Lưu Manh Lão Sư

Chương 730: Cảm ơn


Lý Hân Di nghe lời nói vừa đấm vừa xoa của Mao khoa trưởng, nàng không thể làm
gì khác hơn là khẽ nhíu mày một cái khẽ cắn răng nói

Tốt, ta uống một chén này với Mao khoa trưởng để bồi tội. Nàng đã hạ quyết
tâm, uống xong một chén này sẽ không uống nữa, nếu không sẽ phạm phải sai lầm
mất.

Mao khoa trưởng vui vẻ nói : Tốt, Lý bí thư đã cho ta mặt mũi, sau này ta sẽ
ngươi gọi Hân Di tiểu muội.

Mao khoa trưởng, cảm ơn ngươi bảo vệ Hân Di, dù sao nàng cũng mới chỉ lăn lộn
trong quan trường mấy ngày. Mao khoa trưởng nói như vậy nhưng Lý Hân Di cũng
không chút xu nịnh, mà cái rượu mao đài này trôi xuống bụng nàng thì như có
một cỗ hỏa thiêu, bắt đầu xông lên yết hầu nàng. Cảm giác nóng rực khiến cho
nàng ho khan một trận.

Hân Di, ngươi sau này gọi ta là Mao ca đi. Haha, Ngưu cục trưởng đến đây chúng
ta cạn một chén nào, Hân Di tiểu muội ngươi cũng cầm chén lên đi. Ngưu cục
trưởng lập tức rót cho Lý Hân Di một chén. Vừa nhìn thấy Ngưu phó cục cùng với
Mao khoa trưởng cầm chén rượu lên, nàng liền phát sợ, nàng làm sao uống rượu
được, mà nói đây cũng chẳng phải là bia, là rượu trắng..nghĩ vậy toàn thân
nàng phát nhiệt nói gì đến uống chén thứ hai.

Nàng vội vàng xua tay nói: ' Ngưu cục trưởng, Mao Ca, ta thực sự không thể
uống được nữa'.

Ngưu phó cục nghe nàng nói liền giả vờ tức giận nói: ' Hân Di, ngươi đây là
không cho ta mặt mũi. Ngươi cùng với Mao ca uống mà không uống với ta như vậy
là khinh thường ta à'

Lý Hân Di vội vàng giải thích: ' Ngưu cục trưởng, ta thực sự là không uống
được nữa, không bằng ta lấy trà thay rượu được ko vậy?

Ngưu phó cục trưởng căm tức nói: Chê cười, dùng trà có thể thay được rượu sao?

Mao khoa trưởng vội vàng đi tới cạnh Lý Hân Di nhỏ giọg nói: ' Hân Di, ngươi
không nên cự tuyệt hảo ý của Ngưu phó cục trưởng, dù sao hắn cũng là người từ
bộ tổ chức đến, nếu như không có hắn tại bộ tổ chức nói vài lời tốt thì lần
này ngươi cũng khó làm được chức phó hiệu trưởng. Ngươi uống đi, có hai chúng
ta giúp ngươi, ngươi rất nhanh có thể làm phó hiệu trưởng. Hắn chính là phó
phòng cấp cán bộ, không lâu đâu ngươi có thể điều đến công tác, có khi còn đến
cương vị hiệu trưởng đó' ( Biên : chỗ này ta ko hiểu lắm, chém bừa ^^! )

Nếu như Lý Hân Di có thể lên tới hiệu trưởng như lời nói, điều này là không
đơn giản, đây chính là chức huyện trưởng của huyện này dưới bí thư. Mao khoa
trưởng sở dĩ nói như vậy vì biết mình nói trong lòng Lý Hân Di nhất định có
dao động.

… ‘Mình là cán bộ khoa khoa trưởng đặc biệt của tổ chức, là thủ hạ đắc lực
của bộ trưởng bộ tổ chức, mình đã bảo chứng với Hân Di như vậy rồi, Lý Hân Di
nàng khẳng định không bao lâu nữa sẽ được như ý nguyện thôi’

Lý Hân Di biết lời nói của Mao khoa trưởng cũng có phân lượng. Nàng cảm kích
nói: Mao ca, Ngưu cục trưởng cảm tạ các người. ‘Nàng muốn đem hai vạn nguyên
trong túi xách chia làm hai phần, một phần cấp cho Ngưu phó cục trưởng, một
phần cấp cho Mao khoa trưởng ‘tuy Mao khoa trưởng nói gọi mình là tiểu muội
nhưng trên quan trường lời nói chỉ có trên giấy tờ mới hơn đúg phân nửa’ Sở dĩ
như vậy nên nàng cần vào WC một chuyến’.

'Hân Di, ta không phải chỉ nói miệng mà không có hành động, đến đây chúng ta
nâng cốc uống. Đây là ta mời ngươi, ngươi nhất định phải uống' Ngưu phó cục
trưởng hưng phấn vừa nói vừa len lén liếc mắt nhìn khuôn ngực đầy đặn, cao vút
của Lý Di Hân.

‘Chính mình vừa cùng Mao khoa trưởng uống một chén rồi. Nếu như mình không
cùng Ngưu cục trưởng uống một chén theo lời nói, thì cái chức phó hiệu trưởng
mình không thể với nổi. Thôi thì ta cố uống một chén này đi’ Lý Hân Di ở trong
lòng thầm nghĩ.

' Ngưu cục trưởng, ta chỉ có thể uống một chén này nữa thôi, ta thật sự không
thể uống thêm được nữa, ta hiện tại đầu đang rất choáng' ( B : uống rượu nhiều
mà k biết dùng từ nào diễn tả Nói xong, Lý Hân Di cầm lấy chén rượu trên bàn
cùng Ngưu phó cục trưởng chạm cốc, rồi nàng nhắm mắt đem chén rượu uống hết.
Cái rượu khiến yết hầu Lý Hân Di nóng rát, như có một đồ vật gì đó từ yết hầu
lao xuống bụng làm Lý Hân Di vội vàng che miệng đem cảm giác muốn ói đè xuống.

Mao khoa trưởng thấy Lý Hân Di như vậy, hắn quan tâm nói: Hân Di, ngươi không
sao chứ?

' Ta, ta không sao' Lý Hân Di vội vàng cầm chén trà bên cạnh uống hết, nàng
hiện tại cảm thấy tốt hơn một chút.

' Không việc gì là tốt rồi' Mao khoa trưởng vừa cười vừa nói.

Lý Hân Di cầm lấy bóp ( đồ con gái ta không rõ lắm @@!) rồi nói với Mao khoa
trưởng cùng với Ngưu phó cục trưởng rằng : ' Ta xin lỗi, ta ra ngoài một chút'
nàng liền đi đến hướng toilet. Tiến vào toilet, Lý Hân Di bắt đầu mở bóp
ra…cầm hai vạn nguyên chia làm hai phần, rồi lại bỏ vào sau đó nàng đi ra
ngoài.

Mao khoa trưởng vung chiếc đũa nói với Lý Hân Di rằng: ' Đến đây Hân Di, chúng
ta đang đợi ngươi đây'

Lý Hân Di ngồi ở vị trí của mình rồi ăn chút đồ ăn, nàng thấy thời gian cũng
không sai biệt lắm vì vậy nàng nói với Mao khoa trưởng cùng Ngưu phó cục
trưởng rằng:

' Mao ca, Ngưu cục trưởng, cảm tạ hai người các ngươi đã quan tâm đến ta, ta
muốn cảm tạ các ngươi nhưng bởi tiểu muội năng lực có hạn nên ta có chút lòng
thành, hi vọng các người không nên ghét bỏ' Đây là lần đầu tiên Lý Hân Di đặc
biệt cầm hai vạn nguyên đặt trước mặt Mao khoa trưởng cùng Ngưu phó cục trưởng
nên nàng cảm giác tay mình có chút run. ( ta cũng run đây. Hnay lạnh thật)

‘Mao khoa trưởng liếc mắt nhìn Lý Hân Di đặt tiền ở mặt bàn, đối với độ dày
của tiền bình thường hắn nhìn qua là biết có chừng bao nhiêu. Mẹ, không phải
là một vạn nha, làm điểm nhỏ như mà phải đưa tiền, này quá khinh thường mình.
Ngày hôm nay nếu cần tiền hắn đã không gọi Lý Hân Di qua đây’ ( đoạn này ta ko
hiểu lắm, chém đại à ^^!)

Mao khoa trưởng nhíu mày tức giận nói: ' Hân Di, người thế này là có ý gì? Ta
không phải vừa đã nói sao? Ta đem ngươi xem như tiểu muội, ta giúp ngươi không
phải vì tiền. Ngươi mau đem tiền thu lại đi, bằng không ta sẽ không khách khí'

Ngưu phó trưởng cũng nói: ' Hân Di, ngươi đừng như vậy nha, chúng ta giúp
ngươi không phải vì tiền, ngươi đem tiền thu lại đi' Nói xong, ngưu phó cục
trưởng chủ động đem hai vạn nguyên cầm đặt trên tay Lý Hân Di.

Lý Hân Di ngượng ngùng mà đem tiền trên tay mag vào trong túi. Nàng đỏ mặt nói
rằng: 'Ta, ta thật cảm tạ các ngươi' Giống như Mao khoa trưởng cùng Ngưu phó
cục trưởng giảng là công tác cùng thực lực là nàng ưa thích. Sở dĩ nàng bình
đều lấy thực lực mà biểu hiện mình, nàg chưa từng có tống tiền, cũng không có
chạy chức mua chứ. Sự tình này là lần đầu tiên nàng làm nên nàng cảm thấy xấu
hổ muốn chết.

' Hân Di, đại gia là người một nhà, ngươi khách khí các gì à! Đến đây, ngươi
ăn đùi gà đi' Mao khoa trưởng liền gắp vào bát cho Lý Hân Di cái đùi gà.

' Cảm ơn' Lý Hân Di vừa cười vừa nói. Làm mao khoa trưởng không nói đến tiền
thì trong nội tâm nàng vui vẻ lắm. Nàng còn tưởng rằng Mao khoa trưởng bọn họ
giúp mình là tại vì năng lực của mình mà không phải vì tiền. Nếu như nàng
hướng sâu thêm tầng thì nàng sẽ biết vì nàng vốn là một mỹ nữ, có lúc mỹ nữ so
với tiền càng hấp dẫn nam nhân hơn thì hiện tại nàng sẽ không cao hứng như
vậy. Cái này cũng không trách được Lý Hân Di, nàng sinh hoạt tại trường học
cùng đoàn ủy nhiều năm, nơi ấy quan hệ cùng đấu tranh không có giống bên ngoài
và quan trường phức tạp như vậy, sở dĩ nàng cũng không biết người ta ầm thầm
hướng tới nàng, muốn bắt nàng đến giúp thẻ đánh bạc ( cái này chả hiểu). Mà
Mao khoa trưởng cùng Ngưu phó cục trưởng hai người ánh mắt thường thường dừng
lại trên người Lý Hân Di đánh giá, đặc biệt là nhìn ngực Lý Hân Di lóe dâm
quang.

Ngưu phó cục trưởng vui sướng nói: ' Khó có được hôm chúng ta được ăn uống vui
vẻ như vậy, chúng ta liền cạn thêm một chén nhé' Nói xong, hắn cấp đại gia đổ
đầy một chén rượu,rồi giơ chén rượu lên.

Lý Hân Di vừa nghe đến muốn uống rượu, nàng đã giật mình, nàng vội vàng khoát
tay nói rằng: ' Không được ạ, Ngưu cục trưởng, ta thật không thể uống được
nữa, ta hiện tại đầu đau muốn chết à' Lý Hân Di không có lừa gạt bọn họ, trong
lúc nàng uống xong chén thứ hai về sau, hiện tại nàng còn cảm giác đầu mình
rất nặng, muốn ngã xuống ngủ. Nếu như không phải lành đạo tại đây, nàng đã sớm
trở về nhà. Bởi vậy nàng ước gì bọn họ ăn xong nhanh một chút, rồi mình tính
tiền về nhà là tốt nhất.

' Chúng ta khó có được cùng nhau ăn cơm nhạt, Hân Di ta bình thường cũng bận
rộn, ta gọi điện thoại ước hẹn với ngươi, ngươi lỡ chối từ à, ngày hôm nay
chúng ta vô luận thế nào cũng muốn tận hứng a!' Ngưu phó cục trưởng nói. Lý
Hân Di càng nói không thể uống, hắn sẽ càng tím cách khiến Lý Hân Di uống,
dùng một câu danh ngôn mà nói: 'Ngươi không uống say, ta sẽ không có cơ hội'

Lý Hân Di vẻ mặt đau khổ nói rằng: ' Không được, ta không thể uống' ‘Nếu như
mình thật có thể uống theo lời nói, cũng sẽ không cự tuyệt bọn họ mời rượu’
Vừa nghe bọn hắn theo lời nói, bọn họ là muốn giúp mình, không cần cái loại
tiền này. Hiện tại, Lý Hân Di đối vứoi bọn họ có hảo cảm, nghĩ bọn họ không
giống lời nói những đại gia làm quan không mấy người là tốt. Lúc này, Mao khoa
trưởng đứng lên, cầm lấy chén rượu Lý Hân Di rồi nói với Ngưu phó cục trưởng:
' Ngưu cục trưởng, ta giúp tiểu muội uống một chén này đi'

' Không được, rượu có thể thay mặt uống nhưng chén rượu này không thể uống.Mao
khoa trưởng, ngươi cũng không muốn Hân Di từ nay về sau làm lãnh đạo mà một
điểm tửu lượng cũng không có à? Ta trước đây so Hân Di uống còn kém hơn nhiều,
uống một chén xong nôn ngay tại chỗ, sau đó ngã xuống đất ngất đi. Nhưng còn
bây giờ thì sao, ta cũng như ngươi có thể uống một ít mà không có sao. Cho nên
nói, rượu này chính là luyện ra ta, ngươi bây giờ không cho nàng uống, sau đó
tại địa phương khác thì sẽ có hại cho nàg' Ngưu phó cục trưởng nói năng hùng
hồn đây lý lẽ. ' Mao khoa trưởng, trên tay ngươi chén rượu này nhất định phải
cho Hân Di uống, chúng ta cũng chỉ muốn rèn đúc tửu lượng cho nàng'.

' Ngươi nói hình như có chút đạo lý, này là muốn uống một cách bình đẳng mới
được' Mao khoa trưởng gật đầu nói rằng. ' Hân Di, ngươi hay là uống đi, không
có việc gì, ngươi uống say ta sẽ hộ tống ngươi về nhà'. Mao khoa trưởng vẻ mặt
có chút hưng phấn nói.

Lý Hân Di nói rằng: ' Ta thật không thể uống'

' Đến đây, ngươi lại uống một chén đi' Nói xong, Mao khoa trưởng nâng cốc đặt
ở bên Lý Hân Di.

' Không nên', Lý Hân Di liều mạg nói. Nàng rất muốn nâng cốc nên phủ định (
cái kiểu nhấp môi đó) nhưng nghĩ như vậy sẽ rất không có lễ phép, tốt nhất
hướng bọn họ cầu xin tha thứ.

' HEAA….,nhất định phải làm cho Hân Di uống, rèn đúc nàng năng lực uống
rượu' Ngưu phó cục trưởng hướng Mao khoa trưởng nháy mắt một cái, hắn đè lên
vai Lý Hân Di, Mao khoa trưởng đem đổ rượu vào miệng nàng.

' Không nên', Lý Hân Di lắc đầu nói rằng. Tuy rằng nàng lắc đầu khiến chén
rượu trong tay Mao khoa trưởng vương ra tay, nhưng nàng cũng uống nửa chén vào
bụng. Lại thêm một trận khôn kể cay độc bay thẳng vào mũi nàng, hiện tại đầu
nàng đau và rất muốn nôn!

Ngưu phó cục trưởng ngạc nhiên nói: ' Trời ạ, Mao khoa trưởng ngươi làm thế
nào, hảo hảo một chén rượu ngươi đảo làm gì? Không được, ngươi rót một chén
nữa cấp cho Hân Di uống, nàng đêm nay không hề uống một chén rượu, ta không để
yên cho ngươi' Ngưu cục trưởng hình như rất tức giận, căn bản không xem Mao
khoa trưởng để vào mắt. Nghe Ngưu phó cục trưởng nói như vậy, Mao khoa trưởng
vội vàng rót chén rượu khác, đặt trước Lý Hân Di nói rằng: ' Hân Di, một chén
rượu này vô luận như thế nào cũng phải uống, ngươi xem Ngưu cục trưởng nổi
giận rồi kìa'. Nói xong, hắn đem rượu lại phía Lý Hân Di đổ vào miệng nàng. (
heo♥ : nghe hơi fũ fàng tý nhưng là sự thật :v )

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.