Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm

Chương 159 : Có thể lấy em bồi thường


“Thứ ba. . . . . .” Anh nâng mặt cô lên, vẫn nhìn chằm chằm vào mắt cô, “Về sau bất luận xảy ra chuyện gì đều không cho giấu giếm, nhất định phải nói cho anh biết đầu tiên, trong lòng đối với anh có nghi vấn gì, cũng không được giấu ở trong lòng, phải hỏi rõ ràng, không để cho anh suy nghĩ lung tung, mặc dù anh hiểu rõ em, cũng rất thông minh, nhưng rốt cuộc cũng không phải con giun trong bụng em, nếu để cho anh phát hiện em lừa gạt anh, tiền phạt mười vạn nhân dân tệ!”

Cô nhìn chằm chằm anh, mười vạn. . . . . . Tiền của anh đều là lấy mười vạn làm đơn vị nhỏ nhất sao?

“Có nghe thấy không? Đừng có phát ngốc!” Lần này, anh bóp mặt của cô, cô nước mắt lã chã rơi xuống, trên mặt cũng hiện ra một dấu ấn đỏ.

Cô bất đắc dĩ gật đầu, bày tỏ mình đã nghe, “Còn gì nữa không. . . . . .”

“Còn có. . . . . .” Anh nghĩ nghĩ, cúi đầu tới nhỏ giọng nói, “Điều thứ tư, phải tin tưởng ông xã, ông xã là người thân nhất trên đời này. . . . . . Ừ. . . . . . Ông xã vĩnh viễn đúng, nếu như ông xã phạm lỗi, xin xem thêm điều thứ tư!”

Cái gì? Phản đối? Một vài câu đầu còn giống như người nói, mà vài câu sau lại để cho người ta muốn xù lông!

Nhưng, mà cô còn chưa có xù lông lên trước, anh đã vượt lên trước một bước hôn cô.

Cô không có một tia kháng cự nào, sau khi từ cơn ác mộng tỉnh lại cô đơn cùng cảm giác trống trải luôn bao lấy cô, ngực của anh lại ấm áp và an bình như thế. Cô cũng chỉ là một cô gái mà thôi, vẫn luôn bị bóng ma tâm lý gây áp lực, cũng từng mơ ước có thể ở một nơi nào đó yên tĩnh mà thống khoái khóc một trận, cho nên, cô lựa chọn về nhà, hi vọng ngôi nhà ấm áp có thể để cho cô mềm yếu một lần duy nhất, có thể để cho cô khóc hết nước mắt trong năm năm qua chưa từng rơi trong một lần nào chỉ một lần mà thôi, vậy mà, về đến nhà, cô mới phát hiện, ở trước mặt cha mẹ, cô càng phải kiên cường hơn nữa, cô cố gắng ép nước mắt của chính mình trở về trong lòng, cho là mình cứ như vậy cô đơn suốt đời, kiên cường suốt đời, nhưng tối nay từ trong cơn ác mộng này tỉnh lại cô đã tìm được bến bờ bình yên thật rồi. . . . . .

Không. . . . . . Phải nói, thật ra cô luôn cho rằng, ngực của anh là nơi ấm áp nhất, chỉ là, cô cũng không dám chiếm cứ làm của riêng nữa mà thôi. . . . . .

Cho nên, như thế nào còn có thể kháng cự?

Nụ hôn của anh, mang theo hơi thở của anh, dịu dàng mà triền miên, cùng trong trí nhớ hoa hòe bay múa đầy trời, không khí ngọt ngào, môi của anh cũng ngọt ngào, tựa như mùi thơm hoa lài kẹo bạc hà. . . . . .

Cảm giác như thế, giống như khi còn bé ở trong lòng mẹ ngủ vậy, thật ấm áp, rất ấm áp. . . . . .

Cô bị anh lắc lư đến chóng mặt, ngáp một cái, bây giờ thật sự rất mệt mỏi, muốn ngủ rồi. . . . . .

Lần này, sẽ không còn ác mộng nữa chứ? Anh nói, về sau đều sẽ không còn, cô tin tưởng. . . . . . Hôn nhân bảo đảm điều thứ tư: phải tin tưởng ông xã, ông xã vĩnh viễn đúng, nếu như ông xã phạm lỗi, xin xem thêm điều thứ tư!

Nhìn cô rốt cuộc chìm vào giấc ngủ, vẻ mặt của anh mới trở nên trầm trọng. . . . . .

Tối nay tất cả đối với anh mà nói giống như một chốc thì ở thiên đường, một chốc thì rơi xuống địa ngục, anh thậm chí còn không kịp tiêu hóa thật tốt những điều này. . . . . .

Anh từng có một đứa con, từng có một thiên sứ cùng anh chảy chung dòng máu, tuy nhiên nó vẫn còn chưa kịp được nhìn thấy mặt thì đã rời đi nhân thế này. . . . . .

Cô không thể sinh con nữa, bọn họ vĩnh viễn cũng sẽ không có con của mình, cái này ngược lại chỉ là thứ yếu, quan trọng là, vì thế cô đau khổ suốt năm năm. . . . . .

Này tất cả tất cả, cũng làm cho lòng anh như đao cắt, chỉ là, ở trước mặt cô, nhất định phải đóng vai nhân vật ung dung, nếu không, như thế nào giúp cô mở ra khúc mắt? Giúp cô giải trừ lo lắng trong lòng?

Cho nên, đau lòng cùng nặng nề, cứ như vậy núp ở trong đêm tối đi, trước mặt cô Tả Thần An phải là người mang lại ánh mặt trời cho cô. . . . . .

Cùng lúc đó, anh nghĩ nhà của anh, bối cảnh gia tộc hào môn vọng tộc (gia đình giàu sang quyền thế) bất phàm. Gia đình bọn họ phòng ốc ngược lại càng ở càng lớn, càng ở càng hào hoa, tuy nhiên nó cũng càng ngày càng lạnh như băng. . . . . . Tại sao phòng ốc lớn như vậy, lại không tha cho một cô gái nhỏ bé như cô? Hại cô trải qua nhiều năm thống khổ như vậy. . . . . .


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.