Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 18 : Tìm hiểu ngọn nguồn (6)


Hoắc Thiệu Hằng chắp tay đứng trong phòng giám sát.

Trước mặt anh là tấm kính trong suốt một chiều, có thể thấy rõ tình hình trong phòng đối diện.

“Hoắc thiếu.”

“Hoắc thiếu.”

Những người đang ở trong phòng giám sát thẩm vấn đứng lên chào hỏi.

Hoắc Thiệu Hằng giơ cánh tay chào, sau đó yên lặng nhìn tình huống phía sau tấm kính kia.

Trong phòng thẩm vấn của cục tác chiến đặc biệt, Hồ Truyền Tín chỉ chống đỡ được mười lăm giây là khai ra hết toàn bộ.

“Người phụ nữ đó tên… Yoko Yamaguchi… tôi quen cô ta lúc uống rượu ở Phúc Lâm Môn. Khi đó, cô ta nghe tôi khoe khoang với đám anh em, muốn tìm một loại thuốc kích dục lợi hại… đã đến gần giới thiệu rằng cô ta có thuốc kích dục tốt nhất thế giới, chỉ xem tôi có trả nổi tiền hay không thôi…” Hồ Truyền Tín nén cơn đau đớn truyền khắp cơ thể, nói một cách đứt quãng.

Hồ Truyền Tín không phải là ngu hết thuốc chữa, còn biết giấu bọn họ chuyện hắn dùng thuốc kích dục để tính kế Cố Niệm Chi.

Đôi mắt Hoắc Thiệu Hằng sâu không thấy đáy, thâm thúy khó lường. Anh xoa cằm, suy nghĩ một lát mới xoay người ra ngoài, đồng thời mở tai nghe bluetooth ra lệnh cho Triệu Lương Trạch: “Điều tra Yoko Yamaguchi.”

Bởi vì Hồ Truyền Tín từng giao dịch với Yoko Yamaguchi, cho nên hắn ta biết nhiều về cô ả hơn bọn họ. Vì vậy, Triệu Lương Trạch cũng tham gia thẩm vấn, moi thêm nhiều tin tức có liên quan đến Yoko Yamaguchi từ miệng hắn.

Tin tức càng rõ ràng thì càng dễ dàng điều tra người này.

Ra khỏi phòng thẩm vấn, Triệu Lương Trạch trở lại phòng làm việc của mình, lập tức mở network đăng nhập cơ sở dữ liệu hải quan Đế Quốc, tìm cái tên “Yoko Yamaguchi”, du khách Nhật nhập cảnh trong năm nay.

Không bao lâu sau, từng hàng số liệu trả về, Triệu Lương Trạch nhanh tay gõ bàn phím, dần thu hẹp phạm vi tìm kiếm.

Mười lăm phút sau, anh ta dùng phương pháp loại trừ theo tin tức có được, cuối cùng khoanh vùng được đối tượng nghi ngờ là ba người phụ nữ.

Hoắc Thiệu Hằng ngồi trong thư phòng của mình, cả bức tường trước mặt là màn hình lớn.

Anh chống cằm, dựa lưng vào ghế mềm phía sau, chăm chú nhìn tin tức trên màn hình lớn. Tất cả đều là tin tức do Triệu Lương Trạch lấy được từ mạng nội bộ Nhật Bản, còn kèm thêm phụ đề giải thích.

“Hoắc thiếu, chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến băng nhóm Yamaguchi? Vậy không phải là chúng ta sẽ đối phó với băng nhóm Yamaguchi sao?” Ở đầu dây bên kia, Triệu Lương Trạch thảo luận vấn đề này với Hoắc Thiệu Hằng.

Đối phó với băng nhóm Yamaguchi?

Hoắc Thiệu Hằng không nói gì, đôi con ngươi trầm lặng như bóng đêm, một tay nhẹ nhàng miết cằm, sờ mấy sợi râu lún phún mới mọc, tay còn lại móc đồng tiền vàng từ trong túi ra chơi đùa giữa các kẽ tay.

Theo trực giác của anh, manh mối tới đây đã đứt.

Không phải anh không dám chống lại băng nhóm Yamaguchi Nhật Bản, mà vấn đề là tại sao phải đối địch với bọn họ.

Chỉ một Yoko Yamaguchi chết không đối chứng có thể chứng minh cô ta thật sự có quan hệ với tổ chức xã hội đen lớn nhất Nhật Bản sao?

Từ những đầu mối họ phát hiện trong suốt quá trình vừa rồi đã hướng họ tìm hiểu ngọn nguồn, từng bước tìm ra Yoko Yamaguchi, thế nhưng trực giác của Hoắc Thiệu Hằng nói cho anh biết việc “tìm hiểu ngọn nguồn” quá thuận lợi.

Manh mối nhìn có vẻ rõ ràng, nhưng lại ẩn giấu những điều khó lường bên trong.

Nếu chuyện này thật sự do băng nhóm Yamaguchi làm thì mục đích của bọn họ là gì? Vì sao lại chọn trúng Cố Niệm Chi?

Hoắc Thiệu Hằng tin chắc rằng băng nhóm Yamaguchi Nhật Bản không biết được sự tồn tại của Cố Niệm Chi.

Quân đội Đế Quốc giấu Cố Niệm Chi rất kín kẽ, nếu không bạn đại học cũng chẳng ngu ngốc đến độ hãm hại cô dựa vào kế sách độc ác và đầy kẽ hở như thế.

Nhưng nếu chẳng phải băng nhóm Yamaguchi làm, tại sao kẻ đứng sau màn lại muốn dời sự chú ý của bọn họ lên băng nhóm này? Rốt cuộc mục đích thật sự mà kẻ đó muốn che giấu là gì?


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.