Lưu Manh Lão Sư

Chương 529: Thân phận Diệu Tây


'Sư phụ, người làm sao vậy?' Diệu Tây kỳ quái hỏi thăm. Trước kia cô cùng với
Lang vương vẫn làm những chuyện như thế này mà, cô vẫn ấn vào mông Lang vương,
nhưng sao hôm nay không hiểu sao hắn lại kêu la thảm thiết vậy?

Lang vương phẫn nộ nói: 'Mẹ kiếp, con nói mà không biết xấu hổ à, hôm nay ta
bị người dùng ám khí đánh bị thương mông, vết thương rất sâu, vừa rồi con ***ng
vào đúng vết thương của ta đấy'.

'Con không biết thật mà, sư phụ, người đừng nên tức giận quá'. Diệu Tây thấy
Lang vương tức giận vội vàng nói. Cô biết Lang vương vui buồn rất bất thường,
nếu như cô mà đắc tội với hắn thì chắc chắn sẽ phải chịu khổ sở.

Lang vương nghe thấy Diệu Tây nói vậy cũng biết rằng cô ta vô tình nên không
còn tỏ ra tức giận như vừa rồi nữa. Nhưng hắn nhìn thấy cái đó của mình mất
hứng rồi cũng có chút tức giận. Vì vậy, hắn bắt đầu dùng tay sờ soạng tô phong
đầy đặn của Diệu Tây.

'Sư phụ, con muốn… sư phụ nhanh lên một chút đi…' Vừa rồi chính cô đang rất
hưng phấn bị Lang vương rút ra, điều này làm cho Diệu Tây cảm thấy vô cùng
ngứa ngáy bên trong.

'Muốn mẹ con ý, con không thấy ta không còn cứng nữa hay sao?' Sói vương tức
giận mà nói. Cái thứ này thật là kỳ quái, lúc không muốn cho nó cứng thì nó
lại cứng, lúc muốn nó cứng thì nó lại không cứng cho. Nghĩ tới đây, Lang vương
liều mạng mà lấy tay tự kích thích cậu nhỏ của mình.

Lúc này Diệu Tây mới phát hiện phía dưới của Lang vương vừa rồi không còn sung
mãn nữa, bây giờ nó giống như một chú nhóc đang cúi đầu ủ rũ.

Lang vương thấy mình kích thích cậu nhỏ không có hiệu quả, vì vậy hắn quay
sang phía Diệu Tây nói: 'Bảo bối, con lại đây ngậm nó một chút đi'.

'Không, sư phụ vừa đi đâu về bẩn lắm!' Diệu Tây nhìn Lang vương vừa đi liều
mạng từ nơi nào về liền phe phẩy đầu nói. Cậu nhỏ của Lang vương chính là vẫn
còn mang theo u thủy của cô, nên cô mới không giúp hắn ngậm nó.

'Con sao lại như vậy? Sư phụ như nào mà bảo là bẩn? Đều là nước của con mà,
nhanh lên nào, ai da, con không muốn sao được? Con giúp sư phụ làm nó ngẩng
đầu lên đi'. Lang vương tức giận nói.

'Con không làm đâu'. Diệu Tây phe phẩy đầu.

'Nhanh lên nào, nếu không sư phụ giận đấy'. Lang vương vừa nói mặt vừa nghiêm
lại, đây đều do cô động phải vết thương của hắn, bây giờ đương nhiên cô sẽ
phải giúp hắn khôi phục lại hứng thú, sao lại không được chứ.

Diệu Tây suy nghĩ một chút, quay sang Lang vương nói: 'Sư phụ, vậy người hãy
dạy con thêm một tuyệt chiêu nữa được không?'

'Được, để xem biểu hiện lần này của con, nếu con làm tốt thì ta sẽ dạy con
nhiều tuyệt chiêu…' Lang vương gật đầu nói. Nói xong hắn đứng dậy, hai tay
xuyên vào thắt lưng, lấy ra một thứ đồ vật đưa cho Diệu Tây.

Thấy Lang vương đáp ứng rồi, bất đắc dĩ Diệu Tây không thể làm gì hơn là ngồi
xổm, dùng miệng hướng phía dưới của Lang vương mà hôn. Cô biết rõ tính cách
của Lang vương, nếu như cô ta không đáp ứng chắc chắn hắn sẽ lên cơn phẫn nộ
ngay, hơn nữa, phía dưới của cô ta cũng đang khó chịu muốn chết vì vừa rồi
Lang vương mới đáp ứng cô ta được ba chiêu. Sau một thời gian, mỗi lần vui vẻ
cùng Lang vương cô đều học được một tuyệt chiêu, bởi vậy cô ta đã học được
không ít chiêu.

Diệu Tây há to miệng, nhíu mày,sau đó ngậm cái phần dưới của Lang vương, chậm
rãi đưa ra đưa vào.

'Đúng rồi, tốt lắm, Diệu Tây, ta không nghĩ miệng của con lại giỏi như vậy
đấy, ha ha, xem ra trước kia ta vẫn chưa hiểu rõ con, sau này phải vui vẻ
nhiều với nhau mới được'. Lang vương cao hứng kêu lên. Miệng Diệu Tây vẫn đều
đều đưa ra đưa vào, thỉnh thoảng đầu lưỡi cô lại quấy đảo phần dưới của hắn,
làm cho hắn có cảm giác cái đó từ từ có phản ứng lại kích thích đó.

Diệu Tây một mặt kích thích Lang vương, một mặt tự lấy tay ve vuốt phần dưới
của mình, phía dưới vốn đang khó chịu giờ thực sự sắp không chịu nổi nữa rồi,
nhưng Lang vương vẫn chưa chịu tha cho cô. Mặc dù cô ta đã rất khó chịu rồi
nhưng cô ta cũng không dám bảo Lang vương làm giúp, dù sao hắn cũng là sư phụ
của cô, hay là cứ nói hắn cùng làm thỏa mãn đi chứ!

Diệu Tây vẫn đang ngậm phần dưới của Lang vương đến khi cái đó của hắn đạt đến
độ kích thích tới tầm. Hắn lại muốn lôi cái đó xuống phía dưới của Diệu Tây mà
hoạt động, đột nhiên hắn có ý muốn kỳ quái, hắn thường xuống thăm cái miệng
dưới của Diệu Tây rồi, nhưng chưa lần nào thăm cái miệng trên này của cô cả,
ngay lúc này hắn muốn thử xem cái miệng trên này có bằng phần dưới không.

Nghĩ tới đây, Lang vương một tay tựa vào Diệu tây, một tay đặt vào trán cô,
tiếp theo dùng sức mà ấn vào, sau đó hắn dùng sức mà khuấy động cả miệng Diệu
Tây.

'Ư…', Diệu Tây cảm giác được giống như đang nghịch ngợm miệng cô giống như ở
phía dưới vậy, sốt ruột quá, cô vội vàng lắc đầu, muốn Lang vương dừng lại.

Nhưng Lang vương làm sao dừng lại được, Diệu Tây càng phản kháng, khiến cho
hắn càng hứng thú cưỡng lại. Vì vậy, hắn cứ ra sức mà ấn chặt đầu Diệu Tây,
không cho nàng động đậy, sau đó phóng vào miệng cô.

'Ahhhh!' Lang vương sảng khoái mà kêu lên một tiếng , thỏa mãn khi cho được
tinh hoa của mình vào trong miệng của Diệu Tây.

Diệu Tây cảm giác được Lang vương bắn thứ gì đó vào miệng, hơn nữa lúc hắn sắp
bắn hắn còn liều mạng mà ấn sâu vào trong miệng cô, gần đến cuống họng, rồi
bắn toàn bộ tinh hoa vào trong đó, làm cho cô muốn nôn ra cũng không nôn được.
Bây giờ Diệu Tây chỉ có cảm giác muốn nôn nhưng cổ họng cô bị Lang vương ấn
chặt khiến cô ta không thể động đậy.

Lang vương run run để cái đó trong miệng Diệu Tây một hồi, sau đó tự mình rút
ra. Hắn cao hứng quay ra nói với Diệu Tây: 'Bảo bối, ta nghĩ cái miệng của con
không thể so với phần dưới được, ai da, xem ra sau này ta muốn cả hai a'.

'Sư phụ, con còn chưa có gì đây'. Diệu Tây khổ sở nhìn phía dưới của mình nói.
Cô tưởng rằng sau khi cái đó của Lang vương thức dậy sẽ cho vào phần dưới của
cô ta, nhưng ai ngờ hắn lại cho ra luôn trên miệng cô, khiến cho cô bây giờ
càng thêm khó chịu.

'Ha ha', Lang vương cười cười, dâm tục nói: 'Diệu Tây, con cứ gấp gì vậy, còn
nhiều thời gian mà, bây giờ ta đã thỏa mãn, hơn nữa bây giờ anh đang bị thương
nào có đủ tinh lực để làm chuyện đó nhiều lần được. Nếu không để mai ta với
con lại tiếp tục nhé, bây giờ sư phụ sẽ dạy cho con ba tuyệt chiêu'. Lang
vương bây giờ không biết làm gì bồi thường cho phần dưới của Diệu Tây, nên
đành đem võ công ra dạy.

Diệu Tây nhìn phía dưới của Lang vương một chút, biết rằng bây giờ hắn không
thể làm được gì nữa, hơn nữa bây giờ hắn sẽ dạy cô ba tuyệt chiêu nên cô cũng
đành quên đi. Diệu Tây gật đầu nói: ' Được rồi, con nghe lời sư phụ, nhưng sư
phụ muốn dạy con một chút lợi hại, chờ đến sau này khi con đã thuần thục, sư
phụ nên chia sẻ cùng con công việc'.

Lang vương nghe Diệu Tây nói vậy liền nói: 'Đương nhiên là vậy rồi, ta sẽ
không bao giờ làm tổn thương bảo bối của ta đâu, năm ngoái không phải võ công
của con còn rất kém sao, nhưng chỉ cần làm ta vui vẻ thì ta sẽ giao cả tính
mạng của ta cho con'. Nói xong, Lang vương cùng Diệu Tây mặc quần áo vào, sau
đó hắn chỉ giáo cho cô ba tuyệt chiêu võ công.

Sau lúc Diệu Tây học ba chiêu võ công, cao hứng quay sang Lang vương nói: 'Sư
phụ, cám ơn người nhé, hôm nay người làm sao không cẩn thận lại để bị thương
vậy, con rất đau lòng'.

'Ôi, lần này cũng không thể trách Tiểu Ngọc được, hắn cũng là người bị lừa
gạt, lần này đối thủ của chúng ra quá mạnh'. Lang vương nhẹ nhàng thở một hơi
dài.

Diệu Tây nghe thấy Lang vương nói đến Tiểu Ngọc mắt chợt sáng bừng lên, cô ta
cố tình nói chuyện không đâu: 'Sư phụ, Tiểu Ngọc mà người đang nói đến có phải
chính là đệ tử của Hoạt phật Phương Minh Ngọc không?'

'Đúng vậy', Lang vương gật đầu.

'Hắn làm sao vậy, hắn đã hại người sao?' Diệu Tây vồn vã hỏi.

'Không phải, Tiểu Ngọc cũng là người bị lừa. Diệu Tây, con không thích Tiểu
Ngọc sao?' Lang vương tò mò hỏi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.