Ôn Noãn hơi động lòng. Sau khi cô tốt nghiệp đã nhận được sự trợ giúp rất lớn từ chị Lê, có thể coi cô ấy vừa là người thầy vừa là người bạn.
Ôn Noãn nhìn theo bóng dáng cô ấy, trong lòng bỗng nảy ra một tia bất an.
Cô nghĩ ngợi một lát, đi đến quầy lễ tân.
“Kiểm tra lịch công tác bên ngoài của Giám đốc Lê trong khoảng thời gian gần đây giúp tôi!”
Nhân viên lễ tân mỉm cười nói được.
Chưa đầy năm phút đã tra xong, trong nửa tháng vừa rồi gần như cứ ba ngày chị Lê sẽ nghỉ một ngày.
Trong lòng Ôn Noãn đã có nghỉ ngờ.
Nhưng chị Lê không nói, cô không thể chủ động nhìn trộm sự riêng tư của cô ấy, chẳng qua trong khi làm việc Ôn Noãn sẽ chủ động ôm rất nhiều chuyện vào người…
Đến lúc tan tâm.
Hoắc Minh gọi điện thoại đến.
Ôn Noãn biết ý của anh, cô cầm điện thoại nhỏ giọng nói được.
Cô xuống lầu, ngồi vào trong xe.
Ôn Noãn cúi đầu đánh giá bản thân, váy lông dê màu đỏ, bên ngoài là một cái áo khoác mỏng màu trắng.
Nhìn thế nào cũng giống như được chuẩn bị tỉ mỉ. Cô hơi đỏ mặt.
Cô thế này có khác gì dâng lên tận cửa cho anh đùa giỡn?
Cô không dám nghĩ nữa, nhấn chân ga!
Đến căn hộ của Hoắc Minh, cô cho rằng dựa theo tính cách cùng với nhu cầu cao độ của anh thì sẽ vội vàng làm chuyện đó với cô, nhưng không ngờ anh lại không vội tí nào.
Va li hành lý để ở phòng khách, còn Hoắc Minh thì trong phòng sách.
Anh đang cầm điện thoại nói chuyện, hình như bàn bạc về một vụ án mới.
Ánh mắt nhìn Ôn Noãn thì thâm thúy, còn giọng điệu khi trò chuyện với người trong điện thoại lại nghiêm khắc, có phần vô cảm.
Ôn Noãn tự dưng cảm thấy xa lạ.
Anh thế này, cùng với người đàn ông vô sỉ đã làm chuyện này chuyện kia tối hôm qua, xác thực rất khác biệt.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!