Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Chương 109


“Em không nhớ nữa.” Tiếu Lâm cũng cảm thấy lúc này nhắc đến chuyện đó là không thích hợp.
‘Tôi nhớ rất rõ, Lạc Tú, cậu cũng được lám. Người ta theo đuối con gái thường tặng hoa hay quà cáp gì đấy, đã là thời đại nào rồi mà cậu còn viết thư tình. Nếu không có tiền thì còn theo đuối con gái làm gì?” Câu nói này lập tức khiến cả đám người trên bàn cười nghiêng ngả.
Tất nhiên đó là một sự cười nhạo.
“Đúng rồi Thục Phi, không phải cậu đẽ đá Lạc Tú rồi chứ?” Từ Văn Binh lại càng không kiêng nế gì.
Và không ngoài dự kiến là Trương Thục Phi đã gật đầu.
“Đây không phải là tôi nói cậu, Lạc Tú, cậu hãy tự nhìn lại chính mình đi, có điếm nào xứng với Thục Phi chứ.”
“Đủ rồi!” Cuối cùng Vương Phi không chịu nối nữa, đập bàn cât ngang lời của anh ta.
Toàn bộ mọi người đều trở nên lúng túng, dù sao buổi tiệc này là do Từ Văn Binh khới xướng nhưng nhân vật chính mới là Vương Phi.
“Vương Phi, có chuyện gì vậy?” Từ Văn Binh cũng hơi sửng sốt, vội vàng cười làm lành, hôm nay anh ta còn phải dựa vào Vương Phi mới có thề giành được dự án lớn đó.
Chỉ cần trúng thầu dự án đó thì ít nhất sẽ kiếm được mấy trăm vạn.
‘Từ Văn Binh, từ lúc tôi đến tới giờ dã nhìn đú rồi đấy. Tôi hỏi
cậu, cậu sáp xếp Lạc Tú ngôi ở trong góc là có ý gì?” Vương Phi hỏi dồn.
“ôi, Vương Phi, hóa ra là vì chuyện này. Còn không phải là bởi vì những người khác không thích ngồi cùng Lạc Tú ư, nếu như cậu không vui thì tôi sẽ đổi chổ cho cậu ta ngay.”
Từ Văn Binh không dám làm phật ý Vương Phi, bây giờ Vương Phi nói gì thì anh ta cũng nghe theo.
Dù sao cũng phải trông cậy vào Vương Phi giới thiệu ông chủ của vịnh Bàn Long nữa.
Nhưng Vương Phi không quan tâm, lại cười gằn.
“Hừ, còn nữa, mọi người đều là bạn học với nhau, cậu cố ý sỉ nhục Lạc Tú trước mặt mọi người là có ý gì?” Vương Phi đứng lên hỏi.
“Ôi, Vương Phi, chúng tôi chỉ đùa cho vui thôi mà, cậu lại coi là thật à? Hơn nữa, mọi người đùa với Lạc Tú cũng là chuyện bình thường thỏi mà.”
Tiểu Bàn đứng lên hoà giải, nhưng trong lòng đang tự hỏi, làm sao Vương Phi lại có thế ra mặt thay cho Lạc Tú được chứ?
Không chỉ Tiếu Bàn mà những người khác cũng đang thắc mác, tại sao Vương Phi lại đứng về phía Lạc Tú?
Dù sao thì nhìn Lạc Tú chầng có tiếng tăm gì.
“Vương Phi, vừa rồi là lỗi của tôi, tôi nhận lỗi với Lạc Tú, cậu xem được chứ?” Từ Văn Binh bưng ly rượu lên, vì anh ta coi trọng Vương Phi nên mới nhận lồi với Lạc Tú mà thôi. Vê phần Lạc Tú thì sao?
Trong lòng Từ Văn Binh, Lạc Tú chỉ là cái rắm mà thôi, đừng nói đến chuyên lấy Lạc Tú ra làm trò cười, ngay cả việc sỉ nhục Lạc Tú và mắng chửi anh giữa chốn đông người anh ta còn dám nữa là.
“Đúng vậy, Vương Phi, tuy rang Lạc Tú là bạn học của mọi người nhưng thật ra chẳng là cái thá gì, đừng vì cậu ta mà làm tổn thương đến hoà khí của mọi người.”
“Cậu câm miệng lại cho tôi!” Vương Phi tức giận, quát tháo ầm
ĩ.
“Cậu là cái thá gì mà cũng xứng đế nói Lạc Tú?”
‘Tôi đã nhận ra, một đám các người đều coi thường Lạc Tú phải không?” Vương Phi ném ly rượu trong tay xuống đất.
Điều này khiến tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, tại sao Vương Phi lại quan tâm đến Lạc Tú như vậy?

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.