[Chủ Công] Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 58


“Hmm hmm~” Chương Thanh Hồi vừa hát vu vơ vừa đảo món gan ngỗng trong chảo, “Gan ngỗng thơm ngon, súp nấm tuyệt hảo…”

Nhà bếp hoạt động nhịp nhàng dưới sự điều khiển của một mình hắn. Sáu bảy loại nồi chảo khác nhau cùng lúc hoạt động, khói tỏa nghi ngút.

Trên bàn gần đó, Thẩm Dung – chàng trai mắt sóc nâu – đang gặm chân thỏ và uống nước đào. Đuôi cáo màu đỏ thẫm vô tình lộ ra sau lưng vì quá phấn khích: “Ngon quá! Hồi ca biết em nhịn đói bao lâu rồi không? Cái lão già chết tiệt đó…”

Chương Thanh Hồi liếc mắt cảnh cáo: “Đừng để lông cáo rơi vào đồ ăn! Khách sẽ khiếu nại đấy!”

“Biết rồi mà!” Thẩm Dung ôm chặt cái đuôi, bỗng khịt khịt mũi hướng về chiếc nồi ở góc: “Ơ? Cái này sắp cạn nước rồi!”

Đúng lúc đó, nồi súp nấm bên kia cũng sôi sùng sục.

Thẩm Dung tròn mắt: “Khoan! Khoan! Cháy đấy!”

Không cần quay đầu, từ trong áo bếp Chương Thanh Hồi bỗng mọc ra mấy xúc tu dài. Một tay tắt bếp, tay kia cầm đũa đảo thức ăn, nhịp nhàng như máy.

“Uwa~” Thẩm Dung vỗ tay thán phục, chợt nhớ tới mấy cái đuôi bị tịch thu, thở dài não nề: “Giá mà đuôi của em còn nguyên…”

Thẩm Dung còn chưa dứt lời, mấy xúc tu của Chương Thanh Hồi đột ngột cứng đờ. Mấy cái đũa bếp trên tay bỗng bay vèo qua đầu: “Ai?!”

Hai bóng người nơi cửa né nhanh như chớp. Tạ Diêm và Sở Thập Hàm liếc nhau một cái, lập tức xông tới tấn công!

“Đm, sao lại là hai ông này…” Thẩm Dung rú lên thảm thiết, vung chiếc đuôi đỏ cuối cùng còn sót lại.

Sở Thập Hàm nghiêng người tránh cú vẫy đuôi lửa, lưỡi dao năng lượng xẹt thẳng về phía cổ Thẩm Dung.

Tốc độ phản ứng của Thẩm Dung chậm hẳn so với lần gặp trước. Thấy không thể né đòn, y nhanh trí chộp lấy chiếc mũ bếp của Chương Thanh Hồi trên bàn…

…vẫy vẫy như cờ trắng: “Hàng! Đầu hàng! Đừng đâm mà!”

Sở Thập Hàm: “……” Cậu đấm thẳng vào mặt Thẩm Dung, tay kia ấn chặt y xuống ghế.

“Đánh thì đánh chỗ khác… đừng đánh mặt tôi! Hồi ca cứu em!” Thẩm Dung rống lên thảm thiết.

Chương Thanh Hồi lặng lẽ quay mặt đi, bỏ mặc tiếng kêu cứu của Thẩm Dung. Những xúc tu dài ngoẵng từ nhiều hướng khác nhau đồng loạt tấn công Tạ Diêm.

Tạ Diêm bật cười khẽ nghiêng đầu, lực tinh thần bùng nổ trong nháy mắt, đánh bật tất cả xúc tu ra xa: “Một sợi lông cáo đỏ… Chưa ai từng nói với ngươi rằng khâu kiểm soát chất lượng đồ ăn của quán có vấn đề sao? An toàn thực phẩm là quan trọng đấy.”

Chương Thanh Hồi mặt xị xuống, những xúc tu của hắn giật giật trên không trung vài cái rồi lại lao tới: “Xin lỗi, tại có con cáo hay lẻn vào bếp ăn vụng thôi.”

“Các người vẫn nên đi cùng tôi một chuyến.” Tạ Diêm cười nhạt, lực tinh thần của hắn tựa như xúc tu vô hình, từng sợi một quấn chặt lấy xúc tu của Chương Thanh Hồi, khiến hắn không thể nhúc nhích.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.