Lưu Manh Lão Sư

Chương 530: Tình huống mới


Trong hai năm qua, quả là Diệu Tây đã không làm cho hắn thất vọng, cô luôn bên
cạnh Lang vương hỏi han mọi chuyện, giúp hắn sớm dự phòng được những việc cần
làm, khiến cho Lạp Đạt ngày càng thêm tín nhiệm hắn và cũng coi hắn như một đệ
tử tốt. Hơn nữa, Diệu Tây chỉ là một quân cờ nhỏ trong tay hắn mà thôi, bây
giờ chẳng qua là hắn lợi dụng Diệu Tây giúp hắn theo dõi Hồng Lạt ma giáo.

Chỉ đáng tiếc là, chuyện tình của Diệu Tây và Lang vương thì cũng có chút tình
cảm. Phương Minh Ngọc cũng biết, loại chuyện này không thể nóng vội được, nóng
vội sẽ không chịu nổi nhiệt của đậu hủ.

'Ngọc ca, hôm nay tôi có nghe Lang vương nói đến chuyện của anh'. Buổi tối nay
Diệu Tây đã cùng Lang vương nói chuyện về Phương Minh Ngọc.

'Xem ra Lang vương lần này cũng không có trách tôi, tốt, Diệu Tây, cô vừa nói
cô học được bốn tuyệt chiêu, vậy cô hãy biểu diễn cho tôi xem qua đi'. Phương
Minh Ngọc cao hứng đứng trước mặt Diệu Tây nói. Hắn đã làm cho Diệu Tây đi
theo Lang vương, đã nghĩ cô ở cạnh học Lang vương được ít chiêu. Hắn biết rằng
Lạt ma giáo có những võ công không giống với tuyệt chiêu thông thường, mặc dù
Lạp Đạt nói là nhận hắn làm đồ đệ nhưng chỉ là dạy hắn một ít võ công thông
thường thôi.

Vì vậy. mới vừa rồi hắn thấy Diệu Tây học được võ công trong phòng Sói vương
đi ra, sau khi Phương Minh Ngọc chứng kiến bốn tuyệt chiêu Diệu Tây vừa học
được, nhỏ giọng mà mắng: 'Con mẹ nó, Lạp Đạt dĩ nhiên dạy mình võ công thông
thường không nói làm gì rồi, đến như Lang vương này có tuyệt chiêu mà cũng
không dạy mình'. Phương Minh Ngọc càng nghĩ càng giận.

Kỳ thật, Ma Môn cùng với Hồng Lạt Ma Giáo hợp tác, cũng chỉ là vì quan hệ lợi
ích thôi, làm gì có cái gì gọi là mọi người thật tình trợ giúp lẫn nhau chứ?
Một bên thì muốn mượn lực lượng Ma Môn để thống nhất Lạt Ma Giáo, một bên thì
muốn mượn lực lượng của Lạt Ma Giáo để đánh thiên hạ. Cho nên, bọn họ vẫn luôn
nghi ngờ lẫn nhau, phòng bị lẫn nhau.

Sau khi Phương Minh Ngọc xem Diệu Tây xuất ra bốn tuyệt chiêu võ công vừa học
được, hắn cao hứng mà đến trước mặt Diệu Tây nói: 'Diệu Tây, lần này cô thật
quá lợi hại, một lần mà học được bốn chiêu thức của Lang vương.

Được Phương Minh Ngọc khen ngợi, trong lòng Diệu Tây cũng vô cùng thích thú,
cô cảm thấy vừa rồi mình vì Lang vương mà chịu ‘khổ’ thì cũng đáng, nhưng cái
khổ đó cũng thật quá gian nan, cái lão quỷ kia khiến cho cô dở dở ương ương,
cả người không được thoải mái. Nghĩ tới đây, Diệu Tây liền đi tới bên cạnh
Phương Minh Ngọc,dùng chính tô phong đầy đặn của mình xoa xoa vào ngực Phương
Minh Ngọc.

Lần này cô đã thay một bộ đồ ngủ, không phải là trang phục Lạt Ma dày lúc nãy
nữa, bởi vậy, tô phong của cô nhanh chóng khiến máu lửa của Phương Minh Ngọc
bốc lên, vài ngày nay hắn cũng đã không được chơi đùa phụ nữ. Hắn liền ôm sát
lấy Diệu Tây, sau đó dùng lực mà nhéo mấy cái vào mông cô.

'Ngọc ca, tôi muốn…', bị Phương Minh Ngọc này sờ, lửa tình của Diệu Tây vừa
lúc nãy chưa được Lang vương thỏa mãn lập tức nổi dậy. Bây giờ, cô muốn được
thỏa mãn cùng Phương Minh Ngọc ngay lúc này.

'Được, cô bé của tôi, tôi bây giờ sẽ đáp ứng cô ngay, cô đã vất vả như vậy
rồi, tôi rất muốn được an ủi cô'. Nói xong, Phương Minh Ngọc lập tức cởi hết
quần áo của Diệu Tây ra, sau đó rất nhanh cởi luôn quần áo của mình.

'Ngọc ca, chúng ta hãy lên giường nào!' Bây giờ Diệu Tây so với Minh Ngọc còn
gấp hơn.

'Tôi không muốn lên giường, đây chính là khách sạn, nếu chúng ta gây tiếng
động quá lớn sẽ đánh thức những người ở tầng dưới, chúng ta hãy đứng làm
chuyện đó nhé, có được không?' Phương Minh Ngọc nhẹ nhàng nói với Diệu Tây.

'Được, Ngọc ca nói như nào thì làm như vậy đi!' Diệu Tây liều mạng gật đầu.
Lúc này cô chỉ ham muốn Phương Minh Ngọc, dù làm chuyện đó dưới đất, trên
giường hay là đứng, chỉ cần Phương Minh Ngọc vào trong cô là được.

Phương Minh Ngọc liền kéo Diệu Tây lại gần, sau đó làm cho Diệu Tây ôm lấy cổ
hắn, một tay hắn kéo một chân của Diệu Tây, một tay hắn cầm lấy cậu nhỏ đang
cứng của mình hướng đi vào bên trong Diệu Tây. Vừa rồi hắn vừa sờ soạng một
chút phía dưới của Diệu Tây đã thấy bên trong cô đã như một dòng sông rồi.

Hơn nữa, hắn cũng biết Diệu Tây về khoản này đặc biệt hơn những người phụ nữ
khác, phía dưới của cô nước xuất ra cũng rất đặc biệt, chỉ cần sờ soạng, vuốt
ve ở trên một hồi là có thể thẳng đường vào trong cô mà không có chút trở ngại
gì cả. Vì vậy, Phương Minh Ngọc không chút do dự cho cậu nhỏ đi vọt vào trong
cô.

'Hả! Ngọc ca, anh thật mạnh mẽ quá!' Diệu Tây hưng phấn mà kêu lên. Người ta
nói không sợ không có hàng tốt, chỉ sợ hàng so với hàng thôi, bây giờ cậu nhỏ
của Phương Minh Ngọc so với Lang vương thì to và dài hơn, hơn nữa lại khiến
cho cô dễ dàng đạt được khoái cảm.

'Có đúng không? Tôi so với Lang vương, ai lợi hại hơn ai hả?' Phương Minh Ngọc
nghe được câu khen ngợi của Diệu Tây, hắn cũng càng trở nên hưng phấn, hắn
biết Diệu Tây thường ngủ với Lang vương nên hắn mới hỏi như vậy.

'Làm… thì tất nhiên là Ngọc ca lợi hại hơn nhiều rồi!' Phương Minh Ngọc đang
ấn sâu vào trong khiến cho Diệu Tây nói cũng có chút không thành câu. Mà
Phương Minh Ngọc cũng đúng là mạnh mẽ thật, lần nào cũng vào được chỗ sâu nhất
của Diệu Tây.

'Ha ha, đương nhiên là vậy, cái lão già kia thế nào mà có thể so với tôi được
chứ!' Phương Minh Ngọc vừa cao hứng nói, vừa tiếp tục kéo cao chân Diệu Tây
lên.

Phương Minh Ngọc làm như vậy không lâu, liền bào Diệu Tây bỏ chân xuống, sau
đó lại kéo chân bên kia lên rồi tiếp tục tiến hành.

'Ngọc ca, tôi thích quá! Anh đổi lại làm bên trong tôi cũng thay đổi cảm giác,
khoái cảm cũng thay đổi theo!' Diệu Tây nhỏ giọng mà kêu lên. Nếu như đây
không phải là khách sạn thì có lẽ cô đã kêu lên thật to để biểu đạt sự hưng
phấn của mình rồi.

'Tất nhiên là vậy rồi, đây chính là kinh nghiệm thực chiến của tôi đúc rút
được, Diệu Tây, cô ngàn vạn lần không được để cho tiếng kêu quá lớn đó biết
không?' Phương Minh Ngọc biết Diệu Tây vô cùng hưng phấn mà kêu lên không dứt
nên hắn mới nhắc nhở cô.

Diệu Tây cắn răng, lắc đầu nói: 'Ngọc ca, anh… anh yên tâm đi, tôi, tôi sẽ
không kêu, tôi…' Diệu Tây còn muốn nói, nhưng bị Phương Minh Ngọc làm cho nói
không ra lời nữa.

Hai người làm ở tư thế đó một hồi, sau đó Phương Minh Ngọc nói với Diệu Tây:
'Diệu Tây, cô hãy ôm chặt cổ tôi, chúng ta cùng đến một kiểu kích thích khác
nhé!'

Nghe Phương Minh Ngọc nói như vậy, Diệu Tây vội vàng ôn chặt cổ Phương Minh
Ngọc.

Phương Minh Ngọc thấy Diệu Tây đã chuẩn bị xong, rồi hắn vận nội lực, một tay
kia cũng ôm lấy Diệu Tây, một tay khác để vòa bắp đùi cô kéo lên, lúc này hai
đùi Diệu Tây đều bị Phương Minh Ngọc kéo lên, mà hai đùi cô cũng tự nhiên mà
vòng chặt vào thắt lưng Phương Minh Ngọc.

'Nào, chúng ta cùng vận động nào!' Phương Minh Ngọc vui sướng mà kêu lên. Hắn
nắm chặt lấy hai chân của Diệu Tây, sau đó không ngừng mà kéo đẩy.

Mặc dù Diệu Tây biết Phương Minh Ngọc dùng tới nội lực nhưng cô vẫn sợ mình bị
ngã xuống nên cô cố gắng ôm chặt cổ Phương Minh Ngọc, khiến cho cậu nhỏ Phương
Minh Ngọc càng được thể xông vào bên trong cô.

Một lát sau, những động tác kích thích mạnh như vậy khiến cho Diệu Tây bắt đầu
rên rỉ, 'Ngọc ca, thích, thích quá đi. Tốt, cứ như vậy, nhanh lên một chút,
mạnh hơn một chút'. Diệu Tây hưng phấn kêu lên, nhưng cô cũng không dám kêu
lên quá to, chỉ cố kìm nén cảm xúc xuống khổ cực mà kêu.

'Diệu Tây, chúng ta cùng nhau vui sướng nhé!' Vừa nói, Phương Minh Ngọc lại
tiếp tục lôi kéo hai chân Diệu Tây rồi dùng sức làm động tác mạnh hơn.

'Hả!' Phương Minh Ngọc cùng Diệu Tây hưng phấn mà kêu lên. Bây giờ Diệu Tây
khoan khoái mà dựa vào lòng Phương Minh Ngọc, mãn nguyện mà cười. Phương Minh
Ngọc cũng thỏa mãn từ từ buông Diệu Tây xuống rồi kéo cô lên giường mà ôm.

'Ngọc ca, anh thật mạnh mẽ'. Diệu Tây thỏa mãn nói.

Phương Minh Ngọc cao hứng nói: 'Tôi không mạnh mẽ như vậy sao có thể thỏa mãn
được cô?'

'Ngọc ca, nhờ có anh giúp tôi, nếu làm như Lang vương có khéo tôi cũng đến
chết mất, hắn luôn tưởng hắn rất giỏi trong lĩnh vực này vì đã từng học qua kỹ
năng phòng the. Già rồi dù sao cũng kém hơn một chút'. Diệu Tây tỏ ra bực bội
khi nói về Lang vương, cô đã chuẩn bị sẵn sàng chờ đón hắn, còn để cậu nhỏ của
hắn chơi đùa trong miệng, vậy mà hắn khiến cho cô mất hết cả hứng, toàn thân
khó chịu vì chưa được thỏa mãn.

Phương Minh Ngọc vỗ vỗ mông Diệu Tây nói: 'Diệu Tây, nếu như Lang vương với cô
chưa đủ thì cô cứ vụng trộm mà tới tìm tôi'.

'Ngọc ca, đấy là chính anh nói đấy nhé'. Diệu Tây cao hứng mà nói.

'Tất nhiên, ai bảo tôi thích cô chứ, nếu như tôi mà vẫn chưa đủ cho cô thì
người nào mới thỏa mãn được cô đây hả? Hơn nữa, cô làm vậy với tôi cũng đã đủ
tủi thân cho cô lắm rồi'. Phương Minh Ngọc giả bội thương tâm mà nói.

Diệu Tây phe phẩy đầu nói: 'Ngọc ca, tôi không thấy tủi thân, nếu có thể làm
cho anh cao hứng, tôi cũng không sợ gì cả'. Diệu Tây lộ vẻ mặt kiên cường.

'Nha đầu ngốc, tôi mà không chịu thì cô chết hả?' Phương Minh Ngọc gắt gao mà
nói với Diệu Tây. Mới vừa rồi hai người tiến hành tất cả những hành động kịch
liệt, trên người bọn họ đều toát hết mồ hôi.

'Ngọc ca, không còn chuyện gì nữa thì tôi phải đi về'. Diệu Tây lưu luyến mà
nói.

'Ôi, Diệu Tây, tôi không nỡ để cô đi đâu!' Phương Minh Ngọc vừa đi theo từng
bước chân của Diệu Tây vừa nói.

'Tôi cũng vậy!' Diệu Tây nói: 'Chỉ cần Ngọc ca có thể giữ kín chuyện này thì
sau này chúng ta có thể ở cùng nhau'.

'Đúng vậy, cho nên nhất định cô phải hết sức giúp tôi, vì chúng ta sau này sẽ
ở cùng một chiến tuyến'. Phương Minh Ngọc gật đầu, nói tiếp: 'Được rồi, Diệu
Tây, trong thời gian này tôi phát hiện ra một chuyện mới'.

'Chuyện gì vậy?' Diệu Tây hỏi Phương Minh Ngọc.

Phương Minh Ngọc nhỏ giọng nói: 'Trước kia tôi cứ tưởng Lạp Đạt Hoạt Phất
không gần phụ nữ, nhưng bây giờ tôi mới phát hiện ra Lạp Đạt kỳ thật cũng rất
háo sắc, chỉ là không lộ liễu như Lang vương thôi, Diệu Tây, cô hiểu ý tôi
chứ?'

'Tôi đã hiểu, tôi sẽ tìm cơ hội dụ dỗ Lạp Đạt Hoạt Phật'. Diệu Tây gật đầu
nói. Trong lòng Diệu Tây cũng có chút hưng phấn, dù sao trong tư tưởng người
Tây bộ súng bái địa vị của Lạt Ma. Bây giờ cô nghĩ đến chính cô có thể cùng
Lạt Ma làm mấy chuyện này, trong lòng có cảm giác vinh dự đặc biệt.

Nếu như đây là lần đầu tiên thì chắc chắn Diệu Tây không dám nghĩ đến những
chuyện như vậy. Nhưng bây giờ, Phương Minh Ngọc đã huấn luyện cô trở thành một
người phụ nữ không phải bình thường, chỉ cần Phương Minh Ngọc luôn đứng sau
cô, là chỗ dựa vững chắc cho cô thì chuyện gì cô cũng dám làm.

'Tốt, đến lúc đó tôi sẽ cố gắng tạo cơ hội tốt cho cô. Nhưng cô cũng phải cố
gắng nắm lấy cơ hội khi nó đến, lúc trước mặt Lạp Đạt cô phải cố gắng khiến
cho hắn chú ý đến cô. Chỉ cần hắn sủng ái cô thì sau này cô có thể nắm giữ
dược Hồng Lạt Ma Giáo, tương lai chúng ta sẽ nắm giữ Hoàng Lạt Ma Giáo sẽ
không còn xa nữa'. Phương Minh Ngọc cười bí ẩn.

'Thôi tôi đi trước đây Ngọc ca'. Mặc quần áo vào xong Diệu Tây hôn lên má
Phương Minh Ngọc một cái sau đó len lén đi ra khỏi cửa. Bởi vì Phương Minh
Ngọc muốn đào tạo Diệu Tây, nên khi mà cô học võ công cũng đã dạy cho cô một
chút căn bản, rồi cũng để cho một vài chuyên gia cấp cao về gián điệp đào tạo
cho cô. Bởi vậy, bây giờ Diệu Tây đã không khác gì là một gián điệp.

Một nữ gián điệp thật là có nhiều điểm tốt, chính Phương Minh Ngọc cũng không
thể đem vốn thân thể mình ra làm phương tiện để đạt được mục đích, Diệu Tây là
một người phù hợp nhất, và cũng là biện pháp hữu hiệu nhất. Cho nên Phương
Minh Ngọc mói nghĩ đến việc dùng Diệu Tây đến dò xét tin tức của Hồng Lạt Ma
Giáo. Nếu như không có cô, hắn biết là hắn không có khả năng biết nhiều tin
tức của Hồng Lạt Ma Giáo.

Mà Diệu Tây cũng không phải chỉ qua lại với một mình Lang vương, ít nhất cô
cũng qua lại với vài đệ tử của Hồng Lạt Ma Giáo. Điều này khiến cho Diệu Tây
nắm bắt rất chuẩn xác và nhanh chóng tâm tư tình cảm của Hồng Lạt Ma Giáo. Bây
giờ Phương Minh Ngọc cũng càng ngày càng thích Diệu Tây, cảm giác được cô là
quân cờ rất tốt, đặc biệt là trong lĩnh vực dò hỏi tình báo, nên hắn lại càng
như cá gặp nước.

Đàn ông đều có một bệnh chung, đó là luôn có xu hướng muốn lên giường với
người phụ nữ thể hiện những kỹ năng của bản thân, không phải để bọn họ nói cho
điều gì. Nếu như người phụ nữ bên cạnh hắn có ham muốn thì điều đó càng dễ
dàng hơn.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.