Mày Lấy Tao Đi

Phần 14


Hai năm sau.
Nó vội vã xách vali ra vẫy taxi. Hà Nội mùa này lạnh đến sun vòi chả như miền Nam thì nóng chảy mỡ ra. Năm ngoái nó về ăn tết đen hơn ngày nó ở nhà nhiều. Năm nay có người chăm sóc nó đã trắng hơn và ra dáng hơn rất nhiều rồi.
Ngày mai ăn hỏi cái Sam. Mà giờ nó mới xin nghỉ để về được. Nó là con chị tồi nhất quả đất. May mà đứa em gái vẫn lấy cái thằng Xù xêko chứ lấy đứa khác thì nó chả yên tâm chút nào.
Nó về nhà lúc nửa đêm, khi cả khu đã chìm vào giấc ngủ. Chắc chắn ngày mai sẽ tạo bất ngờ cho lũ vịt đực kia.
Cái Sam đón nó với cái bụng đã nhú lên. Chả cần hỏi cũng biết cái vụ mười hai con giáp của chúng nó bất thành. Cái đám vịt đực này nhờ cái thằng Hà mã hãm tài kia mà hư hỏng hết.
Nó tủm tỉm.
-sao lại cười em.
-thôi… Dù sao cũng được cái bằng rồi đại học chữ to rồi. Giờ tốt nghiệp nốt đại học xây dựng, năm hai cái bằng tốt nghiệp sướng nhất rồi.
Mặt cái Sam nhăn nhó.
-em chưa muốn lấy chồng
-ai bảo cơ. Tao đã nói mấy thằng này không tin được đâu. Nó lại bảo anh cho ra ngoài chứ gì?
-sao chị biết.
-dạo này San có vẻ kinh nghiệm lắm nha.
Con Sam nhìn nó thăm dò.
-hay có người yêu trong đó rồi mà giấu em.
-yêu đương gì tầm này. Tao thấy độc thân vẫn là vui vẻ nhất. Giờ tao khôn rồi. Không gà mờ nữa đâu.
Nó đứng lên thay đồ rồi vào đi tắm.
-ngủ sớm đi cho cháu tao ngủ.
-em không ngủ được.
-làm cô dâu sướng nên hồi hộp thế à.
-sướng gì. Em đang nghĩ không biết đời mình sẽ đi về đâu.
-nhìn mẹ đi. Sẽ thấy mình của sau này.
-thằng Xù nó đâu như bố mình.
-Thế nhìn mẹ nó đi.
-Em đâu phải mẹ nó.
-Mày là bà nội của nó. Nó sợ mày hơn bà nội nó thì có.
-Nhìn thế thôi nó cũng cục tính lắm.
-Thế nó điên lên nó có đánh không?
-không.
-Thế nó làm gì.
-Thì nó vật ra sản xuất trẻ con. Thằng nào chả thế.
-Điên à. Giận nhau mà làm việc đó được à.
-Chị Đúng là quanh đi quẩn lại vẫn lộ bản chất FA dài. Trong trắng lắm.
Nó cười.
-Thôi ngủ trước đi. Chị tắm rồi vào sau.
Nó tắt điện cho con Sam ngủ rồi vào nhà tắm nhắn tin cho người kia yên tâm là nó đã về đến nhà. Giờ muộn rồi. Mai nó bận. Còn ngày kia người ta sẽ ra với nó.
Sáng đến, bên nhà gái đã đông nghịt người. Nhà trai cách đây hai dãy Cho nên đám hỏi cũng hoành tráng lắm.
Tất nhiên hội bạn nó sẽ phục bên nhà trai, chỉ mình nó ở đây tự biên tự diễn. Cái Sam mặc áo dài đỏ trông xinh lắm. Nó mặc đồ bình thường. Có xa lạ gì nhau mà cầu kỳ . Thích đẹp để mấy hôm nữa nhà thằng Xù rước dâu về Sơn Tây quê nó thì đẹp lồng lộn cũng chưa muộn.
Cuối cùng nhà trai cũng mang lễ sang. Nó đứng sau làm nhiệm vụ chỉ đạo hậu cần. Thấy nó… Một lũ vịt đực nhao nhao.
-San… Về lâu chưa?
-về đêm qua.
-sao không nói với bọn này.
-có đưa người yêu về không?
-không. Yêu đương gì tầm này. Chơi cho đã đi.
Nó vừa nói dứt câu thì bố nó gọi. Sai nó đi đón họ hàng ở quê đang lên. Nó bỏ cả đám hỏi cùng lũ vịt đực ở đó mà đi. Hẹn vài hôm nữa xong công việc thì tụ tập nhau cũng chưa muộn.
Rồi ngày cưới cũng đến, trước giờ đưa dâu, nó cũng tất bật chuẩn bị hình ảnh cho mình. Đại diện của nhà gái, không bao giờ làm cho nhà trai thất vọng. Hội bạn cái Sam đang tuổi đẹp nhất đời con gái, nên chúng nó xinh cũng là điều tất nhiên còn hai bà chị già này, đẹp nhiều khi cũng cần phải có tí nhân tạo.
Min tô cho nó ít chì lên mắt. Thân là một vũ công, khả năng trang điểm cũng không phải dạng tầm thường. Nhìn nó trong gương giống như một cô gái sắp lên sàn diễn, mái tóc đã được nuôi dài. Nhuộm màu nâu đỏ hợp với nước da trắng. Đôi mắt đánh sâu huyền bí. Nó mặc cái váy đen xẻ sâu một đường khiến chân dài miên man. Sexy là hai từ ngắn gọn nhất để tả nó lúc này. Min nhìn nó cười tủm tỉm.
-đẹp lắm.
Nó cười.
-Thế này không ai nhận ra chị tôi mất.
-Kệ đi.
Hai đứa mặc bộ đồ gần giống nhau. Không phải thứ tùng xòe teen teen như lũ bạn cái Sam . Mà đậm chất quý cô trưởng thành.
Đường từ nhà nó lên Sơn Tây cũng xa. Hội kia có nhắn là mang xe đi nhưng vừa về đến Hà Nội Min đã liên hệ bạn cho mượn xe để đưa rước nó rồi.
Nhà trai đến, hai đứa bước ra trước sự ngỡ ngàng của bao nhiêu con người, nhất là đám thanh niên. Bọn chúng có lẽ không nhận ra nó. Thằng hàng xóm với bộ áo phao đen quen thuộc đứng im ngỡ ngàng. Hắn gần nhà nó nhất mà không để ý. Tại mấy hôm nó đều đội mũ kín nên không ai biết tóc nó đã dài. Lần đầu chúng nó thấy con bạn mặc váy cho nên bất ngờ cũng đúng thôi.
Cái váy ôm sát xẻ một đường lên đùi cùng với đôi giày cao gót đen. Giời này mặc thế cũng hơi lạnh nhưng khi cái đẹp được tôn vinh thì thời trang cũng phang thời tiết. Nó quay sang Min cười.
-chúng nó nhìn mình kìa.
-đâu.
-hội bạn em.
Min cười nhẹ dắt nó ra. Nhìn hai đứa như chị em sinh đôi, sang chảnh lắm.
Tên Hà mã cùng hội bạn chăm chăm nhìn.
-Lùn… Là… Bà… Đó hả?
-không nhận ra sao?
-có vẻ như… Miền nam có sức mạnh kì diệu thật.
-mà kiếm được cô bạn xinh thế. Bao nhiêu tuổi rồi.
-hơn mình 4 tuổi đấy.
-trông trẻ nhỉ. Hãy để hỏi bọn kia, xem có lái máy bay không.
-uh… Giới thiệu cho đấy.
Nó cười leo lên xe của Min. Cả buổi đưa dâu. Hai đứa nó là tâm điểm chú ý, nhất cử nhất động đều không qua mắt được lũ con trai. Nó có bạn rồi. Phớt mấy thằng kia không thèm chơi nữa. Lũ bạn nó cũng không dám nấn ná. Bởi hình như toàn đứa chả muốn lái máy bay, hay cũng không đủ dũng cảm để yêu một người cách xa mình cả ngàn cây số.
Sau đám cưới. Nó chia tay Min để người ta về đi làm. Trước khi rời đi. Nó hứa với Min sau khi cái Sam về đây ổn định, sẽ tiếp tục vào đó làm việc chứ không ở lại Hà Nội lập nghiệp nữa.
Sáng sớm, nó mở cửa nhà đi ra ngoài tập thể dục, hít cái không khi lạnh của Hà Nội thêm vài ngày.
Nó buông tóc. Đội cái mũ len lệch sang bên. Cái áo len rộng với cái quần bó tôn lên dáng vẻ khỏe khoắn của nó. Đang đi bộ thì có tiếng gọi.
-Lùn… Lùn…
Nó quay lại nhìn, bóng dáng quen thuộc cao lớn với bộ đồ thể thao cùng cái áo khoác đen.
-dậy sớm thế Cu.
-đi đâu giờ này.
-đi bộ.
Nó quay sang nhìn bất ngờ.
-đi bộ thật á.
-uh… Lạ à.
-uh lạ. Lạ từ đầu đến chân luôn. Không tin nổi cái gì có thể khiến bà thay đổi bất ngờ như vậy.
-có phải bọn con trai miền Nam biết cách chăm sóc hơn con trai bắc không nhỉ?
Nó cười.
-cũng có thể, người ta thật lòng hơn, quan trọng là tôn trọng mình hơn.
-ở đâu chả thế, yêu nhau thật thì chắc chắn sẽ tôn trọng.
-không yêu thì không cần tôn trọng à.
-không yêu thì tôn trọng theo kiểu người với người.
Hà mã nhìn nó tò mò.
-sao hôm nọ không đưa anh yêu về ra mắt.
Nó cười toe quay sang nhìn thằng bạn. Ăn nói tự nhiên lại khách sáo thế. Còn dùng từ rất tử tế cơ.
-ông bà già đang bắt về vì cái Sam nó lấy chồng. Giờ lại vác người ta về khác gì chọc tức họ.
-vậy bà định ở lại hay vào đó.
-chắc ở nhà thời gian rồi cũng vào đi làm thôi. Khi nào hai cụ giục về rồi tính.
-định lấy chồng miền nam đấy à.
-có thể.
Nó cười tươi như hoa.
-ơ. Hôm nọ không thấy bồ ông đâu. Sao không đưa đến.
-bà không nghe chúng nó nói nhau trên nhóm à.
-nói gì?
-bọn tôi chia tay rồi.
-sao lại chia tay.?
-không hợp.
-yêu nhau mấy năm mà không hợp.
-nó nặng về tiền quá. Nên cho nó đi kiếm thằng đại gia.
-Ông bị nó cắm sừng đúng không?
-đọc rồi còn gì?
-bận không đọc. Nên không để ý.
-có người yêu nên quên hết bạn bè rồi.
-Thì lúc ông có nó, ông quan tâm gì đến ai.
-đừng có mà nói móc.
-đó là sự thật. Ai cũng từng. Sau này có gia đình riêng. Bận kiếm tiền, có khi còn xa nhau nữa.
-chán nhỉ. Giá mà chúng mình cứ trẻ con như ngày xưa có phải vui không.
-Quân hôm nay suy tư thế. Đúng là từ ngày mọc thêm sừng có vẻ cũng trưởng thành lên nhiều. Suy nghĩ như người lớn rồi đó.
Thằng kia túm gáy nó nhấc lên mắt trợn lên dọa nạt.
-lùn… Có phải thích ăn đòn không?
-chả phải nó cắm sừng cho còn gì. Ngày xưa cái mũ phượt có hai cái sừng. Giờ nó biến Hà mã thành tuần lộc. Sừng lớn sừng nhỏ. Dài hơn người.
Nó cười như chọc tức.
-ơ. Câm mồm. Thích chọc tức nhau à.
-đây chỉ nói thật. Sự thật hơi mất lòng nhưng nửa sự thật vẫn là sự thật không thể chối cãi.
-được rồi. bà giỏi. Bà cũng kém cái gì.
-thì đó. Hội mình là một lũ động vật có sừng. Nhưng đây quý hiếm hơn khi là tê giác một sừng đó.
Nó cười. Nó không buồn cũng không giận Tài nữa.
-nhưng mà cũng phải cảm ơn Tài. Vì đã cho mình bài học. Tính ra cuộc tình đó. Mình được nhiều hơn là mất.
-khôn ra rồi đấy.
-khôn hơn những thằng phải bắc thang lên hỏi ông trời.
Nó nói đểu.
-nài… Nài… Học xỉa xói từ bao giờ giờ đấy.
-ai có tật thì mới nghĩ đây xỉa xói.
-vậy bạn Lùn thông minh, xinh đẹp có cô bạn nào không giới thiệu đi. Đang cô đơn quá đây.
-lái máy bay không?
-không. Bằng tuổi đã là máy bay hạng nặng rồi mà hơn tuổi thì gọi là máy bay B52 mất.
-vậy Gu bạn là gì để tôi tìm chỗ nào
-cứ như bà là được, không cần khôn.
-tôi ngu lắm nhé.
-ngu về dễ bảo.
-về dễ dạy chơi đầu thú à.
-bậy nào. Yêu là cưới mà cưới thì không bao giờ dùng cái đó đâu.
Yên tâm giờ tôi yêu là tôi cưới.
Nó nhìn ông bạn khù khờ đang khẳng định chắc nịch rồi cười khanh khách. Chả biết có nên tin hắn không đây.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.