Thẩm Trọng Thành xuất hiện trong giới giải trí cũng đã hơn nửa năm, thế nhưng trừ khi anh chủ động xuất hiện trước màn ảnh thì trên mạng ngoài tên của anh thì không hề tìm được một tấm ảnh nào. Mà bây giờ tuy rằng anh chủ động tiếp cận công chúng, thế nhưng mọi người vẫn hoàn toàn không biết gì về bối cảnh gia đình của anh.
Ngoại trừ biết anh dường như rất có tiền thì cái gì cũng không biết.
Cho nên khi tin tức anh nhận phỏng vấn vừa ra thì ngay cả Tạ Dư An cũng rất kinh ngạc, bởi vì cậu đối với tình huống trong nhà của Thẩm Trọng Thành cũng chỉ biết sơ sơ.
Thế nhưng Thẩm Trọng Thành lại nói với Tạ Dư An rằng: “Những chuyện khác của nhà họ Thẩm anh nhất định sẽ không nói.”
Tạ Dư An hỏi anh: “Vậy anh còn đồng ý chuyện phỏng vấn làm gì?”
“Anh có thể nói về câu chuyện tình yêu của hai chúng ta.” Thẩm Trọng Thành nói như chuyện đương nhiên.
“Vậy có cái gì để mà nói chứ, không phải anh đều viết hết lên acc clone….” Tạ Dư An không phải kiểu thích thể hiện tình cảm giống như Thẩm Trọng Thành, cậu còn muốn hỏi thêm vài điều khác thì Hồ Tiêu với Tất Đông Thụ đã cùng nhau tới tìm cậu.
Thẩm Trọng Thành giống như là đã sớm biết hai người bọn họ sẽ đến cho nên đẩy Tạ Dư An ra cửa rồi nói: “Trên acc clone vẫn chưa nói đủ, nếu anh Đông đã đến tìm em thì em cứ đi nói chuyện với người ta đi.”
Tạ Dư An là lần đầu tiên bị Thẩm Trọng Thành “đuổi” ra, cậu bày ra vẻ không hiểu gì mà nhìn Tất Đông thụ hỏi: “Anh Đông, anh tìm tôi có chuyện gì vậy?”
“Không phải tôi tìm cậu, là tổng giám đốc Nhậm muốn gặp cậu một lần.”
Tạ Dư An lại càng nghi ngờ: “Tổng giám đốc Nhậm? Nhậm.. Văn Ký?”
“Ừ.” Tất Đông Thụ nói, “Anh ta đang ở chòi nghỉ mát trong vườn hoa, để tôi mang cậu qua đó.”
Tạ Dư An đi theo Tất Đông Thụ tới vườn hoa, từ xa đã nhìn thấy Nhậm Văn Ký đang chờ ở chòi nghỉ mát.
Tạ Dư An và gã chưa phải là quen biết nhau, cộng thêm chuyện trên du thuyền Blue goddess cho nên có chút kiêng dè, chỉ có thể lên tiếng chào hỏi: “Chào tổng giám đốc Nhậm.”
“Ui Dư An đó à.” Thế nhưng Nhậm Văn Ký sau khi thấy cậu thì lại tỏ vẻ hết sức nhiệt tình, còn thân thiết kéo ghế ra cho Tạ Dư An, “Đến đây, ngồi xuống nào___”
“…. Cảm ơn.” Tạ Dư An nhận ly hồng trà Nhậm Văn Ký đưa tới.
Nếu Tạ Dư An không chắc chắn là tình cảm giữa cậu với Thẩm Trọng Thành vẫn luôn tốt, Ánh Quang cũng không xảy ra vấn đề gì, vả lại chuyến đi này rõ ràng là Thẩm Trọng Thành cũng ngầm đồng ý thì Tạ Dư An suýt chút nữa đã cho rằng một màn này là Nhậm Văn Ký muốn tán cậu, Thẩm Trọng Thành thì trở thành cái loại công ty sắp sửa phá sản nên muốn bắt vợ giao cho quân địch để đổi lấy đường sống cho công ty như trong kịch bản máu chó.
Mà Tạ Dư An tuy rằng sắp hết hạn hợp đồng với Thụy Phong, thế nhưng hiện tại Nhậm Văn Ký vẫn đang là cấp trên cho nên cậu vẫn duy trì thái độ cung kính đối với gã: “Tổng giám đốc Nhậm, ngài có chuyện gì không?”
Nhậm Văn Ký ơ một tiếng: “Trên đường đi Đông Thụ không nói với cậu sao?”
Tạ Dư An lắc đầu, Tất Đông Thụ cũng nói: “Còn chưa kịp nói.”
“Vậy tôi nói cũng như nhau.” Nhậm Văn Ký không thèm để ý tới những chi tiết vụn vặt mà đi thẳng vào ý chính, “Dư An này, hợp đồng của cậu với Thụy Phong qua hai tháng nữa là đến hạn đúng không?”
Tạ Dư An trả lời: “Đúng vậy.”
Cậu cũng không có ý định gạt Nhậm Văn Ký, quan hệ của cậu với Thẩm Trọng Thành cũng đã công khai cho nên loại chuyện này cũng không cần thiết phải giấu, cậu tiếp tục nói: “Sau khi kết thúc hợp đồng với Thụy Phong thì tôi sẽ ký với Ánh Quang.”
Nhậm Văn Ký gật đầu, hỏi Tạ Dư An: “Cái này tôi biết, cơ mà cậu không muốn suy nghĩ lại việc tiếp tục ở lại Thụy Phong sao?” Gã vừa nói vừa rút một bản hợp đồng nghệ sĩ đã được in ra trong túi văn kiện bên cạnh đưa cho Tạ Dư An xem, “Nếu như cậu tiếp tục ở lại Thụy Phong thì tôi có thể ký với cậu bản hợp đồng tốt nhất, hoặc là cậu có yêu cầu gì thì có thể nói với tôi, tôi sẽ cố hết sức thỏa mãn cậu, cái này với việc cậu sang Ánh Quang đều giống nhau. Cậu nếu như ở lại Thụy Phong thì Đông Thụ cũng sẽ tiếp tục là người dại diện của cậu, tôi nhìn ra được cảm tình của hai người rất tốt, cho nên là cậu suy nghĩ chút đi ha.”
Tạ Dư An sau khi nghe Nhậm Văn Ký nói xong thì liền ngây ngẩn cả người, cậu thẩn thờ vài giây, sau đó mới cầm lấy hợp đồng được đẩy trước mặt để kiểm tra.
Giống như Nhậm Văn Ký đã nói, bản hợp đồng này đúng thật là hợp đồng nghệ sĩ cao cấp nhất của Thụy Phong, chính là hợp đồng mà Kỳ Hiên đã ký, như thế thì trên lý thuyết bản hợp đồng này chỉ có ở cấp bậc diễn viên ảnh đế hoặc là ngôi sao đại lưu lượng như Mâu Bách Hiên mới có thể ký, cậu hiện tại chẳng qua chỉ là một diễn viên nhỏ bởi vì vài tin tức râu ria mà nổi tiếng, Nhậm Văn Ký tại sao lại cho cậu bản hợp đồng tốt như thế này?
Nhậm Văn Ký thấy Tạ Dư An cầm hợp đồng thật lâu mà không nói gì cho nên lại bổ sung: “Hợp đồng không có vấn đề gì, cậu có thể gọi cho luật sư đến xem.”
“Tôi không phải cảm thấy hợp đồng có vấn đề.” Là Thẩm Trọng Thành ngầm đồng ý cho cậu tới gặp Nhậm Văn Ký, nếu như Nhậm Văn Ký muốn đặt bẫy thì Tạ Dư An nghĩ Thẩm Trọng Thành sẽ không đồng ý cho cậu tới gặp gã, cho nên cậu sẽ không nghi ngờ bản hợp đồng này có vấn đề gì, cậu để hợp đồng xuống rồi nói đúng như sự thật, “Chỉ là tôi nghĩ loại hợp đồng này hiện tại tôi không có bản lĩnh để ký tên.”
Nhậm Văn Ký cười một tiếng rồi nói: “Cậu cũng đã nói là hiện tại không có bản lĩnh ký tên, tôi nghĩ cậu rất có tiềm năng, ký sớm cũng không sao hết.”
Tạ Dư An nhíu mày, mãi một lúc lâu mới mở miệng hỏi Nhậm Văn Ký: “Có phải Thẩm Trọng Thành đã nói gì với ngài hay không?”
Nhậm Văn Ký nói: “Là cậu ta để tôi tới ký hợp đồng với cậu.”
Tạ Dư An không nói gì mà nhìn thẳng vào Nhậm Văn Ký, gã vội vã giải thích: “Cậu đừng hiểu lầm, bạn trai cậu không có ý gì đâu, hai người không phải đã công khai quan hệ rồi sao? Trên mạng có rất nhiều người nói cậu ở cạnh cậu ta là để sau này sang Ánh Quang ký hợp đồng cao cấp hơn, với cả lấy được tài nguyên tốt nhất, Thẩm Trọng Thành không muốn cậu bị người ta nói như thế nên mới muốn để cậu tiếp tục ở lại Thụy Phong.”
Những chuyện mà Nhậm Văn Ký nói không phải là Tạ Dư An không biết, cậu cũng đã thấy có người mắng cậu như vậy, thậm chí ngay cả chính cậu cũng có chút do dự lúc sang Ánh Quang có nên ký hợp đồng tốt nhất hay không, Thẩm Trọng Thành là bạn trai cậu, dù cho anh có muốn chi tiền push cậu thì người khác cũng không thể trách cứ, nhưng mà sẽ luôn có người ở sau lưng bàn luận hành vi này của Thẩm Trọng Thành.
Khoảng thời gian trước Quách Thanh Tâm quản lý Ánh Quang đã lan tràn bầu không khí quy tắc ngầm, hiện tại Thẩm Trọng Thành tiếp nhận Ánh Quang, đem công ty chỉnh đốn quét sạch từ trên xuống dưới một phen, vất vả lắm mới làm sạch được bầu không khí, Tạ Dư An cũng không muốn vì chuyện sau này mình qua đó mà người ta nắm được thóp của Thẩm Trọng Thành để chỉ trích.
Cái loại được gọi là dư luận từ trước tới nay đều là kẻ giết người vô hình.
Năm ngón tay Tạ Dư An đè lên bản hợp đồng, cụp mắt không nói lời nào, Nhậm Văn Ký thấy bộ dáng của cậu như vậy thì tiếp tục khuyên: “Tôi là thật sự nghĩ cậu có tiềm năng, có thể khiến công ty….”
“Tổng giám đốc Nhậm, tôi sẽ tiếp tục ở lại Thụy Phong, hợp đồng không có vấn đề gì, tôi sẽ ký.” Tạ Dư An dừng lại một chút, “Thế nhưng ngài có thể nói cho tôi biết Trọng Thành đã đồng ý chuyện gì với ngài hay không.”
Nhậm Văn Ký tuy rằng nhìn qua không phải kiểu thủ đoạn, thế nhưng gã là một thương nhân, trong giới giải trí cho tới giờ cũng không thiếu ông chủ mỏ than có tiền, nhưng mà người có thể ngồi vào vị trí như Nhậm Văn Ký thì lại không có mấy người, gã từ người gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng đi được tới vị trí ngày hôm nay cũng đủ chứng minh ánh mắt của Nhậm Văn Ký rất sắc bén, tính cách thì nhìn như hào phóng thẳng thắn thế nhưng lại hết sức khôn khéo đưa đẩy.
Cứ xem như Tạ Dư An là một diễn viên giỏi, hoặc là sớm muộn gì cũng có ngày giành được thành tựu to lớn, thế nhưng Nhậm Văn Ký không thể vì nguyên nhân đó mà ký hợp đồng như thế này với Tạ Dư An được, thậm chí còn đồng ý cho cậu nhiều chỗ tốt, thái độ nói chuyện cũng trở nên thân thiết hơn, trong tình huống Tạ Dư An không nên ở lại Thụy Phong thì Thẩm Trọng Thành nhất định còn đáp ứng những chuyện khác với Nhậm Văn Ký, cho nên gã mới muốn giữ Tạ Dư An lại.
Nhậm Văn Ký hơi ngừng lại vài giây, tiếp đó nói với Tạ Dư An: “Người yêu cậu nói, chỉ cần tôi ở Thụy Phong ký được bản hợp đồng tốt nhất với cậu, cho cậu tài nguyên tốt nhất thì cậu ta sẽ hợp tác sản xuất bộ phim về đề tài khoa học viễn tưởng với tôi.