Khi Chồng Là Người Tình Của Mẹ - Hoàng Chi

Chương 4


Lúc này ngồi trên xe tôi nhìn qua mặt của chồng tôi thì thấy sao mà nghiêm nghiêm quá.Định hỏi giờ về nhà hay đi đâu mà tôi không dám nói, đúng lúc thì lão chồng hỏi :

– Muốn ăn gì ?

Tôi ngơ ngác không hiểu cho lắm.

– Ăn gì là ăn gì ?

– Thì tôi hỏi em muốn ăn gì để tôi đưa đi ăn

Tôi nhớ lại trước khi đi bà Đặng có bảo chồng chở tôi đi chơi, hèn gì giờ mới hỏi tôi thế.Mà tôi cũng không biết ăn gì bây giờ đành nói đại.

– Ăn gì cũng được

– Ừm

Xe chạy một lúc nữa thì dừng lại, tôi có thể tự mở cửa được rồi, bước xuống tôi nhìn về phía trước mặt thì đó là một nhà hàng.Trước giờ tôi chưa vào những nơi những thế này ăn bao giờ.

Gia Khiêm vốn bận rất nhiều công việc nhưng trước ý của mẹ anh không thể làm trái vì vậy đành đưa cô vợ đi ăn.Bước tới nhìn Hạ Thu ngẩn ra đó thì anh nói :

– Vào trong thôi

Tôi nghe vậy thì vội đi theo chồng vào trong.Bên trong nhà hàng lúc này khá vắng, lác đác vài bàn ăn có khách ngồi.Còn lạ lẫm nên tôi cứ im lặng đi theo chồng.Chúng tôi ngồi xuống ở một góc bàn, chỗ này khá thông thoáng, ngồi xuống ghế tôi đưa mắt nhìn xung quanh.

– Xem thích món gì thì gọi đi, ăn lẹ rồi tôi đưa về nhà

Mới vào thôi mà đã gấp gáp như thế, không biết chồng tôi làm gì mà thấy bận thế không biết.

– Đi ăn mà sao anh hối thế, như vậy sao ngon.Đã ăn rồi nên gạt bỏ hết mọi việc sang bên như thế mới có tâm trạng thưởng thức đồ ăn chứ

– Ăn thì ăn ở đâu ra mà lắm triết lý quá vậy.Thời gian của tôi là tiền là bạc.Một tiếng tôi ngồi đây em biết mất bao nhiêu tiền không ?

– Bao nhiêu ?

– Có thể vài trăm triệu

Tôi nghe thế thì trợn mắt.

– Anh làm nghề gì mà giàu thế ? Đừng nói làm mấy cái bậy bạ đó nha.Mà tôi khuyên anh đừng dính vô dù tiền nhiều thật nhưng cũng có ngày bị tóm thôi

– Tôi làm gì mà em nói bậy bạ, còn bị tóm là sao ?

– Thì đó đó

– Đó là cái gì ?

– Hàng trắng đó

– ?????

Gia Khiêm gần như không thể ngờ được trí tưởng tượng của cô vợ nhỏ có thể đến mức đó.Lần đầu tiên có người nghĩ anh làm ba cái thứ chết người đó, mà điều đó không khỏi khiến anh bật cười.

– Em muốn làm góa phụ lắm hay sao mà trù chồng mình bị tóm thế

– Đâu có, đó là tôi đang khuyên anh thôi

– Tôi chẳng biết trong đầu của em chứa cái gì trong đó nữa, nói cho em biết tôi kinh doanh.Cái gì có thể kiếm ra tiền thì tôi đều dính hết chỉ trừ thứ em nói

Tôi nghe vậy thì mừng thầm trong bụng, may là chồng tôi không làm ba đó.Tại tôi xem phim thấy mấy người giàu hay dính vô ba thứ đó.Vì vậy cũng nghĩ lão chồng mình như vậy.

– Em coi chọn món đi

Tôi mở menu ra xem, bên trong toàn mấy món đắc tiền.Giá mỗi món bằng hoặc có khi hơn cả tháng lương của tôi.Lướt xem mà tôi lưỡng lự, biết thế nãy kêu lão chồng đưa đi ăn bò viên chiên cho rồi.

Gia Khiêm thấy Hạ Thu mở xem cả buổi mà không chọn được món gì, không lẻ đồ ăn ở đây không hợp với cô.Nhưng đây là nhà hàng có tiếng, anh cũng ít lần đến ăn cùng đối tác thấy cũng không tệ mà.

– Vẫn chưa chọn được món nào à ?

Tôi ngước mặt lên nhìn chồng.

– Sao đây món nào cũng mắc hết vậy ?

Gia Khiêm lúc này mới ngớ ra, vậy là do cô vợ của anh chê đồ ăn mắc mới không chọn.Anh có thể thiếu gì riêng tiền thì không.

– Em yên tâm đi, tôi đưa em đến đây ăn thì đương nhiên đủ tiền trả

– Nhưng mà ăn thế này tôi thấy phí quá, dù cho anh giàu có nhiều tiền thì cũng nên tiết kiệm để phòng khi khó khăn chứ.

Trước đến giờ trong suy nghĩ của Gia Khiêm không hề có định nghĩa như Hạ Thu đã nói, anh có thể kiếm ra tiền thì đương nhiên chúng phải dùng để phục vụ cuộc sống của anh và những người thân bên cạnh.Nhưng suy nghĩ của Hạ Thu làm anh có cách nhìn khác về cô vợ mới cưới này.

– Em không cần lo, tôi không để em phải chịu khổ đâu nên không cần tiết kiệm cho tôi.Thích gì thì em cứ gọi đi

– Anh nói đó nha, vậy tôi gọi.Phục vụ cho tôi món này, món này, cả món này nữa…

Gia Khiêm nhìn cô vợ gọi món mà choáng cả mặt, vừa mới bảo tiết kiệm cho anh mà quay qua gọi đồ ăn cho hai người mà làm như cả chục.Người phục vụ đi rồi thì anh nói :

– Ăn hết không mà gọi nhiều thế ?

– Hết chứ ? Anh yên tâm tôi không phung phí thức ăn đâu, gọi ra nhiêu tôi sẽ ăn hết mà

Một lúc sau phục vụ mang đồ ăn ra, lúc này Gia Khiêm mới tin những lời cô vợ mình nói vì cả một bàn thức ăn một mình cô làm loáng qua đã hết sạch.Trong khi anh chưa đụng đũa.

Tôi lần đầu được ăn nhà hàng nên cũng muốn thưởng thử món ăn ra làm sao, mà sực nhớ nãy giờ tôi lo ăn mà không có ngó xem lão chồng ở đối diện.

– Sao anh không ăn đi

– Tôi nhìn em ăn đủ no rồi, mà tôi không hiểu người em nhỏ vậy mà sức ăn khủng vậy ?

Tôi vừa ăn vừa trả lời.

– Bởi anh đừng nhìn bề ngoài mà đánh giá bên trong.Như thế là không đúng đâu

– Giờ tôi cũng thấy như vậy

Tôi không nói nữa mà tiếp tục ăn, mặc kệ chồng tôi không ăn thì tôi ăn mình.Mà đã đến đây phải ăn cho đã thì mới đáng.Qua một lúc tôi đã ăn hết đồ ăn mà mình gọi, bụng giờ no căng cả lên.

– Muốn ăn nữa không để tôi gọi thêm

Tôi nghe chồng nói vậy thì xua tay.

– Thôi, anh muốn tôi bể bụng ra à ?

– Tôi tưởng nhiêu đó em chưa đủ no đó

Nghe đến đây tôi biết chồng cố tình nói khích tôi đây mà.

– Nếu anh đã nói vậy thì tôi không khách sáo đâu.

Sau đó tôi gọi phục vụ đến gọi thêm vài món nữa rồi dặn.

– Anh gói hết mấy món tôi gọi lại dùm nha

– Dạ quý khách đợi chút, tôi sẽ đem ra ngay

– Em mua mang về cho ai vậy ?

– Thì tôi đem về cho mẹ anh, chúng ta đi ăn mà mẹ anh ở nhà mình cũng nên đem phần về cho bà

Gia Khiêm nghe vậy thì không nói nữa, anh thấy Hạ Thu cũng biết nghĩ đến mẹ mình thì lấy làm vui.Với tính cách của cô ở gần thì bà sẽ không buồn nữa.Sau khi tính tiền xong thì cả hai ra xe để về nhà.

Tôi ăn nhiều no quá lại muốn ngủ, mà xe lại êm như thế cho nên tôi thiếp đi lúc nào không hay.Gia Khiêm đang lái xe nhìn qua bên cạnh thấy Hạ Thu cứ vậy mà ngủ ngon lành thì nói :

– Không biết phải tuổi heo không mà ăn xong đã ngủ.

Nói xong anh mặc kệ cô vợ mà tiếp tục lái xe, lúc này điện thoại của anh reo lên.Gắn tai nghe vào tai rồi anh nhấc máy.

– Alo

Bên kia đầu dây là một người dưới trướng của anh.

– Anh Khiêm ơi anh đến ngay đi, chị hai không ổn

– Cô ấy làm sao ?

– Chi hai say bọn em không biết phải làm gì

– Say cũng gọi cho tôi nữa là sao ?

– Chị hai cứ một mực kêu anh, cho nên…

– Tôi biết rồi, chút tôi sẽ đến

Gia Khiêm tắt máy thì đưa tay lên đầu có chút mệt mỏi, không biết Mộng Cúc lại bày trò gì, dù sau cô ta cũng theo anh thời gian dài, giúp cho anh rất nhiều trong công việc.Đặc biệt đã từng cứu anh một mạng.Đó là chuyện rất nhiều năm về trước, khi đó anh mới bắt đầu kinh doanh, cũng như đầu tư vào những tụ điểm vui chơi cho giới thượng lưu lắm tiền nhiều của nên tránh không khỏi đụng chạm xích mích với người khác.

Khi ấy Mộng Cúc là một cô gái còn rất trẻ, chỉ mới 17.Cô làm phục vụ cho cho một quán bar gần đó.Vào một buổi tối khi mà anh đang từ quán bước ra bất ngờ bị một đám giang hồ hành hung, do bị đột kích nên anh không có sự chuẩn bị.Tuy anh cũng có võ nhưng sức một mình không thể chống một lúc mấy tên nên bị thương, lúc đó Mộng Cúc tan làm về đã phát hiện và hô toáng lên.Cả bọn sợ mà bỏ chạy, sau lần đó anh cũng biết được Mộng Cúc cũng khá khó khăn vì thân gái còn trả phải buông chải kiếm sống giữa đất Sài Gòn phức tạp này.Vì ân tình nên anh có ý mời cô về làm quản lý cho chỗ của mình.Khi ấy cô đã nói là sẽ suy nghĩ lại nhưng rồi cô đã không tìm đến gặp anh.

Sau thời gian gần hai năm sau thì vô tình anh gặp lại cô trong một lần gặp đối tác ở nhà hàng, khi đó cô đang làm phục vụ cho nơi đây.Lúc đó anh đã nhận ra cô ngay nên đề nghị muốn cô về làm cho mình và Mộng Cúc đã đồng ý.Và cô đã làm cho anh từ đó cho đến tận bây giờ, một người con gái thanh xuân đâu có dài, phần xem như bạn nên có lần Gia Khiêm đã hỏi sao cô không quen ai để lập gia đình, làm mãi thế này cũng đâu được.Anh cũng nói sẽ cho cô số vốn để buôn bán nhưng Mộng Cúc đã từ chối và nói :

– Anh biết rõ em muốn gì mà Gia Khiêm, bao nhiêu năm qua không lẽ anh còn không rõ

Không phải Gia Khiêm không nhìn ra tình cảm của cô dành cho mình, mà lúc đó anh đã có Mỹ Liên nên không thể chấp nhận tình cảm của ai khác nữa, hơn hết anh chỉ xem Mộng Cúc như một người bạn tâm giao mà thôi.Vì vậy có số chuyện cô làm anh đều mắt nhắm mắt mở bỏ qua, ngay cả việc cô lộng quyền nhận bản thân là người phụ nữ của mình không phải anh không biết, chỉ là nó không ảnh hưởng gì nên anh kệ.

Lái xe về đến nhà thì anh kêu Hạ Thu dậy.Tôi đang ngủ ngon lành còn có giấc mơ rất đẹp nữa, tôi thấy mình hóa thành nàng công chúa ngủ trong rừng, đang đợi hoàng tử đến cho một nụ hôn.Tự nhiên bị phá hỏng tôi có chút khó chịu mà nheo nheo mắt nói :

– Ai mà không để yên cho tôi ngủ vậy ?

– Ngủ thì vào phòng mà ngủ, em đúng là heo mà

Tôi nghe tiếng của lão chồng thì tỉnh ngủ luôn.Đưa tay nhụi nhụi mắt thì nhận ra đã về đến nhà.Tôi cười ngượng mà hỏi :

– Ủa về nhà rồi à ?

– Xuống xe nhanh đi tôi còn có công việc phải đi

– Anh không vào nhà mà đi liền rồi sao ?

– Tôi đang gấp, à mà mang đồ ăn này vào luôn đi

Xém tí tôi quên mấy túi đồ ăn mua ở nhà hàng về cho bà Đặng.Tôi cầm lấy rồi mở cửa xe đi xuống rồi đưa tay chào lão chồng trước khi đóng cửa xe lại.Sau đó chồng tôi lái xe đi một hơi ra khỏi nhà, người làm cũng nhanh chóng cửa cổng lại.Đó là một người trung niên, lúc sáng tôi có thấy chú tỉa cây cảnh trong vườn.Tôi thấy chú nhìn về phía tôi nên cũng cúi đầu chào, sau đó tôi đi vào trong nhà.

Bây giờ tôi cũng đã quen không còn cảm giác sợ nữa, thêm thấy bà Đặng cũng rất dễ cùng lão chồng điển trai nên tôi thấy ngày đầu về nhà chồng không kinh khủng cho lắm.Xong thì tôi vẫn nhớ cậu mợ với em Huy, chắc nữa tôi phải xin chồng cho tôi về thăm họ.

Vào phòng khách thì vắng tanh, chắc bà Đặng trên phòng rồi.Lúc này một người lau dọn gần đấy thấy tôi thì gọi.

– Mợ !

Tôi nhìn người này cũng hơn tuổi cỡ như mợ của tôi, mà nghe gọi tôi như thế tôi không quen chút nào nên nói :

– Dạ thím cứ gọi cháu là Hạ Thu đi ạ.Chứ gọi mợ cháu không quen

– Mợ là vợ của cậu Gia Khiêm nên theo quy tắc tôi phải gọi như thế.Không bà chủ sẽ mắng tôi

– Bà Sáu nói đúng đó, trong nhà này có quy tắc kẻ trên người dưới không thể muốn gọi sao là gọi.Mà con về rồi còn Gia Khiêm đâu ?

Bà Đặng từ trên lầu đi xuống, tôi không nghĩ người giàu lại lắm quy tắc như thế, nghe bà hỏi tôi liền trả lời.

– Dạ chồng con có việc nên đi ra ngoài rồi mẹ

– Cái thằng đã bảo hôm nay gác lại công việc mà không nghe.

Bà Đặng ngồi xuống ghế, tôi thấy vậy thì bỏ túi đồ ăn lên bàn rồi rót trà ra ly mời.

– Dạ mời mẹ uống trà

Bà nhìn tôi nở nụ cười hài lòng, cầm ly trà lên uống rồi hỏi :

– Trong túi là gì vậy ? Mà hai đứa có đi đâu chơi không ?

– Dạ trong túi là thức ăn con mua ở nhà hàng mang về cho mẹ, đi đăng ký kết hôn xong thì chồng con đưa con đi ăn.Lúc đó con nhớ mẹ ở nhà nên mua phần về cho mẹ

Bà Đặng nhìn về Hạ Thu, thấy cô biết nghĩ cho mình thì ưng trong bụng.Mà nhìn cô cũng hiền lành thật thà thêm xinh đẹp rất hợp với Gia Khiêm con trai bà.Chỉ mong con trai có thể quên đi quá khứ má có cuộc sống mới hạnh phúc.Bà cũng có tuổi chỉ có hai nguyện vọng là Gia Khiêm lập gia đình sớm sinh cháu nối dõi cho dòng họ Đặng thì bà mãn nguyện khi trăm tuổi già rồi, như vậy bà mới có mặt mũi nhìn mặt tổ tiên Đặng Gia.

Bà Đặng quay qua nói :

– Bà Sáu mang đồ ăn vào trong bếp đi

– Dạ bà chủ

Bà Sáu đến cầm lấy túi đồ ăn đi rồi thì bà Đặng nói :

– Hạ Thu con theo mẹ lên phòng.

Tôi nghe vậy thì ngoan ngoãn đi theo bà Đặng lên phòng.Bước vào phòng thì tôi thấy bên trong rất đơn giản, ngoài giường ngủ tủ quần áo ra thì ở bên góc tường treo rất nhiều tranh phật giáo.Vậy là mẹ chồng tôi cũng tin phật.

Tôi thấy bà Đặng đến chỗ tủ mở cầm ra cái hộp, tôi còn không biết là gì thì bà Đặng đi đến nói :

– Con ngồi xuống đi

Tôi ngồi xuống ghế cạnh bà, lúc này bà mở chiếc hộp ra tôi thấy bên trong là nữ trang.

– Như mẹ đã nói ngoài tiền ra thì còn số trang sức cho con dâu.Đây con cứ giữ

Tôi trước giờ không quen giữ đồ có giá trị hơn nữa tôi cũng đâu có cần phải dùng nên nói :

– Dạ thôi mẹ cứ giữ đi ạ

– Mẹ cho thì con cứ giữ lấy.

Thấy bà kiên quyết như vậy tôi đành phải nhận, lúc này bà mới cầm lấy tay tôi nói tiếp.

– Nhà họ Đặng nhiều đời đơn truyền mà đến đời Gia Khiêm thì đến tuổi này mà nó chưa sinh con nối dõi cho Đặng Gia nữa.Mẹ bổn phận làm dâu sẽ cảm thấy có tội, bây giờ con cũng đã là dâu mẹ rồi, nên mẹ chỉ mong con và Gia Khiêm sống hạnh phúc, thấy nó vậy thôi chứ biết quan tâm và sống tình cảm lắm.Từ từ rồi con sẽ biết, làm dâu mẹ cũng như dâu con họ Đặng con có nhiệm vụ tiếp tục hương hỏa cho Đặng Gia.

Tôi nghe xong thì cảm thấy trách nhiệm của mình thật sự rất nặng, trong khi tôi và chồng tôi mới tiếp xúc vọn vẻn ngày hôm nay mà thôi.Nói đến việc sinh con thật sự tôi hơi ngại.Xong tôi cũng chỉ biết ậm ự để yên lòng mẹ chồng.

– Dạ con biết rồi ạ

– Trước khi về đây con cũng biết Gia Khiêm từng có đời vợ, chuyện đã lâu mẹ cũng không muốn nhắc.Đó cũng là quá khứ nên con đừng chấp.Quan trọng là hiện tại cùng tương lai con là vợ của Gia Khiêm

Tính tò mò về vợ trước của chồng giờ nghe mẹ chồng nói vậy thì tôi cũng không nên tìm hiểu làm gì.

– Con hiểu lời mẹ nói ạ

– Ừm, mẹ chỉ muốn nói với con vậy thôi.Giờ con về phòng đi.Trang sức con cứ giữ.

– Dạ thưa mẹ con về phòng

Tôi cấm lấy hộp trang sức rồi bước ra khỏi phòng bà đi về phòng của mình.

Còn Gia Khiêm đến nơi vừa mở cửa ra thì cả căn phòng tỏa mùi rượu nồng nực.Trên ghế là Mộng Cúc đang nằm gục trên ghế mà miệng lẩm bẩm.

– Gia Khiêm…Gia Khiêm…

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.