Khi Chồng Là Người Tình Của Mẹ - Hoàng Chi

Chương 6


Tắm xong tôi trở ra thì cùng với chồng đi xuống dưới nhà.Lúc này mẹ chồng đã ngồi ở phòng khách sẳn.Tôi liền cúi đầu lễ phép.

– Mẹ !

Mẹ chồng gật đầu, sau đó tôi đến bàn lấy ấm rót trà ra ly rồi đưa đến cho mẹ.

– Mời mẹ uống trà ạ

Bà cầm lấy chén trà uống một ngụm rồi nói :

– Hai đứa coi vô ăn sáng luôn đi.

Gia Khiêm thấy trễ giờ nên lên tiếng nói :

– Dạ thôi giờ con đi làm luôn

– Có cần gấp vậy không ? Sao không ăn sáng rồi hả đi

– Hôm qua con tồn công việc rất nhiều nên hôm nay phải giải quyết

Bà Đặng nghe vậy thì thở dài, kể từ khi tiếp quản sự nghiệp thì gần như thời gian Gia Khiêm điều dành cho công việc, ở nhà cũng rất ít nên bữa cơm thường chỉ có một mình nên bà Đặng thấy hiu quặng.Nhưng tối qua Gia Khiêm chịu về nhà ngủ thì bà thấy xem như đây là khởi đầu tốt.Sáng sớm hôm nay khi bà Sáu mang tấm vải đến vừa nhìn bà đã hài lòng, không phải bà cổ hủ nhưng bà muốn con dâu mình phải trong trắng, cuối cùng Hạ Thu đã không làm bà thất vọng.Chỉ cần Hạ Thu và Gia Khiêm có quan hệ vợ chồng tốt như thế chuyện mong cháu của bà sẽ sớm thực hiện được.

– Nếu vậy con đi làm đi, còn Hạ Thu thì coi tiễn chồng con rồi vào ăn sáng cùng với mẹ

Tôi nghe mẹ chồng nói vậy thì ngoan ngoãn nghe theo.

– Dạ mẹ

Tôi theo chồng ra đến trước sân thì chồng tôi nói :

– Em vào nhà đi

– Anh đi đi rồi tôi vô

Gia Khiêm nghe vậy thì không nói nữa, anh đến chỗ xe rồi ngồi vào lái ra khỏi nhà.

Tôi thấy chồng đã đi rồi thì trở vào nhà, lúc này mẹ chồng cũng đứng lên đi vào phòng ăn, tôi thấy thế thì đi theo.Vào đến rồi tôi mới thấy cả một bàn ăn rộng lớn như thế nhưng chỉ có mỗi mình tôi và mẹ chồng, tôi thiết nghĩ thường ngày có một mình chắc mẹ chồng cảm thấy cô đơn buồn tẻ lắm.

Mẹ chồng ngồi vào ghế ở phía trên rồi bảo tôi.

– Con ngồi xuống đi

– Dạ

Tôi kéo ghế ra ngồi xuống, trên bàn đã được dọn thức ăn lên sẳn, buổi sáng nên rất đạm bạc, đó cháo trắng và trứng muối.Tôi đứng lên lấy chén của mẹ chồng múc cháo cho bà.

– Mời mẹ ăn sáng ạ

– Được rồi, con cũng ăn đi

Tôi cũng múc vào chén cho mình rồi ngồi xuống cầm muỗng múc ăn, tôi muốn về thăm cậu mợ dù chồng đã nói tôi muốn đi đâu thì cứ nói tài xế chở đi nhưng mà tôi cũng phải hỏi qua mẹ chồng.Lấy hết can đảm tôi nói :

– Mẹ ơi con có chuyện muốn thưa với mẹ ạ

Bà Đặng ngước lên nhìn Hạ Thu hỏi :

– Con có chuyện gì hả ?

– Dạ con muốn xin mẹ cho con về thăm nhà

Bà Đặng cũng định để Gia Khiêm đưa Hạ Thu về nhà của cô nhưng mà Gia Khiêm quá bận bịu với công việc nên chắc không thể đi cùng được.

– Ừm, vậy tý mẹ kêu tài xế chở con về bên nhà, sẵn mẹ đưa ít tiền con xem mua chút quà biếu cho bên thông gia giúp mẹ

Chồng đã cho tôi thẻ rồi nên tôi không muốn nhận thêm tiền của mẹ chồng nên nói :

– Dạ con biết rồi ạ, mà mẹ khỏi đưa con tiền tại chồng con có cho trước rồi ạ

– Ừm, thôi ăn sáng đi rồi con coi về bên nhà cho sớm

– Dạ mẹ

Được mẹ chồng cho về tôi mừng lắm, cứ sợ là rất khó để về thăm cậu mợ và em Huy vì dù sao tôi cũng phải làm dâu.Sau bữa ăn sáng xong thì mẹ chồng lên phòng nghỉ, còn tôi thì dọn dẹp phụ bà Sáu, định rửa nhưng bà không cho, nói là mẹ chồng thấy sẽ la nên tôi đành để cho bà Sáu.Lên phòng tôi sửa soạn để chuẩn bị đi.Tôi bỏ chiếc thẻ chồng cho vào túi xách xong thì cầm đi xuống.Ra đến sân thì tôi đã thấy có một người đứng chờ sẵn bên cạnh chiếc xe.

Anh ta thấy tôi thì cúi đầu.

– Bà chủ dặn tôi đưa mợ đi

Tôi nghe vậy thì mỉm cười nói :

– Cảm ơn anh

Lên xe ngồi thì tôi nói với anh tài xế chở tôi ghé vào siêu thị để mua ít quà cho cậu mợ.Đến nơi thì tài xế mở cửa cho tôi rồi nói :

– Mợ vào trong mua đồ đi, tôi ở ngoài này đợi

– Vậy phiền anh đợi chút nha

Tôi cầm túi xách rồi đi vào bên trong, tôi định mua thực phẩm chức năng cho cậu, do làm phải đứng nhiều nên cậu hay đau lưng.Còn mợ nữa do không dư giả nên chẳng bao giờ sắm sửa cho bản thân.Ngay cả quần áo hay mỹ phẩm, còn em Huy thì mới khỏe lại cũng cần bồi bổ nên tôi sẽ mua sữa cho em.

Tôi bước lên thang máy để lên tầng kiếm đồ mình cần mua, lúc đang lựa đồ vô tình một người đụng phải tôi, thế mà người đó không có một lời xin lỗi còn tự nhiên nói cười với người đàn ông bên cạnh.Thấy vậy nên tôi nói :

– Này cô đụng trúng tôi sao lại không nói gì hết vậy ?

Người đó nghe thế thì quay lại cùng với người đàn ông, nhìn anh ta đẹp trai ăn mặc sành điệu chắc cũng công tử ăn chơi đây mà.Còn cô gái thì tôi không ngờ đó là đứa bạn học cùng năm lớp mười hai.Minh Tú ỷ nhà giàu nên rất hống hách xem thường các bạn cùng lớp, trong đó có cả tôi.Kể từ khi tôi nghỉ học thì không còn gặp lại Minh Tú nữa, không ngờ hôm nay lại gặp lại trong hoàn cảnh nào.Tôi thấy cô ta cũng chẳng khác gì lúc còn học chung, kiêu căng chẳng xem ai ra gì.

Còn Minh Tú vừa nhìn thì nhận ra Hạ Thu ngay, cô ta nở nụ cười khinh thường cất giọng.

– Ủa mày đây hả Hạ Thu, cô bạn nghèo khó năm nào của tao đây mà.Cỡ mày cũng đến những nơi như này hay sao ? Mà cũng đèo bồng đua đòi quá nhỉ, không có tiền mua đồ hiệu nên xài đồ fake hả ?

Minh Tú nói xong thì đưa tay lên miệng cười ha hả, tôi không quá bất ngờ trước thái độ xem thường người khác của Minh Tú, vì bản tính của cô ta trước giờ đã vậy.

– Tôi có mặc fake hay không thì liên quan gì đến cô, viêc cô đụng trúng tôi thì cũng phải nói một tiếng chứ sao lại đi luôn như thế ?

– Tao thích đó thì làm sao hả ?

– Không sao cả, tôi chỉ tiếc bao năm ngồi ghế nhà trường mà não của cô chẳng tiếp thu được gì ? Thiết nghĩ thầy cô sẽ buồn lắm

– Mày…

Minh Tú nghe thế thì nổi điên lên định đưa tay đánh thì đã có bàn tay khác giữ lại.Đó không ai khác là Hạo Dân, bạn trai của cô ta.Từ nãy giờ Hạo Dân đã luôn quan sát Hạ Thu, một cô gái xinh đẹp lại còn cá tính đã thu hút anh.Vốn là một tay sát gái nên việc cặp kè hết người này đến người khác đối với Hạo Dân là chuyện bình thường, cả Minh Tú cũng chỉ là món đồ để anh vui chơi mà thôi.

Minh Tú thấy Hạo Dân ngăn cản mình thì nói :

– Anh làm gì vậy ? Buông tay em ra đi, em phải cho nó bài học mới được, nghĩ sao nó dám nói em như thế

– Em thôi đi, không thấy mọi người đang nhìn à ? Thật là mất mặt mà

Minh Tú cũng thấy có mấy người đang nhìn về phía họ nên vội bỏ tay xuống nói :

– Mày cẩn thận cái miệng mày đó, lần sau gặp lại đừng có trách

Tôi chẳng quan tâm đến lời Minh Tú nói, mà tôi cũng đang bận nên đẩy xe tiếp tục mua đồ.Hạo Dân nhìn theo Hạ Thu đã đi thì cũng quay người đi luôn.Minh Tú vội chạy theo.

– Anh đợi em với

– Cô đừng theo tôi nữa, chúng ta chia tay đi

– Tại sao chứ ?

– Đơn giản là tôi chán cô rồi.

– Hạo Dân em yêu anh mà

– Cô thôi đi, cô xem lại mình đi, chẳng đẹp hơn ai mà tính tình lại khó chiều, tôi nói thật tôi ngán ngẩm cô lắm rồi.Mà cô nên xem lại mình đi, so với bạn cô thì cô thua xa đó

Nói xong thì Hạo Dân rời đi bỏ lại Minh Tú đứng đó mà tức tối, khó khăn lắm cô mới có thể tiếp cận làm bạn gái của anh, chưa được tuần thì đã bị anh đá.Tất cả đều do Hạ Thu, nếu không tại gặp cô thì đâu có chuyện.Càng nghĩ Minh Tú càng thêm căm ghét đổ hết mọi thứ do Hạ Thu nên khiến cô bị Hạo Dân bỏ.

Cô ta liền nhanh chóng đi theo hướng của Hạ Thu để tìm cô tính xổ.

Cuối cùng tôi cũng mua xong hết các thứ, lúc chuẩn bị đem đến quầy thanh toán thì Minh Tú lại đến.Cô ta chặn ngang trước mặt tôi lên giọng.

– Coi kìa, có tiền trả không mà mua nhiều thế, để xem mày mua gì đây.Thuốc bổ hả, sữa nữa, rồi mỹ phẩm nữa sao ? Toàn đồ đắt tiền, chắc không phải được ông già nào bao nuôi chứ ?

Minh Tú tự tiện giật cái giỏ của Hạ Thu mà lục lọi đồ cô mua.Còn trề môi mỉa mai.Tôi đưa tay giành lại cái giỏ mà nói :

– Sao cô lại tự ý đụng đồ của người khác vậy hả ?

– Tao thích đấy

– Cô đừng có mà ngang ngược, lúc còn học tính đã xấu đến giờ cũng chẳng thay đổi

– Mày nói ai tính xấu hả ? Tại mày nên tao mới bị Hạo Dân đá, đồ cái thứ nghèo hèn như mày gặp là xui xẻo mà.Này thì đồ mày nè…

Minh Tú lấy đồ trong giỏ của Hạ Thu mà ném đầy xuống sàn, mặc cho xung quanh bao nhiều người nhìn vào xì xào bàn tán.

– Coi cô ta kìa, tự nhiên quăng đồ người ta

– Thấy mặt cũng đẹp mà sao tính xấu thế không biết ?

Minh Tú chẳng để tâm đến lời mọi người nói, cô ta quăng xong thì đứng chống tay thách thức.

– Đó giỏi mày nhặt lên đi, đồ cái thứ bao nuôi

Tôi nhịn nãy giờ phần không muốn lớn chuyện, hơn nữa đây còn là nơi công cộng.Không ngờ Minh Tú lại quá đáng như thế.

” chát “

– Đồ của tôi do cô vứt thì cô phải nhặt cho tôi

Minh Tú bất ngờ bị Hạ Thu giáng một bạt tay thì xây xẩm cả mặt mày, ôm bên má đau cô trừng mắt hung dữ.

– Mày đánh tao

– Ừm, tao đánh đó, ba mẹ mày không dạy thì để tao dạy mày vậy.Không phải muốn nói gì thì nói còn cả việc tự ý đụng đến đồ người khác.Mà mày cũng đừng nghĩ ai cũng như mày.Chỉ có mấy đứa bao nuôi mới nghĩ người khác như thế

Minh Tú điên tiết lên nhào vô định đánh Hạ Thu.

– Mày mới bao nuôi đó, mày nghĩ đánh tao thì được yên sao ? Mày xem thường Minh Tú tao quá rồi đó Hạ Thu

Chưa đụng đến người của Hạ Thu thì Minh Tú đã bị đẩy ra, nhìn đến thì cô ta thấy là Hạo Dân.

– Sao anh bên nó ? Em mới là bạn gái của anh mà

– Cô ảo tưởng à ? Cô quên lúc nãy tôi nói gì rồi sao ? Từ nay đừng có mà nhận bừa bãi như thế.Tôi chỉ theo lẽ phải thôi

Hạo Dân nhìn qua Hạ Thu hỏi :

– Em có sao không ?

Tôi thấy anh ta đi cùng với Minh Tú thì cảm thấy không đàng hoàng nên nói :

– Không sao

Tôi không muốn dính đến hai người họ nên ngồi xuống nhặt đồ ở dưới sàn bỏ vào giỏ rồi mang đến chỗ nhân viên thanh toán.Tôi lấy thẻ của chồng đưa nói mật khẩu với nhân viên, khi nhìn thẻ thái độ người nhân viên niềm nở hơn hẳn còn nói :

– Hóa ra là khách vip, nãy giờ có gì không phải xin quý khách bỏ qua ạ.

Tôi không hiểu gì chỉ cười gật đầu rồi nhận lại thẻ, cầm túi đồ rời đi.

Dù bị cô lạnh lùng nhưng Hạo Dân vẫn luôn dõi theo Hạ Thu, khi thấy chiếc thẻ đen của cô thì anh biết cô không phải đơn giả. Lần đầu tiên có người con gái ngó lơ trước anh, sự tò mò thêm bản tính thích chinh phục càng khiến anh hứng thú với cô hơn.Sau đó anh cũng bỏ đi, còn Minh Tú thì vẻ mặt vô cùng khó coi, cô ta nhìn mọi người đang hướng đến mình thì quát.

– Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy người đẹp bao giờ à ?

Nói xong cô ta cũng rời khỏi, bàn chân cố tình dẫm mạnh xuống sàn để trút giận, tạo nên những tiếng động rất chói tay.Ai có mặt ở đó cũng lắc đầu ngán ngẩm.

Tôi vừa ra ngoài thì anh tài xế đứng đợi đã chạy đến.

– Mợ đưa đây tôi xách cho

Tôi thấy hơi ngại vì đã để cho anh tài xế đợi mình lâu.Đều tại do Minh Tú cả.

– Thôi để tôi cầm được rồi, xin lỗi vì để anh chờ lâu

– Không gì đâu mợ, đó là nhiệm vụ của tôi mà, mợ cứ để tôi cầm không về bà chủ sẽ trách

Nghe anh ta nói vậy tôi cũng đành để anh ta cầm, sau đó theo anh ta ra xe.Ngồi vào rồi thì tôi chỉ đường cho anh ta chạy về nhà cậu mợ.

Do hẻm vô trong nhà cậu mợ rất nhỏ xe hơi không thể đi vào chỉ đậu ở ngoài thôi nên tôi nói :

– Anh cứ đây đợi tôi nha, để tôi đi bộ vào trong được rồi

– Vậy mợ vào đi, tôi ở đây đợi

Anh ta bước ra mở cửa cho tôi, cầm lấy túi đồ tôi đi vào.Lúc này mọi người nhìn tôi chẳng khác gì người ngoài hành tinh vậy.Tôi thấy bác Năm thì cúi đầu chào.

– Con chào bác Năm ạ ?

Bác Năm nhìn tôi một lúc lâu mới hỏi :

– Hạ Thu đó hả ?

– Dạ con Hạ Thu đây bác ?

– Trời sao giờ nhìn lạ vậy con, đẹp quá trời luôn

Tôi cười nói :

– Dạ con cảm ơn bác Năm, con thấy con cũng vậy mà

– Bữa nghe chị Vân bảo con đi lấy chồng rồi mà bác Năm không dám tin luôn đó, mà giờ nhìn cô khác quá, đẹp mà sang trọng nữa.Chắc nhà chồng giàu lắm hả ?

Tôi cũng không ngờ cuộc đời mình thay đổi như thế, nhưng tôi cũng ngại nên chỉ nói :

– Dạ nhà chồng con cũng khá bác ạ, thôi con xin phép vào nhà

– Ừm, chắc chị Vân thấy con về mừng lắm, hôm qua thấy bán chè mà buồn thiu hà

– Dạ thưa bác con đi

Tôi nghe bác Năm nói mợ như vậy thì trong lòng buồn thương mợ lắm.Chắc giờ cậu đã đi làm chỉ có mợ và em Huy ở nhà thôi.Suốt con hẻm ai thấy tôi cũng nhìn mà bàn tán hết.

– Con Hạ Thu cháu bà Vân bán chè hay sao á ? Giờ nhìn lạ quá

– Nghe đâu lấy chồng rồi, chắc nhà chồng giàu

– Mà kiểu lấy chồng giàu chắc gặp mấy ông già thôi, mà có con gái đẹp được nhờ ghê

Tôi nghe được hết nhưng tôi đều để ngoài tai mặc kệ.Miệng của họ đâu cấm được.Tôi đến trước cửa nhà thì gọi.

– Mợ ơi con về rồi đây

Mợ trong nhà mở cửa ra, nhìn thấy cô thì mừng đến phát khóc.Tôi đến ôm lấy mợ nói :

– Con nhớ cậu mợ và em Huy lắm

– Mợ cũng nhớ con nữa, mà sao con lại về, mà thôi vào nhà đi rồi nói chuyện

Tôi theo mợ vào trong, em Huy đang nằm trên giường thấy tôi thì cười nói :

– Chị Hạ Thu về rồi, em vui quá

Tôi bước đến ngồi xuống cạnh hỏi :

– Em đã khỏe chưa ?

Mợ lúc này cũng đến nói :

– Em con cũng khỏe rồi, nhưng cần thời gian nữa mới hồi phục như bình thường

– Chị có mua sữa em ráng uống để nhanh khỏe nha, nữa chị sẽ dẫn em đi chơi trò chơi

– Thật hả chị, em muốn đi sở thú

– Ừm, nữa chị sẽ dẫn em đi

– Cảm ơn chị

Tôi quay qua cầm lấy tay mợ nói :

– Con có mua sữa cho em với thực phẩm chức năng cho cậu và mợ, còn có ít mỹ phẩm quần áo nữa mợ cứ dùng.

– Trời con mua chi tốn kém vậy ? Mà tiền đâu con mua, bên nhà chồng con sao ? Có tốt với con không ? Mà con về mình chồng không đi cùng à ?

– Mợ đừng lo, con có tiền chồng cho, cứ dùng hết rồi con mua thêm, chứ lạnh trở trở cậu lại đau nhức xương khớp, mà mợ thì toàn đồ cũ.Nhà chồng con tốt lắm, bên đó con sung sướng không thiếu thứ gì cả.Chồng con bận công việc nên con về mình thôi

– Gặp nhà chồng tốt cũng mừng cho con, sẵn nay con về để mợ đi chợ mua đồ ăn về làm cả nhà mình ăn

Tôi nhìn trong nhà còn số đồ cũ kĩ rồi nên sẵn muốn sắm đồ mới nên nói :

– Dạ vậy con đưa mợ đi chợ

Mợ nhìn em Huy nằm trên giường nói :

– Con ở nhà nha, mẹ với chị Hạ Thu đi chợ

– Dạ mẹ với chị đi đi ạ

Mợ mặc áo khoác vô rồi đóng cửa lại rồi tôi với mợ đi.Ra đến ngoài lộ thì tôi nói :

– Mợ lên xe đi

Mợ nhìn đến chiếc xe hơi sang trọng thì hỏi :

– Xe ai vậy con ?

– Xe nhà chồng con đó mợ

– Nhà chồng con giàu vậy hả ?

Tôi chỉ cười, lúc này anh tài xế mở cửa đi ra hỏi :

– Giờ mợ đi đâu ?

– Tôi muốn ra chợ một chút

Anh tài xế nghe xong thì mở cửa sau ra.Tôi nắm tay mợ đi đến.

– Mợ lên xe đi

Mợ cũng giống như tôi lần đầu được ngồi xe mà bỡ ngỡ lạ lẫm.Đóng cửa lại rồi thì anh tài xế lái xe chạy đi, lúc này mợ nói :

– Xe êm quá con

– Dạ

Sau đó đến chợ mợ mua đồ ăn xong hết rồi tôi cùng mợ lên xe về, lúc này tôi gọi tài xế ghé vào cửa hàng điện máy.Tôi muốn mua cho cho mợ cái tủ lạnh lớn để tiện việc bán chè, còn tivi thì để cậu xem tin tức.Mợ nói khỏi vì sợ tốn tiền nhưng tôi nói không sao, tại chồng tôi cho tiền.Thanh toán xong người ta nói sẽ mang đến sau.Về đến trước ngỏ tôi và mợ xuống xe.Bỗng nhiên có một người đàn bà như chờ sẵn mà lao đến hùm hổ.

– Chị Vân, tiền chị nợ tôi đến bao giờ mới trả hả ? Đến hạn mà chị hứa mãi, trong khi đi xe sang thế kia mà

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.