Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 127 : Chơi trội


Các công ty toàn cầu cùng với các nhà khoa học, nhân viên kỹ thuật lúc nãy còn mang vẻ mặt kinh ngạc, lúc này cũng nhịn không được cười phá lên.

Lần này người Mỹ làm ẩu quá.

Người ta đã công khai mật mã mười lăm phút rồi mà họ còn dám nhảy ra tuyên bố chính mình đã phá giải được mật mã…

Mà dù cho họ có tự phá giải được thật đi chăng nữa, thì cũng nên ngậm bồ hòn mà nuốt xuống mới đúng, vội vàng nhảy ra đưa mặt cho người ta đánh thế là sao?!

“Ha ha, ai mà biết được là do họ tự phá giải hay là bắt chước…”

“Cái này làm sao có thể tính là bắt chước được? Nhiều nhất là ăn cắp bản quyền!”

Cố Niệm Chi vừa quan sát động tĩnh bên đó, vừa lặng lẽ đăng chuyện này lên mạng xã hội.

Trong chốc lát, các anh hùng bàn phím trên khắp thế giới đều vào cuộc, bắt đầu thi nhau đăng đàn chế giễu hành động “phá giải” lần này của nước Mỹ.

Đương nhiên phía nước Mỹ tức đến nổ phổi, bọn họ tuyệt đối không ngờ được rằng Đế Quốc Hoa Hạ giảo hoạt hơn mình tưởng tượng như vậy, sống chết cũng không chịu thừa nhận mình bị nắm thóp, ngược lại còn muốn gióng trống khua chiêng tuyên truyền chuyện này.

Nhân cơ hội buổi họp báo toàn cầu lần này, bọn họ không muốn để cho đoàn đại biểu Đế Quốc Hoa Hạ chơi trội, lập tức đẩy Tân Hạnh Cao ra ngoài.

Chỉ thấy trên màn hình LED lớn của Đại hội Công nghệ thông tin Quốc tế, buổi họp báo của Đại học Harvard chính thức đến đoạn cao trào.

“Thưa các vị khách mời, chuyện tôi muốn tuyên bố là, lần này chúng ta có thể phá giải hệ thống định vị Nam Đẩu của Đế Quốc Hoa Hạ, là bởi vì chúng ta có một sinh viên nữ xuất sắc đến từ Đế Quốc Hoa Hạ dẫn dắt cả tổ nghiên cứu…”

Dáng vẻ dịu dàng xinh đẹp của Tân Hạnh Cao xuất hiện trên màn hình lớn, hình ảnh này cũng bị đồng bộ truyền tới khắp nơi trên thế giới.

Đại hội Công nghệ thông tin Quốc tế yên tĩnh hẳn, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn nữ sinh viên trẻ tuổi kia.

Lúc này Cố Niệm Chi đã mở tivi, xem trực tiếp tin tức của nước Mỹ.

Khi nhìn thấy cuối cùng người Mỹ đã đẩy Tân Hạnh Cao ra, Cố Niệm Chi lạnh cả người, lòng bàn tay nắm chặt chảy đầy mồ hôi.

Cô nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Tân Hạnh Cao trên màn hình tivi, tiếc nuối lắc đầu.

Người Mỹ làm như vậy, xem như tự phủi sạch quan hệ, rút mình ra khỏi chuyện này rồi.
Hoắc Thiệu Hằng nhịn không được nhếch khóe môi, nhưng sắc mặt của anh lại nhanh chóng bình tĩnh trở lại, trầm mặc không nói gì. Thông qua màn hình LED kia, ánh mắt của anh như nhìn thấy đôi mắt thật to của Cố Niệm Chi cong như hai vầng trăng khuyết, mỉm cười ngọt ngào với anh vậy…

Buổi họp báo quá nhiều sóng gió ở Đại học Harvard cuối cùng cũng kết thúc. Trên bục hội nghị, Bạch Sảng nhân dịp này giới thiệu ngắn gọn mà đủ ý hết một lượt về giá trị cùng tính năng ưu việt của hệ thống Nam Đẩu. Đồng thời, cô ấy còn nhấn mạnh rằng hệ thống Nam Đẩu tương thích với hệ thống Copernicus, cho nên muốn chuyển từ hệ thống Copernicus sang hệ thống Nam Đẩu chỉ tốn chi phí rất nhỏ, chỉ cần điều chỉnh tần số là được, mà hệ thống Nam Đẩu phủ sóng toàn cầu, không giống như hệ thống Copernicus chỉ bao trùm khu vực châu Âu.

Những tính năng vượt trội của hệ thống Nam Đẩu đã thu hút sự quan tâm khắp nơi, đơn đặt hàng từ các công ty toàn cầu như tuyết rơi bay tới.

Đại hội Công nghệ thông tin Quốc tế lần này gần như là buổi họp báo của Đế Quốc Hoa Hạ về hệ thống Nam Đẩu.

Đoàn đại biểu của Đế Quốc Hoa Hạ thắng lợi hoàn toàn tại Đại hội, danh dự trở về.

Khi bọn họ hạ cánh ở sân bay thủ đô Đế Quốc lúc nửa đêm, phát hiện có rất nhiều người thuộc mọi tầng lớp đã đến đón ở sân bay.

Bạch Sảng xem như là người chủ trì nổi bật nhất hội nghị lần này, thu hoạch được vô số fan hâm mộ.

“Bạch Sảng! Bạch Sảng! Bạch Sảng!”

“Sảng Sảng! Chúng tôi yêu cô!”

Độ nổi tiếng của cô trong giới trẻ dần lên cao.

Một câu “Lỗi của tôi sao” thực sự rất lanh trí của cô trong Đại hội đã nhanh chóng trở thành câu cửa miệng của thanh niên Đế Quốc Hoa Hạ.

Trên mạng suy diễn ra vô số đoạn văn ngắn của “Lỗi của tôi sao”, tiếng tăm Bạch Sảng bỗng nổi như cồn.

Ôm bó hoa tươi mà các fan tặng ở lối ra của sân bay đi ra ngoài, Bạch Sảng nhìn xung quanh, muốn tìm xem thư ký Triệu và Thủ trưởng đang ở đâu.

Cô ta biết công lao lần này của mình, hoàn toàn là dựa vào một câu giải vây của thư ký Triệu mới đảo ngược được tình thế.

Thế nhưng, cô ta nhìn Đông nhìn Tây hết nửa ngày cũng không nhìn thấy hình dáng của bọn họ, chỉ có từng nhóm fan hò hét tên cô ta xông tới, giơ quyển sổ lên để xin chữ ký của cô ta thôi.

Phó Bộ trưởng Nghiêm của Bộ Ngoại giao cười ha hả nói: “Đừng tìm nữa, bọn họ đã đi rồi.” Nói xong, ông ta nháy mắt mấy cái với cô ta, rồi lên xe chuyên dụng của Bộ Ngoại giao đi mất.


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.