Thần Tọa

Chương 312: Tinh Vệ Đại Pháp


– Để cho bọn họ tới đây.

Lâm Hi cười cười, trong âm thanh toát ra tự tin mãnh liệt.

– Ở nơi này không có ai là đối thủ của ta. Không ai có thể ngăn cản ta hùng bá Thần Tiêu Tinh Túc Bảng!

Âm thanh cao vút, tự tin phi phàm, hùng tâm vạn trượng.

Thượng Quan Dao Tuyết nhìn qua bộ dáng khí phách của Lâm Hi, chỉ cảm thấy tâm tình lay động giống như hươu chạy. Khí phách của Lâm Hi so với Lâm Hi nội liễm càng hấp dẫn hơn nhiều lắm!

– Lâm Hi, ta tin tưởng ngươi.

Ánh mắt Thượng Quan Dao Tuyết sáng ngời như ngôi sao lấp lánh.

Quyết định cử hành thật nhanh, năm mươi người sẽ quyết đấu định ra mười người đi tiếp.

– Lý Lâm Thần quyết đấu Trương Hàm Đạo!

– Kim Minh Phủ quyết đấu Chu Trụ Thiên!

– Lâm Hi giao đấu Vương Đái Tông!

Nghe được hai người không phải đối thủ của nhau, Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết đều thở ra một hơi. Nếu đánh nhau sớm chính là tự giết lẫn nhau, đối với hai người mà nói đây không phải tin tức tốt gì.

Thượng Quan Dao Tuyết thật vất vả giết vào trước năm mươi người, Lâm Hi cũng hy vọng thấy tên của nàng trên Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, đi thật xa. Cho dù Thượng Quan Dao Tuyết không phải là đối thủ của mình cũng rất khó xâm nhập top mười của Thần Tiêu Tinh Túc, nhưng đối với nàng mà nói đây là kinh nghiệm đáng quý, có thể tăng trưởng tầm mắt và kiến thức.

Năm mươi tên đệ tử cuối cùng sẽ phân thành hai hai chém giết lẫn nhau, quyết thắng bại.

Rất nhanh đã tới phiên Lâm Hi.

Có thể tiến vào năm mươi người cuối cùng cơ hồ đều là đệ tử Luyện Khí đệ tam trọng Khu Thần Kỳ, là tinh anh của môn phái, thực lực phi phàm. Hơn nữa đại bộ phận đều có pháp khí trong tay.

Đối thủ của Lâm Hi lần này tên là “Vương Đái Tông”, hai mươi sáu tuổi, lớn lên khí vũ hiên ngang, giơ tay nhấc chân có khí chất liều lĩnh dã tính, giống như con ngựa hoang khó phục tùng.

– Ngươi chính là Lâm Hi?

Vương Đái Tông mới mở miệng, trong lời nói mang theo thùng thuốc súng.

– Chuyện của ngươi ta đã nghe qua rồi. Nhưng mà Thần Tiêu Tinh Túc Bảng lần này ngươi dừng ở đây. Ta sẽ đi tới chung kết thay ngươi.

– A!

Lâm Hi khẽ cười, lắc đầu, ngạo khí của hắn còn lợi hại hơn Vương Đái Tông nhiều lắm:

– Ngươi không phải đối thủ của ta.

– Hừ! Ít nói lời dư thừa, ta cũng không phải là những đối thủ trước kia của ngươi. Muốn dựa dẫm thông qua ta là không có khả năng.

Vương Đái Tông nhíu mày, lộ ra khí thế kinh người.

– Ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, ta đã tu luyện Cự Tượng Đại Pháp là tuyệt học đỉnh cấp Khí Tiên Kỳ. Phàm là địch nhân của ta đều không phải là đối thủ. Ngay cả một chiêu cũng không tiếp được, ngươi cũng vậy.

Phanh!

Tinh quang trong mắt Vương Đái Tông bắn ra ngoài, dưới chân đạp mạnh, ầm, đại địa chấn động, một tiếng nổ mạnh kinh thiên truyền ra trong hư không. Sau lưng Vương Đái Tông cô đọng ra thân hình to lớn.

Đây là con voi cao ba trượng, cao gấp mấy lần người bình thường. Ngà voi màu vàng, bốn cái chân to như cây cột. Nó đứng ở đó hiện ra khí thế nặng nề hung mãnh, nó giống như ngọn núi áp ở đó, ngay cả không khí cũng đông cứng lại.

Cự Tượng Đại Pháp là một môn tuyệt học Khí Tiên Kỳ. Đệ tử ngoại môn bình thường chân khí không đủ, căn bản không cách nào tu luyện loại công pháp này. Chỉ có Vương Đái Tông là Khu Thần Kỳ tu luyện ra tuyệt học Khí Tiên Kỳ, đã biết rõ chân khí của hắn hùng hậu và thực lực bất phàm thế nào rồi.

Hơn nữa Cự Tượng Đại Pháp dùng lực xưng hùng. Tu luyện thành công môn đại pháp này thì lực lượng toàn thân của hắn càng hùng hồn cường đại.

Vương Đái Tông nói đối thủ của hắn không ngăn cản được một chiêu cũng không phải quá lời. Người tu luyện thành “Cự Tượng Đại Pháp” đúng là có thực lực này.

Lâm Hi từ khi ra thi đấu tới bây giờ, hắn gặp được đệ tử ngoại môn đầu tiên tu luyện thành tuyệt học của đệ tử nội môn. Từ đó có thể thấy được trong Tiêu Tông Tông nhân tài đông đúc, càng về sau cao thủ càng nhiều, thực lực càng mạnh.

– Rất tốt! Ngươi nói chỉ dùng một chiêu khắc địch, ta cũng là một chiêu khắc địch. Chúng ta dùng một chiêu phân thắng bại đi, chỉ cần ngươi tiếp được một chiêu này thì ngươi sẽ thắng. Ta trực tiếp nhận thua.

Lâm Hi thản nhiên nói. Mỗi người có thể cảm nhận được hắn tự tin cường đại thế nào.

– Cuồng vọng!

Sắc mặt Vương Đái Tông tái nhợt. Lâm Hi nói ra lời này với kẻ tâm cao khí ngạo như hắn không thể nghi ngờ là nhục nhã và khiêu khích.

– Ngươi muốn một chiêu phân thắng bại thì ngươi có không có tư cách, tiếp ta một chiêu rồi nói sau, Cự Tượng Mãnh Lực.

Phanh!

Vương Đái Tông giẫm mạnh xuống đất, cả đấu trường đều chấn động mạnh. Con voi sau lưng trợn mắt lên, cả thân hình giống như bành trướng, khí thế tăng vọt.

– Ta nói ngươi bây giờ còn dựa vào cái gì mà cuồng vọng như vậy Cự Tượng Giẫm Đạp.

Hai tay Vương Đái Tông chấn động, chân khí trong người nổ tung mạnh mẽ, chân khí bàng bạc phô thiên cái địa, bài sơn đảo hải, giống như một con voi lớn đang đâm thẳng về phía Lâm Hi.

– Hừ! Ta nói một chiêu chính là một chiêu.

Lâm Hi hừ nhẹ một tiếng, hóa chưởng thành đao, trực tiếp phách ra một chưởng.

– Đi xuống cho ta!

Ầm ầm!

Một chưởng của Lâm Hi đánh ra chân khí như bài sơn đảo hải, như từng đạo sóng lớn phóng lên trời. Đạo khí thế kia giống như muốn đạp nát sân thi đấu do tiên khí biến thành.

– Chân khí thật đáng sợ!

– Trách không được hắn tự tin như thế, thì ra chân khí đã mạnh tới mức độ này rồi!

– Thật đáng sợ. Đệ tử ngoại môn lại có người cường đại như thế. Vương Đái Tông không phải đối thủ của hắn!

Đám người vây xem thần sắc hoảng sợ.

Nếu như nói Vương Đái Tông ở tam trọng đã luyện ra tuyệt học Khí Tiên Kỳ, hắn chính là đệ tử tinh anh không ai không biết. Như vậy Lâm Hi chính là không gì không biết, chính là thiên tài, hắn dùng thực lực tuyệt đối nghiền áp đối thủ.

Trước mặt Lâm Hi thì Vương Đái Tông giống như con đom đóm tranh sáng với trăng, phải ảm đạm thất sắc.

Ầm ầm!

Chỉ một chiêu đã đánh tan chân khí cự tượng của Vương Đái Tông, đánh nát hoàn toàn. Thế đi chân khí còn lại của Lâm Hi giống như bài sơn đảo hải đánh vào người Vương Đái Tông.

– Ah!

Vương Đái Tông quát to một tiếng, hai mắt mở to, ầm, thân thể xoay tròn bay ra ngoài trăm trượng, giống như phiến lá vàng bay đi trong gió.

Lâm Hi tích lũy hiện giờ quá cường đại, cho dù là cường giả Phù Lục Kỳ cũng không phải đối thủ của hắn. Tuy Vương Đái Tông lợi hại nhưng không thể địch nổi Luyện Khí tứ trọng “Khí tiên kỳ”, làm sao có thể so được với kẻ đánh bại cường giả “Phù Lục kỳ”.

Đây là nguyên nhân Lâm Hi không có sử dụng “Liệt Dương đại chân khí”, trực tiếp một chiêu đánh bay đối thủ đi.

Lâm Hi chỉ trong mấy giây ngắn ngủi đánh bay Vương Đái Tông, lập tức khiếp sợ toàn trường. Bốn mươi tên đệ tử tinh anh còn lại nhìn qua mà hoảng sợ thất sắc.

Thực lực Vương Đái Tông mạnh mẽ không thể nghi ngờ, nhưng cũng không phải mạnh không hợp thói thường. Trong năm mươi đệ tử đi tới vòng này có không ít người có tự tin đánh bại Vương Đái Tông. Nhưng nếu nói làm được như Lâm Hi một chiêu đánh bay Vương Đái Tông ra ngoài mà không có nửa điểm chống cự thì không có khả năng làm được.

Vương Đái Tông có tuyệt học “Cự Tượng Đại Pháp” hỏa hầu sâu đậm, có thể luyện thành tuyệt học Khí Tiên Kỳ đã chứng minh thực lực của hắn. Nếu muốn đánh bại hắn cũng không phải chuyện đơn giản.

Trước trận đấu có rất nhiều người nghĩ rằng nên làm sao đánh bại Vương Đái Tông khi thi đấu, không nghĩ tới đến tay Lâm Hi thì Vương Đái Tông bị đánh bay như lá vàng khô, không cần tốn nhiều sức đá đánh Vương Đái Tông rơi ra ngoài!

– Thằng này… thật đáng sợ!

Từng ánh mắt hoảng sợ nhìn qua Lâm Hi, lộ ra kiêng kỵ thật sâu. Không hề nghi ngờ Lâm Hi dùng thực lực cường đại của hắn làm họ hoảng sợ, hơn nữa còn là thực lực mang tính áp đảo. Không có gì ngoài ý muốn thì hắn sẽ đi tiếp.

– A! Lâm Hi, tốt lắm.

Thượng Quan Dao Tuyết còn chưa tới lượt thi đấu, đang cổ vũ Lâm Hi cố lên.

Lâm Hi cười cười, thân hình của hắn nhảy ra khỏi sân thi đấu. Đem sân bãi lưu cho người khác sử dụng.

Trận tiếp theo chính là trận đấu của Thượng Quan Dao Tuyết, Lâm Hi cũng không có rời đi, đang đứng xem.

Đối thủ của Thượng Quan Dao Tuyết tên là Sở Minh Ngọc. Cũng luyện một môn tuyệt học Khí Tiên Kỳ tên là “Tam Hàn Đại Pháp”, nhưng lại có được hoàng kim pháp khí.

Hai người giao thủ hơn mười hiệp thì Thượng Quan Dao Tuyết hiển lộ kinh nghiệm chiến đấu cao hơn Sở Minh Ngọc, nhân lúc đối thủ sơ hở thì phát ra một chiêu sắc bén phản kích Sở Minh Ngọc.

Trong nội tâm Lâm Hi nhớ lại Thượng Quan Dao Tuyết đi qua “Địa Ngục Tiểu Thế Giới” khổ chiến với ác ma, cho nên công kích vô cùng sắc bén. Đây là chuyện những đệ tử chỉ biết tàn sát hung thú không thể nào làm được.

Sở Minh Ngọc rõ ràng là chưa đi qua thế giới địa ngục, công kích còn dừng lại ở đồng môn so đấu và chém giết hung thú mà thôi. Trong chiến đấu hiện giờ hắn không có bắt kịp tiết tấu, từng chiêu của hắn bị thế công lăng lệ ác liệt của Thượng Quan Dao Tuyết hóa giải.

Nhưng mà Sở Minh Ngọc bước vào Khu Thần Kỳ lâu hơn so với Thượng Quan Dao Tuyết.

Chìm đắm thời gian rất dài, hiện tại vẫn đang chiếm lấy thượng phong, lúc Thượng Quan Dao Tuyết sắp bị thua, vào thời khắc mấu chốt Thượng Quan Dao Tuyết cũng dùng thủ đoạn ẩn giấu.

– Tinh Vệ Đại Pháp!

Tay phấn của Thượng Quan Dao Tuyết chấn động, chân khí toàn thân chấn động đung đưa, diễn biến một đạo hư ảnh trong hư không, ngưng tụ ra hào quang ngũ thải ban lan. Một con chim có ba con mắt, bốn cái cánh đủ mọi màu sắc tỏa thần quang nhưng chỉ to bằng nắm tay. Trong miệng của con chim này ngậm thần mộc, dưới thân có sóng cả phập phồng, thình lình diễn biến ra biển cả mênh mông bát ngát.

– Là Tinh Vệ Đại Pháp, tuyệt học hoàng thất thượng cổ!

Chung quanh đấu trường có âm thanh kinh hô vang lên.

Tinh Vệ là đế nữ hoàng thất thượng cổ, là con gái của hoàng đế thượng cổ và yêu hậu sinh ra. Bản thể của nàng chính là ngũ thải ban lan thần điểu. Dưới thân của nó là biển cả, đại biểu cho thân phận của nó, hải dương chi thần.

Thượng Quan Dao Tuyết diễn biến ra hư ảnh này chính là biểu tượng thành tựu của Tinh Vệ Đại Pháp. Nếu như tiến thêm một bước sẽ xuất hiện không phải là bản thể thần điểu. Mà là hình tượng trang nghiêm của đế nữ năm xưa!

Nhưng mặc dù như thế môn đại pháp của Thượng Quan Dao Tuyết thi triển ra cũng làm cho mọi người chấn động mạnh mẽ.

Đây là tuyệt học hoàng thất thượng cổ chính tông đấy!

– Ông!

Một chiếc Ngũ Thải Họa Thuyền từ từ bay lên, uy thế lôi đình kinh người đánh qua. Chỉ một chiêu đánh Sở Minh Ngọc bay ra ngoài.

Thượng Quan Dao Tuyết chiến thắng!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.