Tuyền Thần xuất hiện, lại khiến máy người Triệu Phong hơi có vẻ bất an Quảng Quân Hầu bình tĩnh nói:
– Đừng lo lắng, hắn chăng qua chỉ là một tên đệ tử thoát phàm cảnh tam trọng thiên mà thôi, trong tông môn chỉ có địa vị thấp, còn chưa có tư cách can thiệp vào khảo hạch của các ngươi.
Trên thạch đài, Khâu chấp sự khống chế toàn cục, ánh mắt quét nhìn những thành viên đang xem náo nhiệt của tông môn, ánh mắt hơi lóe lên.
Những thành viên đến xem náo nhiệt liền cảm thấy tâm thần run lên, như bị sét đánh, mặt lộ vẻ kính sợ, ào ào kéo giãn khoảng cách, giữ yên lặng.
Tuyền Thần cũng không ngoại lệ, cũng không dám làm trái ý của Khâu chấp sự.
Trong Hiểu Nguyệt Tông, cấp bậc của chấp sự đã ở tầng giữa của tông môn, không chỉ nắm thực quyền trong tay mà còn có thực lực đủ để ngạo thị phần lớn cường giả thoát phàm cảnh.
– Cửa thứ nhất “Linh Thiên Trụ” chủ yếu là để khảo khí thiên phú của các ngươi. Có thấy tinh thể hình trụ kia không? Nó là thứ chuyên dùng để khảo thí thể chất thiên phú của Hiểu Nguyệt Tông.
Quảng Quân Hầu giới thiệu.
Ba người Triệu Phong lập tức nhìn về phía tinh thể hình trụ cao tới mười thước trên thạch đài, vật này cũng giống như tinh thể hình câu mà lúc trước bọn họ khảo thí, chẳng qua là cấp độ cao hơn rất nhiều mà thôi.
Một lát sau…
Các thiếu niên thiên tài ở đây, lần lượt tiếp nhận mã số bài, đồng thời kê khai thông tin cá nhân đơn giản.
– Cửa thứ nhất “Linh Thiên Trụ” bắt đầu, Trương Quân Thành số 1.
Một tên đệ tử tông môn cao giọng hô lên.
Trên thạch đá, chỉ có Khâu chấp sự ngồi ở trên ghế, còn mấy người thủ hạ thì phụ trách duy trì trật tự, hướng dẫn khảo thí.
Rất nhanh. Trương Quân Thành số 1 bước lên thạch đài, đi tới trước mặt “Linh Thiên Trụ”.
Phương thức khảo thí cũng giống như của đám người Triệu Phong lúc trước, tập trung tinh thần, sau đó rót nội kình của mình vào.
Ô… Ô… Ô… N… G
Linh Thiên Trụ xuất hiện một tầng hào quang màu trắng, bên trên xuất hiện một tinh quang dài “bốn trượng”.
Toàn bộ Linh Thiên Trụ cao đến mười trượng.
Ánh sáng lóe lên từ 1-4 trượng, đại biểu tư chất phàm thể hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng, cực hạn.
Khảo thí của thiếu niên kia là bốn trượng, đại biểu tư chất phàm thể cực hạn.
– Chỉ là phàm thể mà cũng vọng tưởng bước vào tông môn Thế Giới, đuổi khỏi sơn môn!
Tiếng hét uy nghiêm vang lên, quanh quẩn xung quanh thạch đài.
Thiếu niên tham gia khảo thí lập tức thất hồn lạc phách, vừa bước xuống khỏi thạch đài đã bị đệ tử tông môn đuổi ra ngoài.
Tình huống này không khỏi khiến cho đám người Triệu Phong hai mặt nhìn nhau.
Nên biết, thiên tài cỡ như Triệu Lân Long, tư chất đại khái đã là phàm thể hạ đẳng, còn kém rất xa phàm thể cực hạn.
Với thiên phú như vậy, không ngờ vừa mới cửa khảo thí thứ nhất đã bị đuổi ra.
Trên thực tế, không phải tất cả đệ tử trước khi tham gia khảo khí đều có tinh thể hình cầu như của Quảng Quân Hầu, có thể giúp bọn họ khảo thí tư chất từ trước.
Ngay sau đó, lại có một số thiên tài lên thạch đài khảo thí.
Thiếu niên thứ hai, kháo sát được thành tích ánh sáng dâng lên năm trượng, đại biểu Linh thể hạ đẳng.
– Linh thể hạ đẳng, thông qua. Cửa thứ nhất, được hai điểm.
Dựa theo quy tắc khảo khí, chỉ cần ánh sáng vượt qua bốn trượng là đạt yêu cầu, không đến mức bị đuổi ra ngoài.
Bốn trượng rưỡi thì đạt được 1 điểm, đại biểu Bán Linh Thể.
Năm trượng thì được 2 điểm, đại biểu Linh thể hạ đẳng.
Năm trượng rưỡi, được 3 điểm, ở giữa Linh thể hạ đẳng và Linh thể trung đẳng.
Với cách tính đó, đạt được bảy trượng là Linh thể thượng đẳng, cửa thứ nhất có thể được 6 điểm.
Sáu điểm, trình độ như vậy, xem như đủ điểm.
Nếu như dựa theo thiên phú của Bắc Mặc, cửa thứ nhất có thể đạt tới 10 điểm, đủ điểm vượt qua, trực tiếp được tông môn chọn vào.
Cửa thứ nhất là quan trọng nhất, quyết định vận mệnh của mỗi thiếu niên.
– Số 27, Tiêu Vẫn!
Đệ tử tông môn lại hô lớn.
Những thiếu niên ở dưới sân đều đồng loạt ghé mắt liếc nhìn thiên tài Tiêu Vẫn, cũng đồng thời là người duy nhất đạt tới tu vi cửu trọng.
Tiêu Vẫn bước vào thạch đài, tu vi cửu trọng võ đạo, thậm chí cũng khiến cho “Khâu chấp sự” chú ý.
Trên Linh Thiên Trụ sáng lên tới sáu trượng rưỡi, ánh sáng rực rỡ, cách vài dặm cũng có thể nhìn thấy.
Sáu trượng rưỡi!
Một vài thiếu niên ở bên dưới đều kinh hãi thán phục không ngớt.
– Sáu trượng rưỡi, thông qua. Cửa thứ nhất, được 5 điểm.
Thành tích tại cửa thứ nhất của Tiêu Vẫn đã gần đủ điểm.
Trên nguyên tắc thì sáu điểm mới xem như đủ điểm.
Nếu như cửa đầu tiên, Tiêu Vẫn có thể thu được 6 điểm, vậy thì hắn có thể sẽ bị tông môn trực tiếp tuyển chọn, chẳng qua hắn vẫn thiếu một chút.
Khảo thí vẫn tiếp tục tiến hành.
Ba thiếu niên tiếp theo chỉ được 1 điểm, đều bị loại ở cửa thứ nhất.
– Số 33, Vân Hương Mộng!
Lúc này, đột nhiên ánh mắt của những thiếu niên dưới đài lập tức bị một thiếu nữ cao quy ưu nhã hấp dẫn.
Lần này, người lên đài chính là công chúa của Tương Vân quốc, Vân Hương Mộng.
Ô… Ô… Ô… N… G
Trên Linh Thiên Trụ sáng lên đến sáu trượng.
Tư chất của Vân Hương Mộng không tầm thường, đạt tới Linh thể trung đẳng.
Trên thực tế, thành tích khảo sát của phần đông các thiên tài đều thấp hơn sáu trượng.
Vân Hương Mộng có tư sắc thượng đẳng, lại còn là công chúa một nước, hơn nữa tư chất cũng là Linh thể trung đẳng, từ đó có thể thấy được thành tựu tương lai của nàng.
Triệu Phong không khỏi âm thầm gật đầu, mấy người mà lúc trước hắn chú ý đều có tư chất không tệ.
– Số 41, Liễu Nguyệt Nhi!
Một thiếu nữ mặc váy hoa, dáng vẻ xinh đẹp, nhẹ nhàng nhảy lên thạch đài.
Triệu Phong có chút hứng thú dò xét Liễu Nguyệt Nhi.
Trước cửa sơn môn, Liễu Nguyệt Nhi đã từng bất mãn với hắn, mà nàng lại vô cùng tự tin vào bản thân, không biết nàng có thiên phú gì đây.
Ô… Ô… Ô… N… G
Bên trên Linh Thiên Trụ bắn ra ánh sáng rực rỡ chói mắt, từng quầng sáng phun ra nuốt vào, trong phương viên mười dặm đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Trời đất!
Những thiếu niên ở dưới đài đều đồng loạt biến sắc.
Ánh sáng trên tinh thể hình trụ đã kéo dài đến hơn bảy trượng.
Bảy trượng!
Một vài thiếu niên lập tức cảm thấy hồi hộp.
– Không tệ! Linh thể thượng đẳng! Hơn bảy trượng, đây chính là thành tích dư điểm vượt qua cửa thứ nhất, số 41, Liễu Nguyệt Nhi, ngươi không cần tham gia cửa tiếp theo nữa, trực tiếp được tông môn tuyển chọn.
Ánh mắt Khâu chấp sự sáng lên, lần đầu tiên lên tiếng.
Linh thể thượng đẳng!
Đây đã là thành tích khảo thí tốt nhất cho đến hiện tại.
– Thương Thiết Hầu, không ngờ cháu gái của ông lạo có thiên phú như thế.
Thần sắc của Quảng Quân Hầu cũng nang động.
– Ha ha, đúng vậy đệ tử “Triệu Phong” của ngươi hắn cũng sẽ không kém hơn Nguyệt Nhi đâu.
Thương Thiết Hầu vuốt râu cười.
Bởi vì tuổi của Triệu Phong cũng tương đồng với Liễu Nguyệt Nhi, thậm chí còn hơi nhỏ hơn, nhưng tu vi của hai người lại không chênh lệch nhiều lắm.
Vì vậy, Thương Thiết Hầu phỏng đoán rằng có lẽ tư chất của Triệu Phong cũng không kém Liễu Nguyệt Nhi quá nhiều.
Quảng Quân Hầu cười ngượng ngùng, cũng không trả lời.
Sau khi Liễu Nguyệt Nhi khảo nghiệm xong, không còn người nào có thể vượt qua, phần lớn mọi người đều là tư chất dưới Linh thể trung đẳng
– Số 49, Triệu Phong!
Thanh âm đệ tử của tông môn lại vang lên, vang vọng khắp thạch đài.
Đến lượt Triệu Phong rồi…
Ánh mắt của hai người Quảng Quân Hầu và Thương Thiết Hầu đều đồng loạt hướng về phía Triệu Phong.
Liễu Nguyệt Nhi ở cách đó không xa cũng lộ ra ánh mắt khiêu khích.
Trước mắt, tư chất thiên phú của Liễu Nguyệt Nhi là cao nhất, không ai có thể vượt qua.
Triệu Phong trấn định tự nhiên, có chút lạnh nhạt nhìn Liễu Nguyệt Nhi, sau đó đặt tay lên tinh thể hình trụ.
Liễu Nguyệt Nhi và Thương Thiết Hầu đều giật mình.
Từ biểu hiện của Triệu Phong, bọn họ dường như nhận thấy hắn chẳng thèm quan tâm tới biểu lộ của Liễu Nguyệt Nhi, dường như cũng không thèm để nàng vào mắt.
– Tức chết ta mất! Xem ngươi rốt cuộc có tư chất gì!
Liễu Nguyệt Nhi tức giận nói.
Nhưng chẳng biết tại sao, lúc nhìn thấy vẻ “khinh thường” tự nhiên mà trấn định của Triệu Phong, trong lòng nàng lại có chút sốt ruột.
Chẳng lẽ thiên phú của hắn thật sự vượt qua ta?
Bước lên thạch đài, Triệu Phong đặt tay lên “Linh Thiên Trụ”.
Ô… Ô… Ô… N… G
Ánh sáng trên Linh Thiên Trụ nhanh chóng dâng lên hai trượng rưỡi, hơi dừng lại một chút rồi lại nhanh chóng tăng lên, đạt tới năm trượng
Lúc ánh sáng đạt tới năm trượng, mơ hồ có dấu hiệu ngừng lại.
Triệu Phong cảm thấy mắt trái nhảy lên, nhưng hắn vẫn không mở mắt trái ra, nếu không thì ánh sáng bên trên tinh thể hình tròn kia nhất định sẽ kéo dài tới tám trượng, khiến người khác giật mình kinh hãi mất.
Những ngày qua, Triệu Phong liên tục tìm hiểu tinh thể hình cầu của mình, cũng có khả năng khống chế được thành tích thiên phú nhất định.
– Năm trượng, Linh thể hạ đẳng, thông qua! Đạt được 3 điểm.
Thành tích của cửa thứ nhất xem như tuyên bố xong.
Thiên phú của Triệu Phong cũng khá bình thường, chỉ là Linh thể hạ đẳng, không hề có chút thu hút nào.
– Chỉ là Linh thể hạ đẳng? Hì hì…
Liễu Nguyệt Nhi đi tới trước mặt Triệu Phong cười nhạo một phen.
Đồng thời, nàng và Thương Thiết Hầu đều an tâm thở phào một hơi.
Hai ông cháu này đều bị bộ dạng của Triệu Phong lúc trước hù đến phát hoảng.
Sau khi Triệu Phong xuống đài, ánh mắt có chút suy tư, nhàn nhạt liếc nhìn Liễu Nguyệt Nhi.
– Tiểu tử thúi này, không ngờ lại cố làm ra vẻ.
Liễu Nguyệt Nhi giận tới phát run, lúc này mới ý thức được hai người mình vừa bị Triệu Phong đùa bỡn một phen.
Thương Thiết Hầu cũng im lặng, lúc trước Quảng Quân Hầu vẫn một mực không lên tiếng, khiến lão còn cho rằng Triệu Phong thực sự có thiên phú kinh diễm gì đó.
Trong chỗ tối, Tuyền Thần đang quan sát khảo thí, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khinh thường nói:
– Linh thể hạ đẳng? Người như vậy cho dù gia nhập tông phái, nếu không có kỳ ngộ hoặc cao tầng bồi dưỡng thì căn bản còn không xếp vào nổi tầng chót trong tông môn.
Đối với biểu hiện thiên phú của Triệu Phong Tuyền Thần căn bản không để vào mắt, càng đừng nói tới sư tôn của hắn là trưởng lão của tông môn.
Khảo thí vẫn tiếp tục, biểu hiện của Triệu Phong rất bình thường không có gì đặc biệt, cũng không khiến bao nhiêu người chú ý.
Quảng Quân Hầu cũng thở phào một hơi, dựa theo kế hoạch lúc trước thì bước đầu tiên, Triệu Phong đã biểu hiện rất “thành công”.
Tiếp theo là Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm, cả hai đều có thành tích lần lượt là sáu trượng và năm trượng rưỡi.
Triệu Phong không ngờ rằng Dương Thanh Sơn cũng có tư chất Linh thể trung đẳng mà tư chất của Nam Cung Phàm thì lại nắm giữa Linh thể hạ đẳng và Linh thể trung đẳng.
– Linh thể trung đẳng? Thiên phú này cũng không tệ, chẳng qua muốn tạo thành uy hiếp cho sư môn thì rất khó có khả năng, ừm, nên chú ý tới “Dương Thanh Sơn” này một chút…
Tuyền Thần đối với biểu hiện của Dương Thanh Sơn cũng có chút chú ý, thế nhưng vẫn hết sức bình thản.
Ngay lập tức, khảo thí dần chuẩn bị kết thúc.
– Số 72, Khổng Nguyên Hạo!
Cái tên khảo thí lần này lập tức khiến Triệu Phong chú ý.
Một thiếu niên chừng mười ba mười bốn tuổi, làn da trắng nõn, khuôn mặt như đứa trẻ ngây thơ, trèo lên đài.
Tuổi của hắn còn nhỏ hơn Triệu Phong nhưng lại có tu vi bát trọng võ đạo.
Tư chất tiềm lực như vậy không khỏi khiến Khâu chấp sự chú ý.
Khổng Nguyên Hạo có chút thấp thỏm lo lắng, đặt tay lên trên Linh Thiên Trụ.
Ô… Ô… Ô… N… G
Trên Linh Thiên Trụ dâng lên quầng sáng hai ba trượng sau đó dừng lại ở một trượng.
Hả?
Mọi người ở đây đều có chút ngoài dự liệu.
Tất cả mọi người đều đánh giá thiên phú của Khổng Nguyên Hạo rất cao, bởi dù sao thì tu vi của hắn cũng rất cao trong khi còn rất nhỏ tuổi.
Ông ông…
Ánh sáng trên Linh Thiên Trụ phập phòng lên xuống có xu thế không ổn định.
Đột nhiên, ánh sáng từ hai ba trượng lại kéo dài lên tới năm trượng sau đó lại rơi xuống hai trượng
Thật quỷ dị!
Một màn này không khỏi khiến Triệu Phong nhớ tới tình hình khảo thí của Triệu Vũ Phi ngày trước, so ra thì lần đó cũng có chút hỗn loạn.
Chẳng qua thì lần này khảo thí, Linh Thiên Trụ có cấp độ rất cao.
Quầng sáng trên Linh Thiên Trụ có lúc nhảy lên tới sáu trượng thậm chí gần bảy trượng
Trời đất!
Chuyện gì xảy ra vậy?
Một số người ở dưới đài đều kinh hô thất sắc.
– Loại tình huống này… Chẳng lẽ lại là “Linh thể dị loại” hiếm thấy hay sao?
Khâu chấp sự bật thốt.
Vù… Ô… Ô… Ô… N… G…
Đột nhiên, trên Linh Thiên Trụ bộc phát ra ngàn vạn hào quang quầng sáng của tinh thể hình trụ đột nhiên kéo dài tới tám trượng cảnh giới bực này đã đủ kinh động phương viên mười dặm quanh dãy núi.
Tám trượng!
Toàn trước đều trợn mắt há hốc mồm.
Tuyền Thần âm thầm quan sát cũng suýt nữa rớt cằm, lẩm bẩm:
– Thiên phú này, gần như có thể so với của Bắc Mặc!
Lại một siêu cấp thiên tài!
-… Đây mới thực sự là “Linh thể dị loại”.
Triệu Phong dần bình tĩnh lại, Quảng Quân Hầu ở bên cạnh cũng lộ ra ánh mắt mơ hồ.