Nhân loại là sinh vật quần cư, một người cô đơn lâu rồi, sẽ nảy ra ảo giác mình đã bih cả thế giới này vứt bỏ.
Đây cũng là nguyên nhân sao anh ta hận Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành.
Cũng may hiện tại đã lâu rồi, anh ta cũng quen rồi.
Anh ta cởi áo khoác ra, ngồi xuống bên cạnh.
Cố Sâm nhìn lấy anh ta, nói: “Nghe nói cháu tối hôm qua cùng Thu Thu có xảy ra chuyện rồi.”
Cố Đinh Cẩn sửng sốt một chút, hỏi: “Ai nói với chú.”
“Tối hôm qua Thu Thu đi tìm tôi.” Cố Sâm cũng không lừa anh ta: “Thu Thu bảo tôi khuyên khuyên cháu.”
Cố Đinh Cẩn nở nụ cười, cảm thấy có chút buồn cười, “Co ta thật đúng là biết tố cáo!”
Lừa anh ta liền coi như xong, còn đi tìm đến nơi chú tố cáo mình!
Cô ta muốn thế nào?
Ngay cả chú mình thích nhất, cũng muốn cướp đi sao?
Liền thấy Cao Thanh Thu tâm cơ quá sâu.
Cố Sâm cười nói: “Nếu như cô ta muốn tố cáo, hẳn là liền sẽ không tới tìm chú, mà là đi tìm cậu cháu và cùng ba mẹ cháu rồi. Cô ta đến tìm chú, chỉ là muốn để cho chú khuyên cháu, cái này cũng là vì cháu tốt.”
“Vì tốt cho cháu? Cô ta không bao giờ có tốt với cháu qua.” Cố Đinh Cẩn bây giờ đối với Cao Thanh Thu, đã không có bất kỳ tín nhiệm.
Nhất là tối hôm qua, cô ta đã cho một bài học thật sâu sắc cho anh ta rồi, anh ta hiện tại chỉ cảm thấy lời nói của Cao Thanh Thu, không có câu nào có thê tin tưởng
Cố Sâm nói: “Đã lâu như vậy rồi vẫn còn thích cô ta sao?”
“Không thích, rất ghét.” Cố Đinh Cẩn khẩu thị tâm phi nói.
Anh ta bây giờ còn đang bực bội, dùc thật thích, cũng sẽ không thừa nhận mình vẫn thích cô ta.
Cố Sâm nở nụ cười, “Chú biết cháu vẫn thích cô ta, chẳng qua là… Như vậy một mực rúc vào sừng trâu, thật sự không có ý nghĩa. Đã trở về rồi, liền an tâm làm việc, đừng có lại nghĩ những chuyện kia. Nàng tốt hơn nữa cũng là quá khứ rồi, hai người là không có khả năng. Chú tin tưởng trong lòng cháu, chắc cũng biết luôn so với người khác.”
Trong lòng Cố Đinh Cẩn khẳng định cũng biết, anh ta cùng với Cao Thanh Thu không có khả năng rồi, liền 1% cũng không có.
Trên cái thế giới này có người bị bỏ lỡ, liền bỏ lỡ.
Trên thực tế nào có nhiều chuyện được châu về hợp phố?
Lúc trước không hiểu được quý trọng, bỏ qua sau, liền không trở về được nữa rồi.
Cố Đinh Cẩn nhớ tới Cao Thanh Thu cùng Bóng Đèn Nhỏ, nghe thấy lời của Cố Sâm, không có phản bác.
Anh ta biết chú mình là vì tốt cho anh ta, Cố Sâm bình thường đều rất dung túng anh ta, bình thường sẽ không nói những gì.
Chỉ cóthời điểm nghiêm túc, mới sẽ nói với anh ta những lời nói quan trọng và đạo lý. Anh ta nhìn Cố Sâm, “Cháu là không cam lòng.”
“Nào có nhiều như thế không cam lòng?” Cố Sâm nói: “Đáp ứng chú, sau đó đừng tùy hứng. Một đàn ông thành công sẽ phải khắc chế chính mình, biết chưa?”
“Ừm.” Cố Đinh Cẩn gật đầu.
Cố Sâm người này, nhìn thấy tính khí mềm mại, thật ra thì rất khó đối phó.
Anh ta nói chuyện với người, chẳng những sẽ không để cho người ta ghét anh ta, còn có thể khiến người ta nghe lời nói của anh ta vào tai.
Cố Sâm vỗ vai của anh ta một cái, “Chú đây cùng San San đi trở về, cháu sớm nghỉ ngơi một chút.”
Anh ta hôm nay qua tới, chính là vì khuyên nhủ Cố Đinh Cẩn, luôn cảm thấy đối với Cố Đinh Cẩn quan tâm quá ít, mới cho anh ta nghĩ quá nhiều.
Cố Đinh Cẩn ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn bọn họ đi ra cửa, không nghĩ tới Cao Thanh Thu, thậm chí ngay cả chú mình cô ta cũng mua chuộc.