Lúc đi ra ngoài, An Nhiên vẫn còn không hiểu ra sao.
Theo lý mà nói, sáng nay cãi nhau không vui, Hoắc Doãn Tư nên tức giận mới đúng. Sao lúc này anh lại ở trong nhà cô, ăn cơm cùng hai mẹ con cô?
Hoäc Doãn Tư hiếm khi ở lại ăn cơm, thím Lâm rất vui vẻ. Lúc thì múc canh, lúc thì múc cơm, lúc thì gấp sườn dê nướng.
Hoäc Doãn Tư nhìn An Nhiên, rồi mỉm cười nói với thím Lâm: “Dạo này tôi không khỏe, đang định bồi bổ đây.”
‘Thím Lâm rất vui vẻ: “Đúng vậy, người ta nói mua đông thích hợp ăn thịt dê để bồi bổ, nhưng mà mùa xuân ăn cũng bổ vậy. Ngài Hoäc, ngài thích ăn thì nhiều thêm đi.”
Hoäc Doãn Tư gật đầu: “Cảm ơn thím Lâm”
Thím Lâm cười không khép miệng lại được. Bà là người từng trải, nhìn một cái là biết ngài Hoắc có ý với An Nhiên. Bà vốn tưởng rằng bọn họ kết thúc rồi, nào. ngờ vòng đi vòng lại cũng về bên nhau.
So với bọn họ, thái độ của An Nhiên rất lạnh nhạt.
Ăn cơm xong, Lâm Hi còn chưa thức dậy, chờ đến gần chín giờ vẫn chưa thức dậy.
An Nhiên ngồi trên ghế sô pha làm việc. Làm xong, cô nhìn Hoắc Doãn Tư đang ngồi xem TV, trên TV đang chiếu mèo và chuột, hừ, anh đúng là ngây thơ.
An Nhiên nói nhỏ: “Đã muộn rồi, anh về trước đi.”
Hoắc Doãn Tư cũng không ăn vạ không đi. Anh đứng dậy đi xem Lâm Hi, rồi cầm áo khoác và chìa khóa xe ra ngoài. An Nhiên đuổi theo: “Để em đưa anh đi.”
Cô thay giày, Hoắc Doãn Tư xuống lầu trước.
Tới lúc An Nhiên xuống lầu, Hoắc Doãn Tư đang dựa bên cạnh xe hút thuốc.
Anh cao ráo, dáng người cũng đẹp, áo khoác đã ném vào trong xe, trên người chỉ còn một chiếc áo sơ mi màu xám đậm và quần tây bình thường, nhưng chỉ
cần nhìn thôi cũng thấy cảnh đẹp ý vui.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!