Thánh Vương

Chương 100: Phá rối cầu hôn


Có đại nhân vật xuất thủ!

Thanh âm kia vang lên ầm ầm, một bàn tay khổng lồ thình lình xuất hiện trong
hư không, khiến cho Dương Kỳ cảm thấy hít thở khó khăn.

Dương Kỳ chưa từng thấy một cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh nào có khả năng như
vậy.

Đây là một đại cao thủ đoạt mệnh ít nhất cũng vài lần, có khí thế vô địch,
giống như mấy trưởng lão trong Thánh Học đường.

Nhân vật kiểu này bảo sao chẳng kiêu ngạo.

Nhưng mà Dương Kỳ cũng chẳng sợ sợ, hắn lạnh lùng cười:

“Bảo ta đi vào? Ngươi có tư cách này không? Không sợ cắn phải lưỡi hay sao?
Muốn cầu hôn cô cô của ta phải qua được ải này, nếu như không đánh bại ta thì
cút đi.”

Vừa nói chuyện hắn vừa giậm chân một cái.

Ầm ầm!

Vô số chân khí từ dưới chân hắn nổ tung, chân khí như một viên đạn bắn ra khỏi
cơ thể, ngưng tụ thành một cái chân khí hình cầu cực lớn bắn thẳng vào bàn tay
khổng lồ.

“Chút tài mọn.”

Thanh âm trong cung điện ngày một lớn và sắc bén, theo sự biến hóa của thanh
âm, chân khí cũng dần biến thành một cái bảo tháp. Bảo tháp này có 9 tầng, do
chân khí ngưng tụ mà thành, thế nhưng khí tức của nó tỏa ra lại vô cùng cường
đại, có thể trấn áp tất cả yêu ma.

“Huyền Hoàng Tháp, Đại Đế khí công!”

Dương Tố Tố vừa nhìn thấy cái bảo tháp chân khí này thì sắc mặt đại biến:

“Long Huyền Diệp, ngươi dám thương tổn cháu ta, ta sẽ không để yên cho ngươi.”

“Tố Tố, nàng yên tâm, cháu của nàng quá kiêu ngạo, ta thay nàng giáo huấn hắn
một chút, tránh khỏi việc sau này hắn không coi ai ra gì bị nhân vật lợi hại
lấy đi tính mạng.”

Chân khí của người trong điện vẫn không thay đổi, bảo tháp càng lúc càng lớn,
giống như một Đại Đế phủ xuống, khiến cho cả quảng trường chấn động.

“Cô cô, người này nói khoác mà không biết ngượng, cô cô đừng lo lắng, ta cháu
phá cái Huyền Hoàng Tháp, Đại Đế khí công này cho cô cô xem.”

Dương Kỳ bị ép nhưng vẫn bất động, hắn nhìn quả chân khí hình cầu của mình,
sau đó cho nó nổ tung biến thành ngàn vạn đạo kiếm khí, hét lớn một tiếng chém
vào cái bảo tháp.

“A?”

Thanh âm kia sửng sốt, nói:

“Dường như có chút bản lĩnh, kiếm thuật đã lô hỏa thuần thanh, nhưng mà chỉ
dựa vào một chút bản lĩnh này mà muốn chống lại bảo tháp, đúng là mơ tưởng,
Đại Đế thác tháp (Đại đế cầm tháp).”

Ầm ầm!

Bảo tháp mãnh liệt xoay tròn, tháp thân kiên cố mà trầm trọng, giống như một
đống thép vạn cân phá tan kiếm khí của Dương Kỳ.

Kiếm khí của Dương Kỳ có thể cắt phá sắt thép, nhưng đối mặt với bảo tháp càn
quét lại bị đánh tan từng đạo.

Trong lúc đó, bảo tháp chân khí lại bành trướng, nó cao tới mấy trượng, ép
thẳng xuống đầu Dương Kỳ.

Bên cạnh bảo tháp loáng thoáng có thể nhìn thấy một cự thần bằng chân khí,
giống như đại đế thời tượng cổ, trong tay cầm bảo tháp, trấn áp tà ma, lực
lượng vô cùng vô tận, trong quảng trường vang lên thanh âm giống như thiên âm,
đây là do việc vận chuyển khí công tới cực hạn sinh ra.

Nghe đồn Đại Đế khí công là hoàng cấp khí công.

Bảo tháp Huyền Hoàng là một trong những biến hóa của Đại Đế khí công, chẳng
khác nào là Minh Thần Chi Mâu trong Thần Tượng Trấn Ngục Kình của Dương Kỳ.

Ầm.

Thanh âm như chuông lớn, quảng trường dao động, chân khí bảo tháp trấn áp
xuống dưới, nhốt luôn Dương Kỳ vào trong đó, mọi chuyện như chưa bao giờ diễn
ra.

Dương Kỳ bị nhốt trong bảo tháp.

“Dương Tố Tố, nàng yên tâm đi, ta sẽ không giết hắn. Chỉ dùng Huyền Hoàng Tháp
trấn áp hắn ba ngày ba đêm, tới khi hắn biết lợi hại xin lỗi học viện Nhật
Nguyệt chúng ta, lúc đó ta sẽ bỏ qua cho hắn. Bây giờ nàng vào trong đi, chúng
ta tiếp tục thương lượng chuyện cầu hôn.”

Thanh âm của đại nhân vật kia lại vang lên, huyền hoàng tháp trấn áp Dương Kỳ,
hắn cho rằng mọi chuyện đã kết thúc.

Thế nhưng hắn vừa nói xong thì mọi chuyện lại biến hóa!

Trong Huyền hoàng tháp vang lên một giọng nói, chính là giọng nói của Dương
Kỳ:

“Ngươi tên là Long Huyền Diệp đúng không? Giam giữ ta ba ngày ba đêm, ngươi có
bản lĩnh đó không? Phá cho ta!”

Ầm ầm!

Một tiếng nổ thật lớn từ trong Huyền Hoàng Tháp truyền ra, mặt đất xuất hiện
vô số vết nức, Dương Kỳ lao ra bay lên bầu trời, lực lượng trên người tuôn ra
dữ dội.

Cái tháp chân khí kia bị nổ tung.

Lực lượng vụ nổ tản ra xung quanh tạo thành những cơn lốc sắc bén, kiếm khí
bắn ra xung quanh, khiến cho đám đệ tử tinh anh của học viện Nhật Nguyệt vốn
không kịp đề phòng liên tục kêu thảm, máu tươi đầy mình.

Bọn họ đã bị thương.

Vốn bọn họ đều là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, thế nhưng chân khí do Dương
Kỳ và đại nhân vật Long Huyền Diệp hợp lại quá mức khủng bố, trong lòng bọn họ
lại nghĩ mọi chuyện đã xong, không còn phòng bị, sự việc xảy ra bất ngờ không
kịp phản ứng, cho nên bị cơn lốc kia phá tan chân khí hộ thân.

Dương Kỳ từ trên bầu trời bước xuống.

“Cái gì? Lại có thể phá tan Huyền Hoàng Tháp, Đại Đế khí công?”

Một tiếng nói tức giận vang lên, một cái bóng màu vàng từ trong cung điện vọt
ra .

Người này cuối cùng cũng xuất hiện.

Hắn là một thanh niên mặc y phục màu vàng, trên mình có thêu một con ngũ trảo
kim long, giống như hoàng tử của hoàng thất.

Trên người hắn chẳng những có lực lượng cường đại cường đại khiếp người, mà
còn có khí tức giống như đại đế quân lâm thiên hạ.

“Kỳ nhi? Cháu lợi hại như vậy từ bao giờ?”

Dương Tố Tố không để ý tới việc nam tử này xuất hiện, mà dùng một loại ánh mắt
vui mừng nhìn Dương Kỳ.

Nàng biết cái tên Long Huyền Diệp này là một đệ tử mạnh mẽ của học viện Thiên
Vị, đã trải qua ba lần đoạt mệnh, vượt xa cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh bình
thường.

Hắn tu luyện Đại Đế khí công thâm hậu vô cùng, tùy ý xuất thủ cũng có thể giết
cảnh giới Đoạt Mệnh bình thường, thế nhưng bây giờ đã phải thi triển ra cả
Huyền Hoàng Tháp, mà cũng không thể vây khốn Dương Kỳ, điều này chứng tỏ Dương
Kỳ có lực lượng sánh ngang với cao thủ 3 lần đoạt mệnh?

“Trời ơi, Kỳ nhi có được kỳ ngộ gì vậy?”

Mặc dù Dương Tố Tố biết, Dương Kỳ khi còn ở cảnh giới Khí Tông có thể đối
kháng cảnh giới Đoạt Mệnh.

Thế nhưng biểu hiện lúc này quá mức kinh người, phải biết rằng cao thủ đoạt
mệnh lần 1 và lần 2 có sự khác nhau cực lớn, đừng nói tới chuyện đoạt mệnh lần
3.

“Tốt, rất tốt… . .”

Long Huyền Diệp đi ra ngoài đứng trên cầu thang, nhìn về phía Dương Kỳ,

“Đây là lần đầu tiên ta thấy một cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh mà có thể chống
lại Đại Đế khí công của ta, nhưng mà ngươi cho rằng mình có thể kiêu ngạo ở
trước mặt của ta? Lúc nãy ta chỉ mới dùng 3 thành chân khí mà thôi.”

“Cho dù ngươi dùng mười thành chân khí thì thế nào?”

Dương Kỳ lạnh lùng nói:

“Có bản lĩnh đánh với ta một trận.”

“Kỳ nhi, cháu không nên kích động.”

Dương Tố Tố lập tức nói.

“Được, đánh một trận, nhưng mà ngươi đừng có hối hận là được.”

Trên mặt Long Huyền Diệp hiển lên sát khí nồng đậm:

“Nhưng mà hôm nay ta không giết ngươi, không lâu sau học viện Nhật Nguyệt với
học viện Thiên Vị sẽ có một lần quyết đấu, mong rằng đến lúc đó ngươi đừng có
lùi bước, đi! Chúng ta đi!”

Hắn vung tay áo, cuốn theo đám đệ tử khác cùng đi xuống chân núi.

Hiển nhiên là hắn không nhốt được Dương Kỳ nên thể diện mất sạch, không còn
dám ở lại nơi này. Với lại ở trong học viện Thiên Vị đương nhiên là không thể
giết Dương Kỳ, cho nên chỉ còn cách rời đi, chờ cơ hội.

Thấy Long Huyền Diệp rời đi, Dương Tố Tố thở dài một hơi.

“Cô cô, có chuyện gì vậy?”

Dương Kỳ hỏi.

“Kỳ nhi, Long Huyền Diệp gặp ta trong một lần săn bắt yêu thú, sau khi cùng ta
săn yêu thú một thời gian, hắn cứ bám theo ta không buông tay, lần này còn
muốn cầu hôn ta, may mà sư phụ đang bế quan, không có thời gian quan tâm tới
hắn. Thế nhưng nếu mà hắn còn ở đây dây dưa, thì mọi chuyện cũng chưa biết thế
nào. May mà Kỳ nhi tới đúng lúc, khiến cho hắn phải rút lui, bằng không thì ta
thật phiền toái.”

Dương Tố Tố có chút bất đắc dĩ.

“Sau này Kỳ nhi giết hắn là được.”

Dương Kỳ oán hận nói:

“Được rồi, cô cô đã luyện hóa thành công Thánh Ma Đồ chưa? Đoạt mệnh lần thứ 2
thành công rồi chứ?”

“Đúng vậy, ta đã hoàn toàn luyện hóa Thánh Ma Đồ, lĩnh ngộ chân lý thánh ma,
thành công đoạt mệnh lần 2, hơn nữa còn tới sát ranh giới đoạt mệnh lần 3. Sau
khi đoạt mệnh 3 lần, dựa theo quy định của học viện, ta có thể trở thành đệ tử
hạch tâm. Cái tên Long Huyền Diệp vừa rồi, hắn cũng mới đoạt mệnh lần 3 thành
công, cho nên mới dám cầu hôn của ta. Nhưng mà thực lực của Kỳ nhi quá mức
khủng bố, có thể chống lại cả cao thủ đoạt mệnh lần 3.” Dương Tố Tố nhớ tới
cảnh tượng vừa rồi, ánh mắt nhìn Dương Kỳ đã khác xưa.

“Nếu cháu toàn lực thi triển, đúng là có thể đối kháng với cao thủ đoạt mệnh
lần 3.”

Dương Kỳ nghiêm túc nói:

“Nhưng mà chuyện này cô cô cần phải giữ kín giúp cháu, càng ít người biết thì
càng tốt.”

“Đó là đương nhiên, chờ khi thực lực của cháu tăng lên là có thể quang minh
chính đại thi triển khí công của mình.”

Dương Tố Tố nói:

“Đương nhiên, Kỳ nhi còn cần phải bái sư, kiếm một ngọn núi lớn mà dựa vào,
như vậy mới có thể củng cố địa vị của mình. Sư phụ ta là Bách Hoa Thánh nữ, là
một vị đại trưởng lão trong học viện, người cũng sắp xuất quan rồi, cháu cứ ở
đây chờ một thời gian, sau đó ta dẫn đi gặp mặt người, bảo người giới thiệu
cho cháu một sư phụ tốt. Với tu vi và thiên tư của Kỳ nhi, chắn chắn có rất
nhiều trưởng lão đều muốn thu cháu làm đồ đệ.”

“A?”

Trong lòng Dương Kỳ cũng đồng ý, nếu như có một sư phụ có khí công cao thâm,
vậy thì rất có lợi với tiền đồ phát triển của mình.

Trong học viện Thiên Vị, thế lực của hắn quá nhỏ bé.

Hắn lập tức cùng với cô cô của mình tiến vào trong Bách Hoa điện.

Bình thường, trong Bách Hoa điện không có một bóng người, toàn bộ đều do Dương
Tố Tố một mình xử lý, nơi đây hầu như chỉ có ma thú sinh sống.

Bách Hoa Thánh nữ là đại trưởng lão trong học viện, địa vị còn cao hơn nhiều
so với các trưởng lão Bình Vũ, Anh Vũ… Dương Kỳ cũng muốn gặp vị kỳ nhân
này.

Bách Hoa Thánh nữ vô cùng thích yên tĩnh, không thích người khác gây tiếng
động lớn trên núi của mình.

Lần này nếu như không bế quan, kiều gì bà ta cũng đá Long Huyền Diệp ra ngoài.

Long Huyền Diệp rời đi nhanh như vậy, cũng sợ mình gây chuyện khiến cho Bách
Hoa thánh nữ phải xuất quan.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.