Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 238 : Chớp thời cơ, hành động trước


Editor: Nguyetmai

Trên màn hình laptop, phòng khách của nhà họ Hoắc được trang hoàng rất lộng lẫy, đâu đâu cũng toàn là những bông hoa hồng trắng được bó thành từng bó, cả một mặt tường đối diện cửa chính của phòng khách cũng được trang trí hoàn toàn bằng hoa hồng.

Khóe miệng Cố Niệm Chi giật giật, cô nói nhỏ: “Đây là đính hôn à? Sao nhìn cứ như kết hôn vậy!?”

Dưới bức tường hoa có dựng một sân khấu làm lễ, cao hơn mặt đất hai bậc. Nó vốn dĩ là gỗ sồi nhưng bị màu trắng của hoa hồng phủ lên sáng rực khiến nhìn qua lại có ánh sáng giống như gỗ tử đàn.

Phòng khách của nhà họ Hoắc cực kì rộng, bàn trà và ghế xô-pha ở giữa phòng đã được chuyển đi tạo thành một sàn nhảy trống rỗng.

Khách khứa không phải người giàu có thì cũng là quan chức quyền quý, quần áo chỉnh tề, trong tay cầm ly rượu đế cao, đứng thành tốp hai tốp ba, không ngừng cười đùa, nói chuyện.

Các quý ông mặc áo vest tuxedo màu đen, các quý bà thì mặc các loại váy dạ hội. Hoặc là khoét lưng lộ vai, hoặc là cổ chữ V lộ ngực. Hoặc là chân váy xẻ cao khoe đùi, hoặc là cả bộ đều bằng ren lỗ khiến cả cơ thể như ẩn như hiện, bên ngoài chỉ choàng một chiếc khăn mỏng. Trên cổ và tay họ đều đeo các loại trang sức nhã nhặn mà sang trọng, đều là báu vật cao cấp nhất từng được bán đấu giá bởi Sotheby”s hoặc Christie”s.

Mà đôi nam nữ đang đứng trên sân khấu gỗ sồi bên dưới bức tường hoa kia cũng chính là tiêu điểm của cả hội trường ngày hôm nay.

Bọn họ chính là Hoắc Quan Thần, bố của Hoắc Thiệu Hằng, Chủ nhiệm chính trị Bộ Quốc phòng và Bạch Cẩn Nghi, Giám đốc Sở Vật lý năng lượng cao.

Hoắc Quan Thần đã năm mươi tuổi rồi nhưng ông chăm sóc bản thân không tệ, nhìn cùng lắm cũng chỉ tầm bốn mươi thôi. Mái tóc ngắn của ông vẫn đen nhánh trẻ trung, đường nét cương nghị, khuôn mặt tuấn tú, thâm sâu, có chút tương tự với khí chất bình thản, điềm tĩnh của Hoắc Thiệu Hằng.

Trên mặt ông không có sự vui vẻ nhưng cũng không buồn rầu, chỉ nghiêm mặt đứng trên sân khấu, một tay khác thì đặt lên eo người bạn gái bên cạnh.

Bạch Cẩn Nghi, bạn gái của ông cũng ăn mặc, trang điểm tỉ mỉ nhưng thời gian chẳng chừa một ai. Bản thân bà ta thường chạy khắp nơi trên thế giới để làm thí nghiệm, từ biển cả đến nơi núi sâu vực thẳm, cho nên việc chăm sóc giữ gìn bản thân cũng không được tốt bằng Hoắc Quan Thần.

Làn da rám đen vì nắng vừa được dưỡng lại một chút thành màu lúa mì, nếp nhăn hằn sâu nơi khóe mắt chỉ có thể dùng kem che khuyết điểm để phủ lên.

Dáng người bà ta tương đối gầy, bộ lễ phục sườn xám cách tân màu trắng mặc trên người bà ta trông vẫn có vẻ rộng, dưới chân đi một đôi giày cao gót màu trắng sáng hiệu Manolo Blahnik làm tôn lên vóc dáng của bà ta một chút nên nhìn cũng có vài phần quyến rũ.

Bạch Duyệt Nhiên mặc một bộ váy dài cúp ngực màu xanh tím than bằng lụa Organza, cầm một ly thủy tinh trong tay đứng bên cạnh bố mình là Bạch Kiến Thành, giơ lên lắc lắc tỏ ý chúc mừng với người cô Bạch Cẩn Nghi đang đứng dưới bức tường hoa phía đối diện.

“Xin mọi người yên lặng một chút, yên lặng một chút.” Một người MC nam mặc bộ vest tuxedo màu đen đứng trên sân khấu gõ gõ ly rượu trong tay, “Nghi lễ đính hôn của Thượng tướng Hoắc và Giám đốc Bạch sẽ bắt đầu ngay sau đây.”

Cả phòng khách liền yên tĩnh lại, mọi ánh mắt đều dồn về phía cặp tình nhân đứng dưới bức tường hoa kia.

“Cảm ơn mọi người đã tới tham dự lễ đính hôn của chúng tôi.” Hoắc Quan Thần khẽ gật đầu với quan khách đang đứng bên dưới, “Hy vọng mọi người có thể ăn ngon uống say, vui vẻ đón năm mới, đồng thời chúc phúc cho chúng tôi là được.”

MC cười đi đến bên cạnh người ông hỏi: “Thượng tướng Hoắc, ngài có đồng ý đính hôn với Bạch Cẩn Nghi, sau này cùng nhau bước tới ngôi nhà hôn nhân không?”
Bạch Cẩn Nghi vô cùng xấu hổ và tức giận, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, chỉ hận không thể nhào tới xé nát cái miệng của Cố Niệm Chi ra. Dám nghi ngờ trí thông minh của bà ta ư?

Đây là vảy ngược cũng là tử huyệt của bà ta, điều này còn khiến bà ta tức giận hơn nhiều so với việc bị chê bai là nhân phẩm kém cỏi.

Cố Niệm Chi lại vẫn đắc ý mỉm cười nhìn bà ta.

Theo tư liệu có liên quan đến Bạch Cẩn Nghi mà cô nhận được, Cố Niệm Chi vô cùng nhạy bén suy luận ra tử huyệt của Bạch Cẩn Nghi là gì, cho nên cô mới đâm thẳng vào tử huyệt của bà ta như thế.

Đây là tố chất quan trọng của một người luật sư giỏi.

“Cố Niệm Chi!” Hoắc Gia Lan đứng một bên nghe cũng nổi điên lên, cô ta hô to: “Người đâu? Mau tới đây. Đuổi ngay mấy người này ra ngoài cho tôi. Không có thiếp mời mà sao họ lại vào được?”

“Cô cả nhà họ Hoắc này, cô tránh ra trước đã nào. Có phải là lễ đính hôn của cô đâu mà cô lấn át cả nhân vật chính thế làm gì? Đứng sang một bên chờ đi.”

Lúc mà Cố Niệm Chi đã độc mồm độc miệng lên thì hoàn toàn có thể khiến người ta nổi đóa đến chết tức chết tưởi.

Quả nhiên, câu nói này của cô khiến sắc mặt Hoắc Gia Lan lúc đỏ lúc tím, muốn đưa tay đẩy cô ra. Bên cạnh Cố Niệm Chi lại có mấy người lính nữ xông ra rất đúng lúc, vòng quanh bảo vệ cô và Tống Cẩm Ninh vào giữa khiến Hoắc Gia Lan bị đẩy lùi sang một bên.

Lúc này mặt Bạch Cẩn Nghi mới biến sắc, ánh mắt nhìn vào người phụ nữ vẫn không nói tiếng nào bên cạnh Cố Niệm Chi.

Hoắc Quan Thần vừa nhìn người phụ nữ này một cái đã không thể rời mắt ra được nữa.

Cố Niệm Chi và Tống Cẩm Ninh không thèm liếc mắt sang hai bên, bước từng bước đi thẳng về phía bức tường hoa hồng ở bên kia phòng khách.

Nhóm người trong phòng khách không hẹn mà cùng nhường ra một con đường rồi im lặng đứng một bên quan sát.

Bạch Duyệt Nhiên nheo mắt lại, nói nhỏ với bố cô ta: “Bố mẹ đi trước đi, ở đây có con là được rồi.” Dừng một chút, cô mới lại nói tiếp: “Bố cũng gọi cả chú ba với cô ba đi cùng luôn đi ạ!”

Bạch Kiến Thành không động đậy, nhỏ giọng nói: “Không cần vội vàng, chúng ta không đi được đâu. Xem ra Hoắc Thiệu Hằng đã có chuẩn bị từ trước rồi.”

Ánh mắt của Bạch Duyệt Nhiên quét nhanh một vòng quanh phòng khách rồi cũng không nói gì nữa.

Ở bên kia, Cố Niệm Chi và Tống Cẩm Ninh đã đi tới bên cạnh bức tường hoa hồng, ngẩng đầu nhìn đôi tân nhân trên sân khấu.

“Nhà Vật lý Bạch, chắc chắn bà không thể thoát khỏi tội phá hoại hôn nhân Quân đội này đâu. Tôi hỏi bà, mười năm trước, bà ngụy tạo chứng cứ, hủy hoại thanh danh của bác Tống lúc đó đang nằm trên giường bệnh, đồng thời cắm một cặp sừng lên đầu Thượng tướng Hoắc khiến bọn họ phải ly hôn. Bà đối xử với người yêu bà, chiều bà là Thượng tướng Hoắc như vậy sao?”


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.