Khi Chồng Là Người Tình Của Mẹ - Hoàng Chi

Chương 7


Mợ liền nói với người đàn bà đó.

– Chị để từ từ rồi tôi trả nha, tại giờ tôi đang kẹt

– Lúc mượn nói hay lắm mà, đến khi đòi lại hứa lần hứa lựa.Tôi không biết làm cách nào phải trả cả vốn lẫn lãi cho tôi nếu không tôi sẽ siết nhà trừ nợ đó

– Tôi xin chị cho tôi thêm thời gian tôi sẽ cố chạy tiền gửi chị ít, chứ gia đình tôi có mỗi cái nhà che thân chị siết rồi nhà tôi biết ở đâu

– Mấy người ở đâu thì tôi không cần biết, tiền của tôi có phải giấy lộn đâu mà cho mượn rồi hứa không chịu trả, mà tôi thấy con gái bà ăn mặc sang trọng thế kia không lẽ không có tiền trả nợ cho mẹ

Lúc này tôi mới hỏi mợ.

– Mợ mượn tiền của bà ta hả ?

– Đợt nhập học cho thằng Huy nhà không có tiền nên mợ mượn đỡ định sẽ dành dụm để trả nhưng cậu con bệnh nên lo tiền thuốc hết rồi

– Vậy mợ nợ họ nhiêu ?

– 50 triệu

Người đàn bà đó lên tiếng trả lời, mợ liền nói :

– Đâu ra nhiều vậy ? Tôi mượn chị có hai mươi thôi mà

– Tiền tôi là tiền đẻ ra tiền, mượn không trả thì phải tính lãi.Niệm tình nghĩa nên tôi chỉ lấy có nhiêu đó không biết điều mà còn trả treo à ?

– Niệm tình gì là lãi gấp rưỡi tiền gốc, trong khi vay chưa đến ba tháng.

– Thôi được rồi tôi sẽ trả tiền cho bà

Mợ nắm lấy tay tôi nói :

– Tiền đâu mà con trả, để đó cậu mợ lo được

– Không sao đâu mợ, con có tiền

– Con mới về nhà chồng dùng tiền nhiều vậy rồi biết ăn nói làm sao hả ?

Tôi vẫn chưa biết sẽ ăn nói thế nào với việc dùng số tiền nhiều như vậy nhưng trước mắt tôi phải trả nợ cho mợ chứ bọn người này côn đồ ngang tàn không hề biết thương người nghèo khó, nếu không trả họ sẽ gây khó dễ cho mợ.Tôi nhìn người đàn bà mặt trét cả lớp phấn dày cộm, mắt môi xăm nhìn rất hung dữ mà nói :

– Bà chờ tôi đi lấy tiền rồi về trả bà

Lúc này bà ta thay đổi thái độ tươi cười.

– Vậy coi được không ? Mà bà có đứa con gái vừa xinh đẹp lại hiếu thảo đúng là có phước

Tôi mặc kệ lời nói nịnh hót kia mà quay sang mợ.

– Mợ vô nhà đi, còn tiền nợ để con trả

– Hạ Thu mợ…

Tôi biết mợ lo cho tôi nhưng tôi nghĩ mình có thể dàn xếp nói chuyện với chồng được.

– Mợ đừng lo, vào nhà với em Huy đi, con đi tí về ngay

Sau đó mợ vô nhà trước còn tôi thì kêu anh tài xế chở đến cây atm gần đó rút tiền.Tôi rút đúng số tiền đủ để trả nợ cho người đàn bà kia.Lúc tôi trở lại thì bà ta vẫn còn đứng đợi, tôi lấy tiền ra bà ta vội đưa tay lấy ngay nhưng tôi đã không đưa mà nói :

– Bà đưa giấy nợ của mợ tôi ra trước đã

– Được thôi

Bà ta tờ giấy ra rồi đưa tôi.

– Giấy nợ đây, còn tiền đưa được chưa ?

Tôi cầm tờ giấy nợ rồi đưa cọc tiền cho bà ta, cầm tiền trên tay bà ta hí hửng.

– Vậy thôi cô đi nha, nếu mẹ con có khó khăn cần tiền thì cứ tìm cô nha.

– Cảm ơn bà, tôi nghĩ đây là lần đầu cũng là lần cuối đó.Mà bà không nghĩ để đức cho con cháu hay sao mà cho vay nặng lãi làm ăn thất đức thế

– Mắc gì thất đức, đôi bên tự nguyện cả thôi.Đã nghèo mà còn dở giọng thanh cao.

Bà ta bĩu môi nói xong thì hứ hái bỏ đi, tôi cầm tờ giấy nợ rồi xé bỏ sau đó đi vào nhà.
Mợ thấy tôi về thì vội hỏi :

– Thế nào rồi con ?

– Nợ con trả cho bà ta xong rồi, giấy nợ cũng xé.Mà mấy người vậy mợ đừng dính vào, có khó khăn gì thì cứ nói với con

– Kẹt chẳng đã mợ mới mượn họ, biết là lãi cao nhưng không mượn họ thì cũng chẳng biết mượn đâu.

Tôi hiểu nên thông cảm cho mợ, nhiều khi có những bữa nhà chẳng còn một đồng cả nhà đành ăn cơm với nước tương.Dù hoàn cảnh có thế nào thì cậu mợ vẫn yêu thương tôi.Điều đó tôi sẽ khắc ghi mãi, có cơ hội tôi sẽ đền đáp để cậu mợ có cuộc sống tốt hơn.

– Thôi để mợ làm cơm cho con ăn rồi hả về

– Dạ để con phụ mợ

Tôi cùng mợ soạn đồ đã mua đã nấu nướng, mà người giao hàng cũng đã mang tủ lạnh tivi đến đúng lúc cậu về nghỉ trưa.

– Mấy đồ này là sao vậy em ?

Tôi liền đáp.

– Dạ này con mua cho nhà mình đó cậu

– Hạ Thu con về lúc nào ? Mà tiền đâu mua mấy này vậy con

– Tiền chồng con cho đó cậu, thôi cơm nước xong rồi cậu vào rửa mặt rồi ăn cơm luôn

Mợ đang dọn cơm liền lên tiếng.

– Hạ Thu được bên chồng thương cũng xem như may mắn anh ạ

Cậu nghe xong không nói gì mà vào phòng tắm rửa mặt, lát sau cậu ra thì cả nhà cùng nhau ăn cơm.Em Huy thì mợ lấy cơm để phần riêng.Lúc này cậu hỏi :

– Mới về làm dâu dù nhà chồng thương cũng không thể xài tiền tùy tiện như vậy, không họ sẽ nghĩ không tốt cho con.Cậu vô dụng để con khổ nên cậu không muốn để con phải khó xử bên nhà chồng

Tôi hiểu những gì cậu nói là đang nghĩ lo cho tôi nên tôi càng thương cậu hơn.

– Dạ không sao đâu cậu, đây là tiền chồng con cho.Mà con mua đồ cho nhà mình chứ đâu xài phung phí.Cậu ăn cơm đi rồi nghỉ chút nữa đi làm nữa rồi.Hôm nay có món thịt bò xào ngon lắm, cậu ăn nhiều vô nha

– Anh ăn đi, Hạ Thu có hiếu biết anh thích nên mua cho anh đó

Cậu gắp miếng thịt ăn mà tôi thấy mặt cậu buồn buồn nên tôi đổi chủ đề, kể ở nhà chồng rộng như thế nào.Mợ nghe thì nói :

– Xem ra Hạ Thu nhà mình có phúc lắm đó mới gặp được nhà chồng giàu mà thương nữa

– Hôm nào kêu chồng con về đây chơi

Tôi biết chồng tôi rất bận nên không chắc có đi cùng tôi về đây được không, huống gì giữa tôi và chồng đã nói không ai can thiệp vào chuyện riêng của ai.Nhưng cậu đã nói vậy tôi đành nói đại cho qua.

– Dạ cậu để hôm nào chồng con rảnh con nói chồng đưa về thăm cậu mợ, mà chồng con làm kinh doanh nên chưa biết được lúc nào rảnh

– Ừm, nếu vậy thì lúc nào về cũng được

– Dạ

Ăn cơm xong thì tôi xin phép ra về, cậu thì tranh thủ nghỉ lưng để còn đi làm nên mợ đưa tôi ra đến ngỏ.

– Mợ vào nhà đi, con về

– Mợ thật sự cảm ơn con nhiều lắm Hạ Thu

– Mợ đừng nói vậy mà, công ơn nuôi dưỡng của cậu mợ lớn hơn cả biển, con chỉ làm được nhiêu đó đâu thấm gì

– Con đừng nói thế, cậu mợ xem con như con gái chứ công cả gì.Mà cậu mợ lại chẳng thể cho con đầy đủ như người ta, còn để con thiệt thòi khi lấy chồng qua mai mối

– Mà trong cái rủi có cái may, cũng nhờ vậy con mới gặp được nhà chồng giàu thương con.

Tôi chỉ nói để mợ yên tâm thôi vì phía trước tôi cũng không biết thế nào, còn hiện tại thì tôi thấy với mẹ chồng và chồng như thế cũng dễ sống hơn.

– Ừm thôi con về đi cho sớm

– Dạ mợ

Tạm biệt mợ xong tôi lên xe rồi bảo anh tài xế chở về nhà.

☆☆☆☆☆

Lúc này ở phòng làm việc Gia Khiêm thấy bên ngân hàng có báo tin biến động tài khoản, khi nhìn vào con số bị trừ anh nhíu mày nói :

– Không biết cô vợ của mình làm gì mà tiêu nhiều tiền như thế nữa

Mà với anh số tiền đó vốn chỉ là con số nhỏ không thấm gì với tài sản anh đang có, chỉ là anh lúc đầu anh nghĩ cô là một người đơn thuần không tham lam nhưng có lẽ anh đã sai.Một cô gái còn trẻ như thế sao lại chấp nhận đi lấy một người chồng mình không biết mặt.Nếu nói không vì tiền thì lại không đúng…

Với suy nghĩ đó anh bất giác nhếch môi cười, trong lòng có chút gì đó hụt hẫng, giống như thất vọng.Gia Khiêm ký xong các văn kiện thì đứng lên cấm lấy áo khoác mặc vào rồi đi ra khỏi phòng để đến câu lạc bộ.Lúc này trên xe anh chợt sực nhớ liền nói với tài xế.

– Ghé vào cửa hàng điện thoại cho tôi.

Người tài xế liền gật đầu.

– Dạ

Xe dừng trước cửa hàng bán điện thoại lớn, Gia Khiêm đi vào, nhân viên cúi đầu cung kính.

– Quý khách muốn mua gì ?

– Lấy cho tôi cái điện thoại đắt nhất, loại dành cho phụ nữ á

– Dạ

Sau đó người nhân viên mang mẫu iphone 13 vừa ra mắt cho anh chọn.Nhìn qua các màu cuối cùng anh lấy màu xanh.Đưa thẻ thanh toán xong thì anh ra xe, nhìn cái túi trên tay anh nghĩ cô vợ nhỏ sẽ thích.Dù có thất vọng khi cô cũng như những người khác ham vật chất xong lời anh đã hứa mua điện thoại cho cô anh vẫn giữ lời.

Đến câu lạc bộ anh để túi đựng điện thoại ngoài xe rồi đi vào, lúc này bên trong Mộng Cúc ngồi trên ghế, còn bên cạnh là một cô gái đang quỳ.Không biết cô gái đã làm gì mà bị Mộng Cúc quát.

– Cô không biết quy định ở đây à ? Chỗ khác tôi không biết cô làm gì nhưng vô đây phải tuân thủ quy định ở nơi đây không phải tự tiện muốn làm gì cũng được

Cô gái vừa khóc vừa nói :

– Em xin lỗi chị, tại em đang khó khăn mới làm liều thôi

– Ai cũng như cô vậy nơi này chẳng phải thành một cái ổ cái động rồi sao

– Em hứa sẽ không tái phạm nữa, chị bỏ qua cho em, đừng đuổi việc em mà.Em đang rất cần công việc làm này.Em xin chị

Mộng Cúc trước khi nhận ai vào làm đều sẽ huấn luyện họ khóa để nắm giữ quy tắc cũng như cách phục vụ khách.Nhưng cô gái này chỉ mới vô làm chưa bao lâu lại lén lúc đi khách.Điều đó làm ảnh hưởng đến uy tín câu lạc bộ nên Mộng Cúc tuyệt nhiên trách phạt để răn đe các nhân viên khác.

– Tôi nhận cô vô đây cũng vì hiểu hoàn cảnh của cô nhưng mà cô lại làm ra chuyện cấm kỵ ở đây tôi không thể bỏ qua nên tôi không để cô ở lại làm việc được

Mộng Cúc quay qua người đàn em đứng bên cạnh nói :

– Đưa cô ta đi nhận tiền lương đi

Cô gái vẫn một mực cầu xin, níu lấy chân của Mộng Cúc.

– Xin chị đừng đuổi em mà…xin chị

Lúc này Mộng Cúc thấy Gia Khiêm đến thì nói :

– Kéo cô ta đi đi

– Dạ chị

Người đàn em kéo cô gái đi rồi thì Mộng Cúc đứng dậy tiến đến Gia Khiêm.

– Anh đến lâu chưa ?

– Cũng được một lúc rồi, đã có chuyện gì ?

– À, đó là nhân viên mới nhưng do cô ta phá bỏ quy định ở đây mà đi khách nên em đuổi thôi.

Với hành động đó Gia Khiêm cũng không chấp nhận, nơi của anh cấm tuyệt đối những việc như thế.

– Ừm

– Mà anh đến giờ này có việc gì không ?

Gia Khiêm ngồi xuống ghế, bắt chéo chân rồi lấy ra điếu thuốc từ trong bao ra đưa lên miệng, Mộng Cúc nhanh tay lấy bật lửa mồi thuốc cho anh.Gia Khiêm hít một hơi rồi đưa tay kẹp lấy điếu thuốc đặt lên trên thành ghế.Làn khói xám trắng lượn lờ tỏa ra bao lấy gương mặt anh.

Lúc này anh mới mở miệng nói :

– Câu lạc bộ ngoài Hà Nội chuẩn bị khai trương, do còn mới nên tôi muốn em ra đó quản lý.

Mộng Cúc sắc mặt liền thay đổi.

– Ý anh là muốn đuổi em sao ?

– Không phải

Thật sự điều Mộng Cúc ra đó phần vì cô có kinh nghiệm, còn phần cũng muốn ở môi trường mới cô sẽ thay đổi cách nghĩ và thông suốt hơn.

– Nếu anh muốn em ra đó quản lý thời gian để mọi việc vào quỷ đạo thì em chấp nhận còn nếu anh muốn đẩy em ra thì em thà nghĩ việc

Thấy Mộng Cúc kiên quyết còn uy hiếp anh như vậy nên Gia Khiêm tạm thời đồng ý với cô.

– Do mới hoạt động nên có nhiều vấn đề cần lo, mà chỉ em là anh yên tâm tin tưởng thôi

– Em hiểu nên em sẽ cố gắng, còn anh đừng nghĩ muốn đẩy em ra.Tình cảm em dành cho anh đâu phải ngày một ngày hai.Anh phải hiểu rõ hơn hết chứ Gia Khiêm

– Mộng Cúc…

– Thôi em không nói nữa, em đi xem các nhân viên đây.

Gia Khiêm đưa thuốc lên hút, nhìn theo Mộng Cúc gương mặt anh không tránh khỏi có phiền muộn.Nếu cô cần tiền thì quá dễ còn này cô muốn ở anh cái khác, mà thứ đó thì anh không thể đáp ứng…

Cấm điếu thuốc chưa cháy hết nửa vào gạt tàn, Gia Khiêm đứng dậy rời khỏi câu lạc bộ.

Tôi về đến nhà thì bà Sáu đang ở phòng khách lau dọn nói :

– Mợ về rồi

– Dạ mẹ đâu bà Sáu ?

– Bà chủ vừa mới lên trên phòng

– Dạ vậy thôi con xin phép lên phòng

– Khoan mợ đợi tôi chút

Bà Sáu nói xong thì bỏ dở công việc mà chạy nhanh vào phòng bếp, tôi không biết có chuyện gì.Lúc sau trở ra trên tay của bà Sáu có cầm chén nước gì mà màu đen thui, tôi ngửi thấy mùi thuốc bắc.

– Còn ấm mợ uống đi

Tôi nhìn cái chén hỏi :

– Đây là gì vậy bà Sáu ?

– Này là thuốc bổ bà chủ kêu tôi hốt sắc cho mợ uống, bà chủ nói nhìn mợ ốm quá

Tôi đó giờ không quen uống thuốc bắc, chỉ cái mùi đã chịu không nổi mà đây là ý mẹ chồng nên tôi đâu dám làm trái.Cầm lấy chén thuốc tôi đưa tay bịt mũi rồi uống đại. Ực một hơi hết sạch rồi trả cái chén lại cho bà Sáu.Tôi ợ lên, mùi thuốc khiến tôi buồn nôn nhưng vẫn cố gắng nhịn.

– Thôi con lên phòng ạ

Nói xong tôi chạy một hơi lên trên lầu, vào phòng rồi tôi lao nhanh vô phòng tắm định ói mà ói không được.Rửa mặt cho tỉnh táo rồi tôi trở ra, bây giờ tôi đợi chồng về để con giải thích khoản tiền tôi đã rút để mua đồ và trả nợ cho cậu mợ.Có gì xem như tôi mượn rồi sẽ trả từ từ vậy, dù gì đó là tiền chồng mà có cho tôi thì tôi cũng không thể tự ý dùng sao thì dùng được

Lúc này tự nhiên tôi cảm thấy lạnh, rùng cả mình.Tôi thấy lạ rõ ràng trời nắng không phải mưa sao lại lạnh như thế, càng lúc càng lạnh hơn tôi không chịu được mà nằm lên giường lấy chăn trùm kín người, vậy mà không hề giảm được chút nào mà còn rét run hơn.Tôi thấy người mệt lả đi không còn chút sức lực, đây có phải là trúng gió đột quỵ không, vậy tôi sắp chết rồi sao, tôi không muốn, tôi còn rất trẻ mà, cuộc sống vẫn còn nhiều thứ chưa trải nghiệm thật sự tôi không muốn chết như vậy.Đôi mắt một lúc càng nặng trĩu, cố mấy tôi cũng không mở ra được, từ từ tôi dần mất đi ý thức…

Gia Khiêm rời khỏi câu lạc bộ thì về nhà, anh muốn đưa điện thoại cho Hạ Thu, chứ công việc của anh vẫn còn chưa giải quyết xong.Bà Sáu thấy anh về giờ này có hơi bất ngờ.

– Cậu !

– Ừm, Hạ Thu đâu ?

– Dạ mợ vừa về đang trên phòng ạ

– Tôi biết rồi

Gia Khiêm đi thẳng lên lầu, bà Sáu nhìn theo thì cười thầm, đúng là cậu có vợ thì khác hẳn, về nhà thường xuyên hơn chứ trước đây có khi cả tuần mới ghé được chút.Xem ra bà chủ đã chọn đúng người cho cậu chủ rồi.

Gia Khiêm lên đến phòng thì mở cửa ra, lúc này anh nhìn đến giường thì nói :

– Quái lạ, giờ ban ngày ban mặt mà làm gì trùm kín chăn thế này

Anh đi đến bên giường đụng vô cái chăn rồi gọi

– Hạ Thu !

Không ai đáp lại anh, nghĩ không lẽ cô ngủ say đến thế.Thấy vậy anh đặt điện thoại lên bàn đặt đèn ngủ rồi định đi thì đột nhiên anh nghe tiếng rên rất nhỏ phát ra từ bên trong cái chăn, cảm thấy bất thường nên Gia Khiêm dở cái chăn ra.Hạ Thu gương mặt nhợt nhạt đang co người mà rên.Anh vội đụng vào người cô thì lạnh toát, chẳng khác gì chạm vào nước đá.Anh hốt hoảng.

– Hạ Thu em sao vậy ?

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.