Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
Chương 1804: Ngoài thành Thanh Mạt
Nhóm dịch: Friendship
Sưu tầm by Phong Đế –
Nguồn: Mê Truyện
'Ba mươi ba Thiên Vực' của Tiên Giới có tất cả ba tấm bia Tiên Vương. Tấm bia
thứ nhất nằm ở Phạm Đô Thiên thuộc Thượng Thiên Vực, tấm bia thứ hai nằm ở
Nguyễn Nhạc Thiên thuộc Trung Thiên Vực, và tấm bia thứ ba nằm ở Ma Di Thiên
thuộc Hạ Thiên Vực. Mặc dù có ba tấm bia Tiên Vương, nhưng nội dung hiện ra
trên cả ba tấm bia đều hoàn toàn giống nhau.
Trên Tiên Giới, chỉ có Vị Tiên mới có địa vị, mới có thể hưởng thụ thọ nguyên
lâu dài Tiên Giới.
Tiên Vương là vị trí thấp nhất trong đẳng cấp Vị Tiên. Mỗi tiên nhân tấn cấp
lên Vị Tiên đều có một phong hào. Cái phong hào này không phải là tự mình
phong lên, cũng không phải là ai khác phong tặng, mà là do bia Tiên Vương tự
động hiện hữu ra.
Khi tiên nhân tấn cấp từ Đại La Tiên lên Tiên Vương, thì sẽ đạt được thành tựu
thấp nhất trong đẳng cấp Vị Tiên. Nhưng chỉ cần như vậy cũng đã có được một
lần cơ hội phong vương ình, cơ hội này chính là bia Tiên Vương kia.
Bình thường thì sau khi tấn cấp lên Tiên Vương, trước tiên đều sẽ đi tới bia
Tiên Vương để khắc tên mình lên đó. Sau đó thì trên bia Tiên Vương sẽ hiện ra
danh hiệu được phong của tiên nhân đó. Chỉ có Tiên Vương đã tiếp nhận danh
hiệu được phong của bia Tiên Vương thì mới có được sự chiếu cố của Tiên Giới,
cũng có thể hưởng thụ được số mệnh của Tiên Giới. Và cũng chỉ có Tiên Vương đã
đạt được danh hiệu trên bia Tiên Vương, thì mới được người khác tôn kính.
Trong các đại tông môn cùng đại gia tộc, thì nếu có người nào tấn cấp lên Tiên
Vương, thì sẽ xuất hiện dị tượng của trời đất trong một phạm vi lớn. Một số
tiên nhân siêu việt trong cùng cấp bậc Tiên Vương, thậm chí có thể tạo thành
dị tượng trên phạm vi toàn bộ Thiên Vực khi tấn cấp lên Tiên Vương.
Mà sau khi tấn cấp lên Tiên Vương, thì nếu như là Tiên Vương đó thuộc về một
đại môn phái, thì đều sẽ có người tới tặng lễ vật để chúc mừng. Cho nên có thể
nói, một khi có thêm Tiên Vương được sinh ra, thì hầu hết tất cả mọi người đều
biết tới, rất ít người có thể không biết chút thông tin nào.
Bia Tiên Vương là sau khi Tiên Giới bị phân liệt thì tự động mọc lên. Tiên
Giới tương truyền rằng, tại thời đại thái cổ, Tiên Vương không hề có được danh
hiệu cho riêng mình, mà chỉ có Tiên Đế mới có tư cách có được danh hiệu. Mà
những danh hiệu của Tiên Đế, cũng đều là được Thiên Địa tự động ban cho ngay
sau khi tấn cấp Tiên Đế.
Sau khi Tiên Giới phân liệt thành 'Ba mươi ba Thiên Vực', thì danh hiệu của
Tiên Vương sẽ do bia Tiên Vương ban tặng, sau đó vĩnh viễn đồng hành cùng
danh hiệu đó, không cần phải phong hiệu một lần nữa sau khi tấn cấp Tiên Đế.
Về sau, toàn bộ Thiên Vực cũng bắt đầu thống nhất lại. Cứ qua 1000 năm, thì sẽ
quy tụ tập thể Tiên Vương mới tấn cấp để tới bia Tiên Vương phong Vương. Vì
như vậy thì chẳng những sẽ là sự kiện náo nhiệt của toàn bộ Tiên Giới, mà còn
có thể cho tất cả mọi người thấy được sự khác biệt. Bởi vì bia Tiên Vương lớn
vô cùng, nhưng từng cái danh hiệu của từng Tiên Vương trên bia Tiên Vương đều
không hoàn toàn giống nhau.
…
Diệp Mặc từ trước tới nay đều là tự mình tu luyện, tự mình tấn cấp, thậm chí
ngay cả công pháp cũng là tự hắn diễn sinh ra từ Thế giới hỗn độn. Hắn chưa
bao giờ cùng Tiên Vương khác nghiên cứu cùng thảo luận qua về đẳng cấp Vị
Tiên. Càng không nghe nói tới cái gì mà bia Tiên Vương.
Đối với Diệp Mặc mà nói, thì những người mà hắn tiếp xúc trước kia đều là tu
vi dưới Tiên Vương, hơn nữa tu vi của hắn hầu như đều là kẻ thấp nhất. Cũng
không có ai lại rảnh rỗi ở trước mặt hắn mà nhắc tới bia Tiên Vương cả.
Hơn nữa sau khi Diệp Mặc tấn cấp Tiên Vương, thì không cần nói tới dị tượng
của trời đất ở xung quanh, mà ngay cả Linh vân cũng không hề có một mảnh nào,
càng chẳng có ai biết tới được.
Trước đó Cù Kinh do dự không lập tức rời khỏi Tiên Phần Lĩnh, là vì y vẫn
nghi ngờ rằng liệu Diệp Mặc dã thực sự tấn cấp lên Tiên Vương hay chưa? Bởi vì
cho dù là Tiên Vương trình độ kém cỏi nhất, thì sau khi tấn cấp cũng đều sẽ có
dị tượng xuất hiện. Còn Diệp Mặc thì sau khi tấn cấp Tiên Vương, chẳng có bất
cứ cái gì gọi là dị tượng cả, điều này đã khiến cho y do dự. Kết quả là cái sự
do dự đó đã đem cái mạng nhỏ của y đi xa rồi.
Diệp Mặc biết rằng mỗi Tiên Vương đều có một cái danh hiệu, nhưng hắn vẫn nghĩ
rằng cái danh hiệu này là do tự bản thân tùy tiện chọn lấy một cái. Cho nên
sau khi hắn tấn cấp Tiên Vương lại chẳng có dị tượng gì xuất hiện nên hắn cũng
chẳng thèm để ý. Còn việc tự nghĩ một cái tên làm danh hiệu ình, thì hắn cũng
chẳng nghĩ tới. Với hắn mà nói, thì việc có một cái danh hiệu cũng rất là
phiền toái. Nếu như hắn biết tới bia Tiên Vương, thì nói không chừng là hắn sẽ
vì chính mình mà đi khắc tên mình lên đó. Nhưng thực tế thì hắn chả biết gì
sất.
Lúc này hắn đã rời khỏi Cấm Thượng Thiên, lại lần nữa phi hành trong hư không.
…
Thần khí hạ phẩm Thời Không Thoa của Diệp Mặc so với các Tiên thuyền bình
thường thì tốc độ còn nhanh hơn nhiều, cho nên hắn không nghĩ rằng mình cần
phải ngồi Tiên thuyền để trở về Trung Thiên Vực. Dùng Thần khí hạ phẩm Thời
Không Thoa của hắn, thì đi từ Cấm Thượng Thiên này tới Trung Thiên Vực cũng
chỉ mất khoảng tầm năm năm mà thôi.
Đây là vì Thời Không Thoa có lắp đặt bàn phương vị tọa độ, bằng không thì cho
dù là phi hành hết năm mười năm thậm chí là cả 100 năm thì cũng không nhất
định có thể tìm được phương hướng.
Giá trị của bàn tọa độ phương vị tam đại Thiên Vực so với Thời Không Thoa thậm
chí còn cao hơn nhiều. Chính vì vậy mà Thời Không Thoa với bàn tạo độ phương
vị hoàn chỉnh này mới trở thành chí bảo của Nghiêm Cửu Thiên. Nếu không hắn
không có khả năng sau khi 'Đoạt xá' mà vẫn còn giữ lấy cái Thời Không Thoa
này. Khi mà Diệp Mặc đoạt đi cái Thời Không Thoa phỏng chế này của y, thì y
thật sự hận không thể mỗi thời mỗi khắc đều chém giết hành hạ Diệp Mặc.
Trong hư không mênh mông, thì nếu như không có bàn tọa độ phương vị, thì ngoài
Tiên Tôn và Tiên Đế ra, sẽ không có bất kỳ ai dám xuất hiện ở nơi này. Cho dù
là Tiên Tôn ở trong hư không này, cũng có khả năng phải ngã xuống. Thần khí hạ
phẩm Thời Không Thoa có tốc độ thuộc vào loại cao cấp của Tiên Giới rồi, nhưng
Diệp Mặc vẫn cảm giác được rằng mình cần tới một cái Tiên khí phi hành cao cấp
hơn nữa.
Nếu như hắn có được Thời Không Thoa chân chính, thì nói không chừng là hắn chỉ
cần một tháng hoặc là ít hơn để có thể đi tới Trung Thiên Vực. Nhưng đáng tiếc
là lúc này hắn không thể không tốn một khoảng thời gian lớn ở trong hư không
này.
Dù hắn có trận bàn thời gian, nhưng cũng không có cách nào để đem khoảng cách
của không gian thu nhỏ lại được.
Lúc này Diệp Mặc đã giao lại Thời Không Thoa cho Vô Ảnh và Tiểu Sâm khống chế,
còn hắn thì ở bên trong Thế giới trang vàngdiễn luyện 'Lãng sát' tới ‘Tứ Điệp
lãng'. Sau khi tấn cấp Tiên Vương, thì uy lực của thần thông 'Lôi sa' cùng
'Thái sơn áp đỉnh' của hắn đều được tăng thêm một tầng. Đáng tiếc là hắn lại
không lĩnh ngộ được thêm thần thông nào.
Thời gian kế tiếp, thì Diệp Mặc gần như đem tất cả các loại Tiên linh thảo
cùng với các loại Tiên tài luyện chế toàn bộ. Trình độ luyện khí của hắn cũng
được thăng lên một nấc thang mới, thế nhưng hắn vẫn không có biện pháp để khôi
phục lại 'Bát cực già đỉnh'.
Thứ nhất là vì 'Bát cực già đỉnh' thiếu mất một cái nắp, thứ hai là việc khôi
phục lại 'Bát cực già đỉnh' cần phải có các loại tài liệu cực kỳ cao cấp, hơn
nữa trình độ luyện khí của hắn bây giờ mặc dù đã tiếp cận với năng lực luyện
chế được Tiên khí cửu phẩm. Nhưng hắn vẫn không có cách nào luyện chế ra được
loại Tiên khí siêu việt hơn Tiên khí cửu phẩm cả.
…
Vô Ảnh và Tiểu Sâm mỗi thời khắc đều khống chế Thời Không Thoa phi hành trong
hư không. Hai tên nhóc này căn bản là cũng không muốn nghỉ ngơi, thậm chí trên
đường đi còn so đấu ai lái nhanh hơn loạn xị bát nháo. Thêm nữa trên
đường đi cũng không gặp phải Tiên yêu thú hư không nào ngăn trở, cho nên vốn
là cần hơn năm năm thì mới có thể về tới Trung Thiên Vực, nhưng kết quả thì
chỉ hơn bốn năm Thời Không Thoa của Diệp Mặc đã tiến vào phạm vi Trung Thiên
Vực rồi.
Sau khi tới Trung Thiên Vực thì nơi đầu tiên Diệp Mặc muốn đi chính là Tông
Phiêu Thiên. Hắn muốn xem xem Chân Băng Du có còn ở đó không. Nếu như Chân
Băng Du còn ở đó, thì hắn sẽ hỏi xem Chân Băng Du có muốn trở về Hạ Thiên Vực
với hắn hay không.
Thanh Mạt tiên thành là một trong mười đại tiên thành của Tông Phiêu Thiên.
Lúc trước Diệp Mặc cùng Chân Băng Du đến nơi này, thì trên đường lớn của Thanh
Mạt tiên thành vô cùng náo nhiệt. Sau mấy chục năm, Diệp Mặc lại lần nữa trở
về đây, thì lại phát hiện cái không khí náo nhiệt kia đã sớm không còn nữa
rồi.
Toàn bộ khu vực này là một mảnh hoang vu, mà khu vực rộng mấy ngàn dặm bên
ngoài Thanh Mạt tiên thành thì lại đầy rẫy Tiên Ma Yêu. Cấm chế phía trên tòa
tiên thành cũng đã bị tàn phá nặng nề lắm rồi. Diệp Mặc lờ mờ nhìn thấy Bình
Châu Tiên Vương đang không ngừng tu bổ cấm chế. Còn những tiên nhân ở trên
tường thành của tiên thành đang chiến đấu với Tiên Ma Yêu thì đều có bộ dạng
mệt mỏi cực độ như nhau. Hiển nhiên là trận chiến này đã trải qua một thời
gian dài rồi.
Trong lòng Diệp Mặc âm thầm sợ hãi và thán phục. Hắn không thể ngờ được Tiên
Ma Yêu lại sinh sôi nẩy nở nhanh chóng như vậy. Chỉ một thời gian ngắn, mà
chúng đã công kích đến phía bên ngoài Thanh Mạt tiên thành rồi. Nhìn tình
trạng hiện tại, thì chỉ cần khoảng một năm rưỡi nữa thôi, là Thanh Mạt tiên
thành sẽ hoàn toàn biến mất.
Diệp Mặc nhìn thoáng qua một lượt. Tiên Ma Yêu ở nơi này so với Thiết Dực Hùng
mà lần trước hắn gặp ở trong hư không thì nhiều hơn nhiều. Đầy rẫy Tiên Ma
Yêu, hơn nữa đẳng cấp so với lần trước hắn gặp còn cao cấp hơn nữa. Từ cấp hai
tới cấp bẩy đều có.
Tiên Ma Yêu cấp bẩy bình thường đã tương đương với tu vi Tiên Vương rồi. Mà
bên phía Thanh Mạt tiên thành thì lại chỉ có một mình Bình Châu Tiên Vương.
Trong lòng Diệp Mặc thầm than. Một Tiên Vương cho dù là dựa vào trận pháp
phòng ngự cường đại của tiên thành, thì cũng không thể nào đánh lùi được số
lượng Tiên Ma Yêu khổng lồ này, chứ đừng nói là còn có một số Tiên Ma Yêu cấp
bẩy trong số đó nữa.
Nghĩ tới thái độ của ba vị Bình Châu Tiên Vương, Khải Phong Tiên Vương và Hòa
Hoàn Tiên Vương ngày trước đối với hắn, thì trong lòng Diệp Mặc ngược lại lại
có chút hoài cảm. Tuy rằng ba vị Tiên Vương đối với hắn đều có chút hoài nghi,
nhưng khi Tiên Vương của Nguyễn Nhạc Thiên nhằm vào hắn, thì ba vị Tiên Vương
này vẫn không chút do dự mà dứng dậy giúp hắn nói chuyện.
Khải Phong Tiên Vương còn tặng cho hắn một cái ngọc giản bản đồ, để cho hắn
tìm được cái di tích thượng cổ tại Tiên Phần Lĩnh. Bên trong cái di tích viễn
cổ kia, hắn đã có được một viên yêu đan của Tiên yêu thú cấp chín, hơn nữa còn
có được một khối Luyện tinh thạch lớn nữa.
Không nói tới việc mình từng được ba vị Tiên Vương dẫn dắt, cho dù là không có
việc đó, thì Diệp Mặc cũng sẽ không thể ngồi nhìn mà mặc kệ được. Huống chi
Chân Băng Du có thể vẫn còn ở trong tiên thành.
Trong lúc Diệp Mặc vẫn còn hoài cảm, thì mấy còn Tiên Ma Yêu ở vòng ngoài đã
đánh tới hắn rồi (mấy con này ngại sống lâu @@). Diệp Mặc đưa tay đánh ra vài
đạo Lôi kiếm. Mấy con Tiên Ma Yêu cấp năm mà ngày trước tùy thời có thể lấy
mạng hắn lúc này đã bị hắn đánh thành tro bụi.
Những con Tiên Ma Yêu còn lại thấy Diệp Mặc xuất hiện, thì lập tức chen chúc
lao tới. Diệp Mặc trước tiên lấy ra mặt nạ mà Hồng Lăng cho đeo lên, thay đổi
dung mạo mình thành một vị Tiên Vương trẻ tuổi. Nếu như không ra tay, thì hắn
có thể dùng diện mạo ngày trước mà xuất hiện cũng không có vấn đề gì. Nhưng
một khi đã phải động thủ, thì lát nữa hắn sẽ phải đi gặp Bình Châu Tiên
Vương. Đến khi đó những người biết hắn phát hiện ra hắn tấn cấp lên Tiên Vương
chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, vậy thì sẽ khó tránh khỏi các loại nghi
vấn rồi.
Tử đao của Diệp Mặc đã hoàn toàn biến dạng, cho nên hắn không cần phải lo lắng
người khác nhận ra Tử đao. Lúc này Tử đao được hắn đánh ra mang theo ánh đao
tím dài cả ngàn trượng, lập tức chém đàn Tiên Ma Yêu khổng lồ thành hai nửa.
Trong lòng Diệp Mặc thầm kêu đáng tiếc. Nếu như lúc này đem Vô Ảnh ra thì quả
là tốt nhất. Vô Ảnh thích nhất là xơi cái bọn Tiên Ma Yêu này, nhưng đáng tiếc
là hắn lại không thể làm lộ ra Vô Ảnh được. Tuy nơi này là Trung Thiên Vực,
nhưng chỉ cần hắn lộ ra, thì một ngày nào đó tin tức Vô Ảnh xuất hiện ở Trung
Thiên Vực sẽ truyền tới Thượng Thiên Vực.
Chỉ một chiêu, Diệp Mặc đã giết hơn hai mươi ngàn Tiên Ma Yêu. Nhưng lúc này
Diệp Mặc lại lắc đầu. Tốc độ này quá chậm rồi! Nếu như dựa theo tốc độ hiện
tại, thì hắn không biết sẽ phải mất bao lâu mới có thể giết hết đàn Tiên Ma
Yêu này nữa.
Sau một khắc, thì Diệp Mặc liền đưa tay ném ra liên tiếp bốn vầng Thái dương
mầu vàng kim lên trên không. Đây là 'Cửu dương Thiên hỏa' mà sau khi Tiên hỏa
của hắn khôi phục lại mầu sắc vốn có của mồi lửa. Với tu vi hiện giờ của
Diệp Mặc, thì hoàn toàn có thể xuất ra năm vầng Thái dương, nhưng vì 'Cửu
dương Thiên hỏa' tiêu hao quá lớn, cho nên Diệp Mặc chỉ xuất ra bốn vầng Thái
dương mà thôi.