Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 290 : Chút tâm tư riêng


Editor: Nguyetmai

Lúc nãy đúng lúc Hà Chi Sơ bận việc trên máy tính, đeo tai nghe nói chuyện với người ta nên bỏ lỡ điện thoại của Cố Niệm Chi.

Khi anh ta phát hiện ra thì Cố Niệm Chi đã tắt máy rồi, chỉ thấy tin nhắn của Cố Niệm Chi, hóa ra cô đã ở dưới lầu.

Hà Chi Sơ không gọi điện thoại nữa mà xuống thẳng dưới lầu đón cô. Không ngờ lại được tận mắt chứng kiến một màn kịch hay như thế.

Vừa nhìn thấy Hà Chi Sơ, bao nhiêu sự nhanh mồm nhanh miệng, thông minh hoạt bát của Đậu Ái Ngôn trước đó đều bay mất sạch. Ngoại trừ mặt đỏ bừng tim đập nhanh, vâng vâng, dạ dạ ra thì cô ta hoàn toàn không nghĩ ra được chiêu gì để trò chuyện tán tỉnh nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hà Chi Sơ kéo Cố Niệm Chi bước vào tòa nhà giáo sư, rồi đi vào thang máy.

Cửa thang máy dần dần khép lại trước mắt cô ta, đèn đỏ tắt đi, thang máy đi lên phía trên, không còn nhìn thấy người ở bên trong nữa.

Đậu Ái Ngôn tỉnh táo lại, nhìn Ôn Thủ Ức hỏi: “Giáo sư Ôn, lời cô ta nói là thật sao?”

Ôn Thủ Ức cười gật đầu: “Đương nhiên là thật rồi. Ái Ngôn, sau này em phải chú ý một chút, đừng có gây chuyện với Cố Niệm Chi nữa. Cô ta là thạc sĩ duy nhất được giáo sư Hà đích thân chỉ dẫn, ô dù khác bình thường mà… Em cũng hiểu rồi đấy…”

“Hả, cô ta mười tám tuổi đã tốt nghiệp đại học thật ạ? Lại còn thi đỗ làm nghiên cứu sinh thạc sĩ của giáo sư Hà ư?”

Trái tim của Đậu Ái Ngôn như một vật rơi tự do từ tầng ba mươi xuống, cảm giác bên tai đều là tiếng gió ong ong lấn át hết thảy các âm thanh khác, giống hệt một đợt ù tai siêu khổng lồ.

Ôn Thủ Ức nhìn cô ta, thấy buồn cười nói: “Thế thì có gì to tát đâu? Chị cũng mười tám tuổi đã tốt nghiệp đại học đấy thôi…”

“Giáo sư Ôn, chị khác chứ. Chị mười tám tuổi tốt nghiệp đại học thì em hoàn toàn tin tưởng. Còn cô ta…” Đậu Ái Ngôn vẫn không nhịn được, cong môi xem thường: “Vẫn không thể tin được.”

Ôn Thủ Ức cười không nói gì, dẫn Đậu Ái Ngôn và hai người bạn của cô ta vào trong tòa nhà giáo sư.

Bốn người cùng bước vào thang máy, lên đến tầng hai mươi tám. Ôn Thủ Ức chỉ vào phòng A đối diện: “Đó là phòng của giáo sư Hà, chị ở phòng B.”

Tòa nhà giáo sư này là tòa nhà chuyên gia cao cấp, một tòa có hai thang máy, có thẻ chuyên môn mới có thể lên được đến tầng mình ở, tính bảo mật riêng tư cực kì cao.

Đậu Ái Ngôn và hai người bạn của cô ta nhìn về phía phòng A một lúc, mới cùng Ôn Thủ Ức bước vào phòng cô ta.
Phòng làm việc của Hà Chi Sơ chỉ có hai màu trắng đen, cực kì đơn giản, thanh thoát. Bàn làm việc là một chiếc bàn đen dài, gắn thêm bốn trụ inox, không có cả ngăn kéo, bên cạnh bàn xếp một dãy tủ tài liệu cũng bằng inox trông như một dãy két sắt.

Trên bàn đặt một chiếc máy tính bàn thương hiệu Apple, Hà Chi Sơ ngồi trên ghế máy tính phía sau bàn làm việc, một chiếc đèn trông như một nhánh cây vươn ra từ sau lưng ghế, dừng lại vừa đúng trên đỉnh đầu Hà Chi Sơ.

Ánh sáng đèn LED vừa sáng vừa êm dịu, quan trọng là còn rất bảo vệ mắt.

Mặt phía Nam phòng làm việc là cả một khung cửa sổ lớn, treo một tấm cửa chớp tự động được điều khiển bằng giọng nói, hai bên cửa chớp có rèm cách âm cách sáng hai mặt đen trắng.

Tường phía Tây và phía Đông đều là hai hàng giá sách xếp đầy sách, to hết cả mặt tường.

Ở giữa phòng làm việc có một bộ ghế xô-pha nhỏ đơn giản, chắc là để dành cho khách đến chơi, ngồi nói chuyện.

Ở giữa bộ ghế là một bàn trà nhỏ hình tròn, trên bàn đặt một đĩa hoa quả và mấy chai nước còn nguyên chưa mở.

Sàn nhà là sàn gỗ mun sáng bóng, trên trần lắp đèn trần lõm. Đèn trần hiện không bật, chỉ có chiếc đèn cây phía sau ghế máy tính của Hà Chi Sơ là đang sáng.

Cố Niệm Chi ngồi trên một chiếc ghế mềm hình vuông nằm đối diện với bàn làm việc của Hà Chi Sơ, hai tay chống lên mặt bàn, hào hứng nhìn Hà Chi Sơ gõ trên bàn phím.

Để chứng thực cho một luật sư chuẩn bị vào nghề đã thi đậu kỳ thi sát hạch nhưng chưa đủ kinh nghiệm hành nghề thì cần phải ký tên vào một văn bản đặc biệt.

Hà Chi Sơ tải mẫu đơn trên trang web của Bộ Tư pháp về, điền nội dung vào, in ra ba bản, lần lượt ký tên.

Anh ta đưa ba bản tài liệu chứng thực đã ký cho Cố Niệm Chi và chỉ cho cô: “Em cũng ký tên vào đây đi.”

Cố Niệm Chi đọc kĩ ba bản tài liệu chứng thực rồi mới cẩn thận ký tên lên văn bản.

Có giấy chứng thực của Hà Chi Sơ, cũng có nghĩa là tư cách biện hộ của Cố Niệm Chi được sự ủng hộ của anh ta.

Như vậy về mặt pháp lý mà nói, để tránh hiềm nghi, Hà Chi Sơ sẽ không thể làm luật sư biện hộ cho Bạch Cẩn Nghi được nữa.


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.