Màu Đen Màu Xám [ Đồng Nhân Harry Potter]

Quyển 3- Chương 21: Lễ hội Halloween


Thời gian tới, tôi ngồi đọc sách, nó chui dưới thảm ngủ. Mãi đến khi một trận đập cửa liên hồi, mới làm cho hai người chúng tôi bừng tỉnh.

“Cậu đang làm gì thế? Mọi người đều đến dự cả rồi!” Draco dậm từng bước vào phòng.

Tôi đóng cửa phòng, mờ mịt hỏi: “Hả?”

“Đêm Halloween đó! Đừng nói là cậu mãi đọc sách nên quên thì giờ luôn đấy?” Cậu ấy quay đầu thấy Knight, tức giận nói: “Cậu lại để một con chó dùng đồ tớ đưa!”

“Ah thì….. Trừ phi tớ đem chăn của mình lót cho nó, chứ tớ đâu còn gì cho nó nữa.” Tôi nở một nụ cười miễn cưỡng.

“Quên đi !” Cậu nói “Bây giờ lập tức đi thay trang phục ngay, nhanh một chút, tớ chờ cậu.”

“Được.” Tôi lấy bộ đồng phục từ trong tủ quần áo.

“Chờ một chút, cậu không phải là muốn lấy bộ này đi chứ?” Cậu “nghiêm túc” nói.

“Thì sao?” Tôi khó hiểu hỏi.

“Muốn tớ nhắc nữa hả? Hôm nay là đêm Halloween đó!”

Tôi bây giờ mới để ý Draco đang ăn vận bộ lễ phục rất khéo léo, tinh tế. Theo đôi bờ môi hé mở của cậu, hai cái răng nanh bé nhỏ lộ ra.

“Hôm nay sẽ không cần hóa trang chứ!” Tôi nói.

“Dĩ nhiên, niên khóa trước không phải đã thông báo rồi sao?” Cậu cau mày “Cậu đừng nói là cậu không hề chuẩn bị đó?”

…….Quả thật tôi không hề chuẩn bi. =

“Cậu có thể … cho tớ mượn một bộ đồ hóa trang khác không?” Tôi kỳ vọng hỏi. ^3^ (*mắt lấp lánh*)

Cậu nhìn tôi một hồi, hừ một tiếng.

“Chờ tớ chút.” Cậu nói rồi xoay người bước ra cửa, một lát sau quay về trên tay cầm một cái rương lộng lẫy tới.

Tôi mở ra, sửng sốt nói: “Trang phục nam?”

“Đương nhiên” Cậu ngờ vực nhìn tôi “Cậu tưởng tớ sẽ có trang phục của nữ sao?”

“Không, tớ chỉ là …. tưởng cậu sẽ có cái khác tốt hơn. Chỉ có trang phục nam thôi à? Cho dù là đồ xác ướp cũng được mà.”

“Người nhà Malfoy sẽ không có cái gì không lộng lẫy như thế.” Cậu ấy kiêu ngạo nói.

Tôi thất vọng than vãn một tiếng, cầm lấy bộ đồ bước vô phòng tắm.

“Thấy sao?” Tôi không ôm hi vọng gì nói “Rất kỳ quái đúng không?” Con gái mặc đồ đàn ông thế này, chắc chắn cảm thấy hết sức không tự nhiên.

“Tớ biết hai đứa mình chiều cao tương đương nhau, nhưng không ngờ cậu lại mặc vừa vậy, điều này làm cho tớ khá ngạc nhiên đó.” Draco đồng tình thở dài một hơi.

Tôi nhịn không được che ngực lại một chút. Sau đó buông tay, ưỡn ngực … Dù sao trong trường tôi cũng có tiếng là ngực nhỏ mà. Tôi lấy cái răng nanh ma cà rồng ma ở Hogsmeade đeo lên, hừ một tiếng: “Đi thôi.”

“Từ từ” Cậu ấy nói. Rồi rút đũa phép hướng về đầu và gương mặt tôi làm mấy câu thần chú nho nhỏ, dùng cái cột tóc màu xanh biếc giữ tóc tôi lại, “Xong”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.