Lục Kiều Hân tự nói một mình.
– “Một người như anh ta có đáng cho mày phải nhọc lòng không! rõ dàng mày không thông minh như bản thân từng nghĩ”
Chẳng lẽ một người có tính cách mạnh mẽ như cô lại có thể có một mối tình đầu giở dang như vậy! cuối cùng thì hôn lễ của Dương Tư Thần cũng đã đến, tất cả những người giàu có và nổi tiếng đều được mời đến để tham dự. Buổi hôn lễ của anh diễn ra rất nồng nhiệt và hoành tráng, buổi hôn lễ được phóng viên phát trực tiếp lên khắp đất nước nên không có ai là không biết đến.
Trong một căn phòng lớn của Lục Kiều Hân. Cô đang cố gắng thu xếp một vài bộ đồ vào chiếc túi nhỏ, một lát sau cô bước xuống dưới nhà.
– “Hân Hân à. Con vừa mới xảy ra tai nạn không lâu ở nhà thêm một thời gian để tĩnh dưỡng đi, mẹ lo…”
– “Không sao đâu mẹ. Lần trước là do máy bay gặp sự cố mới xảy ra như vậy, lần này con sẽ kiểm tra kỹ vì có chuyến bay qua Mỹ nên không thể chậm trễ”
Hai mẹ con đứng nói chuyện với nhau một lúc rồi cuối cùng Lâm phu nhân cũng đồng ý cho cô đi, cô xin phép ba mình rồi sau đó ra xe mà Lâm Hạ Thành đến đón chờ sẵn.
– “Cơ trưởng Lục, chị mới ổn định lại sức khỏe nên có cần thiết đi chuyến bay lần này không?”
– “Đi thôi, chuyến bay qua Mỹ lần này tôi phải gặp lại thầy giáo trong hoạt động nghệ thuật ở trường cũ”
– “Thật sao! vậy mà em không nhớ gì cả”
Lâm Hạ Thành nghe đến thì mới chợt nhớ ra sắp đến ngày hoạt động nghệ thuật, hai người bắt đầu lái xe rồi đi rất nhanh đã đến sân bay lớn. Lâm Hạ Thành thân thể cậu ta khá tốt, khi chân bị gãy nhưng trong một thời gian ngắn cũng đã lành lại và đi được bình thường. Lục Kiều Hân mặc trên hình bộ đồ phi công mới và có cơ phó Lâm Hạ Thành, xe của cô đã được chuẩn bị nhưng cũng mất một chút thời gian để kiểm tra lại động cơ kỹ lưỡng, cô ngồi lại buồng lái chuẩn bị cất cánh, mất một khoảng thời gian không lâu cô và Lâm Hà Thành đã đến nước Mỹ đẹp đẽ, một nơi mà được người ta gọi là đất nước của tình yêu nhưng đối với Lục Kiều Hân thì đây chỉ là một đất nước giàu mạnh, một đất nước của tiền bạc.
Máy bay của cô đã xuống sân bay lớn của nước Mỹ. Lục Kiều Hân bước vào trong trung tâm của một đất nước phồn hoa có Lâm Hạ Thành là trợ lý đi theo sau. Hai người tiến về tòa nhà to lớn ở phía trước để gặp một người bạn tên là Douson là người chủ có tòa nhà cao lớn có thể giúp hai người có chỗ ngủ nghỉ tốt nhất.
Douson bước từ trong tòa nhà ra thấy hai người thì không khỏi vui mừng, dáng người của cậu ta cao gầy như cây sào có khi anh bạn này cao tầm mét 9 cũng nên. Douson giang tay đi lại phía hai người ôm lấy, miệng nói tiếng Anh.
– “Hello my two friends, are you new to the country? Hurry up and go inside, I have prepared a nice and big room for two people”
(Chào hai người bạn của tôi, hai người mới sang nước sao? nhanh nào đi vào bên trong đi tôi đã chuẩn bị một căn phòng đẹp đẽ và lớn cho hai người rồi)
Lục tiểu Hân cũng vui vẻ đáp lại bằng tiếng Anh
– “Thank you Douson”
(Cảm ơn bạn Douson)
Lục Kiều Hân và Lâm Hạ Thành vui vẻ bước theo anh bạn Douson đi vào trong tòa nhà to lớn để lấy nơi nghỉ ngơi, họ đã chuẩn bị cho cô và Lâm Hạ thành mỗi người một phòng, căn phòng thiết kế theo phong cách nước Mỹ nên khá đẹp và ở khá thoải mái.
Douson bắt đầu dẫn Lục Kiều Hân đi xung quanh phòng để tham quan một vòng, anh bạn Douson bắt đầu đi giới thiệu, tay anh ta luôn làm động tác mời để giới thiệu một vật gì đấy.
– “This is the bedroom, this is the bathroom…”
(Đây là phòng ngủ, bên này là phòng tắm…)
Lục Kiều Hân đi theo và gật đầu nhẹ.
– “Douson, thank you for letting me stay in such a good condition!”
(Douson, cảm ơn bạn đã cho tôi ở căn phòng có điều kiện tốt như vậy!)
– “It’s okay, you’re too polite”
(Không có gì đâu, bạn khách sáo quá)
Ở nước Anh. Buổi hôn lễ của Dương Tư Thần được diễn ra với rất nhiều người chúc phúc. Chu Linh Linh khoác tay anh bước lên khán đài trước bao ánh mắt của mọi người, cảm xúc của anh lúc này chính anh cũng không xác định vì nhìn người mà mình đang làm đám cưới cũng cùng trước mặt không có một chút cảm giác nào gọi là thích hay yêu. Trải qua đại hôn lễ rất lâu thì cũng đã xong.
Tối hôm đó Chu Linh Linh mặc trong mình một bộ váy quyến rũ cầm ly nước lên chỗ phòng sách nơi mà Dương Tư Thần hay làm việc. Cô ta khẽ mở cánh cửa rồi đi vào bên trong.
– “Anh nghỉ một lát uống ly nước lọc đi, hôm nay chúng ta đã trải qua một buổi hôn lễ cũng đủ mệt rồi. Vậy thôi công việc ở công ty đến mai hãy làm tiếp”
Mọi người bắt đầu ngó lơ truyện của mình rồi. Chán quá, ủng hộ giúp mình đi!🥺