giáp, Lôi Cương đột nhiên biến mất.

“Graooo..” Tiên thú Lôi hệ dường như cảm nhận được hơi thở của Lôi Cương. Nó ngửa mặt gầm lên một tiếng. Hai đôi mắt tím sẫm nhìn chằm chằm về hướng Lôi Cương.

“Xoẹt…xoẹt…” Một tiếng sấm đột nhiên vang lên bên tai Lôi Cương khiến cho hắn giật mình. Chưa kịp phản ứng một tia chớp đã từ trên cái sừng của con tiên thú phóng thẳng về phía hắn.

“Oành..”

“Uỳnh…”

Một âm thanh vang lên khiến cho Lôi Cương dừng lại và xuất hiện giữa không trung. Toàn bộ lưng hắn cháy đen, lớp cương khí và nội kình bị phá nát. Lôi Cương cảm thấy nghi hoặc. Mặc dù tia chớp đó đánh trúng mình, phá vỡ lớp nội kình và cương khí nhưng lại không ảnh hưởng gì tới hắn. Đây là….? Lôi Cương nhìn vào mắt con tiên thú mà suy nghĩ.

Đột nhiên ánh mắt hắn sáng ngời. “Chẳng lẽ do mình có thân thể thiên lôi nên miễn dịch với công kích của con tiên thú?” Lôi Cương càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, sự lo lắng trong lòng cũng bớt đi. Hai tay hắn nhanh chóng to lên. Điều khiến cho Lôi Cương cảm thấy kinh ngạc đó là hai cánh tay to đó không ngờ lại có ánh sáng màu vàng kim. Nhưng tới lúc này, hắn cũng chẳng nghĩ nhiều, vung đôi cánh tay to tấn công con tiên thú.

Dường như cảm nhận được đòn tấn công của mình không làm Lôi Cương bị thương nặng, ánh mắt của con tiên thú trở nên hung dữ. Những tia chớp mạnh hơn từ trên cái sừng có nó xuất hiện liên tục đánh về phía Lôi Cương.

“Oành…” Lại một tiếng nổ nữa vang lên. Lôi Cương chỉ hơi dừng lại chứ không hề bị thương. Không để cho con tiên thú kịp tấn công, Lôi Cương đã xuất hiện dưới bụng của con tiên thú. Hai cánh tay lớn đánh mạnh vào bụng nó. Nguồn sức mạnh dồi dào từ đôi cánh tay phát ra khiến cho con tiên thú khổng lồ bị đánh bay. Khóe miệng hắn hơi nhếch lên nhưng không đuổi theo mà nhìn quanh tìm xem con tiên thú bảo vệ thứ gì.

Điều khiến cho Lôi Cương cảm thấy thất vọng đó là xung quanh không hề có thiên tài địa bảo. Không biết con tiên thú đó nằm đây để làm gì. Cuối cùng, ánh mắt Lôi Cương nhìn xuống nơi mà con tiên thú ngồi. Ở đó có một thứ chất lỏng màu tím, tản ra linh khí thuộc tính Lôi. Lôi Cương sửng sốt, giơ tay phải lấy ra một cái bình ngọc to. Hắn nhanh chóng thu chất lỏng màu tím đó vào trong bình. Sau khi ném cái bình vào trong giới chỉ, Lôi Cương ngẩn đầu thì sững sờ khi thấy trên bầu trời đã xuất hiện vô số con tiên thú màu tím, giống hệt với con vừa bị hắn đánh bay.

“Chẳng lẽ nó biến hóa thành?” Ánh mắt của Lôi Cương trở nên nghiêm trọng. Nhìn đám tiên thú trên bầu trời mà hắn cảm thấy kinh hãi. Tất cả đám tiên thú đó hắn đều nhìn không thấu. Trong lúc Lôi Cương đang kinh ngạc thì bên tai đột nhiên vang lên những tiếng loẹt xoẹt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

“Rầm…rầm…rầm…” Mấy trăm tia chớp cùng đánh xuống khiến cho Lôi Cương nhảy dựng người. Cốt giáp dưới sự oanh kích của những tia chớp bị phát nát chui vào trong cơ thể. Lôi điện mạnh mẽ chui vào trong cơ thể hắn khiến cho Lôi Cương tê dại, khí huyết trong người như trào lên tới cổ.

“Sao lại thế này?” Lôi Cương giật mình không ngờ những tia chớp lại có thể làm cho hắn bị thương. Hắn cũng không kịp nghĩ nữa, bay lên. Lúc này, tình hình làm cho Lôi Cương cảm thấy ngơ ngác. “Chẳng phải mình có thân thể Thiên lôi hay sao? Lúc trước, tiên thú Lôi hệ không thể đánh cho hắn bị thương thì tại sao bây giờ lại có thể? Chẳng lẽ do tu vi của con tiên thú lúc trước còn thấp? Còn bây giờ, đám tiên thú mạnh tới mức bản thân không thể nhận ra được nên mới có thể làm cho mình bị thương?”

“Graooo…graooo…” Hơn trăm con tiên thú Lôi hệ điên cuồng gầm lên rồi đuổi theo Lôi Cương.

Lôi Cương chỉ biết cười khổ. Không ngờ bản thân lại chọc phải một đàn tiên thú. Nếu như bình thường, số người đi vào không gian Lôi hệ đã ít. Thì trải qua bao nhiêu năm cũng không có nhiều tiên thú bị chém giết vì vậy mới còn nhiều như vậy. Điều khiến cho Lôi Cương cảm thấy buồn bực đó là bản thân mới chỉ lấy được một bình chất lỏng còn chưa biết nó là cái gì vậy mà đã chọc phải một đám tiên thú mạnh như vậy. Còn may là hắn có thân thể Thiên Lôi nếu không đã bị chúng đánh chết.

Để giữ mạng, Lôi Cương chạy như điên suốt mười canh giờ nhưng đám tiên thú vẫn đuổi sát theo sau. Thậm chí càng lúc càng nhiều với đủ loại hình dạng. Lôi Cương cảm thấy nặng nề. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì hắn không bị quần cho chết mới là lạ. Ngay lập tức, Lôi Cương lấy từ trong giới chỉ hỗn mộc Kim nhũ rồi nuốt một gian nhanh chóng hồi phục lại cương khí và nội kình. Cũng may tốc độ của Lôi Cương rất nhanh nên mới không bị đuổi kịp. Có điều, tốc độ của đám tiên thú kia cũng không hề chậm khiến cho Lôi Cương phải dốc hết sức. Hắn gọi cốt giáp ra, khiến cho tốc độc của bản thân nhanh hơn. Thậm chí Lôi Cương còn dồn Cương khí và nội kình vào hai chân khiến cho tốc độ của hắn nhanh như một tia chớp bỏ lại đám tiên thủ một khoảng cách dài.

Điều này khiến cho Lôi Cương cảm thấy khó hiểu. Lúc trước, hắn gọi cốt giáp ra cũng không có được tốc độ như vậy. Cúi đầu nhìn xuống, suýt chút nữa Lôi Cương ngã lộn từ không trung xuống dưới đất bởi đôi chân hắn đã trở nên khổng lồ chẳng khác gì hai cánh tay. Lôi Cương thầm nhủ chẳng lẽ khi tập trung nội kình và cương khí vào trong tay chân đều giúp cho chúng cường hóa? Hắn liền dồn cương khí và nội kình vào trong hai tay khiến cho hai tay nhanh chóng phình to, còn hai chân trở lại bình thường. Lôi Cương lại cho cương khí và nội kình dồn cả vào hai tay và hai chân. Nhưng điều khiến cho Lôi Cương khó hiểu đó là hai tay và hai chân của hắn vẫn không phình to. Chẳng lẽ nội kình và cương khí của bản thân vẫn không thể làm cho cả tay và chân được cường hóa? Lôi Cương âm thầm suy nghĩ, không để ý sau lưng không còn có bóng dáng tiên thú.

Lôi Cương đang chạy như điên đột nhiên dừng lại. Quay đầu nhìn xung quanh, Lôi Cương cảm thấy kinh ngạc khi thấy một làn sương màu tím nhạt. Hắn dùng thần thức tìm hiểu thì phát hiện đám tiên thú đuổi theo mình ở cách đó cả trăm dặm, không có một con nào bám theo. “Tại sao lại thế này?” Lôi Cương cảm thấy hết sức kinh ngạc. Quan sát xung quanh một cách cẩn thận, Lôi Cương phát hiện, không gian màu tím này có linh khí thuộc tính Lôi còn dầy hơn trước mấy lần.

Đột nhiên trong không trung vang lên một tiếng động rồi cả không gian như chấn động khiến cho Lôi Cương giật mình. Một làn hơi thở khủng bố như có như không từ bốn phương tám hướng lan tới khiến cho Lôi Cương lo lắng.

Hắn nhanh chóng tạo thành lớp cương khí và nội kình bao phủ toàn thân rồi cảnh giác nhìn xung quanh. Nhưng rất lâu sau, Lôi Cương không hề thấy bóng dáng của một con tiên thú.

“Có chuyện gì thế này? Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân mà đám tiên thú không dám đuổi bắt mình?” Trong lòng Lôi Cương cảm thấy nặng nề.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.