Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Chương 52


Trông ông ta cực kỳ nho nhã, rất có cảm giác học thức uyên bác, sau khi tiến vào, ông ta khẽ khom người, rồi tự nhiên ngồi xuống.
“Lão Diệp, vị này là?” Đường Trung Hòa mở miệng hỏi.
Thật ra Đường Trung Hòa vừa vào cửa đã thấy được Lạc Tú, nhưng nói cho cùng đi theo Diệp Kính Bình mười mấy năm, người bên cạnh Diệp Kính Bình ông ta đều biết, hiện tại làm sao có thế xuất hiện một người trẻ tuối xa lạ đây?
“Vị này chính là một người bạn tôi mới làm quen được, về mặt giám định đồ cổ vừa hay có chổ hơn người, hôm nay nhân cơ hội này mà dẫn đến, đợi lát nữa sẽ cùng chúng ta đi xem buổi đấu giá.” Diệp Kính Bình bình tĩnh mở miệng nói.
Đường Trung Hòa chỉ mỉm cười, thái độ trong lòng lập tức thay
đổi.
Thế mà là một nhà giám định?
Có điều trong lòng Đường Trung Hòa lại liên tục cười khấy,
Diệp Kính Bình này hồ đồ rồi sao?
Lại đi tìm người trẻ tuổi tới làm nhà giám định?
Phải biết rằng cái nghề giám định này rất khó, với sự từng trải mấy thập niên trong ngành của Đường Trung Hòa mà nói, còn chưa thấy qua tên nhóc nào có thế đảm nhiệm việc này đáu.
Dù sao về phương diện đồ cố, thứ cần có chính là tri thức được tích lũy cùng với tính chuyên nghiệp của ngành.
Hiện tại ông ta có thể đạt đến trình độ này, đó đều là kết quả của vài thập nièn khác khố học tập và nghiên cứu.
Tuy có đôi khi ông ta sẽ lừa gạt Diệp Kính Bình, nhưng năng lực giám định đồ cố của ông ta là không thế nghi ngờ, nếu không đã sớm lòi đuôi rồi.
Cho nên Đường Trung Hòa căn bản không coi trọng Lạc Tú.
Nhưng ở ngoài mặt thì Đường Trung Hòa vẫn cố tỏ vẻ cực kỳ thân thiện hòa ái mở miệng.
“Thất kính, thất kính rồi.”
“Khách khí quá.” Lạc Tú chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu như vậy.
Nhìn thấy Lạc Tú lạnh lùng như thế, Đường Trung Hòa càng thêm không vui, ông ta trong giới giám định cũng được coi là một vị tiền bổi, thanh niên này lại không cho ông ta chút mặt mũi, thế này có hơi quá đáng.
Hừ, lại còn giả vờ thanh cao, ở trước mặt ông đây mà cư dám
kiêu ngạo như vậy à?
Chỉ bằng một thằng nhãi như cậu cũng đòi phân biệt đâu là thật giả, tốt xấu sao?
Nếu cậu có thế nhận ra đâu là thật giả, như thế ông đây sổng bao năm qua là vô ích sao?
Trong lòng Đường Trung Hòa bất mãn, mặt ngoài lại thản nhiên uống một ngụm trà.
Ẩn qua loa xong, đoàn người đi đến hội đấu giá.
Hội đấu giá là được tố chức tại một câu lạc bộ xa hoa, ngoài đám người Diệp Kính Bình ra còn có một vài người có tiền có thếờTân Châu.
Dù sao diễn kịch cũng phải diễn cho trọn bộ, không thể đế lộ dấu vết, cho nên hội đấu giá thật sự là thật.
Dưới sự điều khiển của một người đẹp cực kỳ đoan trang, mấy người vào phòng bao đã được chuẩn bị tốt từ trước, sau đó đợi vài phút, hội đấu giá mới bắt đầu.
Vài món mở đầu đều là hàng thật, Lạc Tú vẫn không phát biếu ý kiến, ngược lại Đường Trung Hòa cứ thao thao bất tuyệt nói mãi, hơn nữa còn để cho Diệp Kính Bình mua vài món, đương nhiên, đó đều là những món không đáng giá.
Nhưng nhìn thấy Lạc Tú vẫn không nói gì, trong lòng Đường Trung Hòa cười khấy một tiếng, vừa nhìn là biết người chẳng hiếu gì hết, ông ta cũng yên tâm.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.