Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Chương 110


“Mấy người thấy Lạc Tú không có tiền, không có thế chứ gì? Cho nên mới khinh thường cậu ấy, không muốn làm bạn vởi cậu ấy phải không?”
“Chết tiệt, mấy người xứng sao? Tôi nói cho các vị đang ngồi ở đây biết, bây giờ mấy người còn không xứng đế xách giày cho Lạc Tú nữa kìa, lại dám coi thường cậu ấy ư?”
‘Từ Văn Binh, không phải cậu tìm tôi là vì muốn lấy được dự án vịnh Bàn Long ư? Không phái muốn tôi làm người giới thiệu với ông chủ của vịnh Bàn Long à?”
“Bây giờ tôi nói cho cậu biết, ông chủ của Vịnh Bàn Long vẫn
luôn ngồi ở đây, đó chính là Lạc Tú mà mấy người mỉa mai đấy.”
“Cái gì? Cậu ta chính là ông chủ của vịnh Bàn Long ư?” Hai mắt Từ Văn Binh tối sầm lại, suýt chút nữa đã ngã sấp mặt.
Mà mấy người bạn học khác cũng trợn tròn mắt.
Dự án vịnh Bàn Long là một dự án lớn vài trăm triệu, vậy chắng khác nào bản thân Lạc Tú có giá mấy trăm triệu ư?
Lúc này Trương Thục Phi cảm giác lồng ngực như bị vật gì đó đâm mạnh vào.
Cô ta nghĩ rẳng Lạc Tú nhiều nhất chỉ là ông chủ của công ty chổ cô ta đang làm việc.
Nhưng không ngờ, Lạc Tú lại là ông chủ của vịnh Bàn Long.
Quả thực, nếu Lạc Tú chỉ là ông chủ của công ty cô ta đang làm thì anh không thể so với Trần Hữu.
Nhưng nếu Lạc Tú cũng là chủ của dự án vịnh Bàn Long thì Trần Hữu là cái thá gì chứ?
Trần Hữu có thế so sánh với Lạc Tú ư?
Xách giày cũng không xứng nữa là!
Bổng nhiên trong lúc ấy, một sự hối hận mạnh mẽ đến tột cùng tràn ngập trong lòng Trương Thục Phi.
Tại sao cô ta lại chia tay với Lạc Tú?
chắng phải vì cô ta nghĩ rằng Lạc Tú không xứng với mình, sau này không thể cho cô ta cuộc sổng xa hoa mà cô ta muốn ư?
Cô ta cảm thấy Lạc Tú chỉ là một người làm công ăn lương bình thường, cả đời này cũng chắng làm nên trò trống gì, nhưng hiện tại thì sao?
Lạc Tú mới là nhà giàu có mà cô ta không thê’ với tới.
Trương Thục Phi nước mât lưng tròng, mấy ngày trước người đàn ỏng này vẩn còn bị cô ta nám trong tay, vẩn lè bạn trai của cô ta, vẫn là người đàn ông của cô ta.
Bây giờ, chỉ còn lại sự tiếc nuối.
Tiểu Bàn cũng rất hối hận, thật ra anh ta và Lạc Tú có mối quan hệ khá tốt, nhưng vì nịnh bợ Từ Văn Binh mà anh ta đã đứng về phía Từ Văn Binh châm chọc khiêu khích Lạc Tú.
Nhưng bây giờ thì sao?
Bảy giờ anh ta mới biết ai là ỏng chủ thực sự, ai là người anh ta nên nịnh bợ, đáng tiếc anh ta đã sai rồi.
Mà Từ Văn Binh lại càng hối hận.
“Lạc Tú, hiếu lầm, tất cả đều là hiếu lầm. Tôi xin nhận lỗi với cậu ngay tại đây.” Từ Văn Binh vội vàng đứng dậy.
Tuy Từ Văn Binh cũng có chút tài sản ở Thông Châu nhưng so
với mấy triệu kia của Lạc Tú thì chầng là cái thá gì cả.
“Không cần đâu.” Lạc Tú thả tàn thuốc trong tay ra rồi đứng dậy.
“Các vị cứ từ từ tụ họp, tôi không quấy rầy nữa.” Lạc Tú không nói nhiều, đứng dậy đi về phía cửa.
Trò hề này cũng nên kết thúc rồi.
Lúc này, bồng nhiên cửa phòng mở ra.
Là ông chủ của Hải Nguyệt Tiếu Trúc bước vào.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.